Friday, 3 August 2012

LM ĐINH HỮU THOẠI TỐ CÁO VÀ KIẾN NGHỊ VỀ VIỆC CẤM XUẤT CẢNH (LM Đinh Hữu Thoại)




VRNs
Đăng bởi cheoreo1 lúc 2:27 Sáng 4/08/12

VRNs (04.08.2012) - Sài Gòn – Việc Bộ đội biên phòng đồn cửa khẩu quốc tế Mộc Bài theo lệnh công an cấm không cho cha Giuse Đinh Hữu Thoại xuất cảnh là một việc làm tuỳ tiện, phi pháp của các cơ quan hành pháp. Cha Thoại đã làm đơn khởi kiện ở Toà án Tây Ninh, sau đó, vụ án chuyển lên Toà án tối cao. Toà án tối cáo tại Sài Gòn đã không xử mà ra một văn bản không đúng tầm của Toà án tối cao. Sau đó cha Thoại làm đơn lên Giám đốc thẩm theo đúng trình tự của pháp luật VN thì ở cấp này lại tuỳ tiện, không theo đúng luật, từ chối không thụ lý vụ án.

Toà án tối cao trả lời cha Thoại như sau:

Không chấp nhận phán quyết bất công và vi phạm pháp luật, cha Đinh Hữu Thoại đã có đơn tố cáo và kiến nghị gởi đến Chủ tịch Quốc hội, Uỷ ban thường vụ QH, Thủ tướng, Chánh án toà án tối cao và Viện trưởng viện kiểm sát tối cao.

VRNs xin giới thiệu toàn văn đơn tố cáo và kiến nghị này.

LM ĐINH HỮU THOẠI
38 Kỳ Đồng, Quận 3, TP. HCM
——————-
Ngày 03/08/2012

ĐƠN TỐ CÁO VÀ KIẾN NGHỊ
V/v: Tòa hành chính – TAND Tối cao vi phạm pháp luật và tùy tiện áp dụng pháp luật vượt thẩm quyền của Chính phủ.

Kính gởi: CHỦ TỊCH QUỐC HỘI

Đồng kính gởi: ỦY BAN THƯỜNG VỤ QUỐC HỘI
THỦ TƯỚNG CHÍNH PHỦ
CHÁNH ÁN TAND TỐI CAO
VIỆN TRƯỞNG VIỆN KSND TỐI CAO
HÀ NỘI

Tôi là Linh mục Đinh Hữu Thoại
Chánh Văn phòng Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam
Địa chỉ: 38 Kỳ Đồng, Quận 3, TP. HCM

Trình bày Đơn như sau:

1. Nguyên tôi có Đơn kiến nghị TAND Tối cao xem xét có kháng nghị theo trình tự thủ tục giám đốc thẩm đối với Quyết định số 17/2011/QĐ – HCPT ngày 30/12/2011 của Tòa phúc thẩm, TAND Tối cao tại TP. HCM giải quyết việc kháng cáo của tôi đối với Quyết định đình chỉ giải quyết vụ án số 01/QĐST ngày 26/9/2011 của TAND tỉnh Tây Ninh (“Quyết định số17/2011/QĐ – HCPT”). Tại Đơn này, tôi đã nêu rõ các căn cứ xác định các Quyết định đình chỉ vụ án đối với trường hợp của tôi là không đúng pháp luật.
Cụ thể là: – Quyết định số 17/2011/QĐ-HCPT vi phạm nghiêm trọng thủ tục tố tụng về thời hạn giải quyết vụ án.
- Quyết định số 17/2011/QĐ-HCPT không có căn cứ áp dụng pháp luật đình chỉ vụ án và không phù hợp Điều 6 Nghị quyết số 02/2011/NQ – HĐTP của Hội đồng thẩm phán TAND Tối cao.

2. Đến nay, tôi nhận được văn bản số 264/TANDTC – HC đề ngày 16/7/2012 của Tòa hành chính – TAND Tối cao trả lời Đơn đề nghị xem xét theo thủ tục Giám đốc thẩm của tôi nêu trên (“Văn bản số 264/TANDTC – HC”). Tại văn bản này, Tòa hành chính đã không trả lời được cho tôi việc Quyết định số 17/2011/QĐ – HCPT vi phạm nghiêm trọng thủ tục tố tụng và vi phạm Điều 6 Nghị quyết số 02/2011/NQ – HĐTP mà tôi đã nêu.

