GS Lê Hữu Khóa
22/07/2018
Kiến
thức về một xã hội bị u mê hóa
phải
được dùng để đánh thức xã hội đó!
Một
chế độ áp đặt chính sách ngu dân hóa không những chặn tin tức, ngăn truyền
thông để phục vụ cho gọng kềm tuyên truyền một chiều qua nhồi sọ để xóa não, mà
nó còn lập ra cả một không gian tà quyền, bằng tà thuật để xây nên một loại nhà
tù chống tuệ giác của nhân tính.
Phản tri diệt thức
Không
gian tà quyền này là kết quả của trọn ý đồ của tà tâm được xếp đặt, được dàn dựng,
được bày biện như một hệ thống vừa toàn diện, vừa ngặt nghèo để truy diệt:
– Hệ thức, luôn bị truy lùng và
bóp nghẹn bởi bạo quyền dùng ngu dân để cai trị, nó ngăn chặn kiến thức,
để cầm tù tri thức, nó sợ trí thức đánh thức không
những ý thức về công bằng, tự do, nên nó mất ăn mất
ngũ với nhận thức phải đấu tranh vì dân chủ để
có tâm thức vì nhân quyền. Nó đứng ngồi không
yên với sự phối hợp muôn hình vạn trạng của phương
trình kiến thức-tri thức-trí thức-ý thức-nhận thức-tâm thức làm
nên tỉnh thứccho một dân tộc, đưa cái tà lẫn cái ngu vào tử huyệt.
– Hệ trí, là đối thủ trung tâm
của các chế độ dùng ngu dân để thao túng xã hội, chính trí tuệ của
dân tộc làm nên lý trí của dân chúng, chế tác ra dân
trí để xây dựng nhân trí với thời gian, sẽ là nền
móng cho một xã hội đi về phía phát triển, bước về hướng văn minh, phương trình
linh hoạt của trí tuệ-lý trí-dân trí-nhân trí là dàn phóng để
tạo nên sức bật của sự tỉnh giấc trong quần chúng, khao khát thoát khỏi kiếp nô
lệ phản lý trí bằng ngu dân hóa.
– Hệ luận, là sự trưởng thành
của của hệ thức, là bản lĩnh của hệ trí, dùng
dữ kiện của sự thật để lý luận, dùng chứng từ của chân lý để lập
luận, dùng luân lý của lẽ phải để giải luận, từ đó xây dựng
nên diễn luận để tìm đường đi nước bước cho tương lai, trong
đó luận được trợ lực bởi lý và trí. Phương
trình vừa tri thức, vừa lý trí của hệ luận: lý luận-lập luận-giải luận-diễn
luậntrong giáo lý của tổ tiên Việt dạy con cháu là so ra mới biết
ngắn dài, luôn đi trên vai, trên lưng, trên đầu mọi chế độ ngu dân
hóa. Vì tà quyền dùng ngu dân để bịt mắt, bịt tai, bịt miệng nhân dân, nên nó
tránh lý luận, né lập luận, trốn giải luận, lách diễn luận để dễ bề tuyên truyền
một chiều, nhồi sọ một lượt, xóa não một lần, cho nên tà quyền sợ phân tích chi
ly để giải thích cặn kẽ, sợ lý giải chỉnh chu để phê bình tận gốc.
– Hệ thông, lúc đầu là đối địch,
lúc sau là thù địch của tà quyền dùng ngu dân để bưng bích sự thật, vùi lấp
chân lý, bóp nghẹt lẽ phải; tà quyền ngại các thành phần thông thái trong
xã hội, tà quyền sợ các tầng lớp thông minh trong quần chúng,
khi cả hai hùng lực thông thái và thông minh kết
hợp lại được, thì dân tộc sẽ thông suốt mọi ý đồ của tà quyền,
đó là ngày báo tử của một chế độ dùng ngu dân để thao túng dân tộc.
