Tục ngữ Việt Nam có câu “sai một ly đi một dặm”.
Kách Mạng đánh Mỹ quá đà từ Bến Hải tuốt xuống tận Cà Mau khoảng cách hàng tỷ
ly, nên mới ra nông nỗi ngày nay.
Kách Mạng luôn hô hào “cuộc chiến tranh chống Mỹ”,
“đánh thắng giặc Mỹ, tên đế quốc sừng sỏ nhất thế giới”, nhưng chưa bao giờ nói
“đánh người Việt”, nhưng vì lỡ đuổi Mỹ quá đà, Mỹ cút mất tiêu từ năm 1973 mà
quân ta vẫn tiếp tục ùn ùn như thác đổ hùng hổ xông tới oánh luôn người Việt
Miền Nam hai năm sau, làm nên “đại thắng mùa xuân” cực kỳ vẻ vang.
Nhưng than ôi thời “vẻ vang” nay còn đâu. Ba mươi
chín năm sau nhìn lại, Kách Mạng giờ đây chỉ là một mớ bầy hầy, cũng chỉ vì
Kách mạng lỡ đuổi Mỹ quá đà, vượt quá vĩ tuyến 17.
Nếu Kách Mạng cứ ở lại ngoài ấy sau ngày Mỹ cút thì
chủ tịch nước CHXHCNCC lừng danh “Cu ba thức thì bướm má ngủ” (1) đã không phải
phí tiền bạc của dân và bỏ bê nghĩa vụ “bắt sâu”, đánh đường sang nước cựu thù
đã thua chạy tóe khói bên kia nửa vòng trái đất để gặp “anh bảy chà da đen”
Obama hầu ngỏ lời cảm ơn nước Mỹ đã lo ổn định cuộc sống cho mấy triệu dân Mỹ
gốc Việt mà ta gọi là Việt kiều yêu nước... Mỹ.
Nếu Kách Mạng cứ ở lại ngoài ấy thì ngài Thứ trưởng
Ngoại giao Sơn mặt Lợn, nòi CS vô thần, đâu phải xâm mình làm lễ cầu siêu cho
hàng trăm ngàn người Việt chạy mặt Kách Mạng đã bỏ mình trên biển cả “được siêu
thoát trên vùng biển quê nhà...”
Nếu Kách Mạng cứ ở lại ngoài ấy thì làm gì có NQ.36
giao cho một tên Thứ trưởng Ngoại giao bất lương ăn nói hàm hồ, vu khống, lật
lọng, đi ra nước ngoài để bôi xấu thêm bộ mặt vốn đã chẳng coi được chút nào
của một nhà nước, bị người Việt trong lẫn ngoài nước chửi như chửi cẩu.
Nếu Kách Mạng cứ ở lại ngoài ấy thì đâu có nạn Chủ
tịch nước, Thủ tướng, Tổng Bí Thư Đảng mỗi lần đi ra nước ngoài phải mày la mặt
lét sợ gặp người Việt Nam đòi hỏi Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền cho đồng bào trong
nước; phải chui cửa hậu vào nhà gia chủ; thật không còn gì là tư cách của một
người bình thường, huống chi là hàng quốc khách của người ta.
Nếu Kách Mạng cứ ở ngoài ấy, thì nay làm gì có cảnh
đất nước đang bị “sâu” phá nát, “sâu, không phải dăm ba con nhưng là một bầy”,
con sâu chúa thì nằm chình ình, biết đó mà không dám bắt, thậm chí còn không
dám gọi đúng tên của “sâu chúa”, mà chỉ gọi” đồng chí Ếch”. Cứ ở lại ngoài ấy
vô sản, làm gì có “bã tư bản” cho sâu ăn mà sinh sôi nẩy nở rồi quay ra dành
nhau ăn, “bắt” lẫn nhau.