3. Trái lại, nghiêm trọng hơn là văn bản số 264/TANDTC – HC đã có nội dung trả lời cho tôi trái pháp luật và áp dụng pháp luật vượt thẩm quyền của Chính phủ.
Cụ thể là:
- Tại khoản 1 Điều 84 Hiến pháp qui định chỉ Quốc Hội mới có quyền sửa Luật, và khoản 3 Điều 91 Hiến pháp qui định chỉ Ủy Ban Thường Vụ Quốc Hội mới có quyền giải thích Luật.
Thế mà ở đây, mặc dù văn bản số 264/TANDTC – HC đã trích nguyên văn khoản 1 Điều 28 Luật Tố tụng hành chính qui định các Khiếu kiện thuộc thẩm quyền giải quyết của Tòa án là: “Khiếu kiện quyết định hành chính, hành vi hành chính, trừ các quyết định hành chính, hành vi hành chính thuộc phạm vi bí mật Nhà Nước trong các lĩnh vực quốc phòng, an ninh, ngoại giao theo danh mục do Chính phủ qui định …”; thế nhưng ngay sau đó, Tòa hành chính TAND Tối cao đã vi phạm pháp luật tùy tiện sửa Luật là “Việc Trạm kiểm soát Đồn Biên phòng cửa khẩu Mộc Bài tỉnh Tây Ninh đình chỉ xuất cảnh đối với Ông là hành vi hành chính thuộc phạm vi an ninh quốc gia, nên không phải là đối tượng Khiếu kiện thuộc thẩm quyền giải quyết của Tòa án bằng vụ án hành chính”.
Phạm vi bí mật Nhà Nước, mà cụ thể là Điều 1 Pháp lệnh Bảo vệ bí mật Nhà Nước qui định “Bí mật Nhà Nước là những tin về vụ, việc, tài liệu, vật, địa điểm, thời gian, lời nói có nội dung quan trọng… mà Nhà Nước không công bố hoặc chưa công bố và nếu bị tiết lộ thì gây nguy hại cho Nhà Nước CHXHCNVN” hoàn toàn khác với phạm vi an ninh quốc gia mà cụ thể là khoản 1 Điều 3 Luật An ninh quốc gia qui định “An ninh quốc gia là sự ổn định, phát triển bền vững của chế độ XHCN và Nhà Nước CHXHCNVN, sự bất khả xâm phạm độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ tổ quốc”.
Rõ ràng, trường hợp cấm xuất cảnh của tôi không thuộc phạm vi bí mật Nhà Nước (tức đã được Nhà Nước công bố) nên thuộc thẩm quyền Tòa hành chính.
Tòa hành chính TAND Tối cao tùy tiện sửa Luật, giải thích Luật từ phạm vi bí mật Nhà Nước thành phạm vi an ninh quốc gia là vi phạm Hiến pháp và từ đó kết luận trường hợp của tôi không thuộc thẩm quyền Tòa hành chính là vi phạm Luật Tố tụng hành chính.
- Thứ hai là, ngay tại khoản 1 Điều 28 Luật Tố tụng hành chính qui định “hành vi hành chính thuộc phạm vi bí mật Nhà Nước” này phải theo danh mục do Chính phủ qui định”, mà đến nay, Chính phủ chưa ban hành danh mục này. Tòa hành chính cho rằng trường hợp của tôi không thuộc thẩm quyền Tòa hành chính là tùy tiện lập ra danh mục, vượt thẩm quyền Chính phủ.

4. Cuối cùng, văn bản số 264/TANDTC – HC vẫn chưa trả lời được cho tôi – theo qui định tại Điều 6 Nghị quyết số 02/2011/NQ-HĐTP – TAND tỉnh Tây Ninh đã thụ lý vụ án của tôi, nếu xác định không thuộc thẩm quyền thì sao không chuyển hồ sơ cho Tòa án có thẩm quyền hoặc giải quyết lại vụ án theo thủ tục chung?

Kiến nghị:
Tôi kiến nghị Quí lãnh đạo cơ quan xem xét xử lý hành vi vi phạm pháp luật, vượt thẩm quyền của Chính phủ của Tòa hành chính – TAND Tối cao, đồng thời xem xét giải quyết vụ án của tôi theo thủ tục Giám đốc thẩm.
Người làm đơn

ĐINH HỮU THOẠI


No comments:

Post a Comment

View My Stats