Wednesday, May 29, 2013 at 9:57am
Với một số kinh nghiệm ít ỏi của mình, tôi viết bài viết
này, tặng bạn bè tôi – những người trẻ, luôn khát khao được cống hiến cho sự
thay đổi, cho tiến trình dân chủ, tự do tại Việt Nam đang phân vân khi muốn
chọn cho mình một con đường.
Trước hết phải nói ngay từ đầu, tôi không phải là một
người làm chính trị, vì thế để tránh được các cạm bẫy lắt léo trong trò chơi
chính trị, tôi đã phải trả giá bằng chính tự do của mình, dù là nó ít ỏi và
chẳng thấm tháp gì so với sự hy sinh của các anh chị đi trước, nhưng nó đã dạy
tôi một điều rất thực tế rằng, phải học được cách bảo vệ mình trước khi muốn
tìm đến với tự do dân chủ.
Với sự bùng nổ của thông tin số hiện nay, khoảng cách
giữa người với người rút ngắn lại, mạng Internet trở thành nơi giao lưu, chia
sẻ và bày tỏ thái độ của nhiều người. Vì thế việc tìm hiểu và kết bạn với những
người có cùng quan điểm chính trị để chia sẻ đường lối và phương thức đấu tranh
trở thành hình thức phổ biến. Thế giới blog, mạng xã hội trở thành nơi giao lưu
trực tuyến của các quan điểm chính trị, và cũng trở thành nơi để nhiều người
tìm kiếm bạn cùng chí hướng với mình. Nhiều tổ chức, đảng phái đã sử dụng mạng
Internet để làm công tác tuyên truyền và kết nạp người cho mình.
Trong suốt quá trình làm việc với cơ quan an ninh, tôi
luôn “được” gợi ý, gán ghép và chụp mũ về việc đi ra nước ngoài học hỏi với
việc tham gia các khóa huấn luyện về đấu tranh bất bạo động của đảng Việt Tân.
Và đây không phải là điều mà một mình tôi trải qua, nó là kết quả chung cho tất
cả những người có thái độ chính trị rõ ràng tại Việt Nam có điều kiện đi du
lịch tại Thái Lan, Philippines, Malaysia...
Chúng ta phải khẳng định rõ ràng với nhau rằng, việc tìm
hiểu, trao đổi, học hỏi kiến thức về đấu tranh bất bạo động là nhu cầu và là
quyền không thể chối cãi của mỗi cá nhân. Vì vậy, nếu tổ chức (đảng phái) nào
có điều kiện muốn phổ biến các kiến thức trên thì chỉ nên đáp ứng đúng nhu cầu
đó.
Việc chọn mục tiêu (đối tượng) cho phương thức đấu tranh
bất bạo động như thế nào, hãy để cho người học họ tự quyết định, đừng mặc nhiên
mục tiêu là thể chế độc tài, là Cộng Sản như một mẫu số chung – đó mới là dân
chủ.
Hơn nữa khi ban tổ chức rủ rê, mời mọc, dẫn dắt người học
đấu tranh bất bạo động để đối đầu với đảng Cộng Sản, mà không nghĩ ra phương án
bảo vệ họ, thì khác nào việc mở khóa học của anh đã và đang đẩy người ta vào
chỗ chết.
Đó không phải là phương thức xây dựng nền tảng đấu tranh,
đó là sự hy sinh nhân lực lãng phí.
Mỗi tổ chức, đảng phái có đường lối và cách hành động của
riêng mình, tôi không bao giờ muốn đụng chạm đến việc đó, tuy nhiên, đã đến lúc
phải đặt câu hỏi rằng: Khi một tổ chức, đảng phái chưa tìm ra phương thức để
bảo vệ người của mình khỏi những bản án nặng nề của Cộng Sản thì việc mời gọi
họ tham gia tổ chức phải chăng là một hình thức giết chết nhân lực dần dần?
