Friday, 3 May 2013

ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM - BẦY MA CÀ RỒNG HÚT MÁU (Đặng Cứu Quốc - Thông Luận)




Được đăng ngày Thứ tư, 01 Tháng 5 2013 10:18

Những gì diễn ra trong ngày 14 tháng 9 năm 1958 và 30 tháng 4 năm 1975 cho thấy đảng cộng sản Việt Nam giống như một bầy ma cà rồng đua nhau hủy diệt hết sinh khí quốc gia và hút hết máu dân tộc Việt Nam.

Trước đây, cách ngày 30 tháng 4 năm 2013 không lâu, tổng bí thư đảng cộng sản Việt Nam (CSVN) Nguyễn Phú Trọng đã phát biểu chỉ đạo những người trong băng đảng cộng sản của ông ta dùng “luật rừng trong rừng luật” để xử lý nhân dân, những ai dám bảo vệ nhân quyền, tự do dân chủ, dám xem thường sự lãnh đạo của đảng, đòi bỏ điều 4 hiến pháp, chống việc mị dân, lừa dân: “đất đai là sở hữu toàn dân… trong dịp “góp ý sửa đổi hiến pháp năm 2013”. Đồng thời, ông Trọng còn cho rằng những ai có tư tưởng chống lại đảng CSVN như thế là suy thoái đạo đức… Nhưng thực tế, chỉ có những ai tiếp tay, dung túng cho đảng CSVN tiếp tục độc tài, độc đảng thì mới là những kẻ suy thoái đạo đức mà thôi. Vì sao? Vì đảng CSVN đã hại dân, hại nước một cách tồi bại nhất, kinh khủng nhất trong lịch sử Việt Nam và lịch sử nhân loại. Đảng CSVN chính là cái đảng vô thần, luôn rắp tâm phá nát hết chùa chiền, nhà thờ, hủy diệt hết tôn giáo, làm cho băng hoại hết đạo đức xã hội, làm bần cùng hóa đất nước…

Ngày 14 tháng 9 năm 1958, Hồ Chí Minh (HCM) với vai trò chủ tịch đảng, chủ tịch nước đã chỉ đạo cho Phạm Văn Đồng (khi ấy là thủ tướng CSVN) ký công hàm bán nước, giao 02 quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và những vùng biển trực thuộc 02 quần đảo này cho cộng sản Trung Quốc, để rồi 02 tên cộng sản đầu sỏ này, Hồ Chí Minh và Phạm Văn Đồng đã được ghi tên vào danh sách phản quốc, bán nước của lịch sử Việt Nam.

Việc phản quốc, bán nước của Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng và đảng CSVN đã đẩy ngư dân Việt Nam ngày nay rơi vào cảnh khốn cùng, liên tục bị bọn hải tặc cộng sản Trung Quốc bắn giết, bắt bớ, cướp bóc, đánh đập, hành hạ dã man vô tội vạ mỗi khi người dân Việt Nam đánh bắt cá trong hải phận của mình. Lãnh hải, lãnh thổ quốc gia Việt Nam luôn bị đe dọa, uy hiếp ngày đêm…

Hồ Chí Minh phản quốc, bán nước như vậy nhưng đảng CSVN ra sức bưng bít thông tin, tưởng không ai biết gì nên họ vẫn luôn cao giọng hô hào học sinh, sinh viên, thanh niên tuổi trẻ “ra sức học tập và làm theo gương Hồ Chí Minh”. Học tập, theo gương phản quốc, bán nước của Hồ Chí Minh chăng?

