VIDEO
:
Người
Lính của Tự Do
Bản nhạc tôi viết theo cảm hứng từ niềm vui, mừng
cựu đại úy VNCH Nguyễn Hữu Cầu, người tù thế kỷ, trở về trong vòng tay
yêu thương của gia đình và lòng yêu thương của đồng bào, chiến hữu ông khắp bốn
phương trời.
Bên cạnh sự trở về của ông, có một người thầy giáo
khả kính khác, cựu trung úy QĐND Đinh Đăng Định, ông cũng trở về từ tù
ngục, nhưng đã vĩnh viễn ra đi trong vòng tay thương yêu của gia đình và lòng
thương tiếc của những người thương yêu ông khắp nơi.
Nhưng bản nhạc không chỉ viết cho riêng hai tù nhân
lương tâm “cựu lính” này.
Người Lính của Tự Do, với tôi, không mặc quân phục,
không nhất thiết thuộc về chế độ nào, không có súng đạn, quân trang... Chỉ có
tiếng nói: Tiếng nói cho sự thật, bất kể an nguy bản thân, tranh đấu đòi công
lý, tự do cho dân tộc.
Danh sách tù lương tâm của Việt Nam ngày càng dài.
Cả nước vốn dĩ là một nhà tù lớn, những người không chịu khuất phục, thì có
luật rừng đưa vào nhà tù nhỏ. Một người mãn hạn, hàng chục người khác đã vào
thế chỗ. Có người ra chưa bao lâu, đã vào trở lại. Đây quả là sự kiện đáng
buồn: Tập đoàn thống trị, dù có giao hảo, có gửi con cháu họ ra học hỏi ở các
nước tự do dân chủ, chỉ với mục để tiếp tục ôm quyền lực, cai quản túi tiền của
cha con giòng họ, chứ không phải để ích quốc lợi dân. Tuy nhiên, nhìn trên một
khía cạnh khác, sự kiện “đáng buồn” này cũng rất “đáng vui”. Bất chấp bạo tàn,
tù ngục, người dân Việt vẫn dấn thân, ngày một nhiều. “Đáng vui” vì đó là chỉ
dấu dân tộc Việt Nam sẽ trường tồn.
Với bao cảnh đau thương dưới ách Cộng Sản, thật khó
cho tôi viết ra được giai điệu vui về đất nước và con người Việt Nam. Nhưng lần
này, tôi rán nhìn theo khía cạnh “đáng vui” trên để gửi tới những Người Lính Tự
Do của Việt Nam. Xin được kể ra một số tiêu biểu, tên những “người lính” tôi
rất kính trọng này.
Linh
mục Nguyễn Văn Lý, với tiếng nói đòi tự do, công bằng không ngừng
nghỉ, nên trải suốt thời Cộng sản luân chuyển khắp các nhà tù nhỏ, hoặc bị quản
chế ngoài nhà tù lớn.
Ký
giả Trương Minh Đức, sau những năm tù ra, đang tiếp tục là người phóng
viên, ký giả cho dân, cho các nạn nhân của chế độ bất công, bạo tàn.
Luật
gia Nguyễn Bắc Truyển, người cựu tù không quên “đồng đội” chuyển tin tức,
những câu chuyện tù ra ngoài, tiếp tục những hoạt động sẵn sàng đưa anh từ tù
lớn trở lại tù nhỏ.
Anh
Đoàn Huy Chương, 4 năm tù vì tham gia công đoàn đòi hỏi quyền lợi
cho công nhân, phóng thích trở ra, không ngưng nghỉ hoạt động bênh vực công
nhân nghèo, và đã đang lãnh tiếp một bản án 7 năm nữa.
Cô
Phạm Thanh Nghiên, khí phách kể cả lúc trong tù, mãn án 4 năm, tiếp
tục viết những bài viết về thời sự, nhân quyền, quan điểm... mà tôi rất cảm
kích.
Luật
sư Nguyễn Văn Đài, tiếp tục con đường hoạt động, sau 4 năm tù giam,
hiện là thành viên hội Anh Em Dân Chủ.
Luật
sư Lê thị Công Nhân, xong án tù 3 năm, vẫn khẳng khái tố cáo những điều
bất công dù một tay con nhỏ, đang là thành viên hội Bầu Bí Tương Thân.
