Tập
Cận Bình ‘phong ấn’ hoàn toàn Việt Nam, chỉ trong hai tuần
Trần Anh Quân –
Saigon Nhỏ
29
tháng 4, 2025
https://saigonnhonews.com/thoi-su/tap-can-binh-phong-an-hoan-toan-viet-nam-chi-trong-hai-tuan/
https://saigonnhonews.com/wp-content/uploads/2025/04/Tap-Can-Binh-To-Lam-VietnamNet-1024x758.jpg
Ông
Tập Cận Bình (phải) trong chuyến thăm Việt Nam mới đây. (Hình: VietnamNet)
Ngày
14 Tháng Tư, Tập Cận Bình tới Việt Nam ký 45 thoả thuận, trong đó có việc xây
tuyến đường sắt Lào Cai – Hà Nội – Hải Phòng. Ngày 15-16-17, hải quân hai nước
tuần tra chung, cùng lúc đó Trung Cộng đổ bộ lên bãi đá Hoài Ân (Trường Sa) để
tuyên bố chủ quyền.
Cũng
ngày 17, Tập Cận Bình đạt được năm thoả thuận về quản lý nguồn nước kênh Phù
Nam. Mấy ngày gần đây, CSVN vẫn phải ra tuyên truyền ca ngợi quân đội Trung Cộng
diễu binh đẹp hơn quân đội CSVN. Coi như đội hẳn cái mão thái thú chư hầu lên đầu.
Trung
Cộng tuyên bố chủ quyền tại Trường Sa
Trong
diễn biến mới nhất, Trung Cộng công khai tấm hình bốn lính Hải cảnh của họ căng
cờ của lực lượng Hải cảnh đổ bộ lên bãi đá Hoài Ân, thuộc cụm đảo Thị Tứ, quần
đảo Trường Sa để tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc ở đây. Theo các thông tin từ
phía Trung Quốc thì việc căng cờ này đã diễn ra vào giữa Tháng Tư, nhưng họ đợi
tới khi quân đội Trung Cộng qua diễu binh tại Thành Hồ thì mới đưa tin.
Đây
là một đòn rất hiểm của Trung Cộng. Trong khi trong nước, ban tuyên giáo CSVN mấy
ngày qua vẫn ra rả tuyên truyền ca ngợi quân đội Trung Cộng diễu binh đẹp, lính
tráng cao to… Bây giờ tung cái hình khẳng định chủ quyền của Trung Cộng thì
CSVN đành phải ngậm đắng nuốt cay, chẳng lẽ đang mời họ qua diễu binh mà lại
lên án hành vi xâm lược hải đảo.
Cần
nhớ, dù Hoàng Sa và Trường Sa đã mất (toàn bộ hoặc một phần) vào tay Trung Cộng,
nhưng trước nay CSVN vẫn cố gắng khẳng định chủ quyền tại hai quần đảo này. Bây
giờ họ căng cờ như vậy mà CSVN không thể lên tiếng phản đối và vẫn phải tuyên
truyền ca ngợi quân Trung Cộng diễu binh thì quá là nhục nhã. Nói thẳng là coi
như bỏ bão đá Hoài Ân chứ đợi hết 30 Tháng Tư thì làm sao mà giành lại, và lấy
cái gì để giành?
Nhắc
một chút về thời gian Trung Cộng thực hiện đổ bộ lên bãi Hoài Ân, nếu đúng như
phía họ công bố là giữa tháng Tư, thì đó lại là lúc hải quân CSVN thực hiện tuần
tra chung với Trung Cộng. Cụ thể, trong ba ngày 15, 16 và 17 Tháng Tư, quân đội
Việt – Trung tổ chức chương trình “Giao lưu hữu nghị quốc phòng biên giới
Việt – Trung lần thứ 9.”
Chương
trình giao lưu này là sự kiện cao cấp nhất giữa quân đội hai nước khi có mặt
Thượng Tướng Đổng Quân, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Trung Quốc, và Đại tướng Phan
Văn Giang, bộ trưởng Bộ Quốc Phòng Việt Nam. Ba ngày đó, cửa khẩu quốc tế Hữu
Nghị Quan bị đóng cửa theo yêu cầu từ phía Trung Cộng. Đồng thời, hải quân hai
nước cũng diễn ra hoạt động “tuần tra liên hợp” trên vùng biển vịnh Bắc Bộ lần
thứ 38. Mỗi bên cử hai tàu chiến đấu để tuần tra chung.
Như
vậy, CSVN đã trúng kế dương đông kích tây của Trung Cộng: thời gian Trung Cộng
đổ bộ lên bãi Hoài Ân là cũng lúc hải quân hai nước tuần tra chung và quân đội
hai nước ăn mừng “giao lưu hữu nghị lần thứ 9.”
