Trở
ngại của Mỹ ở Đông Nam Á: Từ Việt Nam và Philippines
Jackhammer
Nguyễn
12/04/2021
https://baotiengdan.com/2021/04/12/tro-ngai-cua-my-o-dong-nam-a-tu-viet-nam-va-philippines/
Hai quốc gia đối đầu nhiều
nhất với Bắc Kinh ở Đông Nam Á lại là trở ngại lớn của Mỹ trong khu vực này,
qua nỗ lực chống Trung Quốc: Đó là Việt Nam và Philippines. Trở ngại ở đây
không phải là họ chống Mỹ, mà là họ không hợp tác hoàn toàn với Mỹ trong việc
chống lại sự bành trướng của Bắc Kinh.
Việt Nam với chính
sách quốc phòng “bốn không” và “một … có thể”
Hà Nội được biết là thực
hiện chính sách đu dây giữa Washington và Bắc Kinh. Năm 2010, Việt Nam đưa ra
chính sách quốc phòng “ba không”. Năm 2019, Sách trắng Quốc phòng Việt Nam
đã chuyển từ “3 không” sang “4 không”, đó là: “Không tham gia liên minh quân sự;
không liên kết với nước này để chống nước kia; không cho nước ngoài đặt căn cứ
quân sự hoặc sử dụng lãnh thổ Việt Nam để chống lại nước khác; không sử dụng vũ
lực hoặc đe dọa sử dụng vũ lực trong quan hệ quốc tế”.
Gần đây với sự đe dọa
ngày càng tăng của Bắc Kinh, Hà Nội thêm vào “một… có thể” trong sách trắng quốc
phòng 2019. Việt Nam nói là, trong trường hợp nào đó, họ có thể tính đến quan hệ
quốc phòng với các quốc gia khác.
Trên thực tế người ta chứng
kiến mối quan hệ quốc phòng Mỹ – Việt nồng ấm lên trong mấy năm qua. Có đến
hai lần, hàng không mẫu hạm Mỹ thăm cảng Việt Nam. Các chuyến đi qua lại giữa
các viên chức quốc phòng hai nước đến Hà Nội và Washington khá dày và nhộn nhịp.
Với thực tế đó, giới
chuyên gia và quân sự Mỹ hy vọng thúc đẩy sự hợp tác sâu rộng giữa hai bên. Điều
Mỹ cần nhất ở Việt Nam là 3.200 km bờ biển ngay sát cạnh Trung Quốc. Điều này
đã được báo Gray Zone, trang thông tin chuyên thực hiện các cuộc
điều tra chính trị, đưa ra.
Ý niệm về tầm quan trọng
của 3.200 cây số bờ biển đó của Việt Nam đối với Mỹ cũng được ông Ngô Vĩnh
Long, giáo sư Sử tại đại học Maine, đưa ra trong một cuộc phỏng vấn với RFA hồi
năm 2018.
Điều đáng tiếc cho phía Mỹ
là, cuộc điều tra của Gray Zone cho thấy, các giới chức Việt Nam nhất định giữ
sự cân bằng hiện nay của Hà Nội giữa Mỹ với Trung Quốc.
Một nhà quan sát Việt
Nam, ông Nguyễn Thế Phương, từ châu Âu, được Gray Zone phỏng vấn, cho rằng giới
ngoại giao Việt Nam muốn đưa các tàu tuần duyên Mỹ thăm cảng Việt Nam, vì theo
họ các tàu này không gây hoảng sợ cho Trung Quốc và cũng có hiệu quả chống lại
hải quân Trung Quốc. Nhưng ý định này đã bị Bộ Quốc phòng Việt Nam bác bỏ.
Manila đòi tiền
Quốc gia thứ hai trong
vùng biển Đông phải thường xuyên đối đầu với Trung Quốc là Philippines. Mỹ có
thuận lợi hơn trong quan hệ với Manila so với quan hệ với Hà Nội, vì
Philippines là một đồng minh, chia sẻ nhiều giá trị chung, Mỹ từng có các căn cứ
hải quân và không quân lớn ở quần đảo này, và hai bên hiện nay vẫn có một hiệp
ước quốc phòng tương trợ nhau.
