12:00:am 03/05/14
Lẽ ra Hoa Kỳ phải có chính sách Hòa giải và Hòa hợp
vì Hoa Kỳ là một nước nhiều chủng tộc mà mỗi chủng tộc thường có văn hóa khác
nhau nên hành động khác nhau! Không những khác, mà đôi khi trái ngược,
nên muốn chung sống hòa bình phải hòa giải và hòa hợp! Hoa Kỳ cũng trải
qua một cuộc nội chiến đẫm máu Nam Bắc nhưng chưa bao giờ nghe nói cần phải hòa
giải hòa hợp! Họ chỉ có luật chống kỳ thị! Và luật nầy được áp dụng
rất nghiêm khắc! Như mấy ngày qua dư luận rất sôi nổi về ông Donald
Sterling, chủ đội bóng rổ Clippers tại Los Angeles! Ông nầy vừa bị Hiệp
hội Bóng rổ chuyên nghiệp (NBA) toàn quốc Hoa Kỳ cấm trọn đời không cho dính
dáng gì đến môn thể thao nầy nữa, cấm cả việc bước vô sân bóng nên, trong tương
lai, ông phải bán đội bóng đang chơi giỏi, được vô vòng playoff giải vô địch
quốc gia, chỉ vì ông phát ngôn kỳ thị, bị ghi âm mà chính ông tái xác nhận!
Việt Nam hiện tại ngược lại. Là một dân tộc
được coi như thuần chủng (người Kinh) nhưng cứ phải nói về hòa giải hòa
hợp! Chẳng những thế mà câu chuyện đã được bàn cãi mấy mươi năm vẫn không
dứt! Cùng một chủng tộc, một dòng máu, một gốc gác mà cứ phải nói đến hòa
hợp hòa giải không phải là chuyện kỳ lạ hay sao?
Sau
ngày 30/4/1975, người miền Nam bị kỳ thị, bị ngược đãi, bị cướp đoạt tài sản
không còn là “việc tuyên truyền phản động của bọn tàn dư Mỹ-Ngụy” nhưng đó là
sự thật! Đó không phải do sự hỗn loạn lúc ban đầu mà là chính sách!
Chính
sách Học tập cải tạo! Chính sách Kinh tế mới! Chính sách đánh “Tư
sản mại bản”! Chính sách “Tiến nhanh tiến mạnh tiến vững chắc lên chủ
nghĩa xã hội”!
Trong
đời thường, chỉ cần một án mạng, một vụ trộm cướp lớn dư luận đã xôn xao, báo
chí đã ồn ào đưa tin lên trang nhất, đàng nầy án mạng của hàng triệu người cả
hai miền đất nước và đày ải hàng triệu gia đình người miền Nam sau 30/4/1975 mà
không ai trong chế độ đương quyền dám nhận trách nhiệm, lại đổ lỗi hoàn toàn
cho bên thua cuộc, một chế độ đã không còn tồn tại!
Truyền thông chính thống, ‘một mình một chợ’, đã độc
quyền tuyên truyền “chính nghĩa” những 39 năm đằng đẵng vẫn không có kết
quả? Tại sao? Vì, sự thật vẫn là sự thật! Cho nên dẫu có dùng
bất cứ loại ngôn ngữ nào tốt đẹp nhất để ca ngợi “Đại thắng mùa Xuân”, “Thống
nhất đất nước” cũng không thể che đậy được bản chất sự việc!
Ngược lại, một chế độ bị phe thắng cuộc mạ lỵ hết
mình, bôi bác phỉ báng đến thậm tệ nhưng qua thời gian, thay vì tan biến, lại
càng ngày càng sáng tỏ, hồi sinh! Cho dẫu một số người lãnh đạo thời Việt
Nam Cộng Hòa bất tài, thối nát thì đó cũng chỉ là tội lỗi cá nhân chứ hoàn toàn
không phải là tội lỗi của chế độ! Vì thế chính ‘ngài’ Thủ tướng CSVN cuối
cùng cũng phải buộc miệng gọi tên “Việt Nam Cộng Hòa”, một danh xưng bị chế độ
đương thời úy kỵ nhất, trong phiên họp quốc hội khi đề cập đến vấn đề Tàu cộng
đánh chiếm Hoàng Sa! Và 4 tiếng Việt Nam Cộng Hòa đang hồi sinh, như mấy
ngày vừa qua, nhân việc nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế đường Kỳ Đồng tổ chức “Tri ơn
Quý Ông Thương Phế binh” hôm 28/4/2014!