– Hệ sáng, đây là sung lực của
thông minh, là cường lực của thông thái, để có sáng kiến tìm lối
thoát ngu dân, để vượt thoát ngu dốt, rồi vượt thắng tà quyền chỉ biết lấy
tuyên truyền một chiều để bịt mắt, bịt miệng, bịt tai nhân dân. Chính sáng kiến
để cải tổ, cải cách dọn đường cho sáng chế, tức là những hành động
phát minh cụ thể để thay đổi tức khắc đời sống đầy khuyết tật tới từ ngu dân
hóa. Và, ý thức của sáng kiến kết hợp với hành động của sáng chế làm nên sáng
tạo như sự thông minh được áp dụng vào thực tế để thay đời đổi
kiếp vì biết diệt ngu dân. Chính phương trình sáng kiến-sáng
chế-sáng tạo vừa là động cơ mà cũng vừa là bảo táp quét chớp nhoáng mọi
hệ lụy ra từ ngu dân, nơi mà tà quyền làm đui, què, câm, điếcnhân
tính; làm xấu, tồi, tục, dở nhân tri.
– Hệ công, trong đó tà quyền
chôn sống công bằng, thủ tiêu công lý để xiết cổ
cho tới ngộp công pháp; phương trình công bằng-công
lý-công pháp là nền của công tâm để giữ lương tâm cho
nhân loại luôn có nhân tri, là gốc của công minh để giữ lương
tri cho nhân tính luôn có nhân trí. Sự kết hợp ở thế liên hoàn 5 hùng lực công
bằng-công lý-công pháp-công minh–công tâm thường làm nên những
trận đại hồng thủy mà không có một thành lũy tà quyền nào có thể đứng vững được.
– Hệ lương, trong đó lương
tâm là rễ của đạo đức, và lương tri là cội của đạo
lý, khi mà lương tri đã trở thành tri thức của lương tâm, thì nó đã là nguồn sống
của luân lý lương thiện, chống ngu dân vì ngu dân là xảo trá, chống
tà quyền vì tà quyền diệt nhân tri lẫn nhân trí, hủy nhân lý lẫn nhân tính.
Phương trình lương tâm-lương tri-lương thiện chính là phương
trình đạo đức-đạo lý-luân lý của một dân tộc, của một xã hội
được thừa hưởng những giá trị tâm linh cao đẹp của tổ tiên. Tà quyền không có
giáo dục của lương tâm, nên sẽ không thấu hiểu là lương
tri là sự thông minh chớ không phải sự dại khờ để dễ bị ngu dân hóa,
nên không biết lương thiện là sự thông thái chớ không phải sự
ngây ngô để dễ bị thui chột hóa.
– Hệ giáo, nơi mà hệ thống giáo
dục dựa vào giáo lý vững để có giáo khoa hay, giáo
trình tốt, giáo án lành, làm nên sung lực của giáo
dưỡng sâu, biến một cá nhân lành thành một công dân tốt, thành một chủ
thể cao có sáng tạo trong xã hội để thăng hoa cho chính mình, cùng lúc đưa dân
tộc vào hướng của văn minh, biến văn hóa của tổ tiên thành văn hiến cho nhân loại.
Tà quyền khi thao túng, giật dây quần chúng qua ngu dân đã biến một xã hội mang
khuyết điểm thiếu tri thức thành một xã hội mang khuyết tật ngay trong nhân
tri, nơi mà dân tộc bị tật nguyền ngay trong nhân trí. Chính tà quyền luôn biến giáo
dục thật-giáo lý thật-giáo khoa thật-giáo trình thật-giáo án thật-giáo dưỡng thật thành
quái thai mà xã hội Việt, dân tộc Việt đang phải gánh chịu với học giả-thi
giả-bằng giả, với cử nhân giả, cao học giả, tiến sĩ giả, chui
rút trong ngu dân, mà không dám lộ đầu trực diện trong học thuật thật-nghiên
cứu thật-phát minh thật để có tư duy thật-tư tưởng thật.
– Hệ nhân, chính tà quyền dùng
ngu dân để thui chột hóa nhân tính trong nhân tình,
để què quặt hóa nhân lý trong nhân thế, để câm điếc
hóa nhân quyền trong nhân sinh. Nhưng cũng chính
tà quyền sẽ tự khai tử nó, cùng lúc đào mồ chôn chủ nghĩa ngu dân hóa do nó chế
tạo ra để vùi dập dân tộc của nó, khi nhân đạo sẽ mở đường
cho nhân tri đi tìm nhân trí. Vì tà quyền là
loại khôn quá hoá dại, miệng lanh nhưng đầu khờ, khi
dùng cả vú lấp miệng em, vì muốn ăn trên ngồi trốc, mà
không đủ nhân từ tới từ nhân nghĩa mà tổ tiên đã dạy cho con cháu: sống
có nhân mười phần không khó. Tà quyền không bao giờ
có tuổi thọ cao vì nó không có thời gian để hiểu: sống lâu mới biết lòng người
có nhân.
