Thursday, 23 June 2022

PHƯƠNG TÂY CÓ CUNG CẤP ĐỦ VŨ KHÍ CHO UKRAINE? (The Economist)

 



Phương Tây có cung cấp đủ vũ khí cho Ukraine?

Cù Tuấn dịch từ The Economist

Tháng Sáu 23, 2022,

https://nghiencuulichsu.com/2022/06/23/phuong-tay-co-cung-cap-du-vu-khi-cho-ukraine/

 

 Câu trả lời phụ thuộc một phần vào mục tiêu là gì.

 

Khi các nhà lãnh đạo của Pháp, Đức, Ý và Romania đến thăm Kyiv vào ngày 16 tháng 6, họ đã mang theo những món quà. Họ tán thành nỗ lực của Ukraine để trở thành thành ứng cử viên thành viên của Liên minh châu Âu, điều này được Ursula von der Leyen, chủ tịch Ủy ban châu Âu lặp lại vào ngày hôm sau. Họ cũng ủng hộ hết mình cho nỗ lực quân sự của Ukraine. Emmanuel Macron, tổng thống Pháp, tuyên bố: “Chúng tôi đang làm mọi thứ để Ukraine giành chiến thắng trong cuộc chiến này.” Và họ đã cam kết cung cấp nhiều vũ khí hơn để Ukraine biến điều đó thành hiện thực. Ông Macron tuyên bố sẽ gửi thêm 6 khẩu pháo CAESAR hiện đại cho Ukraine “trong những tuần tới”, bên cạnh số lượng hàng chục khẩu được chuyển tới cho đến nay. Không muốn tỏ ra kém cạnh, Thủ tướng Anh Boris Johnson đã đến Kyiv một ngày sau đó và hứa hẹn về một chương trình huấn luyện quân sự mới quy mô lớn.

 

Sự giúp đỡ như vậy là rất cần thiết. Trong những tuần gần đây, Ukraine đã đạt được một số bước tiến ở tỉnh phía nam Kherson, và vào ngày 17/6, nước này tuyên bố đã đánh chìm một tàu Nga đang tăng cường cho Đảo Rắn, một pháo đài nhỏ do Nga chiếm đóng ở Biển Đen. Nhưng đây là những niềm an ủi nhỏ khi so sánh với những bước tiến ổn định mà quân đội Nga đã đạt được ở khu vực phía đông Donbas, nơi tập trung các cuộc giao tranh. Hiện Nga kiểm soát 2/3 Severodonetsk, một thị trấn nằm sâu trong vùng lãnh thổ của Ukraine đang bị tấn công từ ba phía, với sức đề kháng chỉ giới hạn trong một khu công nghiệp ở phía tây. Các lực lượng Nga cũng đang tiến về phía tây Severodonetsk xung quanh Slovyansk, tấn công tương tự từ phía bắc.

 

Rochan Consulting, một công ty theo dõi chiến tranh, nói rằng các khu định cư Bohorodychne, Dolyna và Krasnopillya, ở phía tây bắc của Slovyansk, là rất quan trọng (xem bản đồ). Một bản cập nhật gần đây cho biết: “Có khả năng phòng thủ của Ukraine ở khu vực này có thể sụp đổ nếu quân Nga duy trì tốc độ tấn công trên mặt đất và pháo binh của họ”. Ngay cả ở phía đông bắc Kharkiv, nơi vào tháng 5, các cuộc phản công của Ukraine đã đẩy quân Nga gần như lùi lại biên giới, quân đội của Vladimir Putin lại một lần nữa tiến hành tấn công.

 

Một lý do cho những thất bại này là do quân Nga đang tập trung lực lượng và áp dụng chúng một cách bài bản hơn so với giai đoạn đầu của cuộc xung đột – khi họ tấn công theo nhiều trục khác nhau cùng một lúc, trái với một số nguyên tắc thô sơ của chiến tranh. Nga cũng có lợi thế lớn về hỏa lực thô. Vào ngày 14 tháng 6 Anna Malyar, Thứ trưởng Quốc phòng Ukraine, nói rằng Ukraine đã bắn 5.000-6.000 quả đạn mỗi ngày, chỉ là một phần mười so với số đạn bắn hàng ngày của Nga. Mykhailo Podolyak, một cố vấn của tổng thống Ukraine, Volodymyr Zelensky, cho biết thêm rằng ở một số nơi, tỷ lệ số lượng pháo của Nga so với của Ukraine là 10:1.

