Sunday 30 December 2012

[NHÂN ĐỌC "BÊN THẮNG CUỘC"] CUỘC CHIẾN VẪN CÒN (Lữ Giang)




Lữ Giang
27-12-2012

Tháng 12 này có hai sự kiện được nhiều người Việt trong và ngoài nước chú ý:

Sự kiện thứ nhất là bài nói chuyện của Đại Tá Trần Đăng Thanh, giảng viên Học Viện Chính Trị Bộ Quốc Phòng, về vấn đề Biển Đông tại hội nghị các “đồng chí” phụ trách về giáo dục đại học. Có thể coi đây là một bài “giải độc” về vấn đề Biển Đông rõ ràng nhất. Qua bài này, chúng ta có thể biết được cách nhìn của Đảng CSVN về những biến cố lớn đang xẩy ra trên thế giới, nhất là đối với Trung Quốc và Mỹ.

Sự kiện thứ hai là cuốn “Bên Thắng Cuộc” của Huy Đức vừa mới được phổ biến Cuốn I. Tác giả từng là bộ đội rồi làm ký giả, được đi tu nghiệp ở Mỹ, nay đang ở Boston, Massachusetts. Tác giả đã thu nhặt và ghi lại những biến cố từ 30.4.1975 đến nay theo cách nhìn của tác giả. Phe khuyến khích phong trào xét lại ca tụng sách của ông như là một tài liệu lịch sử, còn phe chống cộng theo kinh điển, lên án đây là một hình thức thi hành nghị quyết 36 của Đảng CSVN.

Chúng tôi sẽ bàn về hai sự kiện này.

MỸ CHƯA BAO GIỜ TỐT THẬT SỰ

Báo chí trong nước không tường thuật buổi nói chuyện của Đại Tá Nguyễn Đăng Thanh nên chúng ta không biết được buổi nói chuyện đó đã được tổ chức tại đâu và lúc nào. Chúng ta chỉ biết khi bài nói chuyện này được phổ biến trên website anhbasam ngày 19.12.2012 dựa trên một cuốn băng ghi âm. Đây là lối tránh né, không muốn cho Trung Quốc và Mỹ nói rằng đây là tiếng nói của chính thức của Đảng CSVN.

Đại Tá Thanh được giới thiệu là một nhà giáo ưu tú, Phó giáo sư Tiến sĩ thuộc Học viện Chính Trị Bộ Quốc phòng. Ông đã đi thuyết trình nhiều nơi về vấn đề Trung Quốc và Biển Đông.

Bài nói chuyện khá dài, khoảng 21 trang đánh máy, nên việc tóm lược lại những ý chính trong vài trang không phải là chuyện dễ dàng.

Trước hết ông cho cử tọa xem video nói về tình hình thế giới, sau đó trình bày về tình hình Biển Đông và “vấn đề về các thế lực thù địch mà đang chống phá chúng ta trong tình hình hiện nay.”

Về tình hình thế giới, ông nói về nước Mỹ, nước Nga, Trung Quốc, Cộng hòa dân chủ Hồi giáo Iran và Cộng hòa dân chủ nhân dân Triều Tiên. Diễn giả có những nhận xét rất là ngộ nghĩnh, đặc biệt về “anh bạn là sơn thủy thì tương liên, lý tưởng thì tương thông, văn hóa thì tương đồng, vận mệnh thì tương quan.” Hôm nay chúng tôi chỉ nói đến nhận xét của ông đối với Anh Hai Chống Cộng và Anh Hai Nhân Quyền của người Việt chống cộng.

1.- Nhận định về nước Mỹ.
Diễn giả nói “theo tin báo là đến năm 2030, 2040, 2050 thì chưa có một cường quốc nào vượt qua nước Mỹ”.
“Mỹ vẫn là đầu tầu số 1 thế giới về kinh tế, tổng thu nhập GDP của nước Mỹ là một năm 14.700 tỷ đô la, gấp chúng ta khoảng 150 lần. Thứ hai về sức mạnh quốc phòng của Mỹ thì hiện nay một năm nước Mỹ, tính đến năm 2011 nước Mỹ chi mỗi năm khoảng 680 tỷ đô la đến 700 tỷ đô la cho quốc phòng. Và hiện nay nước Mỹ vẫn đang thực hiện chiến lược quốc phòng tiến công chặn trước, đánh đòn phủ đầu...
“Nước Mỹ hiện nay có hơn 80 căn cứ quân sự ở nước ngoài và ngay khu vực Đông Bắc Á, báo cáo các đồng chí riêng Đông Bắc Á là nước Mỹ đang đóng quân đồn trú tại Nhật Bản là 70.000 quân, Hàn Quốc là 28.000 quân. Và các nước này, Nhật Bản và Hàn Quốc phải nuôi toàn bộ từ A tới Z cho nước Mỹ để bảo vệ an ninh cho Nhật Bản và Hàn Quốc. Nước Mỹ đang có hai liên minh quân sự ở Đông Nam Á là liên minh quân sự Mỹ - Philippines, liên minh quân sự Mỹ - Thái Lan v.v…”