Giáo ngu dưỡng mê
Khoa
học xã hội và nhân văn phân biệt hai quá trình ngu dân khác nhau bị khai thác bởi
tà quyền:
– Ngu dân qua ngu dốt
(ignorance), cụ thể là cấm
học hoặc không cho đi học bình thường, đàng hoàn, tử tế, mà chuyện học
thuật vì chuyện thức khuya mới biết đêm dài, phải có giáo
dục, giáo khoa, giáo trình, giáo án trong cái đau đáu và đằng dẳng của giáo dưỡng,
mà tà quyền không bao giờ dùng thời gian để học tập mà chỉ dùng thời gian để
gian lận, xảo trá, ngụy biện, vo tròn bóp méo từ kiến
thức tới tri thức, diệt trí thức để hủy ý
thức, ngăn nhận thức để xiết ngộp tâm thức, nhờ
vậy nên quá trình ngu dân hóa của nó mới tồn tại được.
– Ngu dân qua mê thức
(méconnaissance), tà quyền chặn thông tin để què quặt hóa tin tức, ngăn
truyền thông để thui chột hóa chứng từ, cấm kiến thức để diệt tri thức. Tà quyền
chém sự thật để sự thật không toàn vẹn, tà quyền chặt chân
lýđể chân lý không nguyên hình, tà quyền đốn lẽ phải để lẽ
phảibị khuyết tướng. Tà quyền vùi thực tế để lấp thực trạng. Đưa không đủ
tin tức, giao không đúng thông tin, trao không trọn truyền thông nên phương
trình sự thật-chân lý-lẽ phải luôn bị tà quyền làm đui,
què, câm, điếc để thế vào đó một phương trình ngược lại gian dối-xảo
trá-lừa bịp, nó chính là một loại quái thai xa lạ với nhân tính.
Thượng
nguồn của mọi cuộc cách mạng thật sự tích cực, làm thay đời đổi kiếp của
nhân loại vì nhân phẩm, đưa nhân sinh vào hướng nhân tính, đưa nhân tình vào
phía nhân trí, luôn bắt đầu bằng cách lột mặt nạ tà quyền trong ý đồ tổ chức chế
độ ngu dân hóa của nó, từ đó đưa vào lý trí của nạn nhân bị ngu dân hóa 3 phân
tích chủ lực để nạn nhân rời bỏ kiếp ngu dân, dứt kiếp nạn nhân, để đối diện với
tà quyền:
·
Phân tích khách quan (chống chủ quan) qua các dữ kiện
của quá trình ngu dân hóa.
·
Phân tích trung tính (chống quá khích) qua các chứng
từ của ngu dân hóa.
·
Phân tích khoa học (chống tuyên truyền) qua các hậu quả
ngu dân hóa.
Chính
3 phân tích này sẽ tạo tiền đề cho 3 tư duy mới, từ đó sinh ra hành động tích cực
để thoát kiếp làm nạn nhân trong một chế độ ngu dân:
·
Ý thức biết mình là nạn nhân của một ý đồ thâm
độc là ngu dân, đã cướp đi không những nhân trí mà cả nhân lý làm người bình
thường.
·
Nhận thức mình bị thao túng, giật dây bởi một tà
quyền dùng chế độ ngu dân qua tuyền truyền một chiều để chỉ phục vụ tư lợi của
nó, không những cướp mất nhân tri, mà còn đoạt luôn nhân phẩm của mình.
·
Tâm thức bằng ý nguyện để biến thành ý lực phải
thoát kiếp ngu muội, phải vượt số phận nạn nhân của ngu dân, để bền bỉ đòi hỏi
nhân cách, bền chí đấu tranh vì nhân tính, vượt thoát ngu dân để vượt thắng tà
quyền.
