Monday, 6 May 2013

THƯ SỐ 18 gởi NGƯỜI LÍNH QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN VIỆT NAM (Phạm Bá Hoa)




May 5, 2013 9:55 AM

Tôi là một trong hằng triệu Người Lính Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, chống lại cuộc chiến tranh do nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa gây ra. Trong bang giao quốc tế, quốc gia này đánh chiếm quốc gia kia, không có tên gọi nào khác ngoài hai chữ “xâm lăng”. Sau ngày 30/4/1975, lãnh đạo CSVN với lòng thù hận đã đày đọa chúng tôi trong hơn 200 trại tập trung mà họ gọi là trại cải tạo. Người 5 năm, 10 năm, thậm chí 17 năm, riêng tôi là 12 năm 3 tháng. Tuy Quân Lực mà tôi phục vụ không còn nữa, nhưng linh hồn của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa vẫn nguyên vẹn trong tôi. Tôi chưa bao giờ và sẽ không bao giờ về Việt Nam, cho đến khi đảng cộng sản bị triệt tiêu trên quê hương tôi.
Các Anh là Người Lính Quân Đội Nhân Dân Việt Nam, xin gọi ngắn gọn là “Các Anh” để tiện trình bày. Chữ “Các Anh” viết hoa mà tôi sử dụng ở đây, bao gồm từ người lính đến các cấp chỉ huy, ngoại trừ lãnh đạo cấp Sư Đoàn, Quân Đoàn, Quân Chủng, Bộ Tổng Tham Mưu, và Bộ Quốc Phòng. Là Người Lính trong quân đội “Nhân Dân”, Các Anh phải có trách nhiệm bảo vệ Tổ Quốc Nhân Dân, vì Tổ Quốc Nhân Dân là trường tồn, trong khi đảng cộng sản chỉ là một giai đoạn của lịch sử, và nội dung tôi gởi đến Các Anh được đặt trên căn bản đó.

Nội dung thư này, Các Anh hãy cùng tôi trở lại “vụ án Đoàn Văn Vươn” mà người địa phương gọi là “vụ án Tiên Lãng”, Hải Phòng.

Thứ nhất. Khởi đầu của vụ án.
Ông Đoàn Văn Vươn là cựu chiến binh của Việt Nam. Khi trở về đời sống dân thường, ông Vươn theo học đại học Nông Nghiệp, tốt nghiệp Kỹ Sư. Căn cứ Điều 37 Luật Đất Đai 2003, ông Vươn xin, và được phép sử dụng 50 mẫu đất ven biển để nuôi tôm cá trong 20 năm. Đây là vùng đất mà không ai dám nghĩ sẽ sản xuất được gì, nhưng với lòng kiên nhẫn của ông Vươn và gia đình, với tiền bạc và công sức trong hằng chục năm để ngăn sóng, đắp đồng, đã biến khu đầm lầy bỏ hoang, biển mặn, thành khu đất bồi ven biển, trồng cây và nuôi tôm cá. Khi mà “những sản phẩm” sắp bán cho khách hàng thì nhà nước Xã, Huyện, và thành phố Hải Phòng, ra lệnh cưỡng bách thu hồi toàn bộ phần đất dù còn trong thời hạn sử dụng. Ông Vươn khởi kiện. Huyện Tiên Lãng bác đơn. Ông Vươn kháng cáo lên tòa án Hải Phòng. Lúc ấy, Huyện tiếp xúc với ông, dụ dỗ ông Vươn rút đơn kháng cáo thì Huyện cho ông tiếp tục sử dụng. Ông Vươn rút đơn kháng cáo, lập tức huyện Tiên Lãng thực hiện cưỡng bách thu hồi đất.

