Wednesday, 30 January 2013

THƯ GỬI ĐẢNG VIỆT TÂN (Nguyễn Ngọc Già)




Nguyễn Ngọc Già

Thưa quý vị đảng Việt Tân!

Khi nghe tin TS. Nguyễn Quốc Quân "bị" trục xuất về Mỹ [1], lẽ ra tôi nên có lời chúc mừng như thông lệ, sau gần cả năm TS. Quân phải hy sinh tự do và chấp nhận nhiều thiếu thốn trong nhà tù CS, tuy nhiên, suy cho kỹ chẳng có gì ngạc nhiên để chúc mừng, bởi việc này không nằm ngoài dự đoán của nhiều người quan sát.

Giới cầm quyền VN, trước sau cũng phải trả tự do cho ông Quân mà thôi, bởi họ hiểu [2]:
"Sẽ là một thảm họa cho Việt Nam nếu họ dám trừng phạt một công dân Hoa Kỳ bằng một bản án nặng nề chỉ vì ủng hộ nhân quyền trong hòa bình" - Linda Malone, một giáo sư tại Trường Luật William và Mary, người tư vấn cho luật sư bảo vệ Quan cho biết. "Họ sẽ phải chịu một mất mát hết sức lớn vào những gì mà họ từng nỗ lực để vươn lên".

Lời bình luận của bà GS. Linda Malone làm tôi vừa cảm thấy vui vừa cảm thấy nhục và tủi. Vui đây là vui vì giới cầm quyền Việt Nam biết sợ... người giàu (!). Nhục đây là nhục khi đứng trước dân vừa giàu, vừa giỏi, vừa ... dữ :) giới cầm quyền Việt Nam biết phải hạ mình. Tủi đây là tủi cho tôi (và hàng triệu người trong nước) là người Việt Nam, nên "giá" ... quá bèo so với... người Mỹ!!!

Tôi cảm thấy tiếc đứt ruột những đồng tiền thuế mà người Việt Nam trong nước đang đóng để nuôi cả bộ máy vừa ăn vừa phá cái đất nước còm cõi, đáng thương này!

Thay vì chúc mừng, tôi muốn nói lời cám ơn đến cá nhân và gia đình TS. Nguyễn Quốc Quân nói riêng và đảng Việt Tân nói chung. Lý do cám ơn: Quý vị đã thay mặt những người dân cô thế trong nước "vỗ mặt ĐCSVN" [3] bằng hành động buộc họ phải trả tự do cho TS. Quân. Việc trả tự do cho TS. Quân, nói một cách chính xác: một thất bại thảm hại và được báo trước cho ĐCSVN. Nó là một thất bại tất yếu không tránh khỏi của họ.

Ừ thôi! Bản chất của bọn gian hùng, lưu manh, lừa đảo, vô học thì đời nào cũng vậy, phải không thưa quý vị? Chắc quý vị cũng chẳng lấy gì làm băn khoăn về thói "cà cuống chết đến đít còn cay" qua giọng lưỡi "vì lý do nhân đạo" của mấy ông "đầy tớ"... "nhà tôi"!

Nhân đây, tôi muốn bày tỏ lòng cảm kích của cá nhân tôi về tính kiên trì của TS. Nguyễn Quốc Quân và đảng Việt Tân với những chuyến đi về nhọc nhằn như thế này.

Tôi cho rằng, những chuyến đi về này nên được tiếp tục thực hiện nhiều hơn, thường xuyên hơn từ nhiều đảng viên của quý vị, bởi nó đạt được hiệu quả quan trọng:

- Tạo tính chính danh và quảng bá danh tiếng của Việt Tân cũng như của những tổ chức chính trị khác. Tính chính danh của quý vị càng cao, đồng nghĩa bộ mặt ngụy danh của CSVN càng bị lột trần trước mắt dân chúng và thế giới.

- Thông qua nhiều chuyến đi về Việt Nam như đi chợ rồi bị bắt [*], bị tung lên báo, lên tivi là "khủng bố", âm mưu lật đổ", rồi cuối cùng buộc phải thả dù bất kỳ lý do nào v.v... vô hình chung giới cầm quyền VN tự phơi bày nỗi bất lực của họ. Thất bại của họ chính là thành công của quý vị. Song song đó, làm cho người dân trong và ngoài nước càng thấy hình ảnh "bắt cóc bỏ dĩa" ngày càng trở nên hài hước, mất tác dụng. Nó cũng tạo cảm giác "thuốc đã lờn" cho ngay cả những viên CAM hàng ngày đối diện với các trang báo tự do để rình rập mà suy ngẫm lại trước việc làm vô đạo của ĐCSVN mà cải tà quy chánh, quay về với nhân dân.

- Một khi giới cầm quyền Việt Nam chẳng thể ngụy tạo hay vu khống gì thêm được nữa, bởi ngoài những trang sách, laptop mà không có một thứ công cụ nào liên quan đến bạo lực, thì điều 79, 88 càng trở thành trò hề thật thuyết phục đối với tất cả. Hình ảnh này càng làm nổi rõ tính bạc nhược, đê tiện và vô sỉ của giới cầm quyền Việt Nam đối với những tù nhân lương tâm.

Lại một mùa xuân sắp tới! Nghĩ về hình ảnh TS. Nguyễn Quốc Quân quây quần ấm cúng bên gia đình, bạn hữu mà tôi rưng rưng nước mắt nhớ về các tù nhân lương tâm khác, sau cánh cửa sắt nặng nề và lạnh lùng, đang nằm chèo queo trên nền đất lạnh!

Nhân dịp tết Nguyên Đán, kính chúc quý vị cùng gia quyến một năm mới an khang và tiếp tục dấn thân bằng những chương trình hành động thiết thực, hiệu quả để chung tay giải cứu người dân trong nước chúng ta và bảo vệ vẹn toàn lãnh thổ đất Mẹ, trước bọn giặc Tàu tham tàn thâm căn cố đế cùng những kẻ ngụy danh đang manh tâm chống lại dân tộc.

Nguyễn Ngọc Già
_______________




[*] Đố họ dám đánh đập, hành hung công dân nước khác. Ai cũng biết, những tên tham tàn, lưu manh chỉ giỏi đày ải và hiếp đáp dân trong nước mà thôi. Thế nên tác giả Đồng Phụng Việt mới gọi nó là "ác với dân", còn tôi thì gọi nó là "quân khôn nhà dại chợ".




1 comment:

View My Stats