Thilo Thielke tường thuật từ Palawan
Phan Ba dịch từ Spiegel Online
Tháng Tư 27, 2012
Người Mỹ diễn tập với người Philippines,
người Nga khởi động một cuộc tập trận với người Trung Quốc: xung đột trong biển
Đông leo thang. Các cường quốc tranh nhau quyền thống trị trong khu vực đang
tăng trưởng, quan trọng về mặt chiến lược với những nguồn tài nguyên to lớn của
nó. Những dấu hiệu báo trước của một cuộc Chiến tranh Lạnh ở châu Á.
Cuộc tập trận có tên là
"Balikatan". Các đồng minh diễn tập chiến tranh một lần trong năm.
Ảnh: Thilo Thielke
Thiếu tá Neil Estrella hài lòng. Tất cả đều
diễn tiến tốt đẹp. Đầu tiên, nhóm người nhái tinh nhuệ đã tiếp cận bờ biển
không một tiếng động. Rồi những chiếc thuyền bơm hơi với lực lượng chiến đấu
cập bờ biển không được canh gác đúng như quy định. Bây giờ, trong bụi rậm bên
cạnh doanh trại của ông ấy đã có hơn sáu mươi người lính thủy quân lục chiến
sẵn sàng chiến đấu. Họ nhìn qua ống nhòm, cầm súng M-16 đã lên đạn và bảo vệ
khu vực.
"Địch quân sẽ bị chế ngự nhanh
chóng", Estrella ca ngợi, "phải làm như thế đấy – không có một tí
kháng cự nào cả". Ở trên kia, trong doanh trại sĩ quan của Bộ chỉ huy phía
Tây Philippines, một vài người lính bảo vệ vẫn còn chưa biết gì đang thơ thẩn
đi lại. Họ mặc jeans và buộc khăn cướp biển, đóng vai khủng bố trong những ngày
này.
Nhưng tất nhiên là họ chẳng có được một cơ
hội nào trước lực lượng vượt trội đấy. Chẳng mấy chốc, súng đã nổ khắp nơi một
cách đáng sợ, lựu đạn sáng kêu rít lên trong không khí, và rồi thì mọi việc đã
xong – ngọn đồi nhỏ nằm trong tay của phe tấn công. "Mission
accomplished", viên sĩ quan Philippines báo cáo và niềm nở đập lên vai
người bạn đồng minh Hải quân Mỹ đến từ San Diego.
Một người lính Mỹ đang nổ súng. Kịch bản
ngày một mang tính hiện thực nhiều hơn. Ảnh: Reuters.
Cuộc tập trận có tên là
"Balikatan" – vai kề vai. Dưới câu khẩu hiệu này, người Mỹ đã diễn
tập chiến tranh với đồng minh Philippines của họ mỗi năm một lần từ 1991. Lần
này cũng có sáu ngàn người lính tham gia vào trong các buổi diễn tập chiến đấu
và cứu hộ. Nhưng kịch bản ít khi nào mang tính hiện thực như bây giờ. Chiến
tranh đang đe dọa trên biển Đông.
Hiện giờ, hầu như không có tuần nào mà
không có va chạm giữa Hải quân Philippines với tàu đánh cá hay chiến hạm Trung
Quốc
Mới trước đây vài ngày, người Philippines
đã muốn bắt giữ ngư dân Trung Quốc ở gần cái được gọi là bãi đá ngầm
Scarborough, những người mà được cho là đi tìm san hô và rùa ở đấy. Thế nhưng
một chiến hạm Trung Quốc đã ngăn chận hành động đó. Cả hai bên đều tuyên bố chủ
quyền hòn đảo san hô đấy – Philippines, vì nó nằm trong "vùng đặc quyền
kinh tế" trải dài 200 dặm ra biển của họ. Người Trung Quốc, bờ biển của họ
cách đó hơn 800 kilômét, lý luận rằng người Trung Quốc xưa nay bao giờ cũng đã
đánh cá ở đó rồi.
Nhưng xung đột Trung-Phi là về cả quần đảo
Trường Sa. Chúng được đến sáu quốc gia tuyên bố chủ quyền – bên cạnh Trung Quốc
và Philippines là Đài Loan, Malaysia, Việt Nam và Brunei. Dưới khu vực tròn
180.000 kilômét vuông này, người ta phỏng đoán có những trữ lượng khoáng sản và
dầu mỏ khổng lồ, và hầu như tất cả những bên đã tuyên bố chủ quyền cũng đều ký
kết hợp đồng khai thác vùng này với các công ty nước ngoài.