Ngày 5/1/2012, đoàn quân đông đảo hơn 100 người gồm cán bộ viên chức Hành Chánh, Công An, Quân Đội, kéo đến cưỡng bách ông Vươn phải giao trả khu đất bồi cho nhà nước. Với phản ứng mạnh mẽ của ông Vươn và gia đình trong ngôi nhà trơ trọi, đoàn quân cướp đất có mấy người bị thương do “súng hoa cải” của ông Vươn tự tạo. Ngày hôm sau, nhà nước đưa máy ủi đến ủi sập nhà ông Vươn, san bằng ngôi nhà, đốt phá hết vật dụng, tài sản, và phong tỏa khu đất. “Công An nhân dân đầy tớ” bắt “nhân dân chủ” Đoàn Văn Vươn cùng gia đình ông, truy tố ra tòa.

Các Anh thấy chưa, những “đầy tớ” Huyện Tiên Lãng đã lừa dối “chủ” là ông Vươn. Sự kiện này nhìn theo góc cạnh đạo lý con người là không đúng, nhưng nhìn theo góc cạnh đảng viên thì “những đầy tớ” đó làm đúng theo bản chất của đảng cộng sản. Bởi, từ ngày dẫn đoàn quân xâm lăng từ ngoài rừng tràn vào các thành phố của Việt Nam Cộng Hòa năm 1975 đến nay, lãnh đạo CSVN đã “tạo dựng” được một xã hội mà mọi người phải sống với nhau bằng những lọc lừa dối trá. Vì, nếu không như vậy thì không phải là cộng sản. Nói cách khác, đã là cộng sản, mà là cộng sản cấp lãnh đạo, thì không có người cộng sản nào tử tế để lo cho dân cho nước cả.

Thứ hai. Dư luận chung quanh vụ án.
Tòa án Hải Phòng thông báo sẽ xử công khai 6 nghi phạm là Đoàn Văn Vươn, Đoàn Văn Quý, Đoàn Văn Sinh, Đoàn Văn Vệ, Phạm Thị Báu và Nguyễn Thị Thương.

Bà Phạm Thị Báu, vợ ông Đoàn Văn Quý, nói một câu xúc động người nghe: ”Chúng tôi vui lòng chịu thiệt trong vụ án này, để hy vọng từ nay bà con nông dân ta không còn bị thiệt thòi đau khổ vì bị hà hiếp dập vùi nữa”. Câu nói thật đơn giản, chân thành, không cho riêng mình, mà là cho người dân như gia đình Bà.

Vụ án này sẽ đi vào lịch sử, ghi dấu cuộc chiến “xáp lá cà” giữa Sự Thật và Dối Trá. Đó là ngày xử ông Đoàn văn Vươn và gia đình ông về cái gọi là tội giết người, chống người thi hành công vụ. Vậy là, lịch sử lại ghi thêm vào hồ sơ tội ác của cộng sản, không biết trong danh sách tội ác của chúng đến thứ mấy chục ngàn, mấy trăm ngàn, hay mấy triệu lần tội ác sau 60 năm chà đạp dân tộc, xé rách quê hương!

Theo Tiến sĩ Hà Sĩ Phu, thì sự kiện đang diễn ra ở Hải Phòng, chắc chắn sẽ đánh dấu một mốc lớn, đưa hai anh em Đoàn Văn Vươn vào trang sử Việt Nam hiện đại.

Trên trang Blog AnhBaSam có lời bình thật ngắn của Kiến trúc sư Trần Thanh Vân: “Phiên tòa này sẽ dẫn đến một cuộc khởi nghĩa từ nông dân. Không thể khác được”.

Nữ diễn viên điện ảnh Kim Chi tiếp tục bày tỏ lòng tin là ông Vươn vô tội, vì ông chỉ hành động khi bị dồn đến chân tường. Bà trả lời đài BBC:

“Tôi có bài viết trên trang blog của Bùi Văn Bồng về sự có mặt của tôi trong buổi lễ cầu nguyện đó. Tôi nói rõ quan điểm của mình, nếu mà cái việc đó mà nó xảy ra như vậy, thì đó là một vết nhơ cho cái ngành tòa án Việt Nam, chứ không phải là oan hay là nặng nữa, mà một sự bất công vô lý. Vì là tài sản của người ta mà lại chiếm đoạt một cách phi lý thì người ta bảo vệ. Năm ngoái, Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng đã nói họ bị cưỡng chế là sai rồi, mà những người lãnh đạo Hải Phòng cũng đã bị kỷ luật rồi. Thế tại sao bây giờ lại làm ngược lại, chúng tôi rất ngỡ ngàng và rất căm phẫn”.

