Thủ
tục trong khoa học ở Việt Nam khá nhiêu khê, đặc biệt là có 'yếu tố nước ngoài'.
Thủ
tục trong khoa học ở Việt Nam khá nhiêu khê, đặc biệt là có 'yếu tố nước
ngoài.'
Bất
cứ khi nào tôi được mời nói chuyện trong một seminar (cho dù chỉ 60 phút) ở Việt
Nam, ban tổ chức hoặc người mời sẽ khá vất vả với thủ tục.
Người
mời sẽ phải xin phép 3 nơi: đại học hay bệnh viện, an ninh, và thông tin truyền
thông. Và, tôi phải gởi slides của bài nói chuyện cho người tổ chức để họ làm
thủ tục xin phép.
Nếu
lần sau và lần sau nữa, tôi quay lại nói chuyện, thì thủ tục trên được lặp lại.
Đó
là thủ tục khi mời một chuyên gia nước ngoài giảng bài hay chỉ đơn giản là nói
chuyện trong seminar.
Rất
mệt mỏi. Và, không cần thiết.
Tôi
nghĩ đó là một rào cản mà ngài Tổng bí thư (TBT) đề cập trong lần tiếp xúc gần
đây với giới khoa học.
Còn
ở nước ngoài thì sao? Chỉ nói trong vùng Á châu thôi để đối chiếu.
Tôi
thường xuyên được mời nói chuyện trong các hội thảo khoa học ở Thái Lan, Mã
Lai, Nam Dương, Phi Luật Tân, Singapore, Nam Hàn, Nhựt, Miến Điện, Tích Lan,
Pakistan, Ấn Độ, thậm chí China, người ta không có cái thủ tục như trên. Vì nó
không cần thiết.
Mấy
ngày gần đây, tôi thấy ngài TBT nói rất thật và rất gần với thực tế. Chẳng hạn
như ông nói các nhà khoa học bỏ ra quá nhiều thì giờ cho thủ tục hành chánh.
Quá đúng.
Ông
nói "Các đề tài nghiên cứu không có đột phá, không đo đếm được kết quả."
Quá đúng luôn.
Thật
ra, đa số nghiên cứu (chỉ nói y khoa) từ Việt Nam không có tác động gì đáng kể
và chất lượng thấp.
Quan
điểm của tôi là Việt Nam cần ít nghiên cứu hơn, nhưng rất cần nghiên cứu có chất
lượng cao và nghiên cứu vì những lí do chánh đáng.
Không
nên đầu tư vào những nghiên cứu không có tiềm năng đem lại lợi ích.
Không
nên đầu tư vào những nghiên cứu tào lao chỉ để đăng báo.
Không
nên đầu tư vào những nghiên cứu chỉ vì lí do 'thi đua'.
Nói
về việc thu hút các chuyên gia ở nước ngoài về Việt Nam, ngài TBT nói:
"Trước
đây người ta không dám về là vì chúng ta chưa thật sự sẵn lòng, còn nhiều rào cản
về hành chính và các quy định, rất khó điều hành."
Rồi
ông nói "Nay mọi thứ
sẽ thuận hơn rất nhiều". Tôi hi vọng như vậy.
Ngài
TBT mong muốn "đến năm 2045, có đội ngũ trí thức đứng đầu khu vực, thuộc tốp
đầu thế giới; có hàng trăm nhà khoa học có ảnh hưởng trên thế giới, đạt các giải
thưởng quốc tế trên các lĩnh vực."
Trong
thể thao, cầu thủ nước ngoài về Việt Nam đầu quân và đã nâng cao vị thế của túc
cầu Việt Nam trong vùng. Trong văn nghệ, phim ảnh, kinh tế, sự đóng góp của người
nước ngoài, kể cả Việt kiều, đã cho thấy có hiệu quả.
Còn
trong khoa học và giáo dục đại học thì sao? Chưa thấy có gì 'đột phá'.
Ở
bên China, chương trình 'Thousand Talents Plan' đã giúp cho China nhanh chóng
nâng cao vị thế khoa học trên trường quốc tế.
Nếu
có dịp nói chuyện, tôi đề nghị Việt Nam bắt chước China (bắt chước cái hay của
họ), tức là thiết lập một chương trình như thế, có thể lấy tên là 'Vietnam
Ascend 1000'.
Nhưng
phải làm cẩn thận và có nghiên cứu (chớ không phải kiểu 168). Nếu không có
nghiên cứu trước thì sẽ có nhiều ruồi muỗi vào. Phải có một danh sách cụ thể gồm
những ai là ‘đối tượng’ thu hút về VN. Nói chung chung không ăn thua. Những người
‘high profile’ cần được mời; họ không bao giờ xin việc.
HÌNH
: https://www.facebook.com/photo?fbid=2121371218310184&set=a.105461306567862
.
Theo
dõi
Mỗi lần làm hội nghị rất mệt mỏi đó thầy. Xin phép tùm
lum. Dịch cả bài nói của bcv nước ngoài ra tiếng việt. Có nhiều bcv họ o cho
bài trước nên rất khổ sở. Nhất là mời các bcv nổi tiếng. Thực sự mà nói thì
nghiên cứu khoa học ở vn vẫn chủ yếu hình thức và chủ yếu dành cho quảng
cáo nhiều hơn.
Lãnh đạo nào mới lên cũng có những phát biểu rất hay. Dân
mình lâu lâu lại được nghe những lời thật sướng tai, mọi hy vọng lại tràn trề đổ
về. Âu đó cũng là niềm hạnh phúc! Hãy chờ xem.
Theo em thì hãy nhìn cách mấy vị đó làm chứ không nên
nghe mấy vị đó nói. Nội cái việc đi đăng ký sáng chế là đủ bị họ hành ra bã.
Em nghĩ không phải mọi người không biết điều này ( nói
vui dân VN ai cũng biết). Giá như TBT và LĐ VN tạo cơ chế, ra luật mọi người đều
có quyền nói một cách tự do thì hiệu quả hơn. Để đợi đến một lãnh đạo phải nói
nhũng điều rất đơn giản, rõ ràng thế này và bao nhiêu ông bà mặc vest ngồi
dưới gật gù thì là điều đáng suy ngẫm.
No comments:
Post a Comment