Đi
mua đồ ở Coopmart. Trên đường bước vô cổng của siêu thị, hai cô cậu cỡ khoảng
hơn 20 tuổi kè hai bên. Bạn nam: “Cô chú ghé vô gian hàng của con đi. Con cần
cô chú ghé để con có lương”. Bạn nữ: “Cô chú vô đi. Tụi con cần có tiền để đi học”.
Nếu
bạn không ghé, bạn là người vô lương tâm. Vì bạn mà các cháu không có lương. Nếu
bạn ghé, thì đương nhiên sẽ phải cung cấp tên, số điện thoại, thậm chí là cả kê
khai thu nhập. Và sau đó thì số cuộc gọi lừa đảo hàng ngày tăng thêm ít cuộc.
Mà
không chỉ lừa đảo. Khi không lừa được, chúng chửi rất mắt dậy. Đ*t mẹ, đầu
bu*i… và rất nhiều ngôn từ đặc trưng vùng miền sẽ xuyên vô tai bạn. Mà nhiều
khi những kẻ đang xối xả đ*t mẹ, đầu bu*i… vào tai bạn, là những kẻ vừa mới năn
nỉ để được có lương.
Đứng
chờ tính tiền, sắp đến lượt. Một anh chàng chen qua, để 2 chai nước lên trước
trên bàn tính tiền. Xong rồi anh ta nói trỏng: “Cháu nó đòi uống ngay”. Tôi
không đồng ý. Cháu bé khá hiếu động nên tôi để ý nãy giờ. Tôi thấy cháu chạy
chơi, thậm chí nó còn chẳng để ý đến việc cha nó lấy mấy chai nước. Một nhân
viên bảo vệ thấy tôi không đồng ý, liền mời anh kia qua một quầy thu tiền trống,
rồi kêu một cô thu ngân qua đó tính tiền ngay.
Tôi
hiện nguyên hình là ông già khó tính, không biết nhường nhịn một đứa con nít.
Khi cô thu ngân tính tiền xong, anh bảo vệ gọi cháu bé: “Con ra uống nước đi
con”. Bé trả lời: “Con không uống, con muốn chơi”. Ông bố la lớn: “Mày vừa đòi
uống xong mà bây giờ lại không uống”.
Đi
mua đồ. Bên bán không có ngay, nên hẹn khi có sẽ chuyển lên Đà Lạt. Buổi sáng
báo đã có đủ hàng, hỏi có chuyển Thành Bưởi được không. Trả lời OK. Đến chiều,
nhắn cái toa vào zalo của bà xã (tôi không xài zalo), xong rồi nhắn SMS cho tôi
là hàng đã xong hết, yêu cầu tôi chuyển nốt số tiền còn lại (đã đặt cọc hơn
50%).
Tôi
đang mổ nên không xem, không biết. Về đến nhà, xem zalo của bà xã mới thấy, bà
xã hỏi: “Anh chụp giấy biên nhận gửi hàng của nhà xe gửi cho tôi nhé”, shop trả
lời: “Chưa nhận CK”. Đối chiếu thời gian, thì sau khi nhắn cho bà xã “Chưa nhận
CK”, 30 phút sau nhắn SMS cho tôi, là hàng đã xong hết, rồi yêu cầu tôi chuyển
tiền. Và 2 giờ sau đó, nhắn tiếp một tin SMS cho tôi, rằng màu kem tôi đặt
không có, chịu khó lấy màu cà phê.
Chuyện
đó xảy ra giữa Sài Gòn, nơi buôn bán phần nhiều dựa trên uy tín. Mà ông bán
hàng có vẻ là người Hoa, là những người thường rất uy tín trong buôn bán.
Đúng
là thời đại rực rỡ, chuyện gì cũng có thể.
No comments:
Post a Comment