Đài BBC: “Có một nhà báo cũng viết trên mạng rằng, vụ việc này nếu chính quyền xử chặt, sẽ là ngòi nổ cho các vụ phản đối chính quyền để đòi đất khác, và nếu xử công bằng, tự nó sẽ tháo gỡ được sự giận dữ của người dân vì người ta sẽ hy vọng còn có công lý. Bà nghĩ sao về tình hình và đời sống của người dân hiện nay?”

Bà Kim Chi: “Thật là khó nói. Và cái vụ việc này làm tôi rất là buồn. Tôi nghĩ rằng, nếu người ta tha bổng cho Đoàn Văn Vươn và gia đình anh ta, điều đó sẽ thu phục được lòng dân. Còn nếu mà lấy quyền, lấy luật rừng để trừng trị một người lương thiện như thế, nhất định tức nước phải vỡ bờ. Người Việt Nam mình xưa nay vốn rất hiền hòa, theo tôi là như thế, chỉ khi nào người ta bị dồn đến chân tường thì người ta mới vùng dậy”.

Đài BBC: “Trong khi chống đối thì cũng có xảy ra thương tích, tai nạn cho những người phía chính quyền, thì bà có cho là ông Vươn cũng nên chịu tội?”

Bà Kim Chi: “Nếu mình công bằng thì mình phải đi từ cái gốc rễ của vấn đề. Vì sao lại có chuyện gia đình Đoàn Văn Vươn làm như thế? Bây giờ có người đến đe dọa thì người ta giăng những cái vũ khí tự tạo của người ta, nhưng nếu mà chẳng ai đến thì làm gì có ai bị thương, làm gì có ai chống người thi hành công vụ. Như tôi nói từ đầu, đấy là tài sản riêng của người ta, nhà nước xã hội chủ nghĩa Việt Nam khích lệ lấn biển, khai phá này kia, đó là cái mồ hôi, nước mắt, và máu của gia đình người ta. Bây giờ bỗng dưng người ta bị chiếm đoạt. Ai mà cướp đi sự sống của tôi một cách vô lý, thì tôi cũng hành động như thế”.

Đài BBC: “Cách đây vài tháng, Bà từng từ chối nhận bằng khen vì không muốn có chữ ký của Thủ Tướng Việt Nam, và nay lại xuất hiện cùng nhóm người ủng hộ gia đình ông Vươn, có ý kiến cho rằng bà đã ngả về phía bất đồng chính kiến, Bà nghĩ sao?”

Bà Kim Chi: “Rõ ràng là tôi bất đồng chính kiến với nhiều việc lắm. Và vì bất đồng chính kiến nên tôi mới có bức thư gửi cho Hội Điện Ảnh, với cái quan niệm là ôi trời, một ông Thủ Tướng ổng để nợ nần như thế mà sao mọi người ham được ông ký khen. Tôi nghĩ là ông ấy phải từ nhiệm từ lâu rồi. Rõ ràng là tôi hành động có suy nghĩ chín chắn của một người có lương tri, thương nước thương dân, chứ tôi không làm bốc đồng hay ngẫu hứng. Cho nên cũng có những người ném đá, nói tôi chơi nổi, đánh bóng tên tuổi, nhưng tôi mặc họ, tôi không quan tâm. Tôi có thể nói một câu rất là bướng bỉnh, rất là láo, nhưng mà tôi rất thích, là dân gian có câu rằng; “Tôm tép luôn luôn nghĩ là cứt của ai cũng ở trên đầu như chúng nó”. Tôi không sợ những lời vu khống….”

Đài BBC: “Bà từng tham gia cách mạng, từng tham gia chiến tranh mong giành độc lập để có cuộc sống tốt đẹp hơn, có bao giờ bà thấy tiếc, thấy thất vọng, khi mà xã hội bây giờ không được như mình mong muốn?”

