Monday, 27 May 2013

SÁNG KIẾN QUẢN LÝ TỔ CUỐC (Blogger Đinh Tấn Lực)




26-5-2013


“Sáng kiến là ý kiến vừa mới súc miệng buổi sáng”
(Lê Nan – tiên sư Lê Nin)

Đất nước chúng ta Đang Ổn Định.

Kinh tế vĩ mô chỉ suy thoái vừa phải (đạo) và không đi ngược xu thế/trào lưu suy thoái chung của thế giới. Lạm phát đã kịp xanh mặt trước dàn nội các siêu phàm của ta mà đạp thắng ở chỉ số 23%. Các quả đấm thép đã được dán keo bẫy chuột và mạ kền sáng choang bằng các gói kích (nhầm) cầu. Nợ công chưa quá mức gấp đôi tổng sản lượng nội địa. Giá xăng/điện/nước chỉ cần tăng chút đỉnh là đủ bù lỗ. Mặt trận (phá rừng) miền Tây vẫn yên tĩnh. Biển Đông chỉ thấp thoáng nhấp nhô bóng tàu hải giám đêm ngày tuần tra giữ biển trong mọi điều kiện thời tiết. Quân đội ta nhất quyết tận trung với đảng và tận hiếu với nhau. Ngư phủ ta đã sáng tạo phương cách chống phơi tàu, chống làm rẫy, và chống thất nghiệp, bằng giải pháp làm chui cho tàu cá nước ngoài. Công viên đã được chăng rào dây băng chuyên dụng ngăn chận mọi cuộc tụ tập nhếch nhác/nhì nhằng. Bờ hồ Gươm chỉ còn bọn đánh giày và bán vé số lai vãng. An ninh trên cạn liên tục đạt nhiều thành tích vang dội, đặc biệt thành công với biện pháp giải tỏa đám đông bằng kim tiêm thay dùi cui/roi điện. Phương thức hợp đồng tác chiến giữa trung ương với địa phương, hay hợp đồng tác chiến giữa công an với côn đồ/đầu gấu/dân phòng… đã được nâng cấp thành chiến lược nội an. An ninh mạng đã được tăng cường thành mũi nhọn tập trung 8 sư đoàn mệnh danh là lực lượng tiên phong bắng nhắng. Các phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm được mở công khai ở nhiều vùng phong tỏa và sôi động như rạp xiếc ngoài trời. Giới doanh nhân vừa mới có được cơ hội học hỏi thêm nhiều kinh nghiệm đặc biệt từ một diễn giả đặc biệt thỉnh giảng từ nước ngoài. Sự cố mất điện nửa nước được khắc phục nhanh chóng. Sự cố mất nước nửa tầm chưa hoàn toàn xảy ra hiện thực. Nền chính trị thượng tầng không hề có chỉ dấu phân rã nào xảy ra rõ rệt. Bộ tứ trên cùng vẫn kính mến nhau trong tình đồng chí ăm ắp yêu thương. Ban chấp hành trung ương vừa mới ban hành nghị quyết 7. Ban tuyên giáo trung ương vẫn tích cực làm việc với hiệu năng thường lệ. Dự thảo sửa đổi hiến pháp thắng lợi vượt bực với nhiều chục triệu ý kiến tán đồng. Quốc hội đang sôi nổi họp hành cũng trong chiều hướng gật gù tán đồng tương tự…

Nhìn chung, kết luận đúng đắn và đầy tự tin của mọi nghị quyết trước đây cũng như gần đây nhất là đất nước chúng ta Đang Ổn Định.

Tuy nhiên, nhân dân ta có lỡ mà chưa kịp giàu hay quốc gia chưa thành tiểu long/mãnh hổ… thì cũng chỉ vì hệ quả mấy mươi năm chiến tranh triền miên và khốc liệt trước đây.
Chính vì bài học trầm kha đó, và chính vì truyền thống cư an tư nguy, tức là khi ổn định phải lo điều bất ổn, cho nên, chúng ta cần phải biết điều mà né tránh chiến tranh bằng mọi giá.

Đây là một sáng kiến quản lý (là quản có lý) đất nước, hiện được đặt ngang tầm chiến lược.
Việt Nam anh hùng của chúng ta, dù đã vinh quang “xây xác quân thù” cả ba cường quốc sừng sỏ hàng đầu của thế giới, sẽ không bao giờ gây chiến/tuyên chiến/chủ chiến/hiếu chiến/quyết chiến… hay thậm chí, tạo điều kiện cho bất kỳ một nước lạ nào giải quyết tranh chấp với chúng ta bằng vũ lực chiến tranh; huống hồ là với nước lạ cùng một tôn giáo/chủ nghĩa/mục tiêu/lập trường/giai cấp mà chúng ta từng chịu ơn như một bầu bạn quốc tế trong bối cảnh nước xa lửa gần suốt nhiều chục năm chinh chiến.

