Jeffrey
Kuhner
The Washington Times 12-7-2012
Trần Quốc Việt chuyển ngữ
Thứ
bảy, ngày 29 tháng chín năm 2012
Trong
một cuộc phỏng vấn với đài "Tiếng Vọng Matxcova" ngày 29-9-2012, bộ
trưởng Bộ Văn Hóa Nga Vladimir Medinsky nói rằng ông muốn chôn cất thi hài lãnh
tụ Lenin vì Lenin xứng đáng được chôn cất với nghi thức phù hợp hơn là để bị
ướp lạnh.
Đây
là một chủ đề gây tranh cãi tại Nga từ năm 1991, sau khi Liên Xô giải thể. Cuối
năm 2011, Thủ tướng Putin (nay là Tổng thống) đã mở một cuộc thăm dò ý kiến về
việc đưa Lenin ra khỏi lăng để chôn cất.
Nhiều người đã cáo buộc Lenin là một lãnh tụ chính trị độc tài, chính là người đã thiết lập chế độ chuyên chế vô sản Bolshevik giết chết và lưu đày của hàng triệu người Nga cùng những người chống lại chế độ do Lenin dựng lên, là thủ phạm trong vụ thảm sát gia đình Sa hoàng.
"Lenin
là nhà độc tài, kẻ giết người diệt chủng và tội phạm chiến tranh. Hãy chôn
người này -một lần cho dứt khoát. Và bỏ qua các nghi thức danh dự quốc gia. Ông
không xứng đáng với những nghi thức danh dự như thế."
Đó
là điểm chính trong bài viết "Hãy Chôn Lenin Không Kèn Không Trống",
của Jeffrey Kuhner trên tờ The Washington Times ngày 12/7/2012 được Trần Quốc
Việt chuyển ngữ.
HÃY
CHÔN LENIN KHÔNG KÈN KHÔNG TRỐNG
Jeffrey
T. Kuhner - The Washington Times 12/7/2012
Trần
Quốc Việt chuyển ngữ
Cuối
cùng, người Nga đang xem xét chuyện chôn cất Vladimir Lenin. Xác ướp của nhà
lãnh đạo Bolshevik nằm trong quan tài thủy tinh tại lăng Hồng Trường ở Mạc Tư
Khoa kể từ khi ông qua đời vào năm 1924 cho đến nay. Đối với nhiều người, ông
là biểu tượng sáng chói của chế độ cộng sản Xô Viết, là người xả thân cho sự
nghiệp lý tưởng cách mạng xã hội chủ nghĩa.
Nhưng
ông thực trái ngược hẳn lại, là hiện thân của ý thức hệ toàn trị sát nhân khiến
hàng chục triệu người chết. Vấn đề không phải là có nên chôn ông hay không, mà
vấn đề là tại sao phải mất quá lâu để chôn ông. Đây là nỗi xấu hổ của nước Nga.
Nhà
cầm quyền Nga có thể cuối cùng bắt đầu hành động. Tuần này, bài viết của Marc
Bennetts trên tờ Washington Times tường thuật Bộ trưởng Văn hóa Nga Vladimir
Medinsky đang nghĩ đến chuyện có nên an táng xác Lenin hay không. “Tôi luôn
luôn tin xác chết nên được ký thác cho đất,” ông Medinsky nói. “Hơn nữa, thân
nhân của Lenin đã xin nhà cầm quyền không đặt ông ở trong lăng.”
Lenin
không chỉ là nhà lãnh đạo nổi bật của cuộc cách mạng Bolshevik vào năm 1917.
Ông còn là người phát động và là lực đẩy trí thức và chính trị của cuộc mạng
ấy. Không có ông người cộng sản không thể nào cướp được chính quyền. Khi Liên
Xô sụp đổ vào năm 1991, xác Lenin lẽ ra nên được chôn chung với chế độ cộng sản
thất bại của ông.
Thay
vì thế, như ông Bennetts chỉ ra, mộ Lenin đã trở thành đền thờ cho nhiều người
Nga còn hoài niệm về đế quốc Xô Viết. Từ Mạc Tư Khoa đến dãy Urals, nhà độc tài
Bolshevik vẫn còn được tôn thờ. Tên và hình ảnh của Lenin vẫn còn tô điểm các
băng nhạc rock, tàu điện ngầm, thư viện, chính quyền tỉnh, tượng, tượng đài,
chứng tỏ uy tín của Lenin vẫn còn. Liên Xô chết, nhưng tệ sùng bái cá nhân
Lenin vẫn tồn tại.
Đây
là lý do rất nhiều người Nga tiếp tục phản đối việc an táng ông. Theo Andrei
Vorobyov, viên chức cấp cao trong đảng Nước Nga Thống nhất cầm quyền, vấn đề
này là “vấn đề gây nhiều tranh cãi”. Ngay cả ông Medinsky nghĩ Lenin nên được
an táng với “đầy đủ các nghi lễ danh dự quốc gia” còn lăng Hồng Trường được
biến thành viện bảo tàng rất lớn để tưởng niệm quá khứ Xô Viết. Khác với thường
lệ nhà độc tài Nga Vladimir Putin tuyên bố trung lập về vấn đề này, khẳng định
nên để “nhân dân tự quyết định.”
Những
người Nga nên cảm thấy xấu hổ. Đền thờ Lenin phải dẹp bỏ. Nhưng chôn ông với sự
trang trọng và lễ nghi dành cho bậc anh hùng quốc gia sẽ là sự sỉ nhục đối với
vô số nạn nhân của ông. Ý tưởng ấy phản ánh căn bệnh đạo đức trầm trọng trong
nước Nga hiện đại, hay sự bất lực đối mặt với quá khứ Xô Viết.