Bà Kim Chi: “… Cho đến giờ này, đã mấy chục năm qua mà dân vẫn khổ, đất đai bị chiếm để làm dự án này, quy hoạch kia mà dân vẫn đói khổ, phải xuống đường để đòi đất thì đau đớn lắm! …. Nếu mà cứ cúi đầu sợ hãi mãi thì sẽ không bao giờ có sự thay đổi. Bản thân tôi cũng từng rất tự hào mình là đảng viên đảng cộng sản trước đây, nhưng mà bây giờ thì, đảng đã làm mất lòng tin của nhân dân…. Nói lại chuyện Đoàn Văn Vươn thì tôi phản đối tới cùng, nếu như mà xử oan sai, xử nặng”.

BBC: Điều gì trong xã hội Việt Nam hiện nay khiến Bà trăn trở nhiều nhất?

Bà Kim Chi: “Tôi trăn trở nhiều nhất là dân không được tự do. Thực sự là không được tự do. Vừa rồi tôi góp ý thay đổi Hiến Pháp thì bị người ta cho là tôi có tư tưởng này kia, chống đối rồi thoái hóa, đủ kiểu. Nếu vậy thì các vị lãnh đạo chỉ muốn người ta vâng dạ thôi, chứ không muốn người ta góp ý chân thành về những điều cần làm để mà sửa chữa”.

Các Anh nghĩ gì khi Bà Kim Chi nói đến lãnh đạo mà viết câu “tôm tép luôn luôn nghĩ là cứt của ai cũng ở trên đầu như nó”? Phải chăng Bà ấy muốn nói là trong đầu các ông lãnh đạo đảng chỉ có cứt thôi? Nếu không phải, thì tại sao gần 40 năm cai trị Việt Nam trong hòa bình mà người dân vẫn khổ? Khổ vì lãnh đạo tham nhũng! Khổ vì bị đảng cướp đất cướp nhà! Khổ vì bị đảng thẳng tay đàn áp bắt giam bỏ tù những người yêu nước chống Trung Cộng khống chế lấn đất chiếm đảo chiếm biển Việt Nam. Cộng các tình cảnh đó lại, rõ ràng là đảng đã đẩy người dân vào đày, người không mảnh đất mưu sinh, không nhà không cửa, đến mức dân oan phải ngủ tại các vườn hoa Hà Nội trong những ngày Tết Nguyên Đán vừa qua?

Thứ ba. Phiên tòa và bản án
Sáng ngày 2/4/2013, ngày thứ nhất của phiên xử 4 ngày tại tòa án nhân dân Hải Phòng.

Công An bắt buộc các luật sư phải để xe từ xa và đi bộ khoảng 500 thước mới đến tòa. Trước khi vào được bên trong tòa án, phải qua phòng kiểm soát giấy tờ, lại sang phòng khác gởi điện thoại cầm tay dù rằng trong khu vực này bị nhà nước cho chuyên viên phá làn sóng, lại bị Công An kiểm soát giấy tờ lần nữa, cuối cùng là ngang qua máy soi bên trong cái cặp xách tay.

Bên trong phòng xử. Nhà nước tuyên bố xử công khai, nhưng tấm hình chụp được trong tòa, toàn Công An mặc sắc phục màu xanh tái mét đứng đầy gian phòng, cùng với màu áo của những bị cáo, và vài người mặc sơ-mi trắng có thể là thân nhân ông Vươn và luật sư, ngoài ra không một người dân nào được vào.

Theo Luật sư Trần Đình Triển, Hiến Pháp qui định rằng: «Xét xử công khai, thì mọi công dân đủ năng lực đều có quyền tham dự phiên tòa».

