Hà Sĩ Phu
07/09/2019
(Hưởng ứng Lời kêu gọi chống Trung quốc xâm lược)
Lời kêu gọi chống Trung quốc xâm lược (gọi tắt là
‘kêu gọi Thoát Trung’) là bước đầu gửi thông điệp gửi tới ĐCS
Trung quốc, ĐCSVN và cả nhân dân VN. Đó là thông điệp về bản chất của mâu thuẫn
Việt Trung và về những lối thoát.
Trung quốc là kẻ thù đáng sợ nhất của nhân loại với
hai sức mạnh kinh khủng là số dân 1 tỷ rưỡi người và một chế độ toàn trị Phong
kiến Đại Hán, một đặc sản không giống bất cứ quốc gia nào trên thế giới. Mối nguy Đại Hán thời hiện đại
vượt xa mối nguy Đức quốc xã và mối nguy CS Liên xô trước đây.
Chế độ toàn trị Đại Hán ấy kết tinh hai mặt Nho gia
và Pháp gia, phối hợp nhuần nhuyễn giữa Đức trị mị dân với bạo lực đàn áp quyết
liệt đã giữ cho cái nước khổng lồ ấy không bị tan vỡ thành các nước nhỏ, đã đồng
hóa được lý thuyết toàn trị Cộng sản, và đồng hóa luôn nền kinh tế tư bản tiên
tiến của Âu Mỹ khi du nhập vào. Dù là lý thuyết Mác-Lê, dù là đồng tiền và kỹ
thuật của các nước tư bản lớn nhất, những sức mạnh CS hay Tư bản ấy vào đến
Trung quốc đều bị đồng hóa để mang một “màu sắc Trung quốc”, tức là rốt
cuộc chỉ tăng cường sức mạnh cho nền Phong kiến toàn trị Đại Hán mà
thôi.
Vì thế khi
Liên xô và CS Đông Âu tan rã, ĐCSVN quyết định dựa hẳn vào vòng tay Trung quốc
như lối thoát duy nhất cho ĐCSVN là điều dễ hiểu, vì
nghĩ rằng chỗ dựa ấy là vĩnh cửu, bất kể phải trái, bất kể bản chất thiện ác, bất
kể thế giới có diễn biến ra sao, dựa vào Trung quốc vĩ đại là lối thoát trường
cửu.
Nhưng thực tế không thể bình yên như vậy, vì Trung
quốc vốn nung nấu một tham vọng khủng khiếp, chẳng những phải biến Việt Nam
thành chư hầu như đứa con ngoan mà còn phải vươn lên đứng đầu và làm bá chủ
toàn cầu.Trong kế hoạch toàn cầu “nhất đới nhất lộ” của Trung quốc thì
VN có vai trò đặc biệt, về vị trí địa lý cũng như về ảnh hưởng. VN là nước láng
giềng “cứng cựa” nhất, 1000 năm cai trị mà không đồng hóa nổi, VN là tấm gương
cho nhiều nước Á Phi của thế giới thứ ba, và quan trọng hơn, VN có vị trí phên
giậu và vị trí tiền đồn trong toàn con đường xâm lược của Tàu. Không chinh phục cho xong VN thì
Trung quốc khó lòng phát huy uy lực ra toàn thế giới.
Vì thế việc triển khai giấc mộng bá vương toàn cầu ấy
trước hết gây biến đổi dữ dội trong nội tình Việt Nam. Khi chưa lộ rõ nguy cơ
ngoại xâm thì vai trò cai trị của ĐCSVN tưởng như chẳng ai dám đụng đến, khắp
nơi cứ “đời đời ơn Bác ơn Đảng” chẳng ai dám hé môi, dù trong xã hội đã
bộc lộ những vấn nạn tất yếu bản chất của con đường Cộng sản. Tôi còn nhớ lúc
đó một khẩu hiệu yêu nước “Hoàng Sa-Trường Sa là của Việt Nam” cũng phải
viết tắt, chọn lúc đêm khuya mới đem dán vội ở cột điện. Nhưng hành động xâm lược
trắng trợn của giặc Tàu mà ĐCSVN không hề có sự phản kháng thích đáng nào để giữ
nước, đã khiến cho cùng một lúc nổ ra phong trào vạch mặt cả giặc Ngoại xâm Tàu
và giặc Nội xâm Việt, tức ĐCSVN (là Nội xâm vì thực chất ở tất cả các nước
chuyên chính CS, các ĐCS
thực chất đã chiếm hết quyền làm chủ đất nước của nhận dân, nhân dân ở mọi nước
CS đều bị mất nước vào tay ĐCS chứ không phải riêng ở VN).