Lenin
là người kiến tạo ra hệ thống giết người tập thể lớn nhất trong lịch sử. Ông
được xếp cùng hạng với những bạo chúa diệt chủng như Josef Stalin, Mao Trạch
Đông và Adolf Hitler. Thật sự Lenin đã khai sinh ra cả chủ nghĩa cộng sản và
chủ nghĩa quốc xã trong thế kỷ hai mươi. Trái với niềm tin sai lầm, ông không
phải là người cộng sản nhân ái hoang tưởng ấp ủ những lý tưởng vượt qua xa tầm
tay với của nhân loại. Thực ra ông là bạo chúa tàn bạo đã thiết kế nên một nhà
nước toàn trị tàn độc chưa từng có trong lịch sử.
Lenin
đã cướp và duy trì quyền lực bằng cách thực hiện cuộc chiến tranh tàn nhẫn
không khoan nhượng nhằm chống lại những kẻ thù, vừa thực vừa giả, ở trong nước
ông. Ông kết hợp chính sách khủng bố của nhà nước với sự cai trị độc đảng trong
nỗ lực chưa từng có nhằm cải tạo hoàn toàn mọi phương diện của xã hội. Mục tiêu
của ông không chỉ là cuộc cách mạng vô sản. Mục tiêu là tái tạo lại chính bản
chất con người- để tạo ra cái mà ông gọi là “con người mới”. Giấc mơ cộng sản
về sự giải phóng và bình đẳng giữa người với người- về trật tự mới không có chủ
nghĩa tư bản, nhà nước-quốc gia và tôn giáo- đòi hỏi sự kiểm soát tuyệt đối của
nhà nước và sự hủy diệt toàn bộ xã hội.
Hậu
quả là diệt chủng- cố tình tiêu diệt hàng chục triệu người. Từ năm 1917 đến lúc
ông mất vào năm 1924, Lenin đã thiết lập đế quốc Xô Viết bằng sự tàn bạo vô
biên- lập ra Cheka (công an chìm Bolshevik và là tiền thân của KGB), tịch thu
và quốc hữu hóa tất cả các tư hữu, tàn sát hàng triệu người Bạch Nga và những
kẻ thù khác của chế độ, gây ra một cách có hệ thống nạn đói kinh hoàng để bỏ
đói đến chết hơn 5 triệu “kulak”( những địa chủ nhỏ), tiêu diệt vô số nhà thờ
và linh mục, đàn áp dã man các quyền tự do căn bản, xây dựng nên những quần đảo
ngục tù mênh mông, đô hộ rất nhiều dân tộc khao khát độc lập dân tộc. Tóm lại,
Lenin đã dựng nên mô hình toàn trị độc đảng mà về sau được Stalin, Hitler và
Mao làm theo.
Tội
nặng của Lenin-thừa hưởng từ thời Khai Sáng- là ông coi cá nhân là phương tiện
để đạt tới cứu cánh- ông không bao giờ thừa nhận hay quan tâm đến giá trị và
nhân phẩm thiên phú của họ. Ông tin nhóm nhỏ các chuyên gia nắm quyền có thể
tái tạo trật tự xã hội để thích hợp với bao tham vọng xã hội chủ nghĩa, ý thức
hệ của ông. Đối với ông, con người chỉ là những miếng đất sét để nặn thành thế
giới tương lai sau Thiên Chúa, sau tư bản. Ông là kẻ cuồng tín cách mạng.
Những
đồ đệ Mác-xít của ông cuối cùng đã thảm sát gần 100 triệu người trong mưu toan
điên cuồng nhằm thực hiện các mục tiêu bệnh hoạn của ông. Các dân tộc Baltic,
những người Ukrain, Ba Lan, Czech, Slovak, Hungary, Rumani, Croatia, Serbia,
Trung Quốc, Nicaragua, Cambodia và Việt Nam- nếu ta có thể xếp chồng lên tất cả
những xác của tất cả các nạn nhân bị chủ nghĩa cộng sản sát hại ấy, núi xác ấy
sẽ cao ngất đến trời xanh.
Đã
đến lúc người Nga đối mặt với hiện thực đen tối của quá khứ Xô Viết của họ.
Giống như nước Đức Quốc Xã, nước Nga Xô Viết còn hơn cả chế độ độc tài tàn bạo.
Nó là nhà nước công an toàn trị và là đế quốc bành trướng dựa trên những tội ác
hầu như không thể nào diễn tả nỗi. Búa và liềm Xô Viết là tương đương với chữ
vạn của quốc xã.
Liệu
ai có thể tưởng tượng tên của Hitler đang được sử dụng và tôn thờ trên khắp
nước Đức ngày nay? Hay lăng có xác ướp của ông được trưng bày tại quảng trường
chính ở Berlin như đền thờ cho những kẻ tân Phát-xít?
Chính
ý nghĩ ấy thôi cũng đủ khiến ta buồn nôn, và lại càng không thể hiểu nổi. Tội
ác của chủ nghĩa Phát-xít đã bị lên án xứng đáng. Nhưng tội ác của chủ nghĩa
cộng sản vẫn còn chưa được cứu chuộc, mà vẫn còn bị giam kín trong những hốc
nhỏ sâu thẳm trong ký ức lịch sử tập thể của chúng ta. Điều này phải chấm dứt.
Lenin
là nhà độc tài, kẻ giết người diệt chủng và tội phạm chiến tranh. Hãy chôn
người nay-một lần cho dứt khoát. Và bỏ qua các nghi thức danh dự quốc gia. Ông
không xứng đáng với những nghi thức danh dự như thế.
Jeffrey T. Kuhner
Bản tiếng Việt –
Trần Quốc Việt
Dân Làm Báo
No comments:
Post a Comment