Giáo
sư Phạm Minh Hoàng, hy sinh cuộc sống tự do tại Pháp trở về Việt Nam
làm giảng sư đại học, bị bắt tù vì các hoạt động cổ vũ dân chủ, sau nhiều vận
động từ Quốc tế, trở ra, ông vẫn tiếp tục phổ biến những bài viết đầy tính nhân
bản của mình.
Chị
Bùi thị Minh Hằng, không lùi bước trước các thủ đoạn đàn áp của bạo
quyền, sau khi được thả ra khỏi trại "phục hồi nhân phẩm", một lối tù
trá hình chúng giành cho chị, và hiện đang bị "tạm giam" chuẩn bị cho
một tòa án "rừng" khác.
Hai
anh em Huỳnh Anh Trí và Huỳnh Anh Tú, tù chính trị,
vừa phóng thích sau 14 năm đã xuất hiện giữa những khuôn mặt đấu tranh...
Các cha, sư, các vị lãnh đạo tinh thần đang góp
tiếng nói, việc làm với chúng dân trong công cuộc giành lại quyền làm chủ. Xin
được nhắc tới một người tiêu biểu là Linh mục Nguyễn Ngọc Tĩnh đã đặc
biệt gây ấn tượng với tôi qua bài giảng can trường ngày 29/9/2013:
BÀI
GIẢNG CỦA LINH MỤC PASCAL NGUYỄN NGỌC TĨNH TẠI THÁNH LỄ CẦU NGUYỆN CHO CÔNG LÝ
VÀ HÒA BÌNH
Gương bất khuất của cố đại úy VNCH Trương Văn
Sương cũng khiến tôi không thể quên được. Sau 6 năm tù cải tạo, ông đã vượt
thoát tới Thái Lan, nhưng lại quay về theo đoàn quân kháng chiến của anh hùng
Trần Văn Bá, bị bắt và lãnh án chung thân. Suốt thời gian tù đày, cứ mỗi đầu
năm ông lại bị biệt giam cùm 6 tháng vì không chịu viết bản nhận tội mà viết:
"Chúng tôi khẳng định rằng chúng tôi vô tội. Chúng tôi là những người có
công với đất nước. Mặc dù chúng tôi không đắp được một con đường hay xây được
cái nhà, nhưng chúng tôi là những người đã đem mồ hôi, nước mắt, xương máu để
đấu tranh cho nhân quyền, tự do, dân chủ cho VN." Anh hùng Trương
văn Sương đã mất trong tù CS sau 34 năm tù ngục.
Còn nhiều những người lính của tự do khác hiện có
tên trong danh sách dài Tù Nhân Lương Tâm, "chưa về", mà tôi không
thể bao gồm tất cả trong đoạn chú gọn này.
Xin được dùng lời nhạc Người Lính của Tự Do
để tỏ lòng cảm kích đến tất cả:
Người về cho niềm tin còn sáng trên quê hương tội tình
Người về với hùng tâm không chuyển lay sau tháng năm
nhục hình
Hiểm họa vẫn bủa vây, bầy Ác chưa buông tay luật
rừng
Và người đi tiếp đường, đi đến cùng, làm chứng nhân
kiên cường
Nói lên giả trá đang tàn phá quê hương nhà
Xóa bao bản án đang nhạo báng lương tâm người
Quên an bình riêng vì công lý, quyết đấu tranh
Xứng danh người lính của tự do, sống cho dân
Người về như tự do phải đến cho quê hương ngục tù
Người người đứng thẳng lưng, không sợ hãi, lên tiếng
cho sự thật
Bạo quyền không còn đất, lộ rõ tâm gian manh, lọc
lừa
Người vùng lên phá ngục, bứt xích xiềng, ngày sáng
sau đêm dài
Phá đi màn tối! Thế kỷ trói, chân giống nòi
Phá đi tà thuyết, đã tận giết tinh anh Việt
Quyết, ta gìn giữ nền văn hóa, đất cha ông
Quyết tâm diệt ác, dậy cùng đi, cứu non sông
Cuối hết, xin cám ơn DLB, các bạn đọc, và đặc biệt
những người bạn luôn "bên cạnh" tôi trong những bản nhạc, đang cao
tiếng đàn, lời ca cổ vũ cho tự do, vinh danh con người và đất nước Việt Nam.
Tiếng nói, tiếng hát của các bạn cũng là Tiếng Tự Do.
Trân trọng.
Trân trọng.
No comments:
Post a Comment