Chế độ miền Bắc đã gây chiến tranh để
“Giải phóng miền Nam” nên một câu hỏi phải được đặt ra, về thực trạng cách
biệt giữa hai miền đất nước lúc đó, thì ai cần phải giải phóng ai? Chậm
tiến phải giải phóng văn minh? Nghèo đói phải giải phóng ấm no? Độc
tài phải giải phóng Dân chủ? Nô lệ phải giải phóng Tự do?
Căn cứ theo lý thuyết cộng sản thì thế giới hiện nay
đã có câu trả lời chính xác! Bắc Hàn phải giải phóng Nam Hàn! Châu
Phi phải giải phóng châu Âu! Cu Ba phải giải phóng Hoa Kỳ! Còn với
chế độ, thì Độc tài phải giải phóng Dân chủ! Với cá nhân, thì Bần cùng
phải giải phóng Ấm no Hạnh phúc! Đấy là nhu cầu tự nhiên theo tiến triển
của văn minh nhân loại? Đấy là “mọi người đều có quyền mưu cầu hạnh phúc”
bằng cách tiêu diệt hạnh phúc của người khác?
Vì thế, việc phải đến đã đến! Chủ nghĩa cộng
sản bắt đầu sụp đổ tại Đông Âu năm 1989 – 1990 mà nguyên nhân cốt lõi là do yếu
tố nội tại của chế độ cộng sản hơn là nhờ tác động mạnh từ bên ngoài!
Chính những mâu thuẫn nội tại đã đưa đến sụp đổ toàn diện, là một biến cố long
trời lở đất đến thật bất ngờ, để chấm dứt 70 năm chủ nghĩa CS đưa nhân loại vào
thảm họa!
Ngày
trước, miền Bắc tuyên truyền chống chế độ “Diệm-Nhu”, “Thiệu-Kỳ-Hương” “Bọn tay
sai đế quốc”, là những cá nhân lãnh đạo tại miền Nam, thì tại sao lại đưa người
VN vào biển máu? Còn bây giờ, phong trào đấu tranh cho Dân chủ, Nhân
quyền tại VN tại sao không một ai kêu gọi chống chế độ ‘Trọng- Sang-Dũng-Hùng’
bằng máu của người VN mà chỉ kêu gọi thực hiện Dân chủ Đa nguyên để người dân
được quyền quyết định tương lai của đất nước?
Một bên đã dùng máu để giải quyết, một bên chỉ kêu
gọi ôn hòa, thay đổi thể chế trong hòa bình thì tự nó đã là câu trả lời!
Cho nên khi một chế độ chỉ biết dùng bạo lực để đàn áp những người tranh đấu ôn
hòa mà kêu gọi “hòa hợp hòa giải” thì câu trả lời đã có sẵn từ 39 năm nay mà
chưa biết bao giờ mới chấm dứt!
Đối với chế độ cộng sản VN vấn đề tuyên truyền thật
vô cùng quan trọng. Là quốc sách! Nhờ thế họ đã đánh lừa được người
trong nước và cả thế giới trong suốt thời gian chiến tranh Nam Bắc! Bây
giờ ông Nguyễn Thanh Sơn, Thứ trưởng ngoại giao, đặc trách lo tuyên truyền cho
người VN hải ngoại để thực hiện ‘hòa hợp hòa giải’ theo Nghi Quyết 36! Và
dưới đây, chỉ đại khái thôi, vài ‘thành quả’ ông đã đạt được!