Người Việt Nam can trường và trí tuệ của chúng ta, từ thủ tướng xuống tới tổng bí thư, hay từ chủ tịch nước xuống tới thằng xe tẹt bán nước, đều nhất dạ quán triệt như nhau và một lòng tâm nguyện như nhau, rằng chúng ta có được hạnh phúc đứng hàng thứ nhì thế giới ngày hôm nay là nhờ ơn huệ vô biên của chính quyền nước lạ, từng quyết chí chiến đấu “chống Mỹ cho tới người Việt Nam cuối cùng”, cho nên, chúng ta cần phải biết điều mà né tránh tội “xúc phạm lân bang”, nói rõ ra là không được nghĩ/nói/làm điều gì có thể gây mích lòng lân quốc, bằng mọi giá.

Chắc chắn chúng ta có đủ thông minh để hiểu rằng “chống Mỹ cho tới người Việt Nam cuối cùng” không phải chỉ là khẩu hiệu nhất thời của một triều đại. Cho dù hoàn cảnh Quốc Tế III có khác, dung nhan thế giới từ cuối thế kỷ 20 có khác, điều kiện giao hảo và giao thương hiện nay có khác… nhưng, chủ trương lớn của lân bang, về cái “người Việt Nam cuối cùng” đó, không khác; không chỉ từ bác Mao đến bác Tập, mà từ thời trụ đồng Mã Viện tới nay, nhất định không khác.

Chính vì thế, các điều luật 79, 88 của Việt Nam can trường và trí tuệ của chúng ta sở dĩ được áp dụng cật lực (trên cả mức yêu cầu và chỉ tiêu của lân quốc) là cũng chỉ nhằm bảo đảm cho lằn ranh biết điều/phải đạo đó; đồng thời, tích cực bảo vệ tình hữu nghị bốn tốt/bốn tương (Sơn thủy tương liên - Văn hóa tương thông – Lý tưởng tương đồng – Vận mệnh tương quan) đời đời bền vững của chúng ta với bầu bạn lân quốc; đặc biệt là bảo vệ mối liên hệ thứ tư đã leo lên tầm quan trọng thứ nhất: “Vận mệnh tương quan”, tính từ cuộc hội nghị Thành Đô. Tức là: Thiên triều mà nhỡ có bề gì thì hàng chư hầu chúng ta ở đây lấy đất đâu chôn?

Đó chính là nguyên ủy cốt lõi của những vụ bắt cóc khẩn cấp, đưa đến các phiên tòa xét xử khẩn cấp, bằng những bản án phản động đã khuấy động dư luận cả trong và ngoài nước trong nhiều thập niên qua. Từ thời của bậc thầy Hà Sĩ Phu cầm biển chỉ đường cho tới thời của những bậc thầy mặc áo trắng học trò Phương Uyên-Nguyên Kha, hay án phúc thẩm của các thanh niên Công Giáo-Tin Lành thuộc hàng bậc thầy dân trí và dân khí cực kỳ đáng kính tuần trước.

Cũng chính vì thế, và sâu hơn cả điều 79, 88 trong bộ luật hình sự Việt Nam, điều luật 258 đã dự phòng sẵn một tình huống phủ sóng cho bất kỳ người nào chân còn chạm đất trên phần lãnh thổ độc lập-tự do-hạnh phúc này, đặt biệt, sáng kiến quản lý tổ quốc này là một mẻ lưới nhắm vào những đối tượng biết chữ (rộng gấp vạn lần lưới bắt xe máy vi phạm giao thông):

Người nào lợi dụng các quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do tín ngưỡng, tôn giáo, tự do hội họp, lập hội và các quyền tự do dân chủ khác xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến ba năm hoặc phạt tù từ sáu tháng đến ba năm.
Phạm tội trong trường hợp nghiêm trọng thì bị phạt tù từ hai năm đến bảy năm.

Thế nào là lợi dụng  quyền tự do ngôn luận…?

Đó là khi người dân manh nha muốn tìm hiểu Sự Thật, cất công đi tìm hiểu Sự Thật, thích thú khi khám phá ra Sự Thật, rắp tâm loan truyền/quảng bá Sự Thật, khiến cho nhiều người khác biết đến Sự Thật, rồi đem Sự Thật soi rọi vào nhiều nơi tăm tối khác trong guồng máy cầm (nhầm) quyền, hoặc dùng Sự Thật để đánh động chút lương tâm còn sót lại của giới sai nha…
Trước đây đã có blogger từng va chạm vào Sự Thật có liên quan đến hàng thứ trưởng trong dàn nội các siêu phàm của ta.

Gần đây, lại có một blogger, nhân danh Một Góc Nhìn Khác, đã bắn tin Sự Thật về nhân sự cấp đỉnh của mọi đỉnh, trước khi cuộc họp trung ương bế mạc.

Trong một quốc gia mà hiến pháp đã ghi rõ danh tánh giới chức độc quyền Sự Thật, và độc quyền lựa chọn thời điểm cùng địa điểm ban phát Sự Thật, thì những vi phạm của các bloggers đó là một tội tày đình, nguy hiểm lâu dài, bất khả dung thứ, và không thể không bắt …khẩn cấp, một khi nó đã ăn lan ra gần khắp nước.

Đó là tội “Tự Ý Tháo Miếng Da Che Mắt”.

26-5-2013 – Kỷ niệm 116 năm ngày xuất bản quyển Dracula của tác giả người Ái Nhĩ Lan Bram Stoker
Blogger Đinh Tấn Lực



No comments:

Post a Comment

View My Stats