*
*
GS Lê Hữu Khóa
23/07/2018
Độc-tà-bạo-tham-xảo-bất
Một
chế độ ngu dân hóa luôn được tổ chức ngay trong trứng nước của nó bằng các hệ bất
chính liên kết nhau qua các chính sách từ giáo dục tới văn hóa, từ xã hội tới
truyền thông, từ chính trị tới ngoại giao, từ công an tới quân đội. Trong không
gian chuyên chính để chuyên quyền, độc tài để độc quyền:
– Hệ độc, lấy độc đảng để
thâu tóm mọi quyền lực, các từ ngữ dân chủ tập trung chỉ là xảo ngữ không có nội
dung dân chủ và không có có nội chất dân bầu. Độc đảng sinh
ra độc tài, lấy độc quyền để độc trị,
cho ra đời một quái thái độc hại là độc tôn, tức là nó chỉ thấy
nó, không thấy ai khác, mà ai muốn làm khác sẽ bị nó truy, muốn ngược nó sẽ bị
nó hại, muốn chống nó sẽ bị nó giết. Chính vì độc quyền trong
tà quyền, nên nó phải dùng ngu dân để che lấp chính quyền chân chính, chính thể
chân thực, chính pháp công minh.
– Hệ tà, nơi mà tà quyền tới từ
tà tâm, một loại âm binh đội nhân dạng để đưa nhân cách vào tà đạo, nhân phẩm
vào tà thuật, lấy vô minh để diệt kiến thức, lấy vô
tri để giết tri thức, lấy vô giác để vùi tuệ giác, từ
đó lấy ngu dân để chế tác ra quái thai vô cảm. Chính cái vô cảm của ai
chết mặc ai để đẻ ra quái thai của luân lý trong cái vô tình bây
chết mặc bây, và triết học luân lý khi phối hợp cùng chính trị học đã
phân tích được cái ác luôn đi đôi với cái ngu. Xã hội học giáo dục khi song
hành cùng nhân học chính trị đã đi xa hơn nữa khi chứng minh được là tà quyền
dùng cái ác để cai trị trong ngu dân, rồi dùng cái ngu là kết
quả của nó để biến cái ngu thành cái ác. Tà quyền dùng ngu dân
để điều kiện hóa các nạn nhân của nó rồi biến các nạn nhân này cũng ác như nó để
truy diệt đồng loại, đồng bào của chính mình.
– Hệ bạo, khi độc và tà nhập
làm một làm ra hệ bạo (bạo quyền, bạo động, bạo hành) sẽ tới để
củng cố chế độ ngu dân trị, được bảo kê bởi bạo quyền của độc
đảng, hỗ trợ cho bạo động qua đàn áp, khủng bố, bắt bớ, ám hại,
thủ tiêu, song hành cùng bạo hành của cả một hệ thống công an
trị. Không có một chế độ ngu dân hóa nào không qua hệ bạo này
trong lịch sử của nhân loại, gieo rắt sự sợ hải đi cùng với tra tấn dã man, gây
tâm lý hoảng hốt qua trấn áp kiểu man tính, thí mạng nhân dân như thí mồi cho
dã thú.
– Hệ tham (tham quan, tham ô,
tham nhũng) nơi
mà tà quyền dùng bạo lực để ôm giữ tư lợi của bọn lãnh đạo
qua quyền lợilàm nên động cơ mờ ám cho quyền lực để
tổ chức một chế độ ngu dân hóa. Từ đó bòn rút tài nguyên đất nước, bóc lột sinh
lực dân tộc, cùng lúc hủy mọi sức đề kháng tạo nên phản đối trong quần chúng,
phản kháng trong xã hội. Để qua đó tham quan lộng quyền trong tham
ô, rồi tiếp tục tham quyền để tham nhũng.
Muốn giữ kiếp sâu dân mọt nước thì phải biến nhân kiếp
thành kiếp tằm ăn dâu, suốt ngày đêm tham quyền để gặm nhấm và vơ
vét cho tới cạn kiệt tiền của và sinh lực của dân tộc.
– Hệ xảo, nơi mà tà quyền đi
sâu vào tà đạo của hệ xảo (xảo quyệt, xảo thuật, xảo ngôn), từ
hệ thống giáo dục tới cơ cấu xã hội đều bị điều chế bởi các chính sách xảo
quyệt, lấy dối trá để diệt sự thật, dùng xảo thuật của cơ
chế, của hành chính, của quyền lực để giết chân lý, dùng xảo ngôn để
hủy lẽ phải. Hệxảo (xảo quyệt, xảo thuật, xảo ngôn) là thượng nguồn
của mọi chính sách ngu dân hóa, là guồng máy để điều động các âm binh của nó ,từ
công an tới quân đội, từ định chế tới hành chính, là phản xạ hằng ngày của
chính quyền khai thác tà quyền để bạo quyền vì tham quyền.