Tôi lấy ví dụ cụ thể như sau:
Năm 2010, khi Đại hội Thanh niên Sinh viên Việt Nam Thế
giới (gọi tắt là DH6) được tổ chức tại Manila (Philippines) thì một anh luật sư
mà tôi biết đã giới thiệu cho cậu em trai tôi thế này:
“Anh thấy đại hội đó được lắm, họ tổ chức rất hay, em
đăng ký tham gia đi, anh sẽ giới thiệu”.
Tôi ngồi đó nghe và im lặng, đến khi cậu em trai hỏi ý
tôi, tôi chỉ trả lời: “Em nên tìm hiểu kỹ
về đại hội và cả ban tổ chức rồi lúc đó hãy quyết định cũng không muộn”.
Kết quả tôi được biết là có nhiều người đi dự DH6 lần đó
về bị mời làm việc, bị thẩm vấn và cả bị bắt giam. Điều không rõ ràng mà tôi
muốn nói ở đây là người giới thiệu DH6 với em trai tôi, đã không sòng phẳng khi
không nói cho em ấy biết tổ chức đứng đằng sau đại hội này là ai, và sẽ có rắc
rối gì nếu tham gia đại hội.
Một ví dụ khác: Một chị bạn học trên tôi một khóa ở
trường Trung học Phổ thông, bị an ninh mời làm việc liên tục cả tháng trời,
cuộc sống bị xáo trộn, gia đình bị sách nhiễu và chị bị mất công việc đang làm
rất tốt, bởi vì có liên quan đến việc đi học đấu tranh bất bạo động ở Thái Lan.
Khi tôi biết chuyện do chị tìm đến để chia sẻ về mặt tinh thần, chị nói nếu
trước khi đi học biết rõ ràng như những gì tôi phân tích chị đã không tham gia.
Tôi đưa ra hai ví dụ trên không phải để lên án hay phê
phán ban tổ chức và những người giới thiệu, mà tôi muốn nói rằng: để nuôi dưỡng
tinh thần dân chủ, chúng ta phải sòng phẳng và thẳng thắn với anh em mình, phải
cho họ biết họ đối diện với nguy hiểm gì, và để họ lựa chọn.
Đừng cư xử bằng cách chỉ cho họ biết một phần sự thật dựa
trên nhiệt huyết của họ, để rồi có chuyện họ ít nhiều bị shock vì thấy ngỡ
ngàng.
Đã là tổ chức, đảng phái thì luôn luôn sẽ có mục tiêu và
chắc chắn là người tham dự phải bám lấy mục tiêu đó, không thể nào bước chệch
ra khỏi nó.
Bên cạnh đó với tình hình chính trị Việt Nam hiện nay,
chưa hề có một sự chuẩn bị vững chắc nào cho nhận thức của cộng đồng với luận
điệu tuyên truyền chụp mũ của nhà nước , điều này dẫn tới sự rủi ro, nguy hiểm
khá cao nếu tôi có ý định tham gia tổ chức chính trị. Nói một cách khác, nhìn
vào thực tế hiện tại, tôi không thấy mình có sự an tâm hay tin tưởng vào tổ
chức nào để dấn thân vào đó.
Đây là lý do lớn nhất khiến tôi không chọn đảng phái để
theo đuổi con đường tìm đến tự do, dân chủ của mình.