Các Anh đọc kỹ dòng chữ bên trên rồi chớ? Nhà nước tuyên bố xử công khai, nhưng vì đảng đứng trên đầu nhà nước nên nhà nước cộng sản không cần Hiến Pháp mà chỉ cần tuân lệnh đảng là đủ. Nhà nước cộng sản cũng không cần giữ uy tín – vì thật ra cộng sản đâu có uy tín mà giữ – chỉ cần tuân lệnh đảng là đủ. Vì vậy, Hiến Pháp chỉ là những trang giấy khi không cần đến, lời tuyên bố cũng chỉ là lời nói đầu môi, chỉ cần giữ đúng bản chất dối trá và tàn bạo của đảng là được.

Vẫn theo Luật sư Triển. Mở đầu phiên tòa, Luật sư Hùng – bào chữa cho ông Vươn – đề nghị thay đổi toàn bộ Hội Đồng Xét Xử với lý do, thẩm quyền điều tra truy tố và xét xử thuộc thẩm quyền của Tòa Án Quân Sự.

Hội Đồng Xét Xử, sau khi nghị án và quyết định bác đề nghị của luật sư Hùng với lý do, đã được Tòa Án Hải Phòng và Tòa Án Nhân Dân Tối Cao trả lời khiếu nại của luật sư Hùng, và khẳng định thuộc thẩm quyền của Tòa Án Nhân Dân Hải Phòng xét xử.

Đa số các bị cáo đều tố cáo trong giai đoạn điều tra bị đánh đập, bức cung, mớm cung. Nhiều trường hợp, Công An đưa giấy trắng ép các bị cáo ký vào. Cả phòng xử giật mình khi anh Đoàn Văn Vệ khai rằng, trong thời gian điều tra có một điều tra viên đưa điện thoại cho anh Vệ gọi về cho vợ để đưa tiền cho điều tra viên hai lần. Một lần 20 triệu đồng và một lần 10 triệu đồng. Điều tra viên đã hứa sẽ lo cho anh Vệ không có tội. Nhưng khi không thấy kết quả, anh Vệ đề nghị thay đổi điều tra viên thì bị khước từ.

Bên ngoài tòa án
Hàng trăm công an bao quanh tòa án ở phía Bắc thành phố Hải Phòng, họ xé áp phích từ những người biểu tình, họ ngăn chặn nhiều nhóm người và các phóng viên nhiếp ảnh.

Báo Washington Post – Asia & Pacific đưa tin của Associated Press: “Dưới sự kiểm soát chặt chẽ của an ninh, tòa án Việt Nam bắt đầu phiên tòa xử những nông dân chống lại Công An”.

Lúc trưa, tòa tạm ngưng, Luật sư Triển nói: “Tôi ra ngoài đường cùng với một số luật sư đứng nói chuyện với vợ ông Vươn và vợ ông Quý, ngay lúc đó có một người mặc thường phục có bảng ghi “Ban Tổ Chức” bước đến ngăn chận cuộc nói chuyện. Tức quá, luật sư Triển hỏi: “Này anh! Anh nên bỏ vào đầu một chút kiến thức, để biết rằng đây là quyền của chúng tôi. Anh sai rồi. Nhưng nếu tôi chống lại thì sẽ bị xử lý về chống người thi hành công vụ như vụ án này đây!”

Blogger Phạm Thanh Nghiên cho biết: “Sau khi kết thức phiên xét xử buổi sáng, anh Ngô Nhật Đăng và Facebook Nguyễn Lân Thắng tới nhà thăm tôi, ngay lập tức hai anh này bị hắng chục Công An vây và bắt về Phường gần đó. Lực luợng an ninh dày đặc trước cổng nhà, họ đã ngăn cản khi tôi định bước ra khỏi cổng, thậm chí mẹ tôi bước ra cổng cũng bị mấy tay an ninh dí máy ảnh vào mặt để chụp hình.

Fabookker Nguyễn Việt Hưng cho biết: “Anh cùng với một người tên Kết tới thăm nhà Blogger Phạm Thanh Nghiên. Ngay lập tức, bị hơn 10 tên an ninh vây bắt về đồn Công An”.

Nhà báo Trần Quang Thanh đã liên lạc với chị Bùi Thị Minh Hằng đang bị tạm giữ tại Công An quận Hải An, Hải Phòng. Chị Minh Hằng cho biết: “Cùng bị tam giữ tại đây, còn có các anh Trương Văn Dũng, Nguyễn Chí Đức, và một sinh viên”.

Vào ngày thứ hai của phiên tòa, bà chánh án Nguyễn Thị Mai, cho phóng viên báo điện tử của đảng biết: “Tòa sẽ xét xử khách quan, công bằng, đúng tội, và xem xét tình tiết giảm nhẹ theo đúng thông báo số 43 về kết luận của Thủ Tướng chính phủ là “Ủy ban nhân dân huyện Tiên Lãng, thành phố Hải Phòng đã có những sai phạm trong giao đất, thu hồi đất, cưỡng chế thu hồi đất đã giao cho ông Đoàn Văn Vươn”.

Các Anh nhận ra điều gì khi đọc lời tuyên bố của bà Chánh Án? Tôi thì thấy ngay: (1) Tòa án phải xử đúng người đúng tội là trách nhiệm của tòa, cần gì phải tuyên bố trước. Như vậy là bà Mai “vạch áo” cho bàn dân thiên hạ thấy “những cái lưng của chánh án xã hội chủ nghĩa có hàng chữ, từ trước đến giờ tòa xử không đúng người, không đúng tội, mà xử theo lệnh đảng”. Còn phiên tòa này có xử đúng hay không, Các Anh chờ xem nhé! (2) Cũng theo bà Mai, tôi hiểu là bản án của ông Đoàn Văn Vươn đang trong túi bà, trong khi tòa án của xã hội văn minh căn cứ vào bản cáo trạng, các luật sự bào chữa cho bị can, kết luận của bồi thẩm đoàn, từ đó mới dẫn tới bản án.

Ngày 5/4/2013, ngày cuối cùng của phiên xử 4 ngày, tòa tuyên án: Ông Đoàn Văn Vươn, 5 tù giam. Ông Đoàn Văn Quý, 5 năm tù giam. Ông Đoàn Văn Sinh, 3 năm 6 tháng tù giam. Ông Đoàn Văn Vệ, 2 năm tù giam. Bà Nguyễn Thị Thương – vợ ông Vươn – 15 tháng tù treo. Và bà Phạm Thị Báu – vợ ông Quý – 18 tháng tù treo.

Thứ tư. Dư luận chung quanh bản án
Luật sư Nguyễn Việt Hùng, một trong 8 tám luật sư của gia đình ông Vươn, cho biết: “… Quan điểm của chúng tôi là không có tội danh “giết người, chống người thi hành công vụ”.

Bản án là đáp số chung cuộc cho bao nhiêu năm vun đắp của gia đình Đoàn Văn Vươn trên mảnh đất canh tác của mình, cho 3 năm họ ròng rã khiếu nại, khiếu kiện phản đối quyết định cưỡng bách một cách bất công mà không được giải quyết, cho những xôn xao dự đoán của công luận về phiên tòa xã hội chủ nghĩa trong chính sách đất đai và bài trừ tham nhũng. Kết quả phiên tòa không chỉ là sự thất vọng tột cùng đối với các bị can, mà còn là nỗi thất vọng của hằng triệu nạn nhân về đất đai trên cả nước.

Ông Vũ Văn Luân, Thư ký Liên Chi Hội Nuôi Trồng Thủy Sản huyện Tiên Lãng, phát biểu: “Tôi không hài lòng các bản án hôm nay. … Theo dõi các phiên tòa, tôi cho rằng ông Vươn không “giết người, cũng không chống người thi hành công vụ”, vì theo Điều 15 Khoản 1 của luật hình sự thì ông Vươn không phạm tội, mà ông bị dồn vào tình cảnh phải bảo vệ tài sản của gia đình ông. Với lại người ta đã có sẵn bản án rồi. …. Chừng nào nhà nước Việt Nam chưa giải quyết tốt những vụ án như vậy, thì chừng đó vẫn còn nhiều vụ án Đoàn Văn Vươn nữa”.