Người VN vượt biển được các nước Á châu xúc động cưu
mang, cho tá túc trước khi đi tị nạn, con số đã bỏ mình vì cả trăm ngàn lý do
khác nhau, trên biển, trên đất mà không có thể biết hết, một số ‘may mắn’ còn
xác, được chôn rải rác trên một số đảo. Người Việt hải ngoại quay lại lập
bia tưởng niệm tại Indonesia, Malaysia thì năm 2005 đã bị CSVN thò tay ra đục
bỏ!
Mùa hè 2011 người VN bắt đầu phong trào xuống đường
chống Tàu cộng xâm lược, mở màn tại 2 thành phố Hà Nội và Sài Gòn. 2 lần
đầu tạm suông sẻ! Trong thời gian đó, khi ông Sơn qua Bắc Kinh trở về thì
việc đàn áp bắt đầu và càng ngày càng thô bạo, công khai!
Dân biểu Cao Quang Ánh và vài dân biểu Hoa Kỳ khác
qua VN tìm hiểu. Ông Sơn mặc áo ca rô với cơ thể phì nộn, quàng vai
(giống như kẹp cổ) dân biểu Ánh, một người khá nhỏ con, chụp ảnh rồi phổ biến
rộng rãi, với ý đồ gì?
Dịp ông Trương Tấn Sang, chủ tịch nước, qua Hoa
Thịnh Đốn không kèn không trống để cầu viện, bị người Việt hải ngoại khắp nơi
gom về biểu tình phản đối, ông Sơn tuyên bố là “họ muốn có thêm thu nhập”!
Khoảng 2 tháng trước đây, khi ông Sơn qua Canada
“xin được gặp riêng” (lời Thượng nghị sĩ Ngô Thanh Hải) một người tranh đấu
chống CSVN và ông Sơn đã trả lời trên Bolsa TV, là TNS Ngô Thanh Hải “đồng ý
hoàn toàn” với quan điểm của ông Sơn. Sau đó, TNS Ngô Thanh Hải đã kể rõ
lại, khá chi tiết nội dung cuộc gặp, thì dư luận đã biết đấy là chủ trương ly
gián người Việt chống cộng hải ngoại của ông Sơn!
Mới nhất, chỉ cách đây mấy ngày, sau khi đưa 3 “Việt
kiều” ra thăm Trường Sa, rồi quay về nghĩa trang Quân Đội Biên Hoà đốt mấy cây
hương… ông Sơn tuyên bố là chính người dân trong nước đã tôn tạo và gìn giữ
nghĩa trang được khang trang chứ không phải do ai khác! Coi như tấm lòng
với Quân lực VNCH của các ông Nguyễn Đạc Thành, người thành lập hội VAF, và ông
Nguyễn Duy Linh, hội QGNT Heritage … chẳng có gì và chẳng ai biết! [1]
Tại sao phải giam giữ nghĩa trang Quân đội Biên Hòa
mấy mươi năm? Tại sao phải đục bỏ bia tưởng niệm người vượt biển tại
Indonesia, Malaysia? Đến mồ mả của người chết cũng không yên thì “hòa hợp
hòa giải” với người sống liệu có khả thi?
Tác
phong, ngôn ngữ và khả năng của ông Nguyễn Thanh Sơn, có thể nói là rất mạt
hạng, lại được giao cho nhiệm vụ thực hiện chính sách “hòa giải và hòa hợp dân
tộc”, thực chất là gì? Phải chăng kế hoạch tiềm ẩn là gây thêm chia rẽ
giữa người VN từ trong nước đến hải ngoại mới là mục đích chính?
Vậy
ai là người thực sự đứng đàng sau kế hoạch nầy? Ai muốn người VN chia rẽ
để từng bước đưa dân tộc VN vào vòng nô lệ mới? Xin mỗi người VN yêu nước
tự hỏi!
(May 2nd, 2014)
© Đàn Chim Việt
______________________________________________________
[1]
Tư
Ngộ/Người Việt
Monday, April 28, 2014 6:59:46 PM
Monday, April 28, 2014 6:59:46 PM
Ông
thợ bịp Nguyễn Thanh Sơn không từ bỏ bất cứ dịp nào, ở đâu để trổ tài bịp không
bao giờ biết ngượng miệng. Cái miệng lưỡi gỗ đã thành truyền thống không đổi
của ngành ngoại giao CSVN.