Hồ Chí Minh là người lập ra đảng CSVN, dạy đảng CSVN phải luôn ca ngợi ông ta, phải luôn noi gương ông ta, nhưng tai hại ở chỗ, ông HCM không những chỉ là một kẻ phản quốc bán nước mà ông ta còn có tư tưởng cực kỳ phản động hại dân hại nước đáng kể nữa, như là:

1/ Tư tưởng xem thường dân chủ, nhân quyền, nhân phẩm:

- Không có dân chủ, nhân quyền và nhân phẩm thì con người không còn là con người, tuy nhiên, khi còn sống, lãnh tụ của đảng CSVN là ông Hồ Chí Minh đã từng nói: “Mong muốn tột bậc của tôi là đồng bào ai ai cũng có cơm ăn, áo mặc…” và ông ta chỉ cần hành động, thực hiện như vậy theo hướng ưu tiên cho mong muốn tột bậc đó. Là một lãnh tụ cộng sản, ông Hồ thừa sức biết rằng ngay cả những người ở tù thì ai ai cũng có cơm ăn, áo mặc rồi! Như vậy, mong muốn tột bậc đó của ông Hồ thật sự là cho người ở tù hay cho đồng bào Việt Nam (VN), hay cho ai vậy? Do đó, mong muốn tột bậc của Hồ Chí Minh quả là một loại mong muốn quá là tầm thường. Câu nói của ông ta rất là lấp liếm, mị dân, lừa dân thế mà cũng gọi là “mong muốn tột bậc” sao “?”.

Như ông Hồ đã nói, mong muốn tột bậc của ông cho dân không phải là vấn đề thuộc về dân chủ, nhân quyền, nhân phẩm. Ba thứ đó không hề thấy ông ta đề cập đến trong “mong muốn tột bậc”. Ông ta chẳng hề biết coi trọng dân chủ, nhân quyền và nhân phẩm của nhân dân là quan trọng ở mức độ nào cả, nên mong muốn tột bậc mà ông dành cho đồng bào cũng giống như dành cho người ở tù mà thôi, và từ đó đảng và nhà nước CSVN cũng đã và đang ráo riết ngày đêm thực hiện điều đó theo đúng như di chúc của ông ta. Chỉ cần có cơm ăn, áo mặc là đủ sao? Mong muốn tột bậc lại chỉ là cơm ăn áo mặc mà không là dân chủ, nhân quyền, nhân phẩm sao? Chính vì vậy mà cho đến tận hôm nay đã qua thập niên thứ 2 của thế kỷ 21 rồi, thực hiện theo tư tưởng phản động của ông Hồ nên đảng CSVN vẫn chưa có dân chủ trong chính trị, không dân chủ trong văn hóa, tôn giáo, không dân chủ trong kinh tế…, nhân quyền, nhân phẩm của người dân bị coi thường, bị chà đạp như cỏ rác.

Đến bây giờ, ngay cả cái quyền sở hữu tư nhân miếng đất cỏn con nơi người dân đang ở cũng chưa có, nói chi là có các quyền khác của con người. Quyền tự do hội họp, tự do lập hội, tự do phát biểu, tự do báo chí cũng không có. Quyền tự do đi lại, tự do cư trú, tự do thân thể bất khả xâm phạm, quyền biểu tình cũng không có. Quyền tự do tôn giáo cũng không có. Quyền dân chủ trong kinh tế, dân chủ trong văn hóa, dân chủ trong chính trị cũng không có. Quyền khiếu kiện tập thể cũng không được… Nhưng khốn thay, các thứ quyền đó trong hiến pháp (của quốc hội ban hành theo lệnh đảng độc tài, mất dân chủ) lại có ghi đầy đủ nhưng đảng, chính phủ và luật pháp thì không bao giờ thực hiện, không bao giờ cho phép. Ai dám cả gan thực hiện do cả tin vào hiến pháp thì sẽ bị bắt bỏ tù hoặc bị nhục hình, bị hành hạ ngay.