2.- Chính sách của Mỹ đối với Việt Nam.
Về chính sách của Mỹ đối với Việt Nam, diễn giả nhận xét tổng quát:
“Thực ra mà nói, Mỹ đang thực hiện chiến lược hai mặt. Một mặt đang dùng Việt Nam như một lực lượng tiên phong để chặn Trung Quốc. Mặt thứ hai đang tìm mọi cách để phá vỡ mối quan hệ đoàn kết lâu đời của Việt Nam, giữa nhân dân Việt Nam và nhân dân Trung Quốc mà người hưởng lợi sẽ là nước Mỹ...”
“Thứ hai, với Mỹ. Xin thưa với các đồng chí trong giáo dục đặc biệt là phòng sinh viên và đoàn thanh niên các đồng chí nhớ người Mỹ chưa hề, chưa từng và không bao giờ tốt thật sự với chúng ta cả. Phải nói rõ luôn. Nếu có tốt chỗ này, có ca ngợi chúng ta chỗ kia, có ủng hộ chúng ta về Biển Đông chẳng qua vì lợi ích của họ. Họ đang thực hiện “thả con săn sắt, bắt con cá rô”. Họ chưa bao giờ tốt thật sự với chúng ta, tội ác của họ trời không dung, đất không tha.
“Tôi xin thưa với các đồng chí biết, trong lĩnh vực giáo dục đào tạo ngày nay tôi xin nói rõ luôn, tôi nói câu này, tôi định tí nữa nói nhưng mà tôi xin nói luôn, báo cáo với các đồng chí các chuyên gia quân sự, và các chuyên gia kinh tế của họ đang nói với chúng ta, xin thưa với các đồng chí đối với giáo dục đào tạo của chúng ta, họ nói một câu như thế này các đồng chí suy nghĩ: Để thay đổi Việt Nam, Mỹ cần phải dựa vào kinh tế và chất xám của thế hệ trẻ Việt Nam được học tập và đào tạo tại Mỹ và phương Tây. Và họ khẳng định hợp tác giáo dục là con đường ngắn nhất để cải thiện hình ảnh con người Mỹ trong con mắt người Việt Nam ở thế hệ tương lai. Thông qua giáo dục đào tạo là con đường ngắn nhất, con đường hiệu quả nhất để cải thiện hình ảnh người Mỹ trong con mắt thế hệ trẻ người Việt Nam. Cho nên một trong 9 mũi tiến công là người Mỹ đang thực hiện diễn biến hòa bình trên lĩnh vực giáo dục đào tạo của chúng ta. Đấy, tôi phải nói rõ là như vậy. Như vậy, với Trung Quốc, với Mỹ.”

Những đoạn nhận xét về Mỹ như nói trên đã làm Đài Á Châu Tự Do (RFA) phẩn nộ. Đài này đã viết hai bài khá cay cú để phản bác lại. Bài thứ nhất phổ biến ngày 19.12.2012, đặt câu hỏi: “Căm thù Mỹ, mang ơn Trung Quốc có phải là chính sách?” Bài thứ hai dưới đầu đề “ĐT Trần Đăng Thanh vô tình tiết lộ bí mật quốc gia” phổ biến ngày 23.12.2012. Trong bài này Mạc Lâm đã phỏng vấn nhà ngoại giao David Brown “để biết thêm quan điểm của một người làm công tác ngoại giao trước những khẳng định của ông Thanh đối với chính phủ Mỹ.”

Người Việt chống cộng ở hải ngoại thường bảo nhau rằng Đảng CSVN đang ở vào thế tấn thoái lượng nan: “Theo Trung Quốc thì mất nước, theo Mỹ thì mất Đảng.” Chọn thế nào cũng kẹt.
Nhưng qua bài nói chuyện trên, chúng tôi nhận thấy Đảng CSVN đã có quyết định dứt khoát rồi. Hoàng Sa và Trường Sa kể như đã mất, nên Đảng CSVN sẽ không nghe lời Mỹ xúi “thực thi dân chủ và nhân quyền” để mất luôn Đảng. Giữa Mỹ và Trung Quốc, Đảng CSVN quyết định tiếp tục theo Trung Quốc. Đây là vấn đề sẽ được chúng tôi bàn đến trong bài tiếp theo.

