Nguyễn
Thông (Nguyễn
Thông Cào)
https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=974232620077464&id=100024722048900
Triều đình hôm nay (12.6) mất đúng nửa ngày để
bàn nhắc chuyện học Cụ. Tivi thời sự hôm nay mất đúng 21 phút chỉ để nhà lý luận
số 1 răn đe về thái độ học Cụ. Khiếp.
Sau khi “Người” qua đời năm 1969, dưới sự lãnh
đạo của đảng, nhất là ban tuyên giáo, đã ra đời những câu khẩu hiệu về cụ Hồ,
khiến cộng đồng xã hội luôn có cảm giác cụ mất nhưng vẫn còn, cụ luôn bên cạnh
mọi người, sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta. Lúc đầu là câu “Chủ tịch Hồ
Chí Minh vĩ đại sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta”. Câu này hồi cuối
năm 1969 và những năm nửa đầu thập niên 1970, đi bất cứ đâu cũng bắt gặp. Viết
lên tường, khắc lên đá, vẽ lên vải, đắp trên núi, chỗ nào cũng thấy. Hồi ấy
chưa có lăng cụ, nên chính quyền và dân chúng tưởng nhớ đến cụ bằng khẩu hiệu.
Cứ nhìn vào câu khẩu hiệu là tự dưng có cảm giác “Bác vẫn trên cao vẫy gọi
mình”.
Câu nữa về cụ Hồ cũng nổi tiếng không kém, được
đưa ra vào năm 1990 khi chế độ khơi dậy phong trào học tập tấm gương Cụ. Năm ấy
kỷ niệm 100 năm ngày sinh cụ, nhưng cũng là thời kỳ đội ngũ cán bộ nẩy sinh nhiều
hư hỏng, thoái hóa, không còn xứng đáng là người vừa hồng vừa chuyên mà cụ từng
căn dặn. Câu khẩu hiệu “Sống, chiến đấu, lao động và học tập theo gương Bác
Hồ vĩ đại” từng xuất hiện hồi thập niên 1980 được đổi thành “Học tập và
làm theo tấm gương tư tưởng, đạo đức Hồ Chí Minh”. Không dàn trải sống, chiến
đấu, lao động… nữa, giờ chỉ là học tập và làm theo thôi. Mà cũng không học
không theo nhiều thứ, chỉ tập trung vào lối sống, đạo đức thôi.
Những người cầm đầu bộ máy cai trị đã thấy lỗ
hổng nguy hiểm và cũng là mối nguy cực kỳ tai hại: sự tha hóa của cán bộ về đạo
đức. Tài mấy đi chăng nữa, không có đức thì cũng vứt. Chế độ tồn hay vong cũng ở
chỗ này. May còn biểu tượng
cụ Hồ, lấy ra làm tấm gương để học, để cứu rỗi chế độ.
Chỉ có điều vài chục năm trước, sự học ấy còn
có ý nghĩa, hiệu quả, chứ về sau càng ngày cán bộ càng hỏng, học chẳng vào, chẳng
mấy tác dụng. Điều thấy rõ nhất là trung ương có cả ban chỉ đạo việc học theo
gương Cụ, tới thời điểm hiện thời vẫn tổ chức học hăng say, bằng chứng là hôm
nay tổng kết 5 năm đó, nhưng chưa bao giờ cán bộ tham nhũng, đổ đốn, hư hỏng, tệ
hại, tha hóa đạo đức như bây giờ. Những vụ cán bộ thượng cấp bị chính đảng mà họ
là thành viên lôi ra hành tội ngày càng nhiều. Cụ cũng không cứu nổi.
Cộng sản là lực lượng chống phong kiến, đả Khổng
Tử (biểu tượng của chế độ phong kiến) tợn nhất nhưng chính cộng sản lại đi vào
vết mòn của Khổng, chủ trương lấy lễ để cai trị và xây dựng con người, xem thường
luật pháp. Không lo soi sáng pháp chế, không lấy luật pháp tử tế làm sự nghiêm
minh, không xây dựng kỷ cương, không dùng người tài giỏi, mà chỉ lý luận suông,
nói như vẹt, kết bè kéo cánh, miệng lưỡi trơn tuột… thì dù có phát động đội ngũ
học tấm gương đạo đức của cụ Hồ suốt đời cũng chỉ tạo ra những tầng lớp, thế hệ
lãnh đạo (gọi chung là cán bộ, đảng viên) đứng trên hoặc đứng ngoài pháp luật,
rốt cuộc cũng chỉ là đồ bỏ đi, dân nước chẳng trông đợi được gì.
Dù có làm một trăm cái lễ tổng kết, lên tivi một
nghìn phút kể lể rao giảng răn đe thì cũng chỉ là nói suông, màu mè, học hình
thức, chứ thực chất chỉ làm trái Cụ, ngược với Cụ. Tôi sẽ chỉ rõ điều ấy ở phần
2 (còn tiếp)
Nguyễn Thông
No comments:
Post a Comment