Còi cọc
tư tưởng, còi cọc thẩm mĩ, còi cọc nhân cách, còi cọc toàn tập
https://www.facebook.com/DoanBaoChau21165/posts/10159020615878965
Nhân việc văn đàn đang dậy sóng về việc mấy
ông quan chức văn nghệ trao giải cao cho một bài thơ rất nhạt, rất thường, dưới
mức trung bình cả về tư tưởng, nghệ thuật ngôn ngữ, tôi muốn nói về sự thay đổi
cần có trong chính sách đối đãi với mấy cái hội văn nghệ ở đất nước này.
Các vị lãnh đạo cần nhìn ra một thực tế là vai
trò của mấy cái hội ấy đã qua rồi. Thời chiến tranh thì còn cần mấy ông nhạc sỹ,
nhiếp ảnh, nhà văn vào chiến trường để sáng tác theo chỉ đạo chính tri.
Thời ấy người sáng tác có cảm hứng thật và những
tác phẩm của họ có tác dụng động viên, định hướng và phủ ánh sáng đẹp đẽ lên hiện
thực chết chóc của chiến tranh thật.
Nhưng giờ là lúc cần thay đổi. Thử hỏi suốt mấy
chục năm qua, những tác phẩm nào được sáng tác theo định hướng, theo chỉ đạo
chính trị có tác dụng lay động tâm hồn con người hay có gía trị nâng tầm tư tưởng,
triết học cho người đọc?
Thời thế đã thay đổi và người lãnh đạo cần
nhìn ra điều ấy để dùng đồng tiền thuế của dân một cách hiệu quả hơn.
Người sáng tác xưa và nay khác nhau.
Người xưa viết nhạc, vẽ, cầm bút là có cảm xúc
và họ có lòng tin tuyệt đối vào con đường đang đi, ngày nay người nghệ sỹ sáng
tác đã được mở cửa với tư tưởng, văn hoá quốc tế một cách rộng rãi, họ đã có
chính kiến riêng, tầm nhìn của họ đã vượt qua cái khuôn chỉ đạo cứng nhắc.
Người nghệ sĩ đích thực là người sáng tác theo
tiếng gọi của con tim, của sự thúc ép nội tại của tư tưởng chứ không sáng tác
theo chỉ đạo của ai cả. Họ thấy cái gì đẹp thì ca ngợi, thấy xấu thì chê.
Nếu vị nào còn cãi sự cần thiết phải có mấy
cái hội kia thì hãy chỉ ra một cách cụ thể ích lợi mà họ mang lại cho người
dân.
Đành rằng phải có hội nhưng không phải theo
cách được bú mớm, chăm bẵm rồi ăn trên ngồi trốc dựa vào tiền thuế của dân như
thế. Thay vì tham gia để được cấp tiền sáng tác thì hội viên nào thấy có ích lợi
muốn tham gia thì đóng tiền hội phí.
Dù ít nhưng đúng ý nghĩa thì tốt hơn nhiều mà
toàn rặt một bọn háo danh bất tài, kém nhân cách.
Người nghệ sỹ khi cầm đồng tiền thuế của dân để
sáng tác ấy đã là còi cọc về nhân cách. Đơn giản thôi, sản phẩm anh tạo ra có
giá trị thì thị trường sẽ chấp nhận, sẽ trả giá cho anh.
Sáng tác theo chỉ đạo, ấy là còi cọc về tư tưởng,
ấy là một dạng thợ thạo nghề, không phải nghệ sỹ.
Còn dựa vào vị thế để trao giải bừa cho những
tác phẩm vớ vẩn ấy là độc tài về thẩm mĩ, còn những kẻ vỗ tay hùa theo là một
lũ hèn hạ theo đóm ăn tàn.
Hãy nhìn ra bản chất vấn đề mà thay đổi. Đừng
dùng tiền thuế của dân vào những trò vô bổ tốn tiền nữa.
Mà các vị hội viên, sao các vị thích mấy cái hội
ấy đến vậy? Để khi chết thì có nhiều đại diện các hội đến phúng viếng chăng?
No comments:
Post a Comment