Dưới ách “đô hộ” của đảng CSVN làm theo tư tưởng “Bác”, người dân Việt Nam có quyền làm chủ mảnh đất của mình đang ở, đang canh tác hay không? Có quyền sở hữu tư nhân về đất đai không? Hay do đảng, nhà nước áp đặt và cướp đoạt vô tội vạ, với một mỹ từ mị dân, lừa dân: “Đất đai là sở hữu toàn dân”? Khi người dân bị cướp đoạt đất đai, người dân oan vác đơn đi khiếu kiện khắp nơi, có bao giờ được đảng đền bù đàng hoàng, có bao giờ được đảng và nhà nước CSVN giải quyết thỏa đáng chưa (“?”) và còn không biết bao nhiêu là sự bất công, mất tự do khác, vi phạm nhân quyền khác nữa…

Nhân phẩm con người bị chà đạp đến tận cùng. Quyền lợi người dân bị đảng và nhà nước coi như rác rưởi… Ví dụ công an đàn áp, bắn giết dân để cướp đoạt đất đai của dân; công an đánh đập, bắn giết dân thoải mái khi người dân không đội nón bảo hiểm… trong một chế độ như vậy là có nhân quyền không, dân chủ không? Hàng chục nữ học sinh vị thành niên bị hiếp dâm, cưỡng dâm trong đó có cả chủ tịch tỉnh tham gia hiếp dâm, cưỡng dâm như ở Hà Giang (trong thời gian Bộ Chính trị phổ biến học tập đạo đức và tư tưởng Hồ Chí Minh), mà từ năm 2006 đến năm 2013, đảng và nhà nước CSVN vẫn bao che, vẫn làm ngơ, vẫn chưa chịu đưa ra xét xử công minh… nhân phẩm, nhân quyền, dân chủ như thế đã được đảng quan tâm đến đâu?

Đất đai, nhà cửa do giáo dân Cồn Dầu, Đà Nẵng đã tạo lập hơn 135 năm nay, bổng năm 2010, CSVN đến cướp đất, đuổi các giáo dân đi, có người bị đánh đập đến sẩy thai, có người bị đánh đập cho đến chết, hàng loạt giáo dân bị đàn áp, bị tra tấn, tù đày vô cớ, hàng chục giáo dân phải đào thoát sang Thái Lan tị nạn, kêu cứu đến Liên Hiệp Quốc làm náo động cả thế giới thế là có nhân quyền, dân chủ ư? Đảng và nhà nước sai, công an sai, họ đã vi hiến, vi phạm pháp luật nhưng lại vu khống cho giáo dân phạm tội “Chống người thi hành công vụ và gây rối trật tự công cộng…” để bắt bớ, giam cầm, kết án oan sai, bừa bãi, thế thì pháp luật có được thượng tôn, có bảo vệ nhân quyền, nhân phẩm người dân được không, có dân chủ không?

Ngày 25 tháng 5 năm 2010, ở Tĩnh Gia, Thanh Hóa, công an theo lệnh đảng và nhà nước đã bắn giết cả phụ nữ và trẻ em, học sinh để cướp đất của dân rồi đảng và nhà nước chối tội, đổ tội cho dân dám giựt súng nên bị “cướp cò”, đó là có dân chủ sao? Ở Tiên Lãng, đảng và nhà nước làm theo tư tưởng “Bác”, hô hào: “Đất đai là sở hữu toàn dân”, cướp đất, phá nhà anh Đoàn Văn Vươn ngay cả căn nhà không nằm trong diện tích cưỡng chế, rồi khi bị báo chí phanh phui, dư luận lên án thì đảng và nhà nước lại chối tội, lại đổ tội cho dân, như vậy đảng luôn rêu rao: dân chủ kể từ khi có đảng, có “Bác”, thực hiện theo tư tưởng dân chủ của “Bác” là dân chủ ở chỗ nào?

Giờ đây, cả dân tộc Việt Nam này đang bị giam cầm trong một nhà tù lớn. Quyền lợi, nhân phẩm của mọi người dân không được luật pháp bảo vệ. Vì sao? Vì đảng và nhà nước CSVN luôn luôn chủ trương xài “luật rừng trong rừng luật” để thực hiện ách thống trị dã man của họ theo tư tưởng mất nhân tính của Hồ Chí minh.