– Hệ bất, luôn là hệ đôi (vì
chúng là quái thai sinh đôi), trong đó hệ bất (bất tài, bất tín, bất lực) thứ
nhất luôn song hành cùng hệ bất (bất lương, bất chính, bất trung) thứ
hai, để giật dây quần chúng cùng bạo quyền làm cách mạng. Nhưng khi cách mạng
thành công thì một sớm một chiều bất chính với đất nước, bất
trung với dân tộc, và bất lương trước tiền đồ tổ
tiên, đang hằng ngày bị Tàu tặc gây ra bao Tàu nạn,
với bao hệ lụy Tàu họa. Và ngày qua ngày, tà quyền lộ ra sự bất
tài trong quản lý, sự bất tín xem thường
niềm tin nên sẵn sàng vứt bỏ lòng tin của nhân dân, và sự bất
lực trong các chính sách phát triển đất nước, đưa dân tộc ra khỏi
nghèo nàn lạc hậu.
Xảo ngu tráo thực
Khi
nghiên cứu về hậu quả của các chính sách ngu dân hóa do các chế độ độc tài,
không có văn minh của dân chủ và văn hiến của nhân quyền, thì khoa học xã hội
và nhân văn đưa ra các khám phá chính xác về các hậu nạn của ngu dân. Tại đây
phân tâm học, được hỗ trợ trực tiếp bởi tâm lý học và tâm thần học, đã phân
tích tác động của các chính sách ngu dân hóa lên cộng đồng, tập thể, cá nhân từ
não trạng tới ngữ pháp, từ hành vi tới ngữ văn, từ truyền thông xã hội tới đối
thoại thường nhật, qua đó ngu dân đeo đẳng trên tư duy của các nạn nhân hai
thái độ sống trái ngược nhau: tự ti và tự kiêu, nơi
mà mặc cảm song hành một cách lạ lùng với sự tự mãn.
– Lao động giỏi, học
giỏi, nói chung là tự thấy
mình giỏi hơn người, hơn nhân loại trung bình, đây là câu chuyện tự tuyên truyền,
tự ngu dân để tự ngộ độc tư duy của chính mình bằng một loại tự kiêu không đủ
hùng lực để khách quan hóa nó thành công thức để thuyết phục người khác, trong
một đất nước mà lãnh đạo không có được một sáng kiến để phát triển đưa dân tộc
ra khỏi nghèo nàn lạc hậu, như các quốc gia láng giềng có cùng môt nôi văn hiến
tam giáo đồng nguyên như Việt Nam: Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan. Một dân tộc bị
khổ sai hóa tri thức bởi bạo quyền độc tài không có một sáng chế gì để vượt
thoát và vượt thắng nhục kiếp của mình. Một xã hội bị âm binh hóa bởi tà quyền
công an trị, không có cơ hội sáng tạo từ khoa học, kỹ thuật tới sáng tác nghệ
thuật, từ kinh tế, thương mại tới văn hóa, giáo dục. Không có hệ sáng
(sáng kiến, sáng chế, sáng tạo) mà tự vỗ ngực để tự khen mình là giỏi
hơn thiên hạ thì đúng là đối tượng của phân tâm học để được phân tâm trong dạng
“tự mãn để tự diệt”.
Còn
chuyện học giỏi thì không khó giải thích vì giáo dục học và xã hội học môi trường
đã phân giải rõ: nếu có cùng một môi trường văn minh phát triển, thì người Việt
học không thua gì các dân tộc khác (và cũng không hơn gì các dân tộc khác), biết
khiêm tốn để thấu nhúng nhường, có sáng suốt để giữ tỉnh táo là một thái độ sống
vừa văn minh, vừa thông minh. Còn nếu Việt tộc vì sống hằng ngày bằng một hệ thống
giáo dục hiện nay học giả-thi giả-bằng giả, mà mỗi kỳ thi đều có
trường hợp nâng điểm qua hối lộ kiểu kỳ thi trung học của tỉnh Hà Giang, thì tự
kiêu là giỏi thì đúng là “ngu hóa điên”.
