Sau khi đi thăm Canada và một vài nơi trên đất Mỹ,
Nguyễn Thanh Sơn có cuộc phỏng vấn ngày 21/3/2014 với Phố Bolsa TV. Nghe
youtube cuộc phỏng vấn, Nguyễn Thanh Sơn cho rằng chuyến đi của ông rất thành
công, theo nhận thức của ông với kiến thức của nhân vật hàng Thứ Trưởng của nhà
cầm quyền Hà Nội, nhưng theo kiến thức trung bình của đa số người Việt hải
ngoại thì khác. Vậy những điểm khác đó là gì?
1-
Trong youtube ông nhiều lần nhấn mạnh đến vấn đề Hòa
Hợp Hòa Giải (HHHG) đó là sứ mạng hòa bình mà ông muốn mang đến cho người Việt
Nam. Ông cho rằng có đến 95% kiều bào không còn nhớ đến cuộc chiến cũ và đã về
quê thăm viếng hoặc đầu tư để phát triển đất nước. Tôi thực sự không biết con
số 95% đó ông lấy từ đâu, nhưng ở phần cuối của cuộc phỏng vấn thì ông thêm
rằng có đến một triệu người trong khoảng 4.5 triệu kiều bào sống ở hải ngoại đã
về Việt Nam. Ờ thì ra con số 95% là từ đó.
Tôi không có ý chê trách gì Nguyễn Thanh Sơn, mà chỉ
tội nghiệp ông không biết một bài toán dạng qui tắc tam suất cơ bản nhất mà em
học sinh lớp Năm phải biết làm mới thi đậu tiểu học. Chỉ làm bài toán tam suất
thì thấy ngay là chỉ có 22.2% thôi ông Sơn à. Đúng ông là cựu sinh viên trường
chuyên tu, tại chức! Một điều tội nghiệp nữa là đảng cộng sản Việt Nam bộ hết
người rồi sao mà cử ông Thứ Trưởng ngoại giao kém như vậy. Hay là chính sách
của họ là như vậy, không cần sự thật, cứ nói đại có khi có người tin. May thay
những người Việt ở hải ngoại, dù đa số là người thua cuộc, nhưng họ biết điều
nào đúng, điều nào sai, vì vậy họ không bao giờ tin những điều người cộng sản
nói.
Đồng
bào trong nước, những người bị các ông chiếm nhà, chiếm đất, đánh đập khi biểu
tình chống Trung Cộng chiếm biển đảo tổ quốc, những người bị cướp đi quyền làm
người, họ là đối tượng các ông cần hòa hợp và hòa giải trước chứ không phải
chúng tôi.
Đừng thấy chúng tôi, con cháu chúng tôi có cuộc sống
thịnh vượng nơi xứ người rồi đi ve vãn để xin tiền bằng những luận điệu lảng
xẹt.
2-
Trong vấn đề HHHG ông chứng minh một cách hùng hồn
rằng, những người lãnh đạo có uy tín của QLVNCH (ông không nêu tên ai) cũng như
cố Phó Tổng Thống Nguyễn Cao Kỳ còn trở về Việt Nam để sinh sống và xây dựng
đất nước và lập lại nhiều lần nhà cầm quyền muốn HHHG dân tộc, quên đi quá khứ.
Việc ông Nguyễn Cao Kỳ về Việt Nam sinh sống đã làm
tổn thương danh giá ông với đồng đội không biết ngần nào. Truyền thông, báo chí
đã nặng lời với ông quá nhiều so với vài lời tán đồng việc làm của ông, nhất là
những người đã nhìn bức hình ông đứng lấp ló, bẽn lẽn sau lưng các cán bộ CSVN
cảm thấy thương xót cho thân phận ông biết chừng nào:
“Bó thân về với triều đình
Hàng thần lơ láo phận mình ra sao”
(Nguyễn Du, truyện Kiều).
Hy
sinh sự kính trọng của đồng đội, hy sinh danh dự của người lãnh đạo để về làm
con tốt cho sự tuyên truyền của cộng sản, người dày công hãn mã với các ông vậy
mà khi chết chỉ xin rải hài cốt nơi quê quán ở Sơn Tây mà các ông còn không
cho. Vậy mà Nguyễn Thanh Sơn cứ ra rả cho rằng chế độ ông muốn HHHG dân tộc để
cùng xây dựng đất nước và kêu gọi kiều bào về thăm quê và đầu tư phát triển đất
nước.
Kiều bào cũng không thể nào quên chế độ ông đã làm
áp lực để chánh quyền Mã Lai đập bỏ bia thuyền nhân để tưởng nhớ những người
không may đã bỏ mình trên biển cả khi trốn đi khỏi thiên đường XHCN của ông.
Ông
nêu hai thí dụ, một cái là bất nhân, bất nghĩa với người cam chịu trăm cay ngàn
đắng về với mình rồi nắm tro tàn cũng không cho gởi lại quê nhà; hai là người
chết cũng còn bị trả thù thì làm sao mà HHHG với người sống. Chế độ ông không còn bất cứ điều hay, lẽ phải, gương tốt, việc thiện nào
có thể đem ra thuyết phục chúng tôi sao?
Đúng, các ông không hề có!
3-
Vấn đề kiều hối, theo ông thì kiều hối chảy vào Việt
Nam ào ào do nhiều nguồn khác nhau, trong đó có phần do xuất khẩu lao động. Thử
nhìn lại xem ông Sơn có bắt đầu sự chân thật chưa?
Có thể nói mà không sợ sai lầm là nguồn kiều hối
phần chính là do những người thuộc thế hệ một gởi về, chính yếu là cho cha mẹ,
và anh chị em là phụ. Họ là những người được cha mẹ nuôi cho ăn học nên người,
rồi khi đi ở tù, ngoài sự hy sinh vô vàn của vợ con, cha mẹ cũng tiếp tục góp
phần không nhỏ, chắt chiu từng lon gạo, con cá khô để nuôi họ sống còn để về
với gia đình. Rồi chúng tôi đành rời bỏ cha mẹ trong lúc những người nầy cần
được con cái nuôi dưỡng, vì vậy nơi quê người, dù làm với đồng lương tối thiểu,
chúng tôi hết sức dành dụm để báo đền phần nào công ơn cha mẹ. Chu cấp cho cuộc
sống hằng ngày, lễ Tết, giỗ chạp chúng tôi không quên. Do đó trong thập niên
1990 và 2000, số lượng kiều hối rất nhiều. Chúng tôi biết rằng gởi tiền về là
gián tiếp giúp các ông có ngoại tệ mạnh để mua roi điện, dùi cui, máy nghe lén
để hành hạ, ức chế, đàn áp đồng bào, nhưng bổn phận làm con chúng tôi không có
cách nào khác, chỉ giảm bớt chớ không thể nào không gởi. Nhưng gần đây và
hiện nay đa số cha mẹ chúng tôi đã qua đời, chúng tôi đã về hưu với số tiền
lương không nhiều, không có lý do gì chúng tôi gởi nhiều như hai thập niên
trước nữa. Lại nữa những anh em xuất khẩu lao động đa số là những người
không kỹ năng chuyên môn (job skills) thì lương bổng họ sẽ không nhiều. Vậy
tiền đâu mà gởi về ào ào ông Sơn?
Nói phải có sách, mách phải có chứng người ta mới
tin chớ.
Đúng là những gì các ông nói, phải hiểu ngược lại
mới đúng!
Cũng xin mách cho các ông một điều là thế hệ thứ hai
của chúng tôi, hiện các cháu rất thành công, các cháu có tiền bạc, địa vị xã
hội hơn thế hệ cha chú rất nhiều, họ là một khối lượng chất xám đồ sộ và đa
dạng mà chưa có quốc gia nào có thể gởi con em mình ra nước ngoài đào tạo được.
Một số các cháu muốn góp phần xoa dịu sự nghèo khó của đồng bào nơi quê nhà,
nhưng khi chúng thấy bức hình cha Lý bị bịt miệng tại tòa án, chúng hỏi WHAT's
that? Các cháu chưa thấy cảnh tượng đó xảy ra trên hành tinh nầy bao giờ, trừ
với chế độ các ông.
Các ông không bao giờ khai thác được tiềm năng lớn
lao đó của các con, cháu chúng tôi với giọng lưỡi, với sự thù nghịch, với sự
ngạo mạn của người sống xa rời thế giới văn minh. Thế hệ chúng tôi có già đi
và sẽ chết theo qui luật con người, nhưng con cháu chúng tôi sẽ không bao giờ
quên vì sao ông bà các cháu phải đi tù nhiều năm, vì sao phải bỏ quê hương đến
xứ nầy. Chúng tôi đã dạy các cháu những điều đó. Các ông đừng hòng chạy tội với
các thế hệ sau này.
4-
Kế hoạch thăm Hoàng Sa, Trường Sa. Trong kế hoạch
tổng kết 10 năm thực hiện thành công nghị quyết 36, ông cho biết sẽ tổ chức
thăm Hoàng Sa, Trường Sa cho kiều bào để tận mắt thấy không hề có việc mất đất,
mất biển vào tay Trung cộng. Ủa, bộ sau khi Trung cộng đã đổ xương máu đánh
chiếm và giết chết 64 bộ đội của ông, xong rồi họ mời VN qua để trả lại phần
biển đảo mà họ chiếm? Nếu không thì sao không mất? Tôi thấy tội nghiệp cách lập
luận của ông quá! Toàn là giấu đầu lòi đuôi, toàn nói chuyện dóc rẻ tiền không
ông ơi!
Mất vùng đất biên giới Việt Trung, mất biển vùng
Bạch Long Vĩ, mất thêm một phần đảo của Trường Sa, cả thế giới đều biết mà ông
dám nói là không mất đất, mất biển? Hay là chánh quyền ông đã chính thức thừa
nhận những vùng đó là của Trung cộng chớ đâu phải của mình mà mất, họ đem quân
đến đánh, giết bộ đội ông là hợp pháp, và bổn phận của các ông là yên lặng, yên
lòng nhận, coi đó là đất, biển của Trung cộng. Tội bán nước là phải tru di ông
biết không? Người miền Bắc có câu lịch sử truyền khẩu (oral history) như sau:
“Thời trai trẻ Việt cộng xả thân giữ nước
Khi về già Việt cộng bán nước nuôi thân”
(tôi không nhớ nguyên văn).
Trong chương trình du lịch nầy ông đã lập lại ba lần
là để kiều bào có dịp đóng góp thiết thực cho bộ đội bảo vệ biển đảo. Đó cũng
là tình cảm mà kiều bào dành cho chiến sĩ hằng năm khi về thăm quê nhà. Ông đừng
cố tình quên rằng những kiều bào nầy khi vượt biển nhà cầm quyền Hà Nội gọi họ
là bọn đĩ điếm nếu là nữ giới, gọi là bọn lưu manh, ma cô, ăn cướp nếu là nam
giới. Bây giờ các ông lại muối mặt kêu gọi họ đóng góp cho các ông. Còn lâu à!
5-
Khi NTS gặp Thượng Nghị Sĩ Ngô Thanh Hải, ông Hải có
đưa danh sách 10 người bất đồng chính kiến tiêu biểu và yêu cầu thả Cha Lý,
Nguyễn Văn Hải Điếu Cày, Võ Minh Trí tức là Việt Khang, Lê Quốc Quân, Cù Huy Hà
Vũ, Đinh Nguyên Kha, ông Hải đòi phải cho cô Phương Uyên được đi học lại, Huỳnh
Thục Vy, Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ, bác sĩ Nguyễn Đan Quế thôi bị quản chế.
Rõ ràng như vậy mà khi trả lời cuộc phỏng vấn của phố Bolsa TV Nguyễn Thanh Sơn
trân tráo nói rằng Thượng Nghị Sĩ đã hoàn toàn nhất trí với quan điểm của ông
ấy về việc Việt Nam đã xử sự hợp tình hợp lý với những người bất đồng chính
kiến vi phạm pháp luật Việt Nam, cũng như đồng ý với quan điểm của ông Sơn rằng
Linh Mục Nguyễn Văn Lý là người quậy phá.
Đúng
là Nguyễn Thanh Sơn đã góp phần xác nhận câu nói của cố Tổng Thống Nguyễn Văn
Thiệu là đúng: “đừng nghe
những gì cộng sản nói”.
Còn nữa, khi ông Nguyễn Thanh Sơn vô phòng TNS Hải
thấy lá cờ vàng ba sọc đỏ đứng bên cạnh lá cờ Canada, ông ta không vui lắm, kể
cả ông Đại sứ Việt Nam tại Canada. Ông ta nói rằng lá cờ này là lá cờ của quá
khứ rồi, anh là một Thượng Nghị sĩ Canada thì trong vấn đề liên hệ ngoại giao
thì anh phải treo cờ của chúng tôi.
Ông Hải biết tại văn phòng này giờ nào NTS đến, đến
với ai, mà ông vẫn trưng bày lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ, rõ ràng ông cho NTS biết ông
là ai và lập trường chính trị như thế nào, vậy mà NTS còn ráng giải thích,
thuyết phục TNS Hải. Tôi thật sự hoài nghi về chỉ số IQ (chỉ số thông minh) của
ông Sơn.
Tóm lại, nói một cách khách quan hơn thì chuyến đi
của ông NTS làm cho chủ trương HHHG không thuyết phục được ai mà còn làm cho
người Việt ở hải ngoại càng nghi ngờ thêm, làm bộ mặt của nhà cầm quyền Hà Nội
trông tệ hại hơn với một ông Thứ Trưởng ngành ngoại giao mà chưa biết qui tắc
tam xuất sơ cấp, ăn nói đầu đuôi ngược ngạo, mâu thuẫn, lập luận lơ mơ, vô
nguyên tắc. Cố gắng lớn nhất của ông là tìm một số bò sữa để kiếm tiền trong
cơn nguy kịch của nền kinh tế. Không có chiếc đũa thần cho Việt Nam trừ khi
thay đổi chính trị và chặt đuôi “theo định hướng xã hội chủ nghĩa” của nền kinh
tế thị trường.
-------------------------------
XEM
THÊM :
Bs Hồ Hải Saturday, April 5, 2014
No comments:
Post a Comment