CHUYỆN “BÊN THẮNG CUỘC”

1.- Vài dòng về tác giả
Theo sự kê khai của tác giả, chúng ta biết được Huy Đức có tên thật là Trương Huy San, sinh ngày 20.8.1962 tại Hà Tĩnh, đã tham gia bộ đội trong 8 năm, trong đó có hơn 3 năm ở Kampuchia, đã từng viết cho tờ Văn nghệ Quân đội. Rời bộ đội, Huy Đức viết cho báo Tuổi Trẻ, báo Thanh Niên, báo Diễn đàn Doanh nghiệp, báo Nông thôn Ngày nay, báo Thời báo Kinh tế Sài Gòn và báo Sài Gòn Tiếp thị. Huy Đức có lối viết khá hấp dẫn. Năm 2005-2006 anh được đi tu nghiệp ở Mỹ tại tiểu bang Maryland. Nay nghe nói anh đang được học bổng Nieman Fellowship đi tu học tại Đại học Havard ở Boston.

2.- Lý do viết cuốn sách
Huy Đức kể lại rằng năm 1975, khi nghe tin “Sài Gòn giải phóng” anh mới 13 tuổi. Theo như anh được học, thế là chấm dứt “hai mươi năm rên xiết lầm than”. Anh muốn vào Nam để “giáo dục các bạn thiếu niên lầm đường lạc lối”. Thế nhưng:
"Cuốn sách của tôi bắt đầu từ ngày 30-4-1975, ngày nhiều người tin là miền Bắc đã giải phóng miền Nam. Nhiều người thận trọng nhìn lại suốt hơn ba mươi năm, giật mình với cảm giác bên được giải phóng hóa ra lại là miền Bắc."

Tác giả đã tóm lược cuốn “Bên Thắng Cuộc” của mình như sau:
“Cuốn sách của tôi đơn giản chỉ kể lại những gì đã xảy ra ở Sài Gòn, ở Việt Nam sau ngày 30-4: cải tạo, đánh tư sản, đổi tiền… Cuốn sách của tôi cũng nói về hai cuộc chiến tranh cuối thập niên 1970, một với Khmer Đỏ và một với người Trung Quốc. Cuốn sách của tôi cũng nói về làn sóng vượt biên sau năm 1975, và về sự “đồng khởi” của nông dân, của các tiểu chủ, tiểu thương để dành lấy cái quyền được tự lo lấy cơm ăn áo mặc…”
Tác giả cho biết tác giả đã đi gặp nhiều nhà xuất bản trong nước, nhưng không nhà xuất bản nào chịu in. Tác giả quyết định cho in ở hải ngoại và phổ biến trên Internet. Và cuốn sách đã ra mắt độc giả bằng bản điện tử trên amazon.com ngày 12.12.2012.

KHAI THÁC “BÊN THẮNG CUỘC”

Cuốn sách chỉ mới được phổ biến Cuốn I, Cuốn II chưa phổ biến, nhưng đã có nhiều cuộc tranh luận trên các cơ quan truyền thông. Có những người chưa đọc cũng nhảy ra tranh luận vì “chiến tuyến” khác nhau.

1.- Công cụ chiến tranh tâm lý
Tôi biết được tác phẩm “Bên Thắng Cuộc” qua sự giới thiệu của hai cơ quan “chống cộng” hàng đầu ở hải ngoại, đó là Đài BBC của Anh và Đài Á Châu Tự Do (RFA) của Mỹ.

Đài BBC nhanh nhẩu hơn cả: Với đầu đề “Về cuốn Bên Thắng Cuộc” được phổ biến đúng vào ngày ra mắt sách, Nguyễn Giang, Trưởng Ban Việt Ngữ của Đài BBC, đã lược qua nội dung quyển sách với kết luận:
“‘Bên Thắng Cuộc’ còn nhiều phần phát hiện thú vị khác về ‘người trong cuộc’ mà tôi tin là bạn đọc sẽ đánh giá cao, và nếu những gì tác giả viết ra có gây dư luận khen chê hay tạo ra tranh luận thì cũng là điều tốt vì đã lâu người đọc tiếng Việt chưa có trong tay một bộ sách đầy đủ, chân thực và nhiều tính gợi mở như thế về đất nước họ.”