Có điều kiện tìm hiểu thông tin, có điều kiện tiếp xúc
với thế giới, có cơ hội được nghe bạn bè chia sẻ về kinh nghiệm đấu tranh của
họ, để từ đó có thể chọn lựa cách biểu thị thái độ chính trị của mình, tôi nghĩ
mình là người khá may mắn khi có được nhiều anh em bạn bè tốt, những người chưa
bao giờ coi tôi là người khác biệt, và tôi luôn ghi nhớ lời một người bạn đã
nhắc tôi:
“Có thái độ chính trị rõ ràng trong một đất nước bị điều hành bởi chế độ
độc tài là điều đáng quý, nhưng quý hơn là phải biết làm sao để mình đừng trở
thành dị biệt giữa xã hội đầy rẫy sự sợ hãi kia. Bởi sức mạnh của đám đông
không đến từ việc chứng minh mình can đảm, mà đến từ việc ngày càng có nhiều
người bớt sợ hơn vì thấy những việc bạn làm là hết sức bình thường. “
Cá nhân tôi cho rằng, trong mỗi con người đều có sẵn tính
phản kháng đến lúc cần nó sẽ trở thành phản xạ bản năng. Trong môi trường chính
trị độc đảng như Việt Nam thì công dân không có sự lựa chọn nào ngoài những phản
ứng bất bạo động. Vì thế, mỗi người là một cuốn sách, một phương thức hành động
bất bạo động mà không ai có thể dẫn dắt hay bắt chước nhau, bởi mỗi người có
một vị trí một thế đứng.
Với bối cảnh hiện nay, những người ở Việt Nam dù tranh
đấu cho dân chủ, tự do hay là chống lại đảng Cộng Sản đều nên ý thức rằng:
Sự dấn thân (lựa chọn) của mỗi chúng ta đều được (bị) xem
là làm chính trị. Đây không còn là một cuộc chơi đơn giản nữa, nó có thể buộc
chúng ta phải trả giá, phải hy sinh. Và tiếp cận với trò chơi này cũng có rất
nhiều hình thái, và đặc biệt là có rất nhiều mối quan hệ được giăng ra mà trong
đó vị trí là bạn hay là thù sẽ bị tráo đổi thường xuyên.
Vì thế để tránh tình trạng bị đem ra làm chốt thí. Mỗi
người chúng ta nên:
1. Trang bị cho mình thật nhiều kiến thức bằng cách đọc,
lắng nghe, đi tìm hiểu để tránh tình trạng phán xét và kết luận theo kiểu duy ý
chí để từ đó có thể rèn luyện được khả năng nhận định sự việc một cách khách
quan bằng chính năng lực bản thân mình chứ không phải do ai dẫn dụ.
2. Phải cân nhắc mức độ thiệt hai, nguy hiểm và khả năng
ảnh hưởng (kết quả) của những việc làm của mình. Đi đường dài nên nhìn vào mục
tiêu xa rộng chứ không phải chuyện chỉ có một ngày hai ngày.
3. Nên xác định mục đích rõ ràng của những việc mình làm
là vì cái chung, vì bản thân mình mong muốn, vì nhu cầu chung của xã hội để
chọn cách hành động và phản ứng thích hợp, tránh tình trạng đẩy mình vào thế
chống đối, co cụm (bởi chỉ có một mục tiêu đối đầu với lực lượng an ninh). Điều
này sẽ dễ dẫn đến tình trạng bị cô lập, bị đàn áp.
Và cuối cùng là chúng ta phải luôn tự tin vào chính bản
thân mình, bởi trong mọi trường hợp xấu nhất chỉ có bạn là người phải giải
quyết mọi vấn đề (hậu quả) chứ không có một ai khác đảm đương cùng. Ta nghĩ như
thế để luôn sáng suốt và bình tĩnh đón nhận mọi biến cố.
Mỗi người chúng ta có quyền lựa chọn, và để có được sự
lựa chọn đúng đắn nhằm đem lại kết quả tốt nhất cho mục tiêu của mình thì chính
chúng ta phải được an toàn.
Lời cuối cùng, tôi thực sự biết ơn tất cả những bạn bè đã
lắng nghe và tin tưởng khi cùng làm việc với tôi với tất cả sự quan tâm và
thương yêu như anh em một nhà dành cho nhau dù lựa chọn của chúng ta không phải
là đảng phái chính trị.
--------------------------------------
BÀI LIÊN QUAN :
Tqvn2004
Thứ
Ba, 01/06/2010
Trước hết, xin cảm ơn bác Nguyễn Ngọc Già vì đã thẳng
thắn gửi một câu hỏi khó, những cũng rất chính đáng, tới Dân Luận: "Dân Luận có thể làm gì để giúp thành viên của mình ở Việt
Nam, khi họ bị phát hiện?". Sau sự kiện X-cafevn.org và Dân
Luận bị tin tặc đột nhập, công khai cơ sở dữ liệu gồm địa chỉ email, địa chỉ IP
và các tin nhắn cá nhân lên mạng, chúng tôi tin rằng có nhiều thành viên Dân
Luận cũng băn khoăn với câu hỏi này, và đây là dịp để Dân Luận trả lời một cách
công khai thắc mắc của độc giả.
Thành thực mà nói, cho dù rất muốn, Dân Luận cũng
không làm được gì nhiều để can thiệp giúp đỡ các thành viên sống trong
nước, trong trường hợp họ bị chính quyền Việt Nam gây khó dễ. Bởi xét về tiềm
lực, Dân Luận không phải là một tổ chức có quan hệ rộng, có sự ủng hộ và uy tín
đủ lớn để có thể gây sức ép lên chính quyền Việt Nam. Trong trường hợp xấu
nhất, Dân Luận chỉ có thể giúp đưa thông tin về hoàn cảnh khó khăn của thành
viên tới cộng đồng trong và ngoài nước. Đó là việc Dân Luận đã và sẽ tiếp tục
làm nhằm góp phần nhỏ trong việc bảo vệ và ủng hộ những nhà bất đồng chính kiến
trong nước. Tuy nhiên, cách làm này đã tỏ ra không mấy hiệu quả. Chính quyền
Việt Nam từ lâu đã nổi tiếng với cách hành xử tùy tiện, bất chấp dư luận, thể
hiện rất rõ qua các bản án chính trị và hành vi trấn áp từ xưa đến nay của họ
dành cho những nhà bất đồng chính kiến. Sự can thiệp của các tổ chức chính trị
hải ngoại, của cộng đồng quốc tế như Hoa Kỳ, Canada, Cộng đồng chung Châu Âu,
Úc v.v... cũng không thay đổi được cách hành xử này.
Như thế, mỗi thành viên Dân Luận cần ý thức được rằng,
việc tham gia một trang web lề trái như Dân Luận là có rủi ro, và người chịu
rủi ro cuối cùng chính là bản thân thành viên và gia đình. Xin đừng chủ quan
cho rằng Dân Luận hay các tổ chức hải ngoại hoặc quốc tế khác có thể can thiệp
khi chính quyền tìm đến bạn. Và cũng xin đừng nghĩ rằng Dân Luận muốn chối bỏ
trách nhiệm của mình trước thành viên: Ở đây thực chất là hai bên chia sẻ rủi
ro với nhau, các bạn gặp rủi ro khi tham gia thì chúng tôi cũng gặp rủi ro
tương tự khi mở trang web này. Để cải thiện môi trường xã hội chung, đây là rủi
ro mà chúng tôi sẵn sàng chấp nhận.
Tuy không thể giúp thành viên SAU KHI sự việc
không hay xảy ra, Dân Luận lại có thể giúp thành viên PHÒNG TRÁNH sự
việc không hay đó. Dân Luận xin đưa ra một vài khuyến cáo như sau:
Hãy chọn mức độ tham gia phù hợp với mình
Mức độ rủi ro tăng hay giảm phụ thuộc vào mức độ tham gia
của mỗi thành viên. Nếu bạn chỉ là độc giả, thì khả năng bị phát hiện và sách
nhiễu là rất nhỏ. Nếu bạn đóng góp bài vở ở các lĩnh vực không dính líu trực
tiếp tới chính trị, không tấn công trực tiếp vào Đảng CSVN, thì rủi ro sẽ nhỏ
hơn là người cung cấp các bài viết tấn công trực diện. Rủi ro càng tăng cao nếu
các bạn không chỉ viết mà tham gia hành động cụ thể như kêu gọi xuống đường
biểu tình hay vẽ
khẩu hiệu HS-TS-VN.
Dân Luận rất biết ơn những người như bạn Thanh, Nguyễn
Minh và NVD đã có những việc làm không hề nhỏ để ủng hộ Dân Luận. Nhưng chúng
tôi cũng cho rằng còn có nhiều việc làm nhỏ - đồng thời an toàn hơn - mà thành
viên Dân Luận có thể làm để tạo ra sự thay đổi lớn, ví dụ như giúp đỡ nhau tìm
hiểu về khoa học - kỹ thuật, khuyên bảo nhau bảo vệ môi trường, sống trung
thực, cổ vũ những tấm gương người tốt, đồng thời lên án những hành vi xấu xung
quanh v.v... Những việc làm nhỏ đó cũng rất cần thiết, và cũng sẽ có tác động
không nhỏ đến thay đổi cách suy nghĩ của xã hội, do đó nếu nhiều độc giả Dân
Luận bắt tay vào làm, cũng đã là một đóng góp cực kỳ quý giá rồi.
Hãy biết cảnh bảo vệ bản thân
X-cafevn.org và Dân Luận đã học được một bài học về bảo
mật sau sự cố vừa qua, nhưng cũng không thể chắc chắn 100% rằng nó sẽ không lặp
lại. Do đó, tốt nhất là thành viên cần phải biết tự bảo vệ cho mình. Cơ quan an
ninh sẽ dựa trên những thông tin sau đây để dò ra bạn là ai:
Địa chỉ IP
Mỗi máy tính nối vào mạng Internet được gán một địa chỉ
IP, là một chuỗi số có tác dụng tương tự như số nhà riêng của bạn. Nếu nắm được
thành viên ABC gửi bài từ địa chỉ IP XYZ, thì về lý thuyết là có thể dò ra vị
trí máy tính mà thành viên ABC dùng để gửi bài. Tuy nhiên, truy tìm tung tích
theo IP không hề đơn giản, bởi nhiều lý do, ví dụ:
- Địa chỉ IP có thể thay đổi: Phần lớn các ISP cung cấp
địa chỉ IP động cho khách hàng của mình, tức là mỗi lần nối mạng, khách hàng sẽ
được gán một địa chỉ IP khác nhau. Hôm nay địa chỉ IP XYZ được gán cho
"phản động" ABC để gửi bài tới Dân Luận, nhưng hôm sau địa chỉ IP XYZ
đó rất có thể lại được gán cho nhà bác Lê Khả Phiêu.
- Địa chỉ IP thực bị che: Vì quỹ địa chỉ IP của Việt Nam
có hạn, người ta phải dùng chung một địa chỉ IP cho nhiều khách hàng. Nếu chỉ
nắm được địa chỉ IP dùng chung thì rất khó xác minh ai là người mình cần bắt.
Bạn có thể kiểm tra IP của mình là gì, tương ứng với vị
trí địa lý nào bằng các công cụ sau:
- What Is My IP
Address - Shows Your IP Address: Địa chỉ IP của tôi là gì?
- What Is My IP
Address Location? Find IP Address Search: Vị trí của địa chỉ IP.
Bạn có thể che dấu địa chỉ IP thực bằng cách sử dụng
proxy (phải là loại anonymous, bởi loại proxy khác có thể gửi kèm địa chỉ IP
thực của bạn), hoặc tìm kiếm các công cụ dấu IP bằng cách Google từ khóa
"fake IP".
Địa chỉ email
Địa chỉ email không tiết lộ cho cơ quan an ninh bạn là
ai, mà là nội dung các email. Do đó không cần sợ lộ địa chỉ email, mà hãy cẩn
thận không để hòm thư của mình bị hack. Cần chú ý một số điểm như sau:
- Chọn các hòm thư miễn phí hỗ trợ HTTP Secure (HTTPS).
Luôn luôn dùng HTTPS để mở hòm thư, như thế không ai có thể đọc trộm nội dung
thư của bạn, khi nội dung này được gửi từ máy của bạn tới máy chủ.
- Đặt mật khẩu khó phá. Nếu mật khẩu của bạn trùng với
tên con, ngày sinh của mình v.v... thì đó sẽ là mồi ngon cho tin tặc.
- Không chỉ mật khẩu, hãy dùng mật khẩu khó phá cho cả
câu trả lời cho CÂU HỎI BẢO MẬT (security question, là câu hỏi mà nhà
cung cấp dịch vụ sẽ hỏi bạn trong trường hợp bạn báo quên mật khẩu - trả lời
đúng họ sẽ thiết lập mật khẩu khác cho bạn). Có người đặt mật khẩu rất dài,
nhưng câu trả lời lại quá đơn giản, khiến tin tặc dễ dàng chiếm quyền điều
khiển hòm thư.
- Hãy tạo nhiều hòm thư cho các mục đích khác nhau. Bạn
NÊN đăng ký một hòm thư Gmail chỉ để tham gia Dân Luận, qua đó gửi bài vở tới
Dân Luận. Nếu địa chỉ email tham gia Dân Luận bị lộ hoặc bị hack, thì bỏ nó đi
là xong. Trong Gmail có tính năng gửi chuyển tiếp thư tới một địa chỉ email
khác. Hãy tận dụng tính năng này, để không phải kiểm tra nhiều hòm thư một lúc.
- Không lưu lại quá nhiều email trong hòm thư, hãy tải
xuống, nén lại với password và dấu đi đâu đó. Thường xuyên xóa trắng hòm thư để
tránh hacker đọc thông tin. Điều này cũng nên làm với hòm tin nhắn (PM) trên
các diễn đàn bạn tham gia.
Thế nào là mật khẩu khó phá: Dài ít nhất 8 ký tự,
chứa lẫn lộn số và ký tự, theo quy tắc riêng mà chỉ mình biết. Một cách tạo mật
khẩu khó phá mà dễ nhớ là: Hãy nghĩ đến một câu dễ nhớ, ví dụ: "I love Dan
Luan very much". Sau đó nhặt ra các từ đâu tiên (hoặc cuối cùng):
"IlDLvm". Sau đó thêm ngày sinh, năm sinh, hay ngày tháng gì đó đặc
biệt của bạn vào trước, phía sau hoặc chèn vào giữa các từ:
"1975IlDLvm" hay "IlDLvm1975" hay "I1l9D7L5vm"
=> Bạn đã có 3 mật khẩu khó phá để dùng cho hòm thư của mình.
Một cách tạo và quản lý mật khẩu hiệu quả khác là dùng
các chương trình quản lý mật khẩu như KeyPass hoặc LastPass hoặc
1Password. Các chương trình này cho phép bạn dùng các mật khẩu hoàn
toàn ngẫu nhiên cho các hòm thư, bạn chỉ cần nhớ 01 mật khẩu chính duy nhất.
Không ghi mật khẩu ra giấy hoặc vào một tập tin không được bảo vệ bằng mã hóa,
bởi vì người khác có thể dễ dàng đọc được.
- Khi nhận được email có tập tin gửi kèm, hãy kiểm tra
cẩn thận trước khi mở, kể cả khi chúng được gửi từ địa chỉ email của bạn thân
hoặc đối tác tin cẩn. Các tập tin dạng Word, Excel, hoặc ảnh jpeg, gif thì có
thể mở mà không ngại có virus, nhưng nhiều khi tin tặc khéo léo lồng ghép để
bạn tưởng một tập tin thực thi được (đuôi .exe) là một tập tin Word hoặc Jpeg.
Vì vậy tốt nhất là không mở các tập tin đính kèm, trừ khi các bác thực sự chắc
chắn việc mình làm.