 

Nga cũng đang sử dụng các tên lửa tầm xa, cho phép tấn công các vị trí của Ukraine mà vẫn an toàn trước hỏa lực bắn trả. Ukraine phần lớn đã hết sạch đạn cho các bệ phóng tên lửa Smerch và Uragan từ thời Liên Xô, mà có thể bắn xa hơn nhiều so với pháo thông thường. Ukraine cũng đã hết sạch tên lửa đạn đạo Tochka. Một đoạn video gần đây cho thấy những người lính Ukraine đang vận hành một bệ phóng tên lửa tự chế — một vỏ tên lửa máy bay được buộc vào một xe tải kéo — cho thấy cả sự khéo léo và sự khan hiếm khí tài của họ.

 

Thương vong của quân Ukraine đã lên đến mức gây sốc. Vào ngày 9 tháng 6, ông Podolyak nói rằng 100-200 binh sĩ Ukraine chết mỗi ngày, một con số mà Mark Milley, tướng hàng đầu của Mỹ, mô tả là “quá ghê gớm” trong các đánh giá của Lầu Năm Góc. Do đó, việc Ukraine kêu gọi thêm vũ khí đã đạt đến một cường độ mới. Bà Malyar phàn nàn: “Hôm nay chúng tôi có khoảng 10% những gì Ukraine đã tuyên bố rằng chúng tôi cần.”

 

Vào ngày 15 tháng 6, một nhóm gần 50 quốc gia do Mỹ dẫn đầu đã gặp nhau bên lề cuộc họp của các bộ trưởng quốc phòng NATO tại Brussels để phối hợp hỗ trợ Ukraine (xem biểu đồ). Tướng Milley và Lloyd Austin, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ, đã cố gắng xoa dịu những lo ngại của Ukraine. Theo một nghĩa nào đó, nhu cầu súng đạn của Ukraine là vô độ, ông Austin gợi ý, theo kinh nghiệm của chính mình trong lĩnh vực này: “Tướng Milley và tôi đã tham gia một số trận đánh nhau, và khi bạn tham gia một cuộc chiến, bạn không bao giờ có đủ súng đạn. Bạn luôn muốn nhiều hơn nữa”. Một số quan chức phương Tây gợi ý rằng những gì Ukraine yêu cầu ở nơi công cộng không giống như những gì Ukraine yêu cầu ở chỗ riêng tư.

 

Trên thực tế, Ukraine đã có được những gì họ muốn – và một lượng bổ sung dư dả nữa, Tướng Milley tuyên bố. Ukraine đã yêu cầu mười tiểu đoàn pháo binh và nhận được một tá, cùng với nửa triệu viên đạn. Ông chỉ ra rằng Ukraine muốn 200 xe tăng và có 237. Ukraine được cấp 97.000 vũ khí chống tăng và con số này “nhiều hơn khi so với tổng số xe tăng trên thế giới”, mặc dù ông không đề cập đến việc chúng được sử dụng để bắn vào các mục tiêu khác. Tốc độ hỗ trợ “không thể so sánh được” – thường chỉ mất vài ngày từ khi chấp thuận yêu cầu của Ukraine cho đến việc giao vũ khí cho Ukraine. Cùng ngày với cuộc họp ở Brussels, Nhà Trắng đã hứa tặng Ukraine số vũ khí mới trị giá 1 tỷ đô la, bên cạnh gần 6 tỷ đô la viện trợ quân sự đã được cung cấp.

 

Các loại vũ khí khác cũng đang được chế tạo. Khoảng 10 bệ phóng tên lửa — HIMARS của Mỹ và MLRS của Anh — sẽ sớm đến nơi và chính quyền Biden đang cân nhắc xem có nên gửi thêm bốn chiếc nữa hay không. Các tên lửa dẫn đường hỏa lực này có tầm bắn lên tới 84km. Một số binh sĩ Ukraine đã được đào tạo ở Đức và nhiều hơn nữa đang được hướng dẫn cách dùng các hệ thống này. Tướng Milley nói rằng chất lượng của những vũ khí này cuối cùng sẽ thể hiện trên chiến trường: “Người Nga chỉ biết bắn hàng loạt mà không nhất thiết phải đạt được hiệu quả quân sự… Mặt khác, người Ukraine đang sử dụng các kỹ thuật pháo binh tốt hơn nhiều.” Đức, quốc gia từng bị chỉ trích vì ngần ngừ không gửi vũ khí hạng nặng, cũng đang gửi các dàn MLRS tới và cho biết vào ngày 14 tháng 6 rằng họ đã gần kết thúc quá trình huấn luyện cho quân đội Ukraine cách sử dụng Panzerhaubitze 2000, một loại lựu pháo tự hành mạnh có tầm bắn 40 km.