Thứ trưởng Bộ Ngoại giao CSVN Nguyễn Thanh Sơn (thứ
hai từ phải sang) và các 'kiều bào' thăm mộ ở Nghĩa trang Bình An. (Hình: Pháp
luật TP)
Trên báo Pháp Luật Thành Phố ở Sài Gòn ngày Thứ Hai
28/4/2014, tường thuật chuyện ông Thứ trưởng Ngoại Giao CSVN Nguyễn Thanh Sơn
đưa vài “kiều bào” đến thăm nghĩa trang quân đội ở Biên Hòa sau khi đã đưa họ
tới một vài đảo tại quần đảo Trường Sa. Tờ báo trưng ra hình và lời phát biểu
của 3 người là ông David Nguyễn (Houston,TX), ông Lý Kiến Trúc (quận Cam
Calfornia) và ông Bùi Duy Tâm (San Francisco, California).
Trong bản tin này, tờ Pháp Luật Thành Phố kể là “Ông
Sơn chỉ vào một ngôi mộ và nói: “Đây là ngôi mộ các anh làm từ năm 1975,
người dân đã quét vôi lại cho các anh”. Chỉ vào tấm bia mộ cũ mang tên hạ sĩ Hà
Hữu Lộc, Tiểu đoàn 4, Trung đoàn 43, ông Sơn tiếp: “Bia mộ vẫn còn nguyên phiên
hiệu, đơn vị…Những ngôi mộ thế này xây từ ngày xưa có ai phá đâu. Chân lý ở
đâu, sự thật ở chỗ nào khi các anh cứ hô hào, kêu gọi chống cộng, nói rằng cộng
sản không làm gì cho nghĩa trang. Trong khi đồng đội quý vị nằm đây, một cent
quý vị cũng không đóng góp. Nếu đất nước không có đại đoàn kết thì những ngôi
mộ kia có còn những tấm bia nguyên vẹn như vậy không?”.
Trước hết là chuyện “còn nguyên”. Suốt nhiều chục
năm trời, Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa nơi an nghỉ của khoảng 16,000 tử sĩ
VNCH, từng thuộc quyền quản trị của quân đội CSVN, không ai được đặt chân tới.
Tượng “Tiếc Thương” (tác giả là điêu khắc gia Nguyễn Thanh Thu) dựng ở cổng vào
đã bị giật đổ. Cỏ dại, cây dại mọc um tùm thành một thứ rừng hoang che lấp tất
cả các ngôi mộ.
Một ngôi một với bia bị vỡ, hư hại, khác với lời
tuyên truyền của ông Nguyễn Thanh Sơn. (Hình: Internet)
Nhà cầm quyền tỉnh Bình Dương từng có kế hoạch mở
một con đường xa lộ xuyên qua nghĩa trang này. Nếu không có sự vận động của một
tổ chức người Việt tại Hoa Kỳ với Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ để vận động với Bộ Ngoại
Giao CSVN, duy trì nghĩa trang quân đội VNCH vì lý do nhân đạo thì nghĩa trang
này ngày nay đã biến mất.
Cho đến khi ông thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cho chuyển
quyền quản trị sang cho dân sự thì nghĩa trang này thuộc quyền quản trị của
huyện Dĩ An và đổi tên là “Nghĩa trang nhân dân Bình An”. Từ khoảng năm 2006,
sau nhiều lần nhờ Bộ Ngạoi Giao Mỹ vận động , tổ chức VAF (Vietnamese American
Foundation) mới được chấp thuận cho việc trùng tu lại Nghĩa trang quân đội Biên
Hòa với các khoản quyên góp và vận động ngân khoản bên này.
Song song với nhóm VAF, thời gian này, còn có một
nhóm khác là QGNT Heritage cũng quyên góp tiền bạc để trùng tu lại các ngôi mộ,
cũng qua sự ủng hộ và giúp đỡ của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ. Trong một cuộc phỏng
vấn trên báo Người Việt ngày 12/6/2006, ông Nguyễn Duy Linh của QGNT Heritage
cho hay, trong chuyến về đầu tiên “mướn người làm sạch cỏ gần 500 ngôi mộ với
chi phí khoảng 20,000 đồng VN một ngôi mộ”.