2/ Tư tưởng độc tài, độc đảng, mất dân chủ trong chính trị:

- Trong di chúc để lại, tác phẩm cuối cùng của đời mình, khi nói về “Đảng”, một lần nữa “Bác” viết: “Đảng ta là một Đảng cầm quyền”. Đảng CSVN hiện nay rất thích câu nói này của “Bác”. Họ luôn tìm cách lợi dụng câu nói đó để thực hiện những mưu đồ đen tối hại dân, hại nước nhằm duy trì chế độ độc tài, độc đảng của họ. Đó chính là một trong những lý do hàng đầu, giải thích lý do tại sao Bộ Chính trị đã rầm rộ tổ chức, phát động phong trào, tâng bốc, thần thánh hóa lãnh tụ HCM, bắt buộc toàn đảng, toàn dân phải học tập noi gương đạo đức và tư tưởng HCM. Bởi vì, một khi sự thần thánh hóa HCM được củng cố, đảng cộng sản sẽ núp bóng HCM, dựa vào HCM mà tiếp tục độc tài, độc đảng, tiếp tục thực hiện “đảng cầm quyền”, tiếp tục mị dân để tiến lên chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản hoang đường, để rồi họ tha hồ tham nhũng, tha hồ bán nước phản quốc, tha hồ gây tội ác với dân, với nước… Nếu có ai chống đối chế độ, thì những đảng viên cộng sản luôn nêu lý do: “Bác Hồ là thần thánh, phải học tập noi gương Bác, Bác đã dạy mọi người phải cúi đầu tuân lệnh đảng, bởi vì, đảng ta đã được “Bác” nói là “đảng cầm quyền” cơ mà!”

- Xuất phát từ tư tưởng độc tài, độc đảng, “đảng cầm quyền” của “Bác”, đảng đã thực hiện việc “đảng cử dân bầu” kể từ khi HCM còn sống cho đến lúc ông chết và cho đến tận hôm nay, năm 2013. Ai cũng biết, một khi quyền tự do lựa chọn của dân bị đảng cướp sạch bằng chữ “đảng cử” thì tự do bỏ phiếu chỉ là trò hề mà thôi. Trong khi đảng tuyên truyền, hô hào, vận động toàn dân đi bầu cử, cuộc bầu cử chưa diễn ra thì mọi chức vụ từ chủ tịch nước, chủ tịch Quốc hội, đến chủ tịch tỉnh, chủ tịch Hội đồng nhân dân tỉnh, quận, huyện, phường, xã kể cả chức vụ thủ tướng, tổng bí thư đảng… đều đã được đảng chỉ định sẵn thậm chí đã quy hoạch sẵn trước đó vài năm. Như vậy, đảng còn bày trò, bắt buộc toàn dân phải đi bầu cử làm gì cho tốn công, tốn của, tốn thời gian một cách hoang phí, giả tạo?!
- Noi gương “Bác”, thực hiện tư tưởng của “Bác” để cho đảng luôn nắm quyền điều hành quốc hội, tước hết mọi quyền bầu cử ứng cử dân chủ của nhân dân, đến tận hôm nay, đến tận năm 2013 rồi, nhân dân Việt Nam vẫn chưa có quyền dân chủ quyết định vận mệnh đất nước .

3/ Trung thành học thuyết Mác Lê nin và tư tưởng Mao Trạch Đông:
- Nǎm 1958 Ch tch H Chí Minh viết tác phm “Đạo đức cách mng, trong đó Người” nêu lên “tư cách của một người đảng viên là ra sức học tập chủ nghĩa Mác – Lênin…”. Chủ nghĩa Mác-Lê nin hay ho đến nỗi mà Liên Xô và các nước cộng sản Đông Âu bị thất bại thảm hại như thế đấy hay sao? Nhưng nó lại là tư tưởng chính thức, là kim chỉ nam cho mọi hành động của “Bác”.