 

Trước công chúng, ít ra là các nhà lãnh đạo Mỹ và châu Âu tỏ thái độ diều hâu về việc duy trì luồng vũ khí này. Ông Austin ở Brussels nhấn mạnh: “Chúng tôi sẽ tập trung vào vấn đề này trong thời gian tùy ý. Miễn nó là cần thiết, cho đến khi hòa bình trở lại với một Ukraine tự do và độc lập, chúng tôi sẽ vẫn cam kết gửi vũ khí”, ông Macron viết trên Twitter. Trong chỗ riêng tư, đã có người nghi ngờ lời hứa này. Một quan chức quốc phòng châu Âu cho biết, các nước NATO đã hết sạch loại đạn dược cần thiết cho vũ khí thời Liên Xô của Ukraine: “Chỉ còn ba tháng nữa là hết sạch”. “Kho đạn đã trống rỗng.” Kế hoạch chuyển vũ khí này, sẽ được chính thức hóa tại hội nghị thượng đỉnh NATO bắt đầu vào ngày 27 tháng 6, là để giúp các lực lượng vũ trang của Ukraine chuyển hoàn toàn hơn sang kho trang bị của NATO. Đó là một công việc rất lớn và sẽ mất nhiều thời gian.

 

Nguồn dự trữ bom, đạn của chính châu Âu đang ở mức thấp và việc tìm kiếm thêm nhân công và các thành phần cho các loại vũ khí phức tạp, như tên lửa phòng không Javelin hoặc Stinger, cần nhiều thời gian. Hơn nữa, khi các quốc gia như Đức và Ba Lan tái trang bị với tốc độ chóng mặt, nhu cầu sẽ vượt xa khả năng sản xuất của các nhà sản xuất quốc phòng. Không lâu trước chuyến công du tới Kyiv, ông Macron cảnh báo rằng Pháp đã bước vào một “nền kinh tế chiến tranh mà tôi tin rằng chúng ta sẽ dính vào trong một thời gian dài”. 18 pháo CAESAR mà Pháp đã gửi hoặc hứa cho Ukraine bao gồm gần một phần tư toàn bộ kho pháo này của Pháp.

 

Cũng có những lo lắng khác nữa. Những người trong cuộc nói rằng lo ngại chiến tranh leo thang giữa các quốc gia ủng hộ Ukraine vẫn đang làm hạn chế dòng chảy vũ khí. Các quan chức Mỹ đang theo dõi cẩn thận cách Ukraine sử dụng các bệ phóng HIMARS mới mạnh mẽ của mình – nước này đã hứa không nhắm bắn vào lãnh thổ Nga – và cách Nga phản ứng lại, một chính sách có nguy cơ khiến Điện Kremlin có ảnh hưởng quá mức đối với nguồn cung vũ khí của Ukraine trong tương lai. Vào ngày 16 tháng 6, ông Macron lặp lại tuyên bố của mình, ban đầu được đưa ra vào tháng 3, rằng NATO đã đồng ý một cách không chính thức về việc không cung cấp cho Ukraine “một số vũ khí nhất định, chẳng hạn như máy bay hoặc xe tăng” – một lằn ranh đỏ có lẽ phải ám chỉ xe tăng do phương Tây sản xuất, thay vì xe tăng của Liên Xô cũ do Cộng hòa Séc và Ba Lan đã gửi đến cho Ukraine.

 

Mỹ và các đồng minh châu Âu đã thể hiện sự đoàn kết phi thường trong gần 4 tháng chiến tranh. Hầu hết tất cả đều muốn thấy Ukraine được an toàn và có chủ quyền. Nhưng điều đó có nghĩa là gì trong thực tế không phải lúc nào cũng rõ ràng và dường như đang thay đổi theo thời gian. Vào tháng 4, ông Austin nói rằng mục tiêu của Mỹ là làm suy yếu sức mạnh của Nga: “Chúng tôi muốn thấy Nga bị suy yếu đến mức không thể làm những điều mà quốc gia này đã làm khi xâm lược Ukraine.” Tại một cuộc họp của các bộ trưởng quốc phòng vào ngày hôm sau, ông nói thêm, “Ukraine rõ ràng tin rằng họ có thể giành chiến thắng, và tất cả mọi người ở đây cũng vậy.” Tuần trước, ông thận trọng hơn, nói một cách khó hiểu rằng mục tiêu của Mỹ là có một “Ukraine dân chủ, độc lập, có chủ quyền và thịnh vượng”. Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ đã hai lần được hỏi liệu ông có muốn Ukraine giành chiến thắng hay không. Hai lần ông này đều né tránh không trả lời câu hỏi đó.

 




No comments:

Post a Comment

View My Stats