Trở ngại lại đến từ tổng
thống dân túy Rodrigo Duterte. Từ khi lên cầm quyền đến nay ông Duterte tìm
cách làm thân với Trung Quốc và xa rời Mỹ, với hy vọng thu hút đầu tư từ Bắc
Kinh. Vào tháng 2 năm nay, ông Duterte còn lên tiếng đòi tiền thêm để cho các
đơn vị Mỹ luân phiên đến nước này theo thỏa thuận lâu nay giữa hai bên.
Tình hình có vẻ sáng sủa
hơn đôi chút khi vào Chủ nhật, ngày 11/4/2021, bộ trưởng quốc phòng Philippine,
ông Delfin Lorenzana và Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ, tướng Lloyd Austin nói chuyện
với nhau và thỏa thuận về cuộc tập trận thường niên ‘Vai kề vai’ , bắt đầu
vào thứ hai, 12/4/2021.
Nhưng cuộc tập trận này bị
giảm cường độ đáng kể với số quân hai bên ít hơn những năm trước.
Điều đáng nói và việc giảm
cường độ này lại xảy ra ngay sau khi có sự kiện đá Ba Đầu, trong đó tàu Trung
Quốc ngang nhiên vào neo đậu trong vùng thềm lục địa của Philippines.
Mỹ phải thay đổi học
thuyết quân sự, quốc phòng, ngoại giao?
Trong một bài phỏng vấn gần đây của RFA với ông Vũ Hồng Lâm,
nhà quan sát từ Hawaii, thì Mỹ đang gặp khó khăn khi đối đầu với các chiến thuật
của Bắc Kinh trên biển Đông. Đó là chiến thuật vùng xám và chiến tranh “nhân
dân” trên biển.
Chiến thuật vùng xám là
những vùng không hẳn là chiến tranh, nhưng cũng không hòa bình, như ở Đá Ba Đầu.
Chiến thuật này đôi khi còn gọi là tằm ăn dâu (Salami) trong đó hải quân Trung
Quốc sẽ lấn dần từng bước, tạo nên những sự đã rồi. Chiến tranh “nhân dân” trên
biển là các ngư dân (số đông là các cựu binh lính) võ trang.
Các học thuyết quân sự của
Mỹ đều không có các loại chiến thuật này.
Liệu nước Mỹ có thể thay
đổi các học thuyết của họ?
Về mặt chiến lược, làm thế
nào để Mỹ có thể thay đổi sự bướng bỉnh trong chính sách quốc phòng “4 không 1
có thể” của Hà Nội, hay một tổng thống dân túy của Manila?
Khả năng quan hệ Mỹ với
Philippines có thể sẽ khá hơn vì sự bất thường dân túy của Duterte có thể sẽ chấm
dứt vào năm 2022, mặc dù ông ta và các đồng minh chính trị được cho là đang tìm
cách thay đổi hiến pháp để có thể tiếp tục cầm quyền sau nhiệm kỳ 6 năm của Duterte hiện nay.
Xã hội Philippines cũng
như giới chính trị của nước này, dù sao vẫn có khả năng trở lại trong vòng ảnh
hưởng của Mỹ.
Đối với Hà Nội, sẽ khó
hơn cho Mỹ mặc dù cảm tình của dân chúng Việt Nam đối với Mỹ là rất cao, cũng
như sự gần gũi ngày càng nhiều của giới ngoại giao Hà Nội với Washington. Tuy
nhiên, những giá trị xã hội giữa hai quốc gia còn xa nhau, nhất là mô hình cầm
quyền. Biện pháp hữu hiệu của Mỹ hiện nay để kéo Hà Nội về phía mình chính là ảnh
hưởng về kinh tế, mà trong hai năm qua đã có sự gia tăng đáng kể.
No comments:
Post a Comment