- HCM đã mang học thuyết Mác-Lê-Mao là học thuyết phi nhân về Việt Nam làm mặt trời dẫn đường cho dân tộc, lại gọi học thuyết này là nhân đạo nhất, văn minh nhất, tốt nhất và đến khi làm chủ tịch đảng và chủ tịch nước, ông đã cho ghi vào điều lệ đảng: “Đảng ta lấy chủ nghĩa Mác-Lênin- Xtalin và tư tưởng Mao Trạch Đông làm Kim Chỉ Nam cho mọi hành động” (Điều lệ đảng lao động Việt Nam năm 1951). Trong khi đó, ai cũng đã biết, Xtalin, Mao Trạch Đông, Hít le, Polpốt là 4 kẻ giết người “vĩ đại” nhất thế kỷ XX, trong bốn ông đó thì có ba ông là cộng sản rồi, riêng Mao và Xtalin đã giết hàng trăm triệu đồng bào mình vì cho họ là bất đồng chính kiến.

4/ Tư tưởng mất dân chủ trong văn hóa:

- Trong cuộc CCRĐ của ông Hồ, cụ Nguyễn Mai (1876-1954) là hậu duệ đời thứ 14 của dòng họ Nguyễn Tiên Điền, gọi thi hào Nguyễn Du (1765-1820) đời thứ 11 là bác, đầu năm 1954, lúc 78 tuổi, cụ bị đội và đoàn CCRĐ quy là địa chủ (vì có vài mẫu ruộng cho thuê để sống) lại bị “kích” lên thành phần phong kiến cường hào (vì cụ từng đỗ cử nhân khoa Canh Tý (1900) lúc 24 tuổi, lại đỗ Tiến sĩ khoa Giáp Thìn (1904) lúc 28 tuổi), mà thật ra cụ không hề nhận chức tước, phẩm hàm gì, chỉ cam phận sống thanh nhàn ẩn dật. Cụ bị đấu tố ba đêm liền, bị kết án 15 năm tù khổ sai, bị giam ở trại Đâng, tỉnh Hà Tĩnh, là nơi nước rất độc, nên ngay mùa Thu năm ấy, cụ bị phù thũng chết trong trại tù, bị vùi xác ở ven rừng.

Cụ Nghè Nguyễn Mai từ trần trong uất hận là nỗi đau lớn, nhưng nỗi đau còn lớn hơn nữa cho dân tộc là do cụ bị quy oan như vậy, mà đội CCRĐ đã phá hủy nhiều đền đài, bia, miếu thờ của các danh nhân họ Nguyễn Tiên Điền và nghiêm trọng hơn nữa đã đốt cháy ngôi nhà năm gian chứa đầy thư tịch quý giá của dòng họ Nguyễn Tiên Điền, trong đó có di cảo của đại thi hào Nguyễn Du. Một sự mất mát lớn lao về văn hóa không có gì bù lại được! (Xem sách “Bể Dâu Trong Dòng Họ Nguyễn Du” của Đặng Cao Ruyện, NXB Miền Đông Hoa Kỳ, 2002, tr. 200, 201).

Chưa hết, trong cuộc hội nghị cán bộ do TƯ Đảng triệu tập sau khi có nghị quyết sửa sai trong CCRĐ hồi tháng 09/1956, ông Cù Huy Cận, lúc đó là thứ trưởng Bộ Văn hóa, nói ở cuộc họp tổ là: “Tấm bia đá của vua Lê Lợi đã bị đội CCRĐ phá hủy… ”.” . Đây là một tội ác tày trời đối với lịch sử, đối với tổ tiên cha ông mà như thế đời đời Hồ Chí Minh cũng không thể nào là người có đạo đức, là “danh nhân văn hóa” cho được khi chính ông ta bày ra cái cuộc CCRĐ bất nhân, bất nghĩa, phản dân chủ, hủy diệt văn hóa này!

- Mặc dù “Bác” Mao Trạch Đông nói rằng: “Trí thức chỉ là cục phân” nhưng “Bác” vẫn tôn thờ, ca ngợi và chủ trương thực hiện theo tư tưởng của Mao, thế thì “Bác” có ưa gì trí thức? Có thật sự quan tâm gì cho sự phát triển của văn hóa, giáo dục Việt Nam.