Đài RFA đi chậm hơn một ngày nhưng “ca cải lương” mùi hơn. Với đầu đề “Bên Thắng Cuộc” Mặc Lâm đã vào đề rất hấp dẫn:
“Bên thắng cuộc” là cuốn sách đang gây sôi nổi cho cư dân mạng cả trong và ngoài nuớc. Quyển sách được viết bởi nhà báo Huy Đức, người nổi tiếng với trang blog Osin với những bài chính luận độc đáo có số người đọc rất cao.”
Sau khi đọc hai bài giới thiệu của BBC và RFA, tôi hiểu rằng cuốn “Bên Thắng Cuộc” đang được xử dụng như một công cụ chiến tranh lý với hy vọng nó sẽ góp phần vào việc làm xói mòn niềm tin của những người thuộc “bên thắng cuộc”. Tác dụng của nó ít ra cũng có hiệu quả như Mặt Thật của Bùi Tín, Thiên Đường Mù của Dương Thu Hương, Đêm Giữa Ban Ngày của Vũ Thư Hiên, Hoa Điạ Ngục của Nguyễn Chí Thiện, Thằng Hèn của Tô Hải, v.v.
BBC và RFA là những cơ quan truyền thông hoạt động có chỉ đạo, có đường lối, có chiến lược và chiến thuật, nên khi họ thổi “Bên Thắng Cuộc” lên to như vậy, chúng ta phải hiểu mục tiêu của họ.

2.- Khuynh hướng tẩy chay
Ba sĩ quan VNCH đã lên tiếng phản đối phần ông Huy Đức viết về vụ phá sập cầu Sài Gòn hôm 30.4.1975, đó là Thiếu Tá Lê Quang Liễn (TQLC), Thiếu Tá Nguyễn Văn Nghiêm (Dù) và Thiếu Tá Nguyễn Trọng Nhi (Dù). Thiếu tá Lê Quang Liễn còn phản đối lời phát biểu của cựu dân biểu Phan Xuân Huy liên quan đến người vợ cũ của ông.
Vụ phản đối bắt đầu nổ lớn hơn khi nhật báo Người Việt quảng cáo việc báo này đứng ra phát hành sách “Bên Thắng Cuộc”. Ngày 24.12.2012, một tổ chức được gọi là “Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Hoa Kỳ” đã ra tuyên cáo phê phán cuốn sách “Bên Thắng Cuộc” là “mang nhiều thiên kiến sai lạc, chủ quan từ nhận thức của người viết, mà không lột tả đúng thực tế lịch sử Việt Nam trong giai đoạn Cộng Sản nắm quyền” và lên án tập đoàn báo Người Việt ở Orange County đã “giới thiệu một cuốn sách mà tác giả vẫn còn đứng trên quan điểm của phía đối nghịch”.

MỘT VÀI NHẬN XÉT
Bây giờ tác giả chỉ mới cho phổ biến Cuốn I trên amazon. Khi đọc thêm Cuốn II chúng ta sẽ thấy còn nhiều điểm cần phải được hiệu đính, vì tầm nhìn của tác giả có giới hạn. Đó không phải là khuyết điểm riêng của tác giả. Diễn biến của cuộc chiến Việt Nam trước và sau 30.4.1975 rất phức tạp. Ngay một cuốn sách nổi tiếng như cuốn Vietnam a History của Stanley Karnow, phát hành năm 1987, nay đọc lại cũng thấy có rất nhiều chỗ sai.

Tôi thấy không thể nói cuốn Bên Thắng Cuộc là “quyển sách hay nhất về lịch sử Việt Nam sau 1975” như Giáo sư Trần Hữu Dũng ở Đại Học George Mason, Virginia đã nói, vì sự hiểu biết và tầm nhìn của tác giả có giới hạn. Quả thật tác giả có ghi lại được một số dữ kiện mà chúng tôi chưa biết, chẳng hạn chuyện Nhật đứng ra hoà giải giữa Trung Quốc và Việt Nam, nhưng bảo “Nó là một kho tàng dữ liệu quý báu, có thể làm ngạc nhiên cả những chuyên viên theo dõi chính trị Việt Nam trong nhiều thập niên qua” như nhận xét của Giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng ở Đại học George Mason, Virginia, là quá đáng. Nhưng tôi hiểu, trên phương diện chiến tranh tâm lý, thổi lên như vậy rất có tác dụng: Qua Huy Đức, một thông điệp nữa được gởi đến “bên thắng cuộc”: Đã đến lúc phải thay đổi. Người Mỹ ít quan tâm “bên thua cuộc” nghĩ gì hay muốn gì.

Tôi đồng ý với nhiều nhà phê bình khách quan: Chỉ nên coi cuốn Bên Thắng Cuộc như là một tập bút ký qua đó tác giả đã ghi lại những sự kiện mắt thấy, tai nghe hay cảm nhận được. Đúng hay sai người đọc và lịch sử sẽ phê phán.

Ngày 27.12.2012
Lữ Giang






1 comment:

View My Stats