25/11/18
Vào đảng để làm gì ?
Nguyễn
Hồng Phúc, VNTB, 25/11/2018
Lâu nay, trả lời câu hỏi "vì sao anh (chị) xin
gia nhập Đảng" hay "anh (chị) vào Đảng để làm gì ?", nói chung,
tổ chức đảng đều nhận được câu trả lời gần giống nhau, đại thể : "Tôi vào
Đảng để hy sinh chiến đấu cho mục đích cuối cùng của Đảng là đấu tranh giành độc
lập, tự do cho Tổ quốc, xây dựng chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản trên đất
nước ta".
Nhân mới đây trên Việt Nam Thời Báo có bài viết đặt
vấn đề "Không đảng viên thì không thể làm… chủ tịch ?", thử ghi nhận
một số ý kiến liên quan về thắc mắc "vào đảng để làm gì" ? (1).
Vì lý do ‘nhạy cảm’, các ông, bà được trao đổi trong
bài viết này đều đề nghị viết tắt danh tánh.
Cựu quân nhân, đảng viên NHĐ : Chỉ tính từ ngày đảng ta khởi xướng công cuộc đổi mới đến nay,
bên cạnh những đảng viên lao động sáng tạo, dũng cảm phấn đấu, là người tiên
phong trên tất cả các lĩnh vực công tác đúng như lời hứa khi gia nhập đảng, thì
cần trả lời rõ số đảng viên vi phạm kỷ luật đảng và luật pháp nhà nước, mắc vào
những tội tham ô, lãng phí, vô trách nhiệm, bị công luận phanh phui tỷ lệ là
bao nhiêu ?
Những ai mắc tội, những ai bao che, thiên vị ? Và
bao nhiêu người đã trù dập đảng viên, quần chúng vì họ dám nói lên sự thật ? Những
vụ ăn hối lộ, chạy chức, chạy quyền, chạy bằng cấp, chạy dự án, chạy tội… đã và
đang như dòng nước ngầm bẩn thỉu làm vẩn đục đời sống xã hội, làm ô uế thanh
danh của đảng cầm quyền và Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của dân, do dân
và vì dân thì trong đó có bao nhiêu phần trăm là người đã từng hứa khi vào đảng
?
Tôi nghĩ rằng khi trả lời tường tận được những câu hỏi
ở trên sẽ hiểu vì sao người ta muốn vào đảng, vì sao miệng đời đang cười cợt rằng
"Không phải tất cả đảng viên đều tham nhũng. Nhưng tất cả những kẻ tham
nhũng đều là đảng viên".
Nhà báo, đảng viên LQ : "Tạo hóa cho tôi bộ não quá bé nhưng lại cho ước mơ quá lớn
trên nền nhận thức bé nhỏ để rồi vi phạm pháp luật, gây ảnh hưởng, liên lụy tới
nhiều người. Bây giờ đối với cuộc đời tôi đã mất tất cả, chỉ còn trái tim trung
thành với đảng". Cựu cục trưởng C50 Nguyễn Thanh Hóa biện hộ trước tòa như
vậy hôm sáng 23/11.
Tôi tin rằng tướng Hóa lúc ban đầu vào đảng có thể
vì lý tưởng cao đẹp, thế rồi trên chốn quan trường chỉ rặt một gam màu đảng đã
khiến ông ảo tưởng quyền lực, là bằng ý chí thì đảng có thể làm được mọi chuyện
; bao gồm cả việc cho mình cái quyền đã là đảng viên thì đương nhiên có những sức
mạnh giúp vun vén cho lợi ích cá nhân thông qua phe nhóm, mà không e dè ngán ngại
pháp luật (!?).
Tôi nghĩ nếu không là đảng viên thì khi người ấy tư
lợi bằng lợi dụng kẻ hở pháp luật, chắc sẽ khó gây hậu quả nghiêm trọng, vì có
thể đã bị cơ quan chức năng xử lý ngay từ ban đầu, mà không phải qua quá nhiều
quy trình từ kiểm điểm, họp hành xét kỷ luật... Đó cũng là một trong những lý
do tế nhị để người ta muốn được là đảng viên.
Nhà giáo, đảng viên N.T.H : Với tôi thì đảng viên là một tiêu chuẩn hành chánh mang tính thủ
tục. Dạy giỏi, có thể được tín nhiệm đề cử làm tổ trưởng bộ môn. Hoạt động
phong trào mạnh mẽ, có sự tin cậy của đồng nghiệp và cấp trên, có thể được bầu
làm chủ tịch công đoàn giáo dục trường. Giai đoạn này bắt đầu có tiêu chuẩn đảng
viên.
Vào đảng để làm tốt những chức trách được đồng nghiệp
tin tưởng mình, thì tại sao mình lại từ chối khi được gợi ý vào đảng ? Còn lời
hứa tuyên thệ lúc kết nạp đảng, thì cũng tương tự nghi thức kết nạp vào đoàn
Thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh. Đó chỉ là những ngôn từ mang tính nghi thức
hơn là thực sự của mục đích cống hiến mà đảng nêu ra, vì nó hầu như vượt khả
năng hy sinh của nhiều người.
"Xây dựng chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản
trên đất nước ta" lúc tuyên thệ kết nạp dưới cờ búa liềm, thực sự thì tôi
không còn cảm giác tự hào như thời còn là học trò được kết nạp đoàn Thanh niên
cộng sản. Khi đó, thật lòng thì tôi hiểu nếu muốn tiến thân, muốn có tiếng nói
trọng lượng để đòi hỏi cho quyền lợi đồng nghiệp, để không bị ai đó nhân danh đảng
để chèn ép mình thì tôi phải là đảng viên.
Đơn giản chỉ là vậy. Còn chuyện xây dựng chủ nghĩa
gì đó lúc tuyên thệ thì ngoài khả năng hiểu biết của một đảng viên quèn chỉ là
cô giáo miệt vườn như tôi (!?).
Nhà giáo, đảng viên N.T.D : Tôi là giáo viên môn địa lý. Có thời gian tôi được giao đứng phụ
lớp môn giáo dục công dân. Tôi từng được nghe huấn thị trong những tiết gọi là
bồi dưỡng chính trị, rằng cần lưu ý rằng trong di huấn của V.I. Lênin và Hồ Chí
Minh, trình độ chính trị của đảng viên bao giờ cũng được nhìn nhận ở sự giác ngộ,
nhận thức về nhiệm vụ cách mạng được thể hiện ra ở hành động, ở hoạt động thực
tiễn chứ không phải ở con số thống kê có bao nhiêu người đã qua trường lớp nào,
có bằng cấp gì ; không thể chỉ xem xét ở việc họ viết hay, nói giỏi mà phải bằng
hiệu quả đạt được trong các nhiệm vụ được giao.
Tuy nhiên thực tế lại không đúng ở nơi tôi dạy học.
Lẽ đó nên tôi phải là đảng viên để mong đấu tranh với cái ác tồn tại tiềm tàng
ngay bên trong đảng. Tiếc là giờ sắp nghỉ hưu và chắc tôi cũng sẽ chuyển sinh
hoạt đảng về khu phố. Vì sao ư ? Có thể tôi hèn, nhưng thực sự tôi vẫn ngại
chuyện nếu rời bỏ đảng thì các thủ tục lý lịch của con cái tôi sẽ gặp khó khăn ở
chốn công quyền về sau.
Một nhà báo ẩn danh : Tôi xin được trả lời bằng tin tức loại ‘giờ mới nói’ : Đúng ngay
ngày kỷ niệm Nam Kỳ Khởi Nghĩa, vào sáng 23/11 báo Thanh Niên có một cuộc họp
công bố 13 vị trí gồm trưởng ban, phó ban/ phó phòng đã được "thôi chức"
vì không phải đảng viên đảng cộng sản Việt Nam : Ban Chính trị- Xã hội : Thanh
Tùng, phó ban. Ban Văn Nghệ : Thu Nga, trưởng ban, Bích Hạnh và Đỗ Tuấn, phó
ban. Ban Giáo dục : Thùy Ngân, phó ban. Ban Thể thao : Quang Huy, phó ban. Ban
Công tác Bạn đọc : Trần Thanh Bình, phó ban. Ban Mạng Xã hội : Kim Trí, trưởng
ban (Kim Trí trước là trưởng ban Chính trị- Xã hội), Thu Thủy, phó ban. Tòa soạn
tiếng Anh : Thế Vinh, thư ký tòa soạn. Ban Phóng viên Báo Điện tử : Thành
Trung, phó ban. Phòng Tài vụ : Nguyễn Tuấn, phó phòng. Phòng Quảng cáo : Quỳnh
Na, phó phòng.
Ai muốn nghĩ sao thì nghĩ.
Nguyễn
Hồng Phúc
Nguồn : VNTB, 25/11/2018
Ghi chú :
********************
Đảng cộng sản Việt Nam bắt đầu tái lập
cơ chế : 'nắm kẻ có tóc' ?
Ánh
Liên, VNTB, 25/11/2018
Sau sự kiện trừng phạt Giáo sư Chu Hảo vì 'tự diễn
biến, tự chuyển hóa' liên quan đến việc tiến hành xuất bản những đầu sách mà Đảng
cộng sản Việt Nam mặc định là ‘sự nhạy cảm’, hoặc phản ánh không chân thực về
chế độ xã hội chủ nghĩa.
Tiếp đó, trong một động thái có liên quan, Chủ tịch
hiệp hội du lịch Đà Nẵng Huỳnh Tấn Vinh bị đề nghị xóa tên Đảng viên, vì ông
Vinh bỏ sinh hoạt đảng trong nhiều năm. Liên quan đến vấn đề này, trả lời RFA,
ông Vinh cho biết, 'chuyện đó bình thường', bởi ông bỏ sinh hoạt từ năm 2014
(ra khỏi đảng) vì ông thấy lý tưởng không còn phù hợp nữa.
Cả Giáo sư Chu Hảo và ông Huỳnh Tấn Vinh đều đưa Đảng
cộng sản Việt Nam rơi vào một thế khó, hoặc họ lặng lẽ rời Đảng, hoặc họ tuyên
bố rời đảng, và phải mất một thời gian sau nữa thì phía cấp ủy đảng mới làm
công tác : khai trừ đảng. Và thủ tục này được đánh giá là mang tính hình thức.
Có vẻ ‘tự diễn biến, tự chuyển hóa’ được nội bộ cấp
cao Đảng cộng sản Việt Nam coi như một nguy cơ lớn nhất trong việc tiến hành chỉnh
đốn đảng, thậm chí có lúc nó còn vượt lên cả nguy cơ tham nhũng trong đảng – vốn
bị đánh giá là làm suy giảm khả năng chiến đấu của đảng và chế độ đứng trước
nguy cơ biến mất. Sự tuyên bố rời đảng cộng sản Việt Nam dù chưa hình thành một
trào lưu, tuy nhiên, nó tạo một lỗ hổng dù rất nhỏ - nhưng sẽ là nguy cơ hình
thành một xu hướng rời đảng ngày một lớn.
Thay vì chuyển đổi để thích nghi với sự hội nhập quốc
tế, và trên hết là mở rộng dân chủ trong đảng, tiến hành các hoạt động chống
tham nhũng dưới sự cởi mở về quyền dân sự - chính trị, thì Đảng cộng sản Việt
Nam lại tiến hành chống tham nhũng bằng quy định của đảng, và thực hiện chỉnh đốn
đảng bằng cách tập trung vun vén quyền lực tuyệt đối của đảng. Nói cách khác,
các hiện trạng ban hành luật liên quan đến quyền dân sự - chính trị vừa qua như
Luật an ninh mạng, Luật bảo vệ bí mật nhà nước, hay việc tiến hành loại bỏ xử
lý tài sản không chứng minh được nguồn gốc khỏi Luật Phòng, chống tham nhũng (sửa
đổi) vừa qua. Hoặc những phát ngôn mang tính bất lực, thậm chí là có xu hướng
‘bất lực trước tham nhũng’ từ những cán bộ cấp cao như, ‘có ông 14-15 sân sau,
đừng nói Thủ tướng không biết’ (Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc) hay ‘cán bộ cấp cao
không được để vợ con sống xa hoa, phô trương, lãng phí’ (Trưởng ban tổ chức
trung ương Phạm Bình Minh) gây bàng hoàng dư luận.
Nhưng gia tăng quyền lực của Đảng cộng sản Việt Nam
là xu hướng chủ đạo, trọng tâm thời kỳ ông Nguyễn Phú Trọng, và mới đây, trong
một thông tin được Facebooker Nguyen Viet Thang chia sẻ trên mạng xã hội cho
hay, Đảng cộng sản Việt Nam sẽ tiến hành hoạt động cho thôi chức với cấp phòng
nếu không phải là đảng viên, điều này được cho là nhằm tuyệt đối hóa sự lãnh đạo
của Đảng cộng sản Việt Nam ở từ cấp cơ sở. Cũng theo nguồn tin này, chỉ tính
riêng báo Thanh Niên, Tiền Phong đã có 13 suất bị buộc phải rời đi khỏi vị trí
lãnh đạo. Sự can thiệp sâu này cho thấy, ông Nguyễn Phú Trọng ôm mộng quay trở
lại thời huy hoàng của Đảng cộng sản Việt Nam vào thập niên 60-70 của thế kỷ
XX, với khẩu ngôn ‘hồng hơn chuyên’.
Sẽ thật khó để đáng trước Đảng cộng sản Việt Nam sẽ
chống tham nhũng như thế nào, hoặc ngăn chặn sự hủ hóa trong đảng ra sao. Nhưng
với phương châm ‘phổ cập đảng viên trong nhóm lãnh đạo’ nó càng làm gia tăng sự
vào đảng gắn liền với lợi ích hơn là lý tưởng, và càng tạo ra lằn ranh lựa chọn
giữa giới trí thức và trí ngủ… Đến một lúc nào đó, năng lực sẽ đứng sau luồn
cúi, và đội ngũ lãnh đạo ‘hồng hơn chuyên’ sẽ gián tiếp phá nát những thứ còn lại
bên trong Đảng cộng sản Việt Nam ?
Ngày 4/11, ông Nguyễn Phú Trọng tuyên bố tại trụ sở
Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam : 'Dứt khoát không đưa vào quy hoạch những
người có biểu hiện suy thoái' trong quy hoạch cán bộ cấp chiến lược 2021 –
2026. Và cán bộ cấp chiến lược sẽ là ‘hồng hơn chuyên’ ? Nếu như thế, mầm mống
của lạm quyền – tham nhũng sẽ được ươm mầm sau 1 thời gian ngắn bị trấn áp tạm
thời.
Ánh
Liên
Ghi chú :
- 'Hồng' là từ để chỉ một người
giác ngộ cao, trình độ hiểu biết chuyên sâu về chính trị, mang tính giai cấp, ở
đây có nghĩa là người giác ngộ cao về chủ nghĩa cộng sản. 'Chuyên' là trình độ
chuyên môn về một ngành nghề nào đó, là năng lực để thực hiện một nhiệm vụ, một
chức trách nào đó.
- 13 nhà báo của báo Thanh niên vừa
bị thôi chức vì không phải đảng viên
Sáng nay, 23/11/2018, báo Thanh niên đã họp và công
bố sự thay đổi trong hầu như tất cả các phòng ban. Có 13 vị trí gồm trưởng ban,
phó ban/phó phòng đã được "thôi chức" vì không phải đảng viên đảng Cộng
sản Việt Nam :
Ban Chính trị - Xã hội : Thanh Tùng - Phó
ban Ban Văn Nghệ : Thu Nga - Trưởng ban ; Bích Hạnh và Đỗ Tuấn - Phó
ban Ban Giáo dục : Thùy Ngân - Phó ban Ban Thể thao : Quang Huy - Phó
ban Ban Công tác Bạn đọc : Trần Thanh Bìn
- Phó ban Ban Mạng Xã hội : Kim Trí - Trưởng
ban (Kim Trí trước là Trưởng ban Chính trị- Xã hội) ; Thu Thủy - Phó
ban Tòa soạn tiếng Anh : Thế Vinh - Thư ký tòa soạn Ban Phóng viên
Báo Điện tử : Thành Trung - Phó ban Phòng Tài vụ : Nguyễn Tuấn - Phó phòng Phòng
Quảng cáo : Quỳnh Na - Phó phòng.
Lần đầu tiên, một tòa soạn báo đã "tự cho thôi
chức" một loạt lãnh đạo cấp ban/phòng của mình vì không phải Đảng viên.
*****************
Thanh Niên đã chính thức trở thành ‘báo
đảng’ !
Thường
Sơn, VNTB, 25/11/2018
Ngày 23/11/2018, Thanh Niên đã chính thức trở thành
‘báo đảng’ sau một vụ việc chưa từng có tiền lệ của tờ báo này lẫn làng ‘báo
chí cách mạng Việt Nam’ : cho thôi chức, mà thực chất là cách chức, đối với 13
nhân sự làm việc cho Thanh Niên vì những người này không phải là đảng viên của
đảng Cộng sản vẫn còn đang cầm quyền ở Việt Nam.
Không chỉ thanh trừng nhân sự những bộ phận có liên
quan trực trực tiếp chính trị, chiến dịch thô bạo này còn nhắm tới cả nhân sự
phụ trách những bộ phận không liên quan trực tiếp chính trị như văn nghệ, thể
thao, quảng cáo…
Động thái thanh trừng rất đột ngột trên lại xảy ra
trong bối cảnh ‘mác đảng viên’ không còn là tiêu chuẩn đầu tiên để được đề bạt
giữ cương vị phụ trách phòng ban tại khá nhiều tờ báo, và trong thực tế một số
tờ báo đã bố trí người không đảng vào vị trí cán bộ lãnh đạo của báo.
Điều đáng ngạc nhiên và trở thành một dấu hỏi lớn là
vì sao động thái thanh trừng người ngoài đảng lại không xảy ra ở tờ báo nào
khác mà lại ngay tại Thanh Niên - một trong những tờ báo có lượng độc giả lớn
nhất Việt Nam và thậm chí còn có hơi hướng phản biện, dù chỉ là ‘phản biện
trung thành’ với chế độ cầm quyền.
Vào năm 2016, Thanh Niên đã bị phát hiện nằm trong số
vài chục tờ báo lớn nhỏ tiến hành một chiến dịch truyền thông bẩn thỉu : những
tờ báo này bị nghi ngờ sâu sắc về việc đã nhận tiền của một hãng nước mắm lớn để
tung ra loạt bài tấn công, hạ bệ uy tín nước mắm truyền thống khiến người dân sản
xuất nước mắn truyền thống rơi vào cảnh lao đao. Tuy nhiên, mức xử phạt của Bộ
Thông tin Truyền thông dành cho báo Thanh Niên là khá nhẹ nhàng, còn tổng biên
tập tờ báo này - Nguyễn Quang Thông - không hề bị mất chức. Khi đó, đã có tin
ngoài lề về việc giữa các cơ quan đảng và những nhân sự chủ chốt trong báo
Thanh Niên có một ‘thỏa thuận bí mật’ về việc Thanh Niên sẽ phải tuân thủ chặt
chẽ hơn nhiều đường lối của đảng so với trước đó.
Cũng kể từ lúc đó, đã có những dấu hiệu Thanh Niên
được biến thành báo đảng.
Sang năm 2017 thì những dấu hiệu trên rõ hơn và trở
thành hiện tượng. Trong chiến dịch tấn công Tập đoàn Dầu khí việt Nam nói chung
và cá nhân ủy viên bộ chính trị Đinh La Thăng nói riêng vào tháng Tư năm 2017,
Thanh Niên là tờ báo ‘nổ súng’ đầu tiên với một lượng tin tức thuộc thể loại điều
tra nội bộ mà hầu như chắc chắn nhóm phóng viên tờ báo này phải nhận được từ một
nguồn tin trong nội bộ đảng, thậm chí có thể từ một cấp cao trong đảng. Ủy ban
Kiểm tra trung ương là một trong những địa chỉ có thể phát tin như thế.
Động thái Thanh Niên thanh trừng 13 người không đảng
đã trở nên một biểu hiện thuộc loại rõ nhất về ‘tính đảng’ của tờ báo này được
cải thiện không ngừng và đang trong giai đoạn đạt tới đỉnh cao của cái mà trước
đây chưa từng là thuộc tính của báo Thanh Niên.
Động thái trên xảy ra chỉ khoảng 3 tuần sau khi hai
trí thức gạo cội là Nguyên Ngọc và Chu Hảo tuyên bố từ bỏ đảng Cộng sản cùng lời
lẽ đanh thép tố cáo ‘chế độ phản dân hại nước’.
Động thái trên cũng xảy ra ngay sau khi Ủy ban Kiểm
tra trung ương công bố ‘khai trừ đảng đối với đồng chí Chu Hảo’ - một cú đánh vớt
vát cho uy tín rất không đáng được cứu vớt của đảng.
Khó mà hoài nghi về việc vụ Nguyên Ngọc, Chu Hảo mà
một số trí thức đồng loạt tuyên bố từ bỏ đảng vào đầu tháng Mười Một năm 2018
đã khiến đảng lo sợ và hoảng hốt đến mức phải lập tức tống ra một hành động chỉnh
đảng, trong đó đặc biệt ‘làm trong sạch đội ngũ đảng viên’ trong khối báo chí
mà Thanh Niên được chọn, và cũng rất có thể tổng biên tập tờ báo này đã tình
nguyện đề nghị để Thanh Niên được đảng chọn như một hình mẫu về thanh trừng cán
bộ lãnh đạo không đảng và qua đó răn đe những kẻ không chịu nghe lời đảng
Thường
Sơn
*********************
Trấn áp Giáo sư Chu Hảo cho thấy ''sự rệu
rã'' của Đảng cộng sản Việt Nam
RFI
tiếng Việt, 25/11/2018
Vụ Giáo sư Chu Hảo bị Đảng cộng sản Việt Nam khai trừ
tiếp tục có thêm nhiều phản ứng. Hôm nay, Chủ Nhật 24/11/2018, ông Nguyễn Quang
A, một chuyên gia độc lập trong nước, nhận định việc Đảng cộng sản Việt Nam chủ
trương trấn áp Giáo sư Chu Hảo và một số biện pháp đàn áp mới đây cho thấy rõ đảng
đang "rệu rã hết sức trầm trọng" và "vô cùng bế tắc", phải
dùng đến các trấn áp "tư tưởng" để duy trì đoàn kết nội bộ.
Vụ Giáo sư Chủ Hảo, nguyên giám đốc Nhà xuất bản Tri
thức bị ban lãnh đạo Đảng cộng sản Việt Nam kỷ luật đã gây nhiều phản ứng trong
giới nghiên cứu quốc tế về Việt Nam. Hôm 14/11, hơn 80 trí thức nước ngoài và gốc
Việt gửi thư ngỏ bày tỏ "bất đồng" và "thất vọng sâu sắc» về những
cáo buộc đối với ông Chu Hảo. Các trí thức ký thư ngỏ ca ngợi công việc của ông
Chu Hảo tại Nhà xuất bản Tri Thức đã "giúp các sinh viên và học giả Việt
Nam tiếp cận nhiều hơn với các công trình học thuật lớn của các nước khác (được
coi là "nền tảng của nghiên cứu và tư duy hiện đại trong ngành khoa học xã
hội và nhân văn") bằng cách dịch chúng sang tiếng Việt".
Hôm qua, 24/11, trong một cuộc tiếp xúc với cử tri tại
Hà Nội, tổng bí thư Đảng cộng sản Việt Nam, chủ tịch Nước Nguyễn Phú Trọng bảo
vệ việc "kỷ luật" và "khai trừ" Giáo sư Chu Hảo là điều
đúng. Theo ông Nguyễn Phú Trọng, Giáo sư Chủ Hảo là người có các tuyên bố
"trái với Điều lệ và Cương lĩnh của đảng". Việc khai trừ ông Chu Hảo
được ông Nguyễn Phú Trọng coi là một biện pháp răn đe, với mục tiêu mà ông gọi
là "kỷ luật một vài người để cứu muôn người, để người khác đừng phạm vào nữa"
(trước đó, ngày 26/10/2018, Giáo sư Chu Hảo đã tuyên bố ra khỏi Đảng cộng sản
Việt nam).
Về vấn đề này tiến sĩ Nguyễn Quang A cho biết quan
điểm của ông :
"Ý kiến của ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng –
tôi nói là ông tổng bí thư chứ không phải là ông chủ tịch Nước, vì đây là chuyện
của Đảng cộng sản Việt Nam – tiết lộ một điều mà mọi người còn nghi vấn : (Quyết
định kỉ luật và khai trừ Giáo sư Chu Hảo) liệu có phải từ cấp cao nhất của Đảng
cộng sản hay không ?
Với sự tiết lộ của ông tổng bí thư, đã rõ nguyên
hình đây là chủ trương nhất quán của Đảng cộng sản Việt Nam ở cấp chóp bu, tức ở
cấp ông Trọng. Họ đã thực sự trở thành cảnh sát tư tưởng, và ông tổng bí thư
Nguyễn Phú Trọng trở thành cảnh sát trưởng về tư tưởng.
Tiếp theo làn sóng đánh ông Chu Hảo là nhiều làn
sóng lăn tăn, như việc khai trừ khỏi đảng ông chủ tịch Hiệp hội du lịch Đà Nẵng,
một người thực sự đã bỏ đảng từ lâu rồi. Rồi tiếp theo là 15 ông cán bộ của báo
Thanh Niên. Vì không phải là đảng viên, nên bị loại khỏi chức vụ trưởng, phó
phòng.
Có thể nói, đây là một sự tha hóa vô cùng nghiêm trọng
của Đảng cộng sản Việt Nam. Nó cũng chứng tỏ Đảng cộng sản Việt Nam đang đối mặt
với các thách thức rất là lớn trong nội bộ. Với việc siết chặt kỷ luật trong nội
bộ này người ta hy vọng sẽ được sự thống nhất của đảng… Với tư cách của một người
đứng ngoài nhìn vào, tôi thấy rằng chỉ khi một tổ chức bị rệu rã hết sức trầm
trọng người ta mới phải dùng đến một biện pháp như thế. Những biện pháp như thế
là quay trở lại với các khủng bố tư tưởng thời Stalin. Nó báo hiệu một con đường
vô cùng bế tắc.
Bởi vì một tổ chức không để cho các tiếng nói khác
nhau, nhất là các tranh luận về khoa học, được phát triển, mà bắt người ta phải
im miệng hết, thì đó là đi đến con đường bế tắc mất rồi. Ngược lại hoàn toàn với
cái thời ông Hồ Chí Minh, ít ra năm 1945 còn có đa đảng…
Tất cả các đảng viên của Đảng cộng sản Việt Nam bây
giờ ai không răm rắp nghe theo ông Nguyễn Phú Trọng thì sẽ bị khai trừ, nói một
cách nôm na như vậy. Họ phải trở thành những con rô bốt…. Cái biện pháp siết chặt
của ông này như thế chưa biết chừng nó lại là phản tác dụng, có thể dẫn đến
chuyện người ta rời khỏi Đảng cộng sản".
RFI tiếng Việt
No comments:
Post a Comment