- “Đề cương văn hoá Việt Nam” của đảng cộng sản Đông Dương (ĐCSĐD) do tổng bí thư Trường Chinh soạn thảo năm 1943 là một đề cương với khẩu hiệu của ĐCSĐD từ năm 1930 (là đảng do HCM lập ra) là tiêu diệt trí thức “Trí phú địa hào đào tận gốc trốc tận rễ”. Tiêu diệt trí thức cũng là tiêu diệt văn hoá. ĐCSĐD diệt hết trí thức mà còn đòi bàn về văn hoá thì nghĩa là sao?

- Ngày 15 tháng 12 năm 1956, HCM ký một “Sắc lệnh” tước hết quyền Tự do Ngôn luận của báo chí được gọi là “Sắc lệnh Báo chí”. Kể từ đấy, báo chí bắt buộc phải phục vụ chính quyền chuyên chính vô sản. Mọi cá nhân vi phạm sẽ bị phạt tù từ 5 năm tới chung thân khổ sai, và tài sản, nếu có, sẽ bị tịch thu. Ngày “Sắc lệnh Báo chí” của HCM được ban hành là ngày các báo “Đất Mới”, “Trăm Hoa”, “Nhân Văn Giai Phẩm” đồng loạt chết không cần cáo phó. Sau khi ban hành “Sắc lệnh” tước đoạt quyền tự do ngôn luận của người dân Việt Nam, HCM ra lệnh cho các cán bộ đảng CSVN bắt đầu phát động chiến dịch “đấu tố văn nghệ sĩ”.

- Noi gương và thực hiện tư tưởng HCM, đến tận hôm nay, năm 2013, Luật Báo Chí của CSVN qui định Điều 1 và 11 như sau: Điều 1/: “… Báo chí là cơ quan ngôn luận của các tổ chức của đảng, cơ quan nhà nước, tổ chức xã hội, là diễn đàn của nhân dân… “. Điều 11/: “… Cơ quan chủ quản báo chí là tổ chức của đảng, cơ quan nhà nước, tổ chức xã hội, đứng tên xin phép thành lập cơ quan báo chí… ” “?”. Tính chất phi dân chủ đã lộ rõ qua hai điều luật ghi trên. Đồng thời, người ta cũng thấy quá rõ độc quyền thông tin và độc quyền ngôn luận của đảng. Noi gương và thực hiện tư tưởng HCM, thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, trong thế kỷ 21 này cũng ra lệnh cấm tự do báo chí, cấm báo chí tư nhân. “?”

- Có người nói: “Ngòi bút còn nguy hiểm hơn cả một sư đoàn”. Thế nên, người ta không còn lấy làm lạ tại sao HCM đã đòi hỏi tự do báo chí lúc chưa cầm quyền nhưng không dám ban bố tự do ngôn luận cho người dân Việt Nam khi ông ta đã nắm quyền hành trong tay.

- HCM đã cấm không cho các trường tư mở cửa, nên sau khi CSVN chiếm trọn miền Nam, những năm đầu sau năm 1975, thực hiện theo tư tưởng HCM, nhà cầm quyền CSVN đã đóng cửa các trường tư và dùng các cơ sở này làm nơi ăn ở cho cán bộ, làm kho thóc hoặc nhốt trâu bò… Mặc khác, đảng cũng nắm luôn độc quyền giáo dục. Không một tư nhân nào có quyền xen vào hay chia sẻ quyền giảng dạy cả. Không có một hệ thống trường tư nào được chấp nhận. Không một giáo án, giáo trình, phương pháp, đề tài nào, môn học nào được giảng dạy mà không có sự kiểm soát gắt gao của đảng. Nếu không học và làm theo cách dân chủ, tự do, kinh tế thị trường của Mỹ, mà chỉ theo tư tưởng HCM phản động thì đất nước ta ngày nay làm sao có được các trường tư nhân? Làm sao có ai du học ở Mỹ, ở các nước tư bản phương Tây? Và làm sao có được nhân tài?

CSVN không đóng cửa các trường công lập, không giới hạn mở thêm các phân khoa đại học, nhưng CSVN noi gương HCM, tