Saturday 3 November 2012

GIẢI THOÁT DÂN TỘC VIỆT - TOÀN TẬP [PHẦN III] (Nguyễn Thiện Nhân - Giải Pháp Dân Chủ)




GIẢI THOÁT DÂN TỘC VIỆT - TOÀN TẬP  [PHẦN III]
Nguyễn Thiện Nhân
26-08-2012

Tác phẩm gồm 5 phần. Phần I: Không thể đi theo Chủ nghĩa cộng sản. Phần II: Việt Nam nên đi theo con đường nào? Phần III: Những tử huyệt của chế độ cộng sản ở Việt Nam. Phần IV: Những thủ đoạn của đảng CSVN. Phần V: Giải pháp cho dân tộc.

Tác phẩm gồm tổng cộng hơn 40 trang (A4). Tập trung nhiều nhất vào phần giải pháp (phần chính) với 20 trang.

LỜI GIỚI THIỆU
Nước Việt Nam có vị trí địa lý tốt, có bờ biển dài, có những vùng đất màu mỡ, có tài nguyên thiên nhiên phong phú, có bề dày văn hóa mấy nghìn năm, có lực lượng lao động dồi dào, con người khá thông minh có thể thi thố với các quốc gia trên thế giới, đã hưởng nền hòa bình gần 40 năm(từ 1975). Thế mà nhân dân VN vẫn nghèo, khoa học cơ bản kém cỏi, công nghệ sản xuất lạc hậu, chưa sản xuất được một chiếc xe máy hoàn chỉnh chứ đừng nói đến xe hơi, máy bay hay máy vi tính. Vì sao? Tệ nạn xã hội đầy rẫy, môi trường ô nhiễm, nợ nần chồng chất, tài nguyên cạn dần, tham nhũng tràn lan, nhân quyền bị xâm phạm… Ai gây nên những họa này?
Nhìn lại những quốc gia giàu có xem họ đã làm gì?
Nhìn lại các quốc gia Châu Á giàu có, mà trước đây những năm sau chiến tranh thế giới lần II họ từng nghèo khổ, xem họ đã làm gì?
Nhìn sang Thái Lan, nước láng giềng xem họ đã làm gì?
Đừng đổ thừa chiến tranh, đừng đổ thừa dân trí thấp, đừng nói rằng đời sống nhân dân đã khá lên. Đó là thái độ của người vô trách nhiệm, lãng tránh và ngụy biện.
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nói:
Không có gì quý hơn độc lập tự do
Dân có giàu thì nước mới mạnh
….
Nhưng dân tộc VN vẫn còn nghèo, và chưa thật sự được có độc lập tự do.
Nói chưa có độc lập là bởi vì hiện nay VN đang lệ thuộc chính trị vào Trung Quốc, là bởi vì TQ đã xâm chiếm Hoàng Sa và đang tiếp tục xâm chiếm Trường Sa của chúng ta. Nói chưa có tự do bởi chính quyền chưa cho phép thành lập phương tiện truyền thông của tư nhân (báo chí, đài truyền hình, đài phát thanh), từ đó tiếng nói bất đồng/phản biện vẫn còn bị trù dập và hạn chế tác dụng.
Ai đang dẫn dắt dân tôc VN? Đường lối như thế nào? Làm sao để có sự cải cách? Làm sao để giải thoát dân tộc Việt khỏi sự nghèo khổ và khỏi bàn tay của Trung cộng?



PHẦN III: NHỮNG TỬ HUYỆT CỦA ĐẢNG CSVN

1) Hệ thống DNNN yếu kém

- Thứ nhất, DNNN là nơi tham nhũng sinh sôi không thể khống chế, nảy sinh bởi những kẻ điều hành nó (đã phân tích ở phần I)

- Thứ hai, DNNN có năng suất sản xuất thấp và hoạt động kém hiệu quả.

