Sunday, 27 January 2019

TẬP CẬN BÌNH VÀ TƯƠNG LAI CỦA THỂ CHẾ TRUNG HOA CỘNG SẢN…. (GS Nguyễn Đăng Hưng)




Thursday, January 24th, 2019 

Tác giả Trần Đinh Thu gần đây đã cho đăng tải nhiều bài khá sắc sảo về tranh chấp Trung Cộng – Hoa Kỳ. Những phân tích của ông đã tạo ra nhiều chú ý trên mạng.

Trong bài này, Trần Đình Thu có phân tích mới về Tập Cận Bình. Ông cho rằng : “… Tập Cận Bình là một nhà cải cách. Ông ấy muốn chứng minh với nhân dân Trung quốc rằng việc duy trì nền kinh tế XHCN ở Trung quốc là không thể, cũng như việc duy trì thể chế chính trị một đảng cầm quyền ở Trung quốc là không ổn. Ông ấy cần toàn bộ nhân dân Trung quốc hiểu điều ấy và toàn bộ giới lãnh đạo Trung quốc ủng hộ điều ấy…”

Việc cho rằng việc “triệu tập hàng trăm quan chức cấp cao từ tất cả các tỉnh thành, vùng tự trị và lãnh đạo các cơ quan đảng đến tham dự cuộc họp dự kiến kéo dài 4 ngày tại Bắc Kinh” là dấu hiệu cho thấy họ Tập đang củng cố chỗ đứng của mình để thực hiện ý đồ cải cách theo hướng cải tổ đân chủ hóa Trung Quốc, chối bỏ mô hình độc tài toàn trị hiện nay, là điều cần nhiều bàn cải..

Trần Đinh Thu chỉ suy diễn theo trực giác chính trị của mình chứ không đưa ra bằng chứng nào thuyết phục bạn đọc.

Đây là một giả thuyết chính trị tầm cỡ khiến nhiều người quan tâm.

Theo tôi chưa có bằng chứng rõ nét về xu hướng cải cách của Tập Cận Bình. Nếu ta nhìn những hành xử chính trị trong những năm gần đây thì theo tôi có xu thế ngược lại…

1.
Họ Tập đã dùng mọi cơ hội để bước lên ghế độc tôn chính trị và thực tế trở thành một Mao Trạch Đông của thế kỷ 21. Đây là hướng độc tôn cầm quyền chứ không phải hướng phân bố quyền lực, vì nước vì dân!

Xu thế cải cách dân chủ hóa như ta đã thấy thời Gorbachov bên Liên Xô hay các nước Đông Âu như Tiệp Khắc, Hungari, Ba Lan, Mông Cổ thì ngược lại trong những năm 90. Chiến dịch đả hổ diệt ruồi thực chất là thanh toán địch thủ cạnh tranh quyền lực chứ không phải thay đổi cơ chế chính trị để “nhốt” quyền lực, kiểm soát có căn cơ nguồn gốc phát sinh ra tham nhũng. Thành phần phản biện theo xu hướng dân chủ lại bị đàn áp nặng nề hơn trước. Chủ thuyết “giấc mơ Trung Hoa” chỉ là một chiều bài dân túy, nhằm phổ biến tư tưởng dân tộc chủ nghĩa cực đoan dựa trên căn bản tuyên truyền lừa mỵ nhân đân Trung Quốc…

2.
Tuy bị Donald Trump đập te tua về kinh tế thương mại họ Tập đã phải rút lui phòng ngự chiến thuật chứ không thay đổi chiến lược bành trướng sai lầm chết người tại Biển Đông Nam Á. Cách hành xử của Trung Cộng tại Tây Tạng, Tân Cương ngay cả Hông Kông và Đài Loan không thay đổi mà có phần thô bạo hơn trước đây.