Thêm vào đó, vùng này rất giàu cá và nằm,
quan trọng về mặt chiến lược, trên một trong những đường hàng hải có mật độ
giao thông cao nhất thế giới. Khoảng một phần tư của tất cả các hải trình vận
tải đều dẫn qua eo biển đấy. Mỗi một tàu chở dầu, muốn từ Cận Đông sang
Hongkong hay Thượng Hải, đều phải đi qua đây. Đã có xung đột quanh các hòn đảo
Trường Sa từ nhiều năm nay. Năm 1970, người Philippines tiến tới đây và chiếm
cứ tổng cộng tám đảo, tiếp theo sau đó là Việt Nam, Brunei, cả người Trung Quốc
nữa – hiện giờ đã thiết lập một hẳn một đầu cầu ở đấy – với bãi đáp cho trực
thăng, thiết bị radar và súng phòng không. Năm 1988 Hải quân Trung Quốc còn
đánh chìm cả hai tàu Việt Nam – trên 70 người lính đã tử trận trong lúc đấy.
Hiện giờ, người Trung Quốc tuyên bố hầu như
toàn bộ biển Đông là sở hữu của họ. Họ khước từ mang câu hỏi lãnh thổ chưa được
giải quyết này ra một tòa án biển để giải quyết, và qua đó đã gây ra một cuộc
chạy đua vũ trang trong vùng. Như Malaysia đã chi hơn 990 triệu dollar cho tàu
ngầm chạy diesel trong những năm vừa qua, và Việt Nam đã đầu tư hai tỉ dollar
vào máy bay chiến đấu của Nga và sáu chiếc tàu ngầm.
Những người lính Philippines và lính Mỹ lội
qua khu rừng ngập nước. Họ luyện tập chiến đấu chống kẻ thù. Ảnh: AFP
"Cái bãi san hô đó không quan trọng
lắm đâu"
Một trong những người quan tâm đến cuộc
chạy đua vũ trang trong vùng từ nhiều năm nay là Ralf Emmers, đang giảng dạy
tại Rajaratnam School of International Studies ở Singapore. "Tình hình
đang căng thẳng thêm", Emmers nói. "Nhiều nước trong vùng đang lo lắng
vì sự tăng trưởng năng động của Trung Quốc, nhưng đặc biệt là vì họ tăng cường
mở rộng hải quân." Tuy vậy, Emmers cho rằng tình trạng kích động quanh
Trường Sa là hơi cường điệu: "Cái bãi san hô đấy tự nó thì không quan
trọng lắm đâu – phần lớn thường nằm ở dưới nước, và ở đó có bao nhiêu dầu và
liệu có thể khai thác dễ dàng nó ở biển sâu hay không là những điều còn hoàn
toàn chưa rõ."
Người Mỹ và người Philippines thì lại tiến
hành cuộc tập trận của họ chính trên hòn đảo Palawan của Philippines.
"Trường Sa chỉ cách đây khoảng 200 dặm biển", Thiếu tá Estrella tiết
lộ. Các hòn đảo do Philippines chiếm cứ cũng được quản lý từ đây. Nhưng sự lựa
chọn địa điểm nhạy cảm này là hoàn toàn ngẫu nhiên và người ta đã có kế hoạch
trước đây lâu rồi, Estrella nhấn mạnh: "Chúng tôi chỉ tập luyện chiếm một
hòn đảo ra sao thôi. Chúng tôi có thể thực hiện điều đấy ở khắp mọi nơi."
Trong cùng thời gian đó, một cuộc tập trận Mỹ-Việt với 1400 lính Mỹ cũng diễn
ra ở Đà Nẵng. Và người Trung Quốc cùng với người Nga chơi trò chiến tranh trong
Hoàng Hà. Cuộc diễn tập này chỉ phục vụ cho "hòa bình và sự ổn định trong
khu vực", theo Bắc Kinh.
Thế nào đi nữa thì Tổng thống Philippines
ngày càng tìm cách kề vai với Hoa Kỳ, thế lực thuộc địa trước đây, một cách
công khai hơn. Toàn bộ sự việc ngày càng đáng lo ngại hơn cho ông ấy.
"Trung Quốc là một cường quốc", mới đây ông ấy vừa phàn nàn,
"đấy là một nước có vũ khí nguyên tử, có nhiều dân cư hơn chúng tôi tới
gần gấp 13 lần." Bắc Kinh có thể bắn tên lửa hạt nhân. "Làm sao mà
chúng tôi không lo sợ những gì đang xảy ra ở đó cho được?"
Thilo Thielke
Phan Ba dịch
(http://www.spiegel.de/politik/ausland/0,1518,829941,00.html)
.
.
.
No comments:
Post a Comment