Tổ chức bảo vệ nhân quyền quốc tế Human Rights Watch cho rằng: “Vụ án Đoàn Văn Vươn là tín hiệu cảnh báo nhà cầm quyền Hà Nội về hậu quả của tình trạng thiếu nhân quyền và pháp trị tại Việt Nam”.

Phản ứng trước bản án dành cho gia đình ông Vươn, ông Phil Robertson, Phó Giám Đốc phụ trách khu vực Châu Á trong tổ chức theo dõi Nhân quyền (Human Rights Watch) nói: “Thật thú vị khi những người bị cáo buộc dùng võ khí, súng ống chống lại nhà nước thì bị 5 năm tù, trong khi những người chỉ thể hiện quyền tự do ngôn luận của công dân để bày tỏ chính kiến như blogger Điếu Cày lại bị kêu án 12 năm tù. Thực trạng này thật kỳ quặc, và cần lời giải thích từ nhà cầm quyền Việt Nam…. Chính sách nhân quyền và đất đai của nhà nước Việt Nam, sẽ còn gây ra nhiều vụ Đoàn Văn Vươn” khác nữa”.

Kết Luận
Là Người Lính trong quân đội nhân dân Việt Nam, tôi nghĩ, có Anh 5 năm, 15 năm, 20 năm, thậm chí 25 hay 30 năm cầm súng, có bao giờ Các Anh suy ngẫm về quảng đời quân ngũ với súng đạn, có Anh đã thương tật tàn phế, có bạn đã gục ngã trên chiến trường, và Các Anh đang còn súng đạn trong tay. Có bao giờ Các Anh suy nghĩ tại sao đại đa số người dân từ thành thị đến nông thôn trong tình cảnh khốn khổ như ngày nay? Có bao giờ Các Anh tự hỏi” ”Tại sao Quân Đội nhân dân với Công An nhân dân, không chống quân Trung Cộng rượt đuổi ủi chìm tàu cá của ngư dân, không chống quân Trung Cộng lấn chiếm biên giới Việt Nam, cũng không chống quân Trung Cộng lấn chiếm biển đảo Việt Nam? Nhưng lại cầm súng đàn áp nhân dân đứng lên phản đối kẻ thù từ trong lịch sử là Trung Cộng lấn chiếm Việt Nam, để lãnh đạo Các Anh bớt nỗi sợ hãi người dân mà ngồi yên trên những chiếc ghế quyền lực, rồi bày ra đủ cách đủ kiểu để lấy đất của dân cung ứng cho các công ty theo “lợi ích riêng tư” của họ! Và có bao giờ Các Anh tự hỏi: “Tại sao ngày nay lãnh đạo của Các Anh luôn sợ hãi người dân, nên sử dụng Các Anh thẳng tay đàn áp người dân?

Cái câu mà Bà Kim Chi nói “tôm tép luôn luôn nghĩ là cứt của ai cũng ở trên đầu như nó”, theo nghĩa đen có ý nói lãnh đạo cộng sản Việt Nam chỉ có cứt trong đầu, theo nghĩa bóng thì người cộng sản thiếu kiến thức lãnh đạo, lại trấn áp đồng bào để cướp đoạt đất đai, đàn áp người yêu nước trong khi hèn hạ khiếp nhược với Trung Cộng. Bằng chứng: (1) Năm 1988, chỉ phản kháng ngang qua người phát ngôn của Bộ Ngoại Giao, để rồi Trung Cộng chiếm 8 đảo trong quần đảo Trường Sa. (2) Năm 1990, đã ký biên bản thỏa thuận với Trung Cộng, sẽ từng bước đưa Việt Nam sáp nhập vào Trung Cộng dưới chế độ tự trị vào năm 2020. (3) Năm 1999 đã dâng cho Trung Cộng 789 cây số vuông dọc biên giới phía bắc. (4) Năm 2000, đã dâng 11.362 cây số vuông trong Vịnh Bắc Việt cho Trung Cộng. (5) Năm 2007, Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng ký Quyết Định cho thăm dò khai thác quặng bauxite trên Cao Nguyên Miền Trung, và Tập Đoàn Khoáng Sản quốc doanh giao cho công ty Chalieco của Trung Cộng thực hiện từ 2007 đến 2015, xét đến năm 2025. (6) Năm 2009, lại ký biên bản lần hai, tái xác nhận đưa Việt Nam sáp nhập Trung Cộng vào năm 2020. (7) Nhớ lại năm 1979, quân Trung Cộng tràn sang đánh chiếm 6 tỉnh dọc biên giới phía bắc, chúng giết nhiều ngàn “lính quân đội nhân dân và nhân dân Việt Nam”. Vậy mà bây giờ, lãnh đạo cộng sản Việt Nam lại ngăn cấm cá nhân cũng như tổ chức, không được thắp nhang tưởng nhớ những người đã nằm xuống trong trận chiến đó!