3.
Họ Tập hay huênh hoang tuyên bố về các chính sách khằng định các mưu đồ « Một Vành Đại, Hai con đường”, quan điểm về xã hội chủ nghĩa mang màu sắc Trung Quốc, nhưng chưa bao giờ tôi đọc được về tôn trọng nhân quyền, về quyền tự do tư tưởng cho nhân dân Trung Quốc. Tôi có cảm tưởng họ Tập không biết gì về các giá trị dân chủ, tam quyền phân lập, khác xa với Gorbachov. Các thành viên lãnh đạo chung quanh ông ta cũng không có tư duy cải cách gì, không như các thành viên Bộ chính trị Liên Xô thời Gorbachov như Edouard Chevardnadze, Alexandre Nikolaïevitch Iakovlev hay Boris Elsine ! Tóm lại gán cho Tập Cận Bình khả năng cải cách theo chiều hướng cấp tiến là khá khiên cưởng vậy!

4.
 Theo tôi, Tập Cận Bình chỉ là một nhà lãnh đạo mang đậm nét dân tộc chủ nghĩa, khó có thể đủ tri thức và bản lĩnh để giúp dân tộc Trung Hoa thoát khỏi nền chính trị toàn trị, mang nặng dấu ấn của đế chế toàn trị của phong kiến ngàn năm Trung Hoa.

5.
Việc họ Tập triệu tập hàng trăm quan chức cấp cao là dể xoa dịu nỗi lo của tập đoàn lãnh đạo Trung Cộng trong khung cảnh kinh tế ảm đạm, tăng trưởng thực có thể là số âm trong năm qua dưới sức công phá của chiến tranh thương mại và công nghê mà Mỹ đã quyết định khởi động một cách toàn diện. Các đối thủ của họ Tập đã phê phán các quyết sách nóng vội, chủ quan của tập đoàn lãnh đạo do Tập Cận Bình khời xướng. Vượt ra khuôn khổ chờ thời của Đặng Tiểu Bình là một sai lầm vì Trung Cộng còn quá nhiều yếu kém, còn quá tùy thuộc vào phương Tây. Tập Cận Bình đang phải đối phó vời nguy cơ bị truất phế. Ông ta đã phải vuốt ve phe diều hâu quân đội, cho phép đưa ra những tuyên bố hung hãng quá lố bịch. Trên thực chất, khả năng quân sự Tàu chỉ có thể rung cây nhát khỉ các nước yếu như Việt Nam hay Phlippines chứ làm gì dám đụng đến Mỹ hay Nhật được. Còn lâu mới dám đụng đến Đai Loan với kế hoạch tự vệ lấy đập Tam Hiệp làm mục tiêu!

Những rêu rao quân sự hôm nay của quân đội Trung Cộng làm ta nghĩ đến thời Từ Hy Thái Hậu nhà Thanh, nghe theo Nghĩa Hòa Đoàn hù họa phương Tây, phiêu lưu khiêu khích để cho liên minh tám nước (Anh, Pháp, Mỹ, Đức, Ý, Nhật, Nga và Đế quốc Áo-Hung) lấy cớ, tràn quân vào chiếm đóng Bắc Kinh!

NĐH, Sài Gòn 23/1/2019
____________________________

ÔNG TẬP CẬN BÌNH HỌP KHẨN VỚI TOÀN GIỚI LÃNH ĐẠO TRUNG QUỐC VÌ “LO CÓ BIẾN”

Sau khi công bố số liệu tăng trưởng mà được đánh giá là thấp nhất trong 28 năm qua, hôm qua, 21/1, ông Tập Cận Bình đã vội vã họp khẩn bất thường với các bộ trưởng, các tỉnh trưởng cùng các tướng lĩnh quân đội Trung quốc để cảnh báo và ngăn chặn các nguy cơ bất ổn về chính trị, kinh tế.
Ngoài cuộc họp khẩn này, ông Tập còn triệu tập hàng trăm quan chức cấp cao từ tất cả các tỉnh thành, vùng tự trị và lãnh đạo các cơ quan đảng đến tham dự cuộc họp dự kiến kéo dài 4 ngày tại Bắc Kinh.
Các nhà nghiên cứu cho rằng đây là dấu hiệu cho thấy sự lo ngại rất lớn của ông Tập Cận Bình về các nguy cơ.
Trong cuộc họp ông Tập dùng 2 khái niệm “Thiên nga đen” và “Tê giác xám” để cảnh báo.
Thiên nga đen (Black swan) là thuật ngữ dùng để chỉ những sự kiện khó dự báo trước và thường gây ra sự hỗn loạn trên thị trường, như các cuộc tấn công khủng bố hoặc bong bóng thị trường bị vỡ.
Còn “Tê giác xám” (Gray rhino) chỉ những mối nguy hiểm khá rõ ràng nhưng lại thường bị bỏ qua không quan tâm.
Phát biểu tại cuộc họp ông Tập nói: “Chúng ta phải đương đầu với các diễn biến quốc tế khó dự đoán và môi trường bên ngoài nhạy cảm, phức tạp. Nhiệm vụ của chúng ta là phải duy trì sự ổn định khi tiếp tục công cuộc cải cách và phát triển”.
Đây là lần đầu tiên ông Tập nói đến những nguy cơ bất ổn nhạy cảm trước toàn giới lãnh đạo cao cấp và trung cấp của Trung quốc.
Vấn đề này cần được hiểu như thế nào?
Tôi có một số nhận định sau đây.
Trước hết, việc công bố các chỉ tiêu kinh tế tồi tệ là do nhà nước Trung quốc tự công bố. Họ hoàn toàn có thể công bố các con số tốt hơn nhưng họ không làm mà lại công bố các con số tệ hơn.
Hai là, sau khi công bố xong, lãnh đạo Trung quốc còn bật đèn xanh cho một số học giả phản pháo rằng con số thực còn tồi tệ hơn.
Cuối cùng, thì họp khẩn cảnh giác các nguy cơ.
Như vậy có vẻ như là một kịch bản hơn là một chuỗi các sự kiện tự nhiên.
Câu hỏi đặt ra, tại sao ông Tập muốn có kịch bản này?
Tôi vẫn luôn theo thuyết cho rằng ông Tập Cận Bình là một nhà cải cách. Ông ấy muốn chứng minh với nhân dân Trung quốc rằng việc duy trì nền kinh tế XHCN ở Trung quốc là không thể, cũng như việc duy trì thể chế chính trị một đảng cầm quyền ở Trung quốc là không ổn. Ông ấy cần toàn bộ nhân dân Trung quốc hiểu điều ấy và toàn bộ giới lãnh đạo Trung quốc ủng hộ điều ấy.
Nhưng ông Tập lo sợ thành phần bảo thủ ở Trung quốc sẽ ngăn cản ông ấy tiến hành đổi mới. Cho nên lo “có biến” ở đây không phải là lo nhân dân Trung quốc nổi dậy đòi dân chủ như Venezuela mà lo ngược lại là các thành phần bảo thủ chống đổi mới, hạ bệ ông và cố thủ trong cái “vỏ ốc XHCN” như Maduro.
Theo thời hạn cam kết với ông Trump, thì ngày 1/3/2019 là thời hạn cuối việc ký kết “văn bản đầu hàng”, cũng có nghĩa là khởi đầu một tiến trình đưa Trung quốc thoát khỏi vòng kim cô XHCN. Thời hạn này còn rất ngắn, nên ông Tập phải vội vã chạy đua. Nhưng việc ký văn bản đầu hàng mà thực chất là văn bản đổi mới này không phải là dễ đối với nội bộ ông. Nên ông cần một kịch bản sao cho không có ai có lý do để chống lại ông.
Đó là những gì theo tôi đang xảy ra ở Trung quốc.
Và có lẽ ít người đồng ý với nhận định này của tôi.
Nhưng tôi vẫn tin là tôi đúng.







No comments:

Post a Comment

View My Stats