Riêng
tự ti là một dân tộc hiện nay phải làm lao nô ngay trên đất nước
mình cho các doanh nghiệp, công nghiệp ngoại quốc, nhất là cho Tàu hoạn đang
lũng đoạn kinh tế, đang ô nhiễm môi trường của đất nước, rồi phải vong thân
trong lưu vong của xuất khẩu lao động để làm nô tỳ, nô bộc cho
các nước láng giềng, thì hay biến tự ti thành khởi điểm để đi tìm tự do bằng
cách dẹp tà quyền! Rồi dùng tự do đó biến thành tự tin để thay đời đổi
kiếp theo hướng thăng hoa của tự chủ trong sáng kiến
để tự lập trong sáng tạo. Muốn dẹp xóa tự ti-tự kiêu (vô duyên vì vô lý) thì chỉ
có cách là dùng hệ sáng (sáng kiến, sáng chế, sáng tạo) để lập
ra phương trình tự do-tự tin-tự chủ-tự lập, từ đó chôn vùi luôn kiếp
nạn nhân của một chế độ ngu dân hóa.
– Quốc phòng
và công an,
khi tự mình tự ti là một dân tộc nhược tiểu, tức là vừa yếu vừa nhỏ, nhưng lại
tự kiêu là có một quân đội giỏi hạng nhất thế giới, có công an cũng giỏi loại
hàng đầu thế giới. Tự ti là một loại mặc cảm mình ở thế thấp, nhỏ,
nghèo, khó không bằng ai, đây là môt loại cảm nhận chưa chắc là đúng,
trong các so sánh các dữ kiện khách quan giữa các quốc gia có các mẫu số chung
như mình. Còn riêng tự kiêu, thì rất dễ phân tích, để phân giải theo kiểu khổng
học vô trương bất tín (không thấy không tin), thấy rồi mới
tin; và khi thế giới thấy rõ Tàu tặc chiếm biển đảo của Việt
Nam mà quân đội Việt Nam lại cúi đầu-khoanh tay-quỳ gối để Tàu
nạn tác yêu tác quái, thì quân đội loại này không hề giỏi hạng nhất thế
giới, và nói theo liêm sỉ quốc phòng chỉ là hạng “quèn”. Còn công an thì
hoàn toàn không hề giỏi loại hàng đầu thế giới, khi mà thế giới chỉ một
sớm một chiều, chứng minh là công an được vừa bộ trưởng bộ công an cùng các
tướng tá công an đã bắt cóc Trịnh Xuân Thanh, với tất cả chứng nhân, chứng từ,
chứng cớ là tên này không hề ra đầu thú. Và phân giải theo liêm sỉ an ninh, thì
công an Việt Nam chỉ là loại “ngu hóa xuẩn” mà thôi! Khi làm một
chuyện chui rút-bắt cóc-chuồn trốn tại Đức để rồi thành tội đồ
tầm quốc gia đeo án quốc phạm, tạo quốc nhục cho một quốc
thể trước công pháp quốc tế.
– Du lịch, ẩm thực, nơi mà người khách du
lịch phải nghe các luận điệu “ngu từ loạn chữ” của những kẻ đang
tuyền truyền nhưng thật ra là đang giết du lịch Việt bằng các tuyên bố thẳng thừng
nhưng vô cớ: “nước Việt Nam đẹp nhất! Ẩm thực Việt ngon nhất!”. Loại
tuyên bố “ếch nằm đáy giếng” này tới từ ngu dân của “thưa ông,
tôi ở (dại) bụi này!”, không thấy người mà chỉ thấy ta vì chỉ biết ta mà
chưa hề được biết người. Cảnh quang đất nước Việt đẹp chớ không hề là “đẹp
nhất!”, ẩm thực việt loại ngon chớ không hề là “ngon nhất!”, vì
thế giới bàng quan (vì khách quan) không hề xếp loại “nước Việt Nam đẹp nhất!