Những hành động tội ác trên đây, góp phần vào trang sử tệ hại nhất trong dòng lịch sử Việt Nam cận đại và đương đại, mãi mãi lưu truyền trong sử sách từ thế hệ này đến thế hệ khác. Các Anh có cảm nhận được nỗi đau của đồng bào không? Vì dưới chế độ xã hội chủ nghĩa, đất nước cũng như con người chỉ là một loại phương tiện đa dụng của lãnh đạo cộng sản Việt Nam! Vậy, Các Anh suy nghĩ gì về lãnh đạo của các Anh?

Tôi mong là Các Anh thật bình tâm mà suy nghĩ, và suy nghĩ từ chiều sâu tâm hồn của chính mình, rồi quyết định…. Và quyết định đó giúp Các Anh mạnh mẽ bước vào hàng ngũ tuổi trẻ, trí thức, đồng bào, để cùng giành lại quyền làm người cho hơn 90 triệu đồng bào được sống trong một xã hội dân chủ pháp trị, được ngẫng cao đầu giữa thế giới văn minh, được hãnh diện trước những người ngoại quốc đến Việt Nam du lịch, tìm hiểu nếp sống văn hóa dân tộc với chiều dài lịch sử ngàn năm trước đã lừng danh thế giới.

Tôi vững tin rằng, bà con trong Cộng Đồng Việt Nam tị nạn cộng sản tại hải ngoại – đặc biệt là Những Người Cựu Lính Chúng Tôi – vẫn hết lòng hỗ trợ Các Anh và quí vị đồng bào, những thế hệ làm nên lịch sử.

Hãy nhớ, “Tự Do, phải chính chúng ta tranh đấu, vì Tự Do không phải là quà tặng, và Tự do, không phải là điều đáng sợ, mà là nền tảng cho sự thịnh vượng của đất nước” (trích trên internet).

Phạm Bá Hoa
Texas, tháng 5 năm 2013




---------------------------------------------------------


Phạm Bá Hoa      March 21, 2013 7:23 PM

Phạm Bá Hoa    February 18, 2013 5:21 PM

Phạm Bá Hoa    January 13, 2013 7:38 PM

Phạm Bá Hoa    December 9, 2012 8:38 PM

Phạm Bá Hoa     November 4, 2012 2:05 PM

Phạm Bá Hoa   -    Thứ tư, 03 Tháng 10 2012 14:04

Phạm Bá Hoa      -   September 3, 2012 1:52 PM

Phạm Bá Hoa      -   August 4, 2012 10:49 PM

Phạm Bá Hoa     -   July 4, 2012 12:18 AM

Phạm Bá Hoa    -    June 19, 2012 7:56 AM

Phạm Bá Hoa     -    May 14, 2012 8:46 AM

Phạm Bá Hoa       -   April 17, 2012 6:43 AM

Phạm Bá Hoa       -    March 11, 2012 5:12 AM

Phạm Bá Hoa       -    February 20, 2012 10:10 AM

Phạm Bá Hoa       -    January 29, 2012 11:44 AM

Phạm Bá Hoa       -    December 30, 2011 6:21 PM

Phạm Bá Hoa       -    November 20, 2011 8:08 PM


No comments:

Post a Comment

View My Stats