Nguyễn
Đức Quốc (Tranh đấu cho nhân
quyền)
Thứ Năm, ngày 17 tháng 4 năm 2014
Kính
gửi:
Các
Cơ quan, Tổ chức nhân quyền quốc tế;
Chính phủ các nước dân chủ, tự do khắp thế giới;
Toàn thể Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước.
Chính phủ các nước dân chủ, tự do khắp thế giới;
Toàn thể Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước.
Tôi
tên: Nguyễn Đức Quốc
Hiện ở tại: Số 284 Lạc Long Quân, thị trấn Lăng Cô, huyện Phú Lộc, tỉnh Thừa Thiên Huế.
Hiện ở tại: Số 284 Lạc Long Quân, thị trấn Lăng Cô, huyện Phú Lộc, tỉnh Thừa Thiên Huế.
Xin tường trình và tố cáo trước Công luận thế giới,
Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước việc cảnh sát an ninh, công an Việt Nam
tại thành phố Tam Kỳ tỉnh Quảng Nam, đã chặn xe đánh đập dã man nhà hoạt động
tham gia vận động tại kỳ “Kiểm Điểm Định Kỳ Phổ Quát (UPR)” về nhân
quyền, anh Bùi Tuấn Lâm (Peter Lam Bui).
Vào lúc 8h50 phút ngày 16/4/2014, sau khi tôi và anh
Bùi Tuấn Lâm đến thăm một cựu tù nhân lương tâm, nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn tại
thành phố Tam Kỳ ra về nhân chuyến làm thiện nguyện tại Quảng Nam.
Khi chúng tôi đi từ nhà của nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn,
để đến trạm xe buýt từ Tam Kỳ đi Đà Nẵng thì có bốn người đàn ông mặc áo sơ mi
và quần của ngành cảnh sát an ninh, công an cộng sản Việt Nam. Họ đi trên hai
xe gắn máy bám theo xe chúng tôi, sau đó bọn chúng gọi thêm hai xe bốn người
nữa tất cả là bốn xe tám người bám theo chúng tôi trên đường đi, ngoài tôi và
Bùi Tuấn Lâm còn có hai người cháu của nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn một người tên
Ngọc chở Bùi Tuấn Lâm và một người tên Thảo do tôi chở, chúng tôi đi trên hai xe
gắn máy từ nhà chú Huỳnh Ngọc Tuấn đến cầu Kỳ Trung chúng tôi bị tám tên an
ninh này chặn lại, khi đó xe tôi đi trước vì đoạn đường này đang sửa chữa nên
chúng tôi chạy xe rất chậm, một tên trong bọn chúng đưa tay giựt áo tôi nhưng
có một chiếc xe gắn máy khác đi cùng chiều vượt lên xe tôi nên tôi đã tránh
được, tôi vừa qua khỏi thì bọn chúng quay đầu xe của chúng chắn ngang đường
không cho xe do cô Ngọc chở Bùi Tuấn Lâm đi qua và bọn chúng gọi: Ê, Lâm xuống
xe, khi đó tôi cũng dừng xe (xe tôi đi trước xe cô Ngọc đang chở Lâm 10 mét).
Khi đó Thảo và Ngọc rất hốt hoảng vì lo sợ cho tôi và Lâm bị đánh.
Một tên trong bọn họ mặc áo sơ mi có kẻ sọc hỏi Bùi
Tuấn Lâm, anh tên gì? khi đó Lâm trả lời với họ tôi tên Lâm mà tại sao các anh
lại chặn xe không cho chúng tôi đi, trong khi chúng tôi không vi phạm gì cả khi
đó tôi nói với tám người này, các anh là ai? lúc đó tên mặc áo sơ mi có kẻ sọc
nói: mời các anh vào đây làm việc (chúng chỉ vào dưới gầm cầu), Khi đó Bùi Tuấn
Lâm nói: chúng tôi đi giữa đường đâu vi phạm hay chọc goẹo gì mà các anh mời
chúng tôi xuống gầm cầu làm việc, tôi nói với tên này, trong một xã hội trật tự
các anh là cảnh sát an ninh các anh cần phải tôn trọng pháp luật chứ, tên này
đốp ngay: muốn làm việc pháp luật thì về xã làm việc, khi đó Lâm nói với tôi
anh chạy qua bên kia trước để thông tin cho mọi người biết kẻo chúng nó đánh
mình chết không ai biết.
Tôi đề máy xe và chạy xe qua bên kia cầu chừng 30
mét để gọi điện thoại báo với linh mục Phê-rô Phan Văn Lợi, chưa kịp gọi thì
tôi nhìn thấy tám tên này vây và đùng nón bảo hiểm đánh đập Bùi Tuấn Lâm rất dã
man, chúng đạp anh Lâm té vào thành cầu xém rớt xuống cầu , rồi bọn chúng tiếp
tục đánh đập Lâm làm cho anh Lâm bị chúi đầu vào thành cầu một tên trong bọn họ
đạp anh Lâm đập đầu vào thành cầu làm bể nón bảo hiểm anh Lâm đang đội, khi đó
tôi la lên : bà con ơi ăn cướp, an ninh, công an chặn xe đánh người ăn cướp,
cứu chúng tôi với bà con ơi.
Khi đó có nhiều người chạy ra nên bọn chúng mới thôi
đánh anh Lâm, và nhiều người chỉ mặt mấy tên này nói: các anh là công an, an
ninh của thành phố Tam Kỳ và tỉnh Quảng Nam ngày bữa gì, mà sao công an lại đi
đánh người dân đi đường vô cớ khi họ không vi phạm gì cả. Nghe thế bọn chúng
lên xe chạy đi, sau đó gọi mấy tên khác đến đứng chờ chúng tôi, nhiều người ở
đây nói với chúng tôi, trong tám tên đó có một thằng tên Châu, Nguyễn Xuân
Châu hay sao đó là an ninh thành phố Tam Kỳ, rồi họ nói với chúng tôi các
anh từ từ rồi đi không thì bọn chúng lại đánh các anh đấy.
Nghe lời người dân ở đây chúng tôi đứng lại với họ,
sau đó 30 phút chúng tôi lại tiếp tục đi đến trạm xe buýt để về Đà Nẵng, khi
chúng tôi trên đường đến trạm xe buýt bọn an ninh vẫn tiếp tục chạy theo, khi
đó tôi thấy nguy hiểm nên muốn lánh vào một nhà thờ gần đó, Lâm thì lại can
không cho vào vì sợ vào nhà thờ thì bọn an ninh lại làm khó cho cha sở ở đó,
chúng tôi lại tiếp tục chạy đến trạm xe buýt và lên xe.
Khi tôi và Bùi Tuấn Lâm lên xe buýt thì bọn chúng
vẫn bám theo xe buýt chúng tôi đang đi, đến trạm dừng kế tiếp thì 2 trong tám
tên chặn đánh chúng tôi cũng lên xe buýt, khi đó chúng tôi nhìn thấy hai xe
Mô-tô CSTT chạy kèm theo xe buýt chúng tôi đang đi, đến một trạm xe buýt tiếp
theo khi xe mở cửa để đón khách thì có hai thanh niên xăm trổ đầy mình gọi, tôi
nghĩ họ là dân giang hồ, họ nói: Ê, hai thằng bây xuống đây, thấy tôi và Lâm
vẫn ngồi yên, hai thanh niên này nhảy lên xe buýt đứng đối diện chỗ chúng tôi
đang ngồi, khi đó Lâm nói: Các anh từ từ nghe chúng tôi nói chuyện để các anh
biết, tôi biết các anh bị bọn an ninh sai khiến lên đây đánh chúng tôi, nhưng
tôi và các anh không hiềm thù hay ân oán gì nhau, các anh cũng là nạn nhân của
bọn an ninh này và chúng ta là con người với nhau nên các anh đừng vì sự sai
khiến của bọn an ninh đó mà đánh chúng tôi vô cớ, khi đó tôi cũng nói với hai
thanh niên này: các em biết đó, bọn an ninh đó tất cả tám người vừa chặn đánh
anh và bạn anh đây tại cầu Kỳ Trung, Tam Kỳ trong khi tụi anh đi làm thiện
nguyện về và ghé thăm một người quen đang bệnh do bọn an ninh công an đánh đập.
Nghe chúng tôi nói vậy một trong hai thanh niên liền
nói với chúng tôi, hai anh chịu khó cho tôi giả bộ đánh quẹt quẹt vài cái rồi
các anh la lên để chúng tôi nhảy xuống xe, kẻo mấy an ninh đang ở dưới theo
giỏi, nhưng hai thanh niên này lại không biết phía trước chúng tôi cũng có 2
tên an ninh đang ngồi và đã lên xe trước họ.
Tôi và Lâm gật đầu đồng ý, thì hai thanh niên xông
vào lên gối xuống chỏ đánh đập chúng tôi bằng động tác giả, tôi và Lâm la lên
thì hai thanh niên này lại nhảy xuống xe.
Khi qua khỏi địa phận thành phố Tam Kỳ thì những tên
an ninh ngồi trên xe buýt cũng xuống xe.
Trên đây là toàn bộ sự việc, việc an ninh công an
cộng sản Việt Nam tại thành phố Tam Kỳ, tỉnh Quảng Nam đã chặn xe chúng tôi và
đánh đập dã man anh Bùi Tuấn Lâm là một nhà hoạt động tham gia vận động tại kỳ:
“Kiểm Điểm Định Kỳ Phổ Quát (UPR)” về nhân quyền. Từ khi anh về nước hơn
một tháng nay.
Tôi viết tường trình này để gửi cho Công luận thế
giới cũng như Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước biết về hành vi chặn xe,
đánh đập người vô cớ của cảnh sát an ninh công an cộng sản Việt Nam tại thành
phố Tam Kỳ, tỉnh Quảng Nam.
Tôi
cực lực lên án hành vi lộng hành, lạm quyền của lực lượng Cảnh sát an ninh,
Công an cộng sản Việt Nam tại thành phố Tam Kỳ, tỉnh Quảng Nam. Đã đánh đập dã
man một nhà hoạt động tham gia vận động tại kỳ: “Kiểm Điểm Định Kỳ Phổ Quát
(UPR)” về nhân quyền anh Bùi Tuấn Lâm, khi anh và tôi đi làm thiện nguyện tại
Quảng Nam và ghé thăm nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn ra về.
Lăng Cô ngày 16/4/2014
Người tường trình
Nguyễn Đức Quốc
Người tường trình
Nguyễn Đức Quốc
Được đăng bởi Tranh đấu cho nhân quyền vào lúc 02:40
No comments:
Post a Comment