Ẩm thực Việt ngon nhất!”. Muốn thoát khỏi hệ lụy của ngu dân thì phải nói
đúng để làm đúng. Muốn thoát khỏi các hậu nạn của một quá trình quá dài làm nạn
nhân trong một chế độ tà quyền dùng ngu dân hóa để cai trị dân tộc thì phải đưa
phản xạ khiêm tốn vào tư duy để có hành vi khiêm nhườngtrong
cách ứng xử để biết khiêm kính trước nhân loại luôn có nhân
tri cao hơn, rộng hơn, sâu hơn nhân trí một quốc gia, dù là quốc gia hiện đại
nhất hiện nay. Hiểu được hệ khiêm (khiêm tốn, khiêm nhường, khiêm kính) là
đã có bước đầu tiên thoát khỏi kiếp bị ngu dân hóa.
Đây
chỉ là vài thí dụ mắt thấy tai nghe trong nghiên cứu, điều
tra, điền dã thực địa của dân tộc học và xã hội học, hãy cùng nhau nhân lên các
loại thí dụ khác để hiểu, thấu, nhận, cảmcác hậu nạn của ngu dân
trong xã hội việt, con người Việt hiện nay, chỉ là nạn nhân của một chế độ tà
quyền lấy ngu để xóa khôn. Hãy sử dụng luôn triết học phân
tích là hậu thân của hiện tượng luận để khách quan
hóa các hậu nạn ngu dân:
·
Ngu
dân hóa để còng tay kiến thức rồi lao lý hóa kiến thức
·
Ngu
dân hóa để xiết não tri thức rồi nô lệ hóa tri thức
·
Ngu
dân hóa để vắt óc ý thức rồi khổ sai hóa ý thức
·
Ngu
dân hóa để cầm tù nhận thức rồi hình sự hóa nhận thức
·
Ngu
dân hóa để vùi dập tâm thức rồi lưu vong hóa tâm thức
·
Ngu
dân hóa để truy diệt tỉnh thức rồi vong thân hóa tỉnh
thức.
Một
chế độ liêm chính, một chính quyền liêm sỉ phải có hệ thức (kiến
thức, tri thức, ý thức, nhận thức, tâm thức, tỉnh thức) này, nếu
không có hệ thức thì chỉ là tà quyền với tà thuật thấp hèn của
các chính sách ngu dân hóa. Trong lúc chờ đợi văn minh của dân chủ, văn hiến của
nhân quyền, thì hãy dùng mô thức của hệ thức này để “dụng
thức loại ngu”, để tìm “minh quân”, “minh chủ”, “minh chúa” cứu
rỗi Việt tộc ra khỏi kiếp bị ngu dân hóa.
***
Lê
Hữu Khóa: Giáo
sư Đại học Lille* Giám đốc Anthropol-Asie*Chủ tịch nhóm Nghiên cứu Nhập cư Đông
Nam Á* Cố vấn Chương trình chống Kỳ thị của UNESCO – Liên Hiệp Quốc * Cố vấn
Trung tâm quốc tế giáo khoa Paris.*Thành viên hội đồng khoa học Viện nghiên cứu
Đông Nam Á* Hội viên danh dự nhóm Thuyết khác biệt, Học viện nghiên cứu thế giới.
Các
bạn có thể tìm hiểu thêm các lập luận qua nghiên cứu của VÙNG KHẢ LUẬN (trang
thầy Khóa) qua www.facebook.com/vungkhaluan/
____
Mời đọc lại các bài
khác của tác giả:
Thư gởi tuổi trẻ của Việt
tộc
— Thư gởi các đảng viên của ĐCSVN: Trả lại thẻ đảng để nhận lại
nhân phẩm Việt! — Thư gởi các ủy
viên Bộ Chính trị đảng CSVN — Thư gởi các đại biểu Quốc hội: Cúi đầu bấm nút, rồi cúi đầu
quỳ gối! — Thư gởi các Bộ trưởng của chính phủ: Chạy chức hay chạy dân? — Thư gởi các nhà lãnh đạo tương lai của Việt tộc: Lãnh đạo nhận
nhân lý, nhập nhân trí — Một xã hội bị tàu nạn hóa (Phần 1)
— Một xã hội bị tàu nạn hóa (Phần 2) — Một xã hội bị tàu nạn hóa (Phần 3) — Một xã hội bị âm binh hóa (Phần 1)
— Một xã hội bị âm binh hóa (Phần 2)
— Một xã hội bị khổ sai hóa (Phần 1) — Một xã hội bị khổ sai hóa (Phần 2) — Một xã hội bị ngu dân hóa (Phần 1)
No comments:
Post a Comment