Khoá
các vị trí chiến lược ở ba miền Bắc – Trung – Nam
Không
chỉ vấn đề biển đảo, trong chuyến vi hành của Tập Cận Bình tới Việt Nam và
Campuchia hồi trung tuần tháng Tư, họ Tập còn có hai đòn đánh vào tử huyệt của
Việt Nam.
Thứ
nhứt, tại Hà Nội, ngày 14 và 15 Tháng Tư, Tập Cận Bình ký 45 thoả thuận hợp tác
với Việt Nam (mà chắc chắn chỉ có bất lợi cho Việt Nam). Trong đó có một thoả
thuận cho Việt Nam vay hơn 200 ngàn tỷ đồng để xây dựng tuyến đường sắt Lào Cai
– Hà Nội – Hải Phòng; với điều kiện nhà thầu Trung Quốc sẽ đứng ra xây.
Đây
không chỉ là cái bẫy nợ mà còn tạo ra đường tiến quân chiến lược cho Trung Cộng
khi có chiến sự xảy ra. Tuyến đường này đi qua 9 tỉnh phía bắc, tạo thành thế gọng
kìm. Nếu muốn tấn công phía bắc Việt Nam thì Trung Cộng có thể cùng lúc tiến
quân theo hai đầu Hải Phòng và Lào Cai để xông thẳng vào Hà Nội.
Thứ
hai, ngày 17 tháng Tư, Tập Cận Bình ký với Campuchia thỏa thuận về dự án kênh
đào Phù Nam Techo trị giá $1,156 tỷ. Trong đó, có năm thỏa thuận và hợp đồng
liên quan dự án quản lý tài nguyên nước tổng hợp Phù Nam Techo. Quản lý tài
nguyên nước kênh Phù Nam tức là kiểm soát tất cả nguồn nước dưới hạ nguồn: đồng
bằng Sông Cửu Long của Việt Nam.
Con
kênh đào dài hơn 151km này được ví như cái đinh cuối cùng đóng lên cỗ quan tài
đồng bằng Sông Cửu Long. Khi mà nước biển đang dâng cao, hạn mặn mỗi năm mỗi nặng
hơn. Thì kênh đào Phù Nam lại càng khiến lưu lượng nước ngọt đổ về phía Nam ít
hơn. Mất vựa lúa của cả nước, và hàng chục triệu người ở đồng bằng này cũng bị ảnh
hưởng sinh kế. Cùng với đó, kiểm soát nguồn nước sẽ giúp Trung Cộng càng có lợi
thế hơn trên bàn đàm phán sau này với Việt Nam.
Như
vậy, coi như phía Bắc Việt Nam đã dính gọng kìm với đường sắt Lào Cai – Hà Nội
– Hải Phòng. Phía Nam Việt Nam thì bị đóng đinh bởi kênh đào Phù Nam. Miền
Trung thì có Formosa án ngữ ngay Hà Tĩnh, một trong những khu vực hẹp nhất Việt
Nam. Cộng với việc hải đảo bị chiếm giữ như đã nói ở trên. Thì coi như vị trí địa
chính trị chiến lược của Việt Nam tại biển Đông và Đông Nam Á lục địa bị Trung
Cộng “phong ấn” hoàn toàn.
Thậm
chí, Mỹ cũng không cần vị trí chiến lược của Việt Nam. Vì xung quanh biển Đông
đã có 9 căn cứ quân sự của Mỹ ở Philippines, chưa kể ở Đài Loan, Singapore.
Ngoài ra, Thái Lan, Malaysia, Indonesia, Brunei cũng đã có thoả thuận phép Mỹ sử
dụng các căn cứ ở nước sở tại khi cần thiết.
Ngoài
ra, việc Tập Cận Bình sang Việt Nam vi hành ngay trong lúc Việt Nam cần đàm
phán với Mỹ cũng là một chiêu rất thâm độc. Cố tình tỏ ra thân mật với quan chức
CSVN và ký 45 thoả thuận kia, vì họ Tập muốn chứng minh cho chính quyền Trump
thấy rằng CSVN đã là chư hầu của Trung Cộng. Đúng y như những gì ông Peter
Navarro, cố vấn thương mại Tòa Bạch Ốc, nói trên đài Fox New: “Về cơ bản thì Việt
Nam là một thuộc địa của Trung Quốc cộng sản.”
Giờ
CSVN hết đường giải thích, chống chế với Mỹ, mà cũng không thể nhúc nhích khi
đã bị Tập Cận Bình “phong ấn.” Nếu còn bị chính quyền Trump đánh thuế nặng thì
coi như CSVN phải phụ thuộc hoàn toàn vào Trung Cộng để bảo vệ chế độ theo đúng
phương châm “thà mất nước hơn mất đảng.”