Ông cho biết thêm dịp đó là “Hiện chúng tôi đã ký
hợp đồng với công ty để trùng tu khoảng 12,000 ngôi mộ trong tổng số hơn 17,000
ngôi mộ tại nghĩa trang. Công ty đòi giá trung bình 600,000 đồng VN/mộ. Chúng
tôi đang thương lượng cho giá thấp xuống”.
Trong một cuộc phỏng vấn của đài RFA ngày 31/8/2013,
ông Nguyễn Đạc Thành của hội VAF nói rằng hội của ông đã bắt đầu “tôn tạo lại
nghĩa trang quân đội Biên Hòa từ tháng Ba 2012”. Đã hoàn thành một số việc như
ông kể: “Tính tới bây giờ thì bốn cầu thang đi vào Nghĩa Dũng Đài đã hoàn tất,
chúng tôi đã ủi bứt đi cái nhà vệ sinh, cái vọng gác của bộ đội, làm sạch và
tráng xi măng, trồng hoa bên trong Nghĩa Dũng Đài nơi thờ phượng trong đó có
Vành Khăn Tang. Tức nhiên là cái vòng tròn cao ở trên thì đắp lại những chỗ bị
bể, và ở dưới thì chúng tôi đã ủi bằng phẳng, tráng xi măng lối đi bên trong
của Nghĩa Dũng Đài rồi xây con lươn và trồng bông, xây bàn thờ với bức tường đá
đen có lư hương, trang trí cây kiểng để quan khách và thân nhân đến viếng thăm
nghĩa trang có nơi đặt lễ vật, dâng hương và tưởng niệm người quá cố.”
Ông cho hay thêm là “Chúng tôi có một số anh em, đã
bảo trợ cho 20 ngôi mộ, Hai chục ngôi mộ này là xây làm kiểu mẫu để sau này bà
con muốn tôn tạo lại mộ thân nhân của mình thì đúng theo những cái mộ đó. Chúng
tôi muốn từ đây về sau tu bổ mộ là đúng theo một kiểu, không cao không thấp,
bằng nhau để nghĩa trang được khang trang”.
Trong một số dịp trả lời trên báo chí ở Mỹ, ông
Nguyễn Đạc Thành (cựu thiếu tá binh chủng thiết giáp, từng đi tù cải tạo rồi
sang Mỹ diện HO) cho hay ông được sự hỗ trợ tiền bạc của nhiều người ở Mỹ. Tuy
nhiên, việc làm của VAF cũng như QGNT Foundation cũng bị rất nhiều nhóm hay cá
nhân người Việt hải ngoại đả kích thậm tệ, coi như mắc bẫy “Nghị quyết 36”.
Trên tờ Pháp Luật Thanh Phố, ông Nguyễn Thanh Sơn
đặt câu hỏi là “Nếu nhân dân không tôn trọng, không lấy nghĩa đồng bào,
nghĩa tử là nghĩa tận… thì làm gì còn mộ như thế này. Các vị cứ nói cộng sản
tàn phá trong khi nghĩa trang thì còn nguyên mộ. 40 năm nay nếu không có nhân
dân địa phương chăm sóc, vun đắp thì mộ có còn không?”
Trả lời cho ông Nguyễn Thanh Sơn, ngay trên tờ Thanh
Niên ở Sài Gòn ngày 5/2/2013 có một ký sự ngắn về thăm viếng “Nghĩa trang nhân
dân Bình An”. Trong đó, kể chuyện “Chú Út”, một người lính tiểu đoàn 6
TQLC “dọn dẹp mộ phần, hương khói, rồi hướng dẫn thân nhân tìm kiếm” suốt
từ những năm 77-78 đến giờ.