Bởi những người điều hành DNNN không bỏ đồng xu nào trong vốn của DNNN nên họ chỉ lo tư túi chứ đâu có lo chuyện tăng năng suất hay hiệu quả của DNNN. Họ tham nhũng xong, trích một phần đem hối lộ cho lãnh đạo cơ quan quản lý của họ. Vì vậy DNNN như một cơ thể bệnh tật, thiếu đề kháng và đi dần đến chỗ thua lỗ, phải chuyển đổi hoặc phá sản. Tiền của dân đã chạy vào túi quan tham qua hệ thống DNNN này.

Thủ tướng chính phủ đã từng tuyên bố “ năm 2010 cơ bản hoàn thành cổ phần hóa DNNN” nhưng thực tế thì việc cổ phần hóa DNNN vẫn ì ạch, các DNNN tiếp tục thua lỗ và xảy ra tiêu cực.

2) Tham nhũng tràn lan

- Điều này ai cũng đã rõ, có lẽ không phải phân tích nhiều. Thể chế đẻ ra những cơ chế nuôi béo quan tham. Tham nhũng ở VN gắn liền với ‘kinh tế thị trường định hướng XHCN’ thống trị bởi một đảng duy nhất là Đảng CSVN. Tham nhũng xảy ra ở hai môi trường chính: chi tiêu ngân sách và hệ thống DNNN. Tham nhũng nhiều nhất dưới hai hình thức: nhận hối lộ (ăn hoa hồng, tiền bồi dưỡng, nhận tiền chạy án, tiền mua chức quyền…) và rút ruột công trình. Tham nhũng xảy ra ở mọi cấp từ TW đến địa phương nhưng thực tế TW vẫn luôn nằm trong “vùng tối”, cơ quan chống tham nhũng khó mà đụng vào.

3) Lạm quyền và vi phạm nhân quyền

Lạm quyền ngày càng trầm trọng và trở nên nghiêm trọng từ sau đại hội đảng lần thứ 11 (năm 2011), năm 2012 liên tiếp các vụ cưỡng chế kinh hoàng xảy ra như vụ cưỡng chế ở Tiên Lãng (Đoàn Văn Vươn), Văn Giang, Vụ Bản… Trước đó tòa án cấu kết với chính quyền địa phương vi phạm pháp luật, xử ép Đoàn Văn Vươn để thu hồi đất, tiếp theo huy động cả công an và quân đội mấy trăm người để cưỡng chế. Nhưng không có quan chức nào trong vụ này bị xử tù cả.

Công an bất chấp pháp luật, ngang nhiên hành hung nhiều người, nổi bật là vụ hành hung 2 nhà báo của VOV trong lần cưỡng chế ở Văn Giang. Cuối cùng, huề cả làng, không có thằng an ninh nào bị xử lý thích đáng cả!
Việt Nam đã tham gia Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, Liên Hiệp Quốc biểu quyết năm 1966 (Việt Nam tham gia năm 1982). Theo công ước này thì:

“Mọi người có quyền tự do ngôn luận. Quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và phổ biến mọi loại tin tức và ý kiến, không phân biệt ranh giới, bằng truyền miệng, bản viết hoặc bản in, bằng hình thức nghệ thuật, hoặc thông qua bất cứ phương tiện truyền thông đại chúng nào khác theo sự lựa chọn của mình” .

Thế nhưng hệ thống chính trị vẫn ngang nhiên vi phạm công ước này.

Bộ luật hình sự quy định tội “tuyên truyền chống nhà nước” (Điều 88) và “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền” (Điều 79), không có điều nào quy định tội “tuyên truyền chống phá đảng”. Nhưng công dân nào tuyên truyền (rải truyền đơn/viết bài trên mạng…) đòi đa đảng là bị quy chụp vào 1 trong 2 tội trên và bị xử tù giam. Bằng hành vi này, hệ thống chính trị đã vi phạm Hiến Pháp: “công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội” (Điều 69).

Dòng chúa cứu thế (DCCT) và một số tôn giáo khác thường lên tiếng bảo vệ nhân quyền, họ lên án chính quyền đã vi phạm nhân quyền…vì vậy họ đã bị chính quyền đàn áp. Do đó nhiều tổ chức ở nước ngoài và nhiều linh mục trong nước đã cáo buộc chính quyền đàn áp tôn giáo.