Nếu Kách Mạng cử ở ngoài ấy, thì làm gì có cảnh con
cưng của ông Cù Huy Cận thuộc hàng “khai quốc công thần” nước CHXHCNCC ngày nay
phải nhờ cô Mỹ cút Jenifer L. Neidhart de Ortiz, đặc trách nhân quyền của Toà
Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam sang tận Hà Nội đưa đi Mỹ “chữa bệnh” hai bao cao su
đã qua sử dụng mà Công an Nhân dân sục sạo được trong thùng rác.
TS Cù Huy Hà Vũ và vợ LS Nguyễn Thị Dương Hà, cùng
cô Jenifer L. Neidhart de Ortiz, đặc trách nhân quyền của Tòa Đại sứ Hoa Kỳ tại
Việt Nam, đặt chân xuống phi trường Dulles International Airport, ngày 7 tháng
4, 2014. (Courtesy BPSOS)
Nếu Kách Mạng ở lại ngoài ấy thì ngày nay TBT Đảng
như Cả Lú đâu phải bứt đầu bứt tai mà rằng “không biết Chủ nghĩa Xã hội xây
dựng đến hết thế kỷ 21 này đã xong chưa”, vì các đồng chí lo ra với bã tư bản;
không như “nước đồng chí anh em” Bắc Hàn bám trụ trên vĩ tuyến 38, chỉ một mình
múa gậy vườn hoang, “cách ly” chưa biết mùi Mỹ Ngụy.
Nếu không đuổi Mỹ quá đà để phỏng được Miền Nam, các
nhà lãnh đạo Kách Mạng tệ ra cũng còn hiên ngang như Kim Giun Ủn dám giỡn mặt
với Đế quốc Mỹ lẫn nước đàn anh vĩ đại Tung Cuốc, chứ không “bên sợ bên bợ” như
chủ trương đu dây Kách Mạng đang đeo đuổi bởi lẽ sống còn, bất cập giây đu mãi
rồi cũng có ngày giây đứt, xôi hỏng bỏng không.
Đuổi Mỹ quá đà, Kách Mạng làm khổ mình đã đành, Kách
Mạng lại còn làm khổ muôn dân.
Làm khổ dân thì vô vàn kiểu cách, ở đây chỉ xin
trưng một thí dụ làm bằng: chuyện tu sửa nhan của các bà các cô. Nên biết rằng
“trình độ” Miền Nam trước ngày bị phỏng hai hòn nếu không nói là hơn thì cũng
tương đương với Nam Hàn, mà bây giờ Kách Mạng gọi là Hàn Quốc cho đỡ quê “người
anh em” Bắc Hàn cùng là Hàn cả nhưng một bên Bắc theo CS, y chang Bắc Việt Nam,
thì không khá được trong khi Miền Nam theo Tư Bản...
Nếu Kách Mạng cứ ở lại ngoài ấy thì ngày nay Miền
Nam tệ ra cũng cỡ “tầm” Hàn Quốc, các cô các bà muốn “đẹp hóa, trẻ hóa” thì đâu
phải đi Nam Hàn cho tốn kém tiền bạc, nhiêu khê thủ tục. Các cô các bà Mền Nam
tức công dân của nước VNCH cứ thế mà tại chỗ; còn các cô các bà ngoài Bắc tức
nước VNDCCH thì chỉ cần tụt xuống dưới vĩ tuyến 17 là xong ngay, lại cùng ngôn
ngữ, tránh được tai nạn ngôn ngữ bất đồng, bảo cắt mắt lại bị hiểu là đòi cắt
mông…
Đại khái hậu quả nghiêm trọng của Kách Mạng đuổi Mỹ
quá đà, nhảy xuống đánh dân Việt Nam ta là chính mới ra nông nỗi như vậy.
Kách Mạng gây ra bao nông nỗi như vậy mà cứ tiếp tục
xúi dại bầy trẻ xuống đường đốt pháo bông mừng kỷ niệm, nay sắp đến lần 39.
_______________________________
P/s: Khoỉ bắt chước Nam Hàn mà bắt chước Nam Việt tức VNCH, Cù Huy Hà Vũ có
tỵ nạn thì vào MN khỏi phải qua Mỹ
No comments:
Post a Comment