Một số bài viết tường thuật của những người tới
Nghĩa trang Quân đội Biên Hòa tìm mộ hay bốc mộ thân nhân đã kể các câu
chuyện trả tiền cho một số người dọp dẹp cỏ, nhang đèn tại đây. Nhưng ông
Nguyễn Thanh Sơn thì vơ hết công lao tình nguyện vào cho “nhân dân địa phương
chăm sóc, vun đắp”. Lại còn sỉ vả là người Việt hải ngoại “một cent quý vị cũng
không đóng góp”.
Cái ông thứ trưởng lưỡi gỗ Nguyễn Thanh Sơn từng bị
ném đá tới tấp ở bất cứ dịp nào ông ta phát ngôn. Khi người Việt hải ngoại biểu
tình chống chủ tịch nước Trương Tấn Sang đến Tòa bạch Ốc hồi Tháng Bảy năm
ngoái, Thứ trưởng Ngoại Giao CSVN Nguyễn Thanh Sơn bô bô nói trên “Phố Bolsa
TV” rằng “có những người chỉ vì đồng tiền, có những người chỉ vì cuộc sống, có
những người chỉ vì một chút thu nhập thêm mà tham gia những hoạt động...” chống
ông Sang.
Trong bản tin đài BBC viết về lời bình luận đó của
ông Sơn, đài BBC cho hay có khoảng 30,000 lượt người đọc theo dõi và rất nhiều
người ném đá. Một người bút danh Tiên lãng viết trên BBC: “Đường đường là thứ
trưởng mà chụp mũ rẻ tiền y như “dư luận viên” CSVN quen ăn cắp, vơ vét bán rẻ
lương tâm, liêm sỉ vì tiền nên nhìn đâu cũng nghĩ ai cũng có thể bị đồng tiền
mua rẻ như họ”.
Cũng trên cái “Phố Bolsa TV”, ông Nguyễn Thanh Sơn
trả lời cuộc phỏng vấn nói về việc tiếp xúc với nghị sĩ gốc Việt tại Canada là
Ngô Thanh Hải ngày 12/3/2014 tại văn phòng ông nghị sĩ. Trong đó ông Sơn thuật
lại rằng Thượng Nghị sĩ (Hải) đã “hoàn toàn nhất trí” với quan điểm của ông ấy
về việc Việt Nam đã xử sự hợp tình hợp lý với những người bất đồng chính kiến
vi phạm pháp luật Việt Nam cũng như đồng ý với quan điểm của ông Sơn rằng Linh
Mục Nguyễn văn Lý là “người quậy phá”.
Khi trả lời phóng viên Tường An của đài RFA về cuộc
tiếp xúc đó, ông Ngô Thanh Hải nói rằng chính ông “đã vận động với Bộ Ngoại Giao
Canada can thiệp cho Linh mục Nguyễn Văn Lý đi chữa bệnh thì không lý do
gì mà tôi đồng ý với ông Nguyễn Thanh Sơn rằng linh mục nguyễn Văn Lý là người
quậy phá cả”.
Chỉ một vài vụ việc như kể trên, cho thấy cái chủ
trương tuyên truyền bất chấp sự thật của những kẻ cầm quyền tại Việt Nam vẫn
với cái não trạng không hề thay đổi suốt nhiều chục năm qua. Ở cái chức Thứ
trưởng Chủ nhiệm Uỷ ban Nhà nước về người VN ở nước ngoài, ông Nguyễn
Thanh Sơn lại phải múa lưỡi gỗ tới tối đa phục vụ cho các chủ trương được đề ra
trong Nghị quyết 36.
Ở hải ngoại, đặc biệt là ở Mỹ ông chỉ lén lút đi gặp
một vài kẻ mà ông coi như một thứ “đại diện” kiều bào để tuyên truyền nhưng
chẳng đại diện cho ai. Thách ông loan báo công khai từ trước là ông sẽ tới đâu,
gặp ai, lúc nào ở nước Mỹ. Khi đó, ông sẽ biết đám đông “kiều bào” thật sự sẽ
đón rước ông thế nào. Chỉ sợ ông chạy như chuột. (TN)
-------------------------------
XEM THÊM :
VIETNAMESE
AMERICAN FOUNDATION (VAF)
No comments:
Post a Comment