Như vậy hệ thống chính trị đã vi phạm nhân quyền nghiêm trọng nhưng họ vẫn cố tình tiếp tục vi phạm để đàn áp phong trào đấu tranh ngày càng dâng cao.

Vấn nạn lạm quyền và vi phạm nhân quyền được sinh sôi nảy nở bởi chế độ độc tài cộng sản đang hiện diện ở VN.

4) Lệ thuộc chính trị vào Trung Quốc dẫn đến chủ quyền HS-TS bị chiếm đã lâu chưa đòi lại được.

TQ vẫn ngang nhiên tiếp tục gây hấn. Hoàng Sa bị TQ chiếm trọn từ 1974, đến nay đã gần 40 năm nhưng vẫn chưa đòi lại được. Một phần Trường Sa bị TQ chiếm 1988, đến nay TQ cũng chưa trả lại còn muốn chiếm trọn TS của chúng ta. Nhân dân đấu tranh, biểu tình chống TQ xâm lược đã nổ tra trong 3 năm (2007, 2011 và 2012).

TQ có thể chế chính trị độc tài mang danh nước XHCN! VN cũng có thể chế chính trị độc tài mang danh nước XHCN (giống TQ). Có một sự lệ thuộc trong ý thức hệ vì sự tồn tại của Đảng CSVN!

VN từng được TQ viện trợ vũ khí trong kháng chiến chống Mỹ. Nhưng TQ cũng từng tiến hành chiến tranh biên giới với VN năm 1979.

VN là nước nhập siêu từ TQ rất lớn gây bất lợi cho VN trong cán cân thanh toán quốc tế. Hàng kém chất lượng, kém vệ sinh từ TQ vẫn thường xuyên tuồn qua VN.

Chính những yếu tố trên gây bức xúc trong dư luận, và này càng có nhiều người muốn rời xa bàn tay TQ để không bị lệ thuộc TQ nữa, điều này là điều Đảng CSVN không mong muốn, từ đó mâu thuẫn giữa ý chí của nhân dân và chính quyền ngày thêm sâu sắc.

5) Rạn nứt trong hệ thống đảng và chính quyền

Đường lối của Đảng đã không đưa VN trở nên thịnh vượng.

Những người yêu nước muốn sự cải cách vì lợi ích của nhân dân.

Những người khác muốn bảo vệ chế độ để bản thân và con cháu họ có thể đứng vào hàng ngũ giai cấp thống trị được lâu dài, hưởng đặc quyền đặc lợi, sống cuộc sống giàu có và quyền lực.

Mâu thuẫn giữa 2 tư tưởng tạo ra sự rạn nứt trong đảng và chính quyền.

Sự đấu tranh ngày càng trở nên gay gắt.

6) Bị các nước tiên tiến chỉ trích

Những quốc gia phát triển đều nhờ thể chế chính trị dân chủ đa đảng. Họ luôn có khuynh hướng bảo vệ nhân quyền và không thíchh độc tài. Vì vậy họ luôn chỉ trích TQ và VN vi phạm nhân quyền, hạn chế tự do ngôn luận. Họ luôn muốn TQ và VN cải cách chính trị.

Đây là những áp lực cho cả VN và TQ khi 2 nước đã mở cửa mậu dịch và thu hút vốn đầu tư của nước ngoài.

Tóm lại: Việt Nam mang danh XHCN nhưng thực ra là “hồn trương ba da hàng thịt”, chỉ có lợi cho giai cấp thống trị, đẻ ra bọn tư sản đỏ. Mô hình chính trị của VN mang màu sắc nửa phong kiến nửa tư bản nhưng lại mang danh XHCN, không phù hợp với sự tiến bộ của loài người. Điều đó báo hiệu một sự thay đổi trong tương lai không xa.






No comments:

Post a Comment

View My Stats