- Tin tặc gần đây đặc biệt thích sử dụng chiêu phishing
để đánh cắp mật khẩu email của các trang web lề trái, rồi dùng email đó để
chiếm quyền điều khiển tên miền, tài khoản mạng xã hội, tài khoản trên diễn
đàn, trên blog v.v... của nạn nhân. Hãy cảnh giác khi nhận được email nói bạn
cần bấm vào đường link abc nào đó, hoặc phải cung cấp mật khẩu cho nhà cung cấp
dịch vụ để giải quyết một lỗi kỹ thuật xyz nào đó. Không có nhà cung cấp dịch
vụ nào yêu cầu thành viên phải gửi họ mật khẩu; và hãy gõ lại đường link từ các
email, kiểm tra kỹ xem nó có phải trỏ đến nhà cung cấp dịch vụ thật hay trỏ đến
một trang web giả mạo.
Các thông tin khác
Nhiều khi, biện phát dễ nhất, nhanh nhất để phát hiện ra
bạn là ai không phải là hack IP hay email của bạn, mà là thu thập thông tin cá
nhân khác của bạn qua các bài viết hay liên lạc off-line. Vì thế:
- Không liên lạc, không kể chuyện đời tư của mình cho ngay
cả BQT Dân Luận. Kẻ xấu có thể giả vờ viết một vài bài "ủng hộ dân
chủ" để chiếm lòng tin của bạn, sau đó viết thư làm quen, con cà con kê
"bác sống ở đâu", hoặc rủ đi off-line. Nếu bạn chưa sẵn sàng công
khai thông tin cá nhân của mình thì chớ chấp nhận những liên lạc kiểu này.
- Không dùng chung email, không dùng tên thành viên
(nickname) hay bút danh giống nhau giữa các diễn đàn hay mạng xã hội. Dùng
Tqvn2004 để viết bài trên Dân Luận và dùng Tqvn2004 để tham gia Web Trẻ Thơ, kể
chuyện gia đình của mình, là bạn gián tiếp cung cấp thông tin cá nhân của mình
công khai rồi.
- Tránh để lộ các thông tin cá nhân trong bài viết công
khai (ví dụ "với kinh nghiệm 10 năm làm việc cho Tổng công ty Dầu Khí Việt
Nam, tôi biết rằng..."). Bằng một số gợi ý như thế, kẻ xấu có thể tìm ra
bạn còn nhanh hơn dựa vào IP hay email.
- Các trình duyệt hiện đại đều có chế độ "Private
Browsing": Các bác bật chế độ này lên, truy cập các trang web "phản
động" thoải mái, đến khi đóng trình duyệt lại thì tất cả các dấu vết, các
thông tin truy cập trong quá trình "private browsing" sẽ được xóa
sạch sẽ. Nên dùng tính năng này, đặc biệt là khi sử dụng Internet ngoài quán
cafe, tránh để lại dấu vết sau khi thuê máy.
- Nên dùng trình duyệt Firefox hoặc Crome thay vì
Internet Explorer, bởi có rất nhiều virus và trojan trên mạng được viết riêng
khai thác các lỗ hổng của IE. Dùng các plug-in cho Firefox được giới thiệu ở
đây để bảo đảm an toàn cho cá nhân mình.
Để đảm bảo an toàn cho thành viên, từ sau sự cố hacker
viếng thăm, Dân Luận không còn lưu lại địa chỉ IP của thành viên truy cập.
Chúng tôi cũng không bao giờ hỏi thành viên mật khẩu hay các thông tin mang
tính cá nhân khác (nếu thành viên nhận được yêu cầu này, xin báo lại ngay
cho chúng tôi để xác định kẻ xấu). Chúng tôi cũng rất sẵn sàng giúp thành viên
muốn dấu mặt gửi bài lên Dân Luận mà không cần phải log-in: Hãy tạo địa chỉ
email dùng một lần để gửi bài tới banbientap(a)danluan.org, chúng tôi sẽ thay
bạn đăng bài lên Dân Luận nếu thấy nội dung phù hợp.
Hy vọng rằng bài viết này đã trả lời được câu hỏi của bác
Nguyễn Ngọc Già!
No comments:
Post a Comment