Sunday 23 June 2019

BÁO CHÍ ĐÁNH DOANH NGHIỆP (Dương Quốc Chính)





Báo chí cách mạng bây giờ sống bằng tiền quảng cáo là chính, trừ mấy tờ gói xôi còn có ngân sách nuôi. Nói cách khác là các doanh nghiệp nuôi các báo. Báo càng to, càng nổi tiếng, quan hệ rộng, thì càng được nuôi nhiều. Vì thế nên có sự mâu thuẫn về lợi ích trong việc làm báo.

Một trong các trách nhiệm xã hội của báo chí là vạch ra những sai trái của doanh nghiệp, đại khái là bóc phốt. Nhưng mà anh em đang ăn tiền quảng cáo ngập mồm thì sao dám bóc phốt thằng nuôi mình? Đấy là còn chưa kể tiền viết bài nâng bi doanh nghiệp, rồi quan hệ chính trị của doanh nghiệp khiến báo chí nhìn thấy đã vãi đái rồi.

Thế nên báo chí cách mạng mà đánh thằng doanh nghiệp nào thì phải điều tra xem nó con cái nhà ai, đã tới số chưa? Đại ca của nó thế còn mạnh không, có to hơn đại ca mình không? Nó có nuôi mình không?… Nói chung là điều tra nhân thân bọn doanh nghiệp còn phức tạp hơn phóng sự điều tra. Chắc các sếp còn phải họp bàn xem nên hòa hay nên đánh. Hòa có khi lại được thêm mớ tiền nữa. Vừa rồi đánh vụ Nhật Cường là báo điện tử (?) ất ơ Làng Mới!

Mình đoán là quyết định tấn công của anh em báo chí cách mạng phần nhiều là do chỉ đạo từ trên. Đại ca bảo đánh là đánh. Hoặc Tuyên giáo chỉ đạo tổng tấn công, là an toàn nhất. Báo chí đánh doanh nghiệp vì lương tâm, trách nhiệm, thì chắc chỉ dám đánh bọn cò con, không có mâu thuẫn lợi ích, không có ô dù. Thế nên doanh nghiệp càng to, quan hệ càng rộng, càng nhiều tiền, là có thể lấy tay che trời. Lý do duy nhất để có thể đánh họ là lý do chính trị. Do anh Thưởng ra lệnh xuất quân.

Vụ báo Tuổi Trẻ đánh Asanzo cũng vậy, chắc chắn có lý do đằng sau, chứ không thuần túy vì trách nhiệm của người làm báo. Doanh nghiệp cũng chả muốn đánh nhau với báo chí làm gì. Như vụ báo Giáo dục đánh Vinamilk, ông Vinamilk to mồm bảo sẽ kiện báo Giáo dục, nhưng giờ thấy có vẻ êm êm, chắc các đại ca bắt tay nhau rồi.

Tối qua xem VTV thấy anh em nhà báo cách mạng chém gió với nhà quản lý báo chí là anh Thanh Lâm về lương tâm trách nhiệm của người làm báo, thấy buồn cười. Cũng hay khi người ta cho anh nhà báo chuyên thể thao lên chém gió. Chắc tại thể thao nó vô thưởng vô phạt, đỡ va chạm, nhất là thể thao quốc tế.








No comments:

Post a Comment

View My Stats