Về phía Trung quốc, cái điểm tựa tưởng như cái cột
trụ vĩ đại để CSVN dựa vào thì nay chẳng còn vững chắc gì, đang
bị chao đảo dữ dội khi nó lộ diện thành kẻ thù nguy hiểm nhất của thế giới.
Các nước tư bản trước đây đã xúm vào buôn bán với Trung quốc khiến cho con sư tử
Trung quốc vùng lên, nay đã quay lại dùng chiến tranh thương mại để hạ gục
Trung quốc. Trung quốc như tên nhà buôn giỏi nhất thế giới nay đang nguy ngập
chính vì đòn thương mại, “sinh ư nghệ tất tử ư nghệ”, thậm chí nếu có
nguy cơ bị tách thành nhiều nước nhỏ thì thật giúp cho nhân loại thoát được một
mối họa ngàn năm.
ĐCSVN định dựa hẳn vào CS Tàu như tìm ở đó một SINH
LỘ cho sự cai trị Cộng sản, tưởng đó lối thoát khôn ngoan, nhưng nay đã thành
tai vạ cho chính người đã chọn nó. Chính những hành động bất chấp của Trung quốc
đã làm lộ ra tất cả những điều mà ĐCSVN cần giữ kín, nghĩa là gây bất lợi cực kỳ
tai hại cho uy tín của ĐCSVN, và Sinh lộ lúc đầu nay cũng đã thành Tử lộ đối với
ĐCSVN rồi. Còn đối với nhân dân VN, lịch sử đã dạy rằng chui vào trong tay Tàu
thì bao giờ cũng là là TỬ LỘ, người Việt Nam yêu nước và tỉnh táo không bao giờ
nhầm.
Đến cơ sự này thì lối thoát mới cho ĐCSVN thiết tưởng
đã hiện ra quá rõ, con đường bỏ Nhân dân để “sang sông” kết với với giặc Tàu
cùng Ý thức hệ chính là con đường tự diệt nhanh chóng. Sinh lộ mới cho đảng
chính là quay đầu về bờ , từ giã “anh bạn vàng” với cái dây trói Ý thức hệ
mù mờ xảo trá, có như vậy mới tìm lại được sức mạnh với Nhân dân, ở đó
Nhân dân bao giờ cũng mở rộng vòng tay, cái vòng tay mà từ Bà Trưng-Bà Triệu đến
Hưng Đạo-Quang Trung đã ôm lấy giống nòi để cùng chiến đấu chống lại “kẻ thù
truyền kiếp” (chữ trong văn kiện của ĐCSVN), buộc chúng phải từ bỏ dã tâm
đô hộ để cùng nhau chung sống hòa bình và hữu nghị, trong một thế giới cùng
nhau phát triển, an lạc, văn minh.
Còn như lập trường chịu nhục để tránh chiến tranh
thì kết quả sẽ lãnh đủ cả chiến tranh lẫn nhục nhã, chân lý muôn đời đã dạy.
Vâng, LỜI KÊU GỌI chống Trung quốc xâm lược mà đông đảo Trí thức
và Nhân dân hiện nay đang ký tên tuy chỉ hướng vào một mục tiêu chống những
hành động xâm lược trước mắt, nhưng thông điệp toản cục sâu xa của Nhân dân,
cho cả một giai đoạn lịch sử lâu dài phải được hiểu đầy đủ như vậy.
-------------------------------
18/08/2019
Thôn tính, biến Việt Nam thành chư hầu, khu tự trị…
là chủ trương hàng ngàn năm của bành trướng Đại Hán. Hiện nay Trung Quốc thực
hiện ý đồ đó với Việt Nam thông qua chiêu bài ru ngủ: BỐN TỐT, MƯỜI SÁU CHỮ
VÀNG, VÌ ĐẠI CỤC. Họa mất nước và nô lệ Trung Quốc Đại Hán, man rợ,
độc ác đã là hiện thực từng ngày, từng giờ. Mất đất, mất biển,
mất đảo, tài nguyên bị cướp đoạt, môi trường sống bị đầu độc, đưa người Trung
Quốc xâm nhập và cư trú bất hợp pháp khắp cả nước không còn
là cá biệt. Thủ đoạn xâm lăng Việt Nam của bành trướng đại Hán có khi đưa hàng
chục vạn quân tràn sang, có khi chọn chỗ hiễm yếu kiểu tằm ăn dâu như biên giới,
Hoàng Sa, Trường Sa hay bãi Tư Chính hiện nay.
Trong tình hình đó, các quan chức cao cấp Việt Nam
liên tục sang làm việc với Trung Quốc nhưng không hề có một lời tuyên bố phản đối
nào cụ thể. Thậm chí Phó Tổng tham mưu trưởng Quân đội Nhân dân Việt Nam còn ca
ngợi sự hợp tác nhân dân, quân đội hai nước. Người dân lên tiếng phê phán, phản
đối lại bị bắt bớ, hành hung, bỏ tù với tội danh gây rối, phản động, chống phá
tình hữu nghị, đảng, nhà nước…
Chúng tôi hoan nghênh chính phủ Việt Nam vừa qua đã
lên án Trung Quốc xâm phạm vào quyền chủ quyền của Việt Nam khi Trung Quốc đưa
tàu Hải Dương vào EEZ và thềm lục địa trong khu vực Bãi Tư Chính.
Lịch sử dân tộc đã nhiều lần chỉ ra rằng, mỗi khi
người dân chán ghét, không quan tâm đến vận nước (nước là của vua, của đảng),
thì đất nước suy yếu, sụp đổ, rơi vào tay ngoại bang. Và lịch sử Việt Nam cũng
khẳng định rằng dù tổ quốc nguy khốn đến đâu, nếu được nhân dân ủng hộ thì khó
khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng.
Để bảo vệ tổ quốc, chống Trung Quốc cướp nước,
trước hết là huy động sức mạnh của toàn dân tộc (ở trong và ngoài nước) và sự hỗ
trợ của các quốc gia yêu chuộng công lý, hòa bình trên thế giới.
Chúng tôi gồm những tổ chức, cá nhân người Việt
trong và ngoài nước lên tiếng kêu gọi toàn thể người Việt hãy
hành động cho một Việt Nam, độc lập, tự do, dân chủ, toàn vẹn lãnh thổ, phát
triển lành mạnh, văn minh, tiến bộ.
Việc làm ngay: Khởi kiện hành động xâm chiếm, gây hấn
của Trung Quốc đối với chủ quyền biển đảo của Việt Nam ở Biển Đông, trước mắt là
vi phạm quyền chủ quyền của Việt Nam theo UNCLOS ở bãi Tư Chính.
Quốc hội và Chính phủ cần ra tuyên bố Trung Quốc đã
và đang xâm lược biển đảo Việt Nam. Chính phủ phải trả tự do cho các tù nhân bị
bắt vì tham gia chống Trung Quốc xâm lược với tội danh ngụy tạo: phản động,
chống phá cách mạng…
Cụ
thể:
1/ PHÁP LÝ:
1. Chính phủ Việt Nam yêu cầu Trung Quốc và Việt Nam ngồi lại với nhau để giải
quyết với sự chứng kiến của các nước có tranh chấp chủ quyền ở khu vực rộng hơn
là Biển Đông như Mã Lai, Phi Luật Tân, Brunei, Indonesia và các tổ chức quốc tế
liên quan.
2. Nếu Trung Quốc từ chối, chính phủ Việt Nam phải đưa Trung Quốc ra Tòa án
Trọng tài của Liên Hợp Quốc. Chính phủ mau chóng nộp hồ sơ kiện cho Tòa Luật
Biển đúng vào lúc Trung Quốc có hành vi gây tranh chấp như khi khởi sự đục
khoét thềm lục địa Việt Nam (Toà sẽ có thẩm quyền bó buộc, dù Trung Quốc
không ra hầu Toà). Việt Nam chỉ có ít ngày để theo dõi và bắt quả tang Trung Quốc
và kiện gấp kịp thời. Như vậy Việt Nam sẽ có bản án quốc tế chấm dứt hành động
bắt nạt của Trung Quốc và tránh khỏi tự trách mình là kiện bóng ma trước một sự
đã rồi.
Phải coi việc khởi kiện Trung Quốc là ưu tiên số một
hiện nay.
2/ NGOẠI GIAO:
Liên kết với các nước tự do dân chủ, văn minh, tiến
bộ không có âm mưu xâm lược Việt Nam.
Chấm dứt “Giao lưu học tập” với Trung Quốc kiểu đàn
em giao lưu học tập đàn anh trong các lãnh vực: quân sự, công an, thanh niên,
phụ nữ, tuyên giáo, đảng, chính quyền… những thứ hình thành tâm thức thua kém,
đàn em, cam tâm làm đầy tớ cho đại Hán man rợ.
3/ QUÂN SỰ:
Vì nhu cầu tự bảo vệ, quyền tự do hàng hải trên Biển
Đông, vì hoà bình và an ninh chung trong khu vực, Việt Nam có quyền tìm và nhận
sự hợp tác của bất cứ quốc gia đối tác nào, như việc đặt mua hay tiếp nhận
vũ khí từ các nước như Mỹ, Nga, Úc, Nhật, Tây Âu, Do Thái, Ấn độ, v.v., tập trận
chung với các quốc gia không tranh chấp chủ quyền lãnh thổ, lãnh hải với
Việt Nam. Vũ khí, khí tài, quân phục… của lực lượng vũ trang Việt Nam phải
không giống với Trung Quốc XHCN…
Những việc trên đây thuộc trách nhiệm của ba vị: Chủ tịch nước, Chủ tịch Quốc hội, Thủ tướng chính phủ.
CUỐI CÙNG:
Mọi người dân Việt yêu nước tùy cách nhìn, hoàn cảnh
phải được hành động cho sự tồn vong của tổ quốc Việt Nam yêu quí, vì hạnh phúc
của người dân, không ai có quyền cấm cản, hành hung, bắt giam, kết án, đày ải
người dân yêu nước cùng nắm tay nhau chống Trung Quốc xâm lược.
Việt Nam, ngày 16 tháng 8 năm 2019
Các
tổ chức, cá nhân khởi xướng:
TỔ
CHỨC:
Đợt
1
1. Câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng, đại diện: ông Lê Thân
2. Diễn đàn XHDS, đại diện: TS Nguyễn Quang A
3. Ban Vận động thành lập Văn đoàn Độc lập Việt Nam, đại diện: nhà văn
Nguyên Ngọc
4. Diễn đàn Bauxite Việt Nam, đại diện: GS Phạm Xuân Yêm
5. Hội Bầu Bí Tương Thân, đại diện: ông Nguyễn Lê Hùng
6. Phong trào Lao Động Việt, đại diện: ông Đoàn Huy Chương
Đợt
2
7. Giáo xứ Mỹ Khánh, Giáo phận Vinh, đại di
. . . . . .
CÁ
NHÂN:
Đợt
1
1. Lê Thân, cựu tù Côn Đảo, chủ nhiệm CLB Lê Hiếu Đằng, TP HCM
2. Nguyễn Khắc Mai, Trung Tâm Minh Triết, Lập Quyền Dân, Hà Nội
3. Chu Hảo, PGS, nguyên Thứ trưởng Bộ Khoa học và Công nghệ, Đà Nẵng
4. Nguyễn Viện, nhà văn, Sài Gòn
5. Nguyễn Quang A, TS, Hà Nội
6. Nguyên Ngọc, nhà văn, Hội An
7. Đào Công Tiến, PGS TS, nguyên Hiệu trưởng Đại học Kinh tế TP HCM
8. Ngô Kim Hoa (Sương Quỳnh), nhà báo tự do, Sài Gòn
9. Trần Thanh Vân, kiến trúc sư, Hà Nội
10. Đào Tiến Thi, nhà nghiên cứu ngôn ngữ và văn học, nguyên UV BCH Hội Ngôn
ngữ học Việt Nam, Hà Nội
11. Nguyễn Ngọc Lanh, nguyên GS – NGND ĐH Y Khoa Hà Nội, Hà Nội
12. Kha Lương Ngãi, nguyên phó Tổng biên tập báo Sài Gòn Giải Phóng, CLB Lê
Hiếu Đằng, Sài Gòn
13. Nguyễn Xuân Diện, TS, Hà Nội
14. Tiêu Dao Bảo Cự, nhà văn tự do, Đà Lạt
15. Bùi Minh Quốc, nhà thơ, nhà báo, Đà Lạt
16. Trần Tiến Đức, nhà báo độc lập, đạo diễn phim tài liệu và truyền hình, Hà
Nội
. . . . . . .
.
834. Trịnh
Tiến Hồng, Cộng Hòa Dân Chủ Nhân Dân Lào
Hộp
thư nhận chữ ký: chongtqxamluocvn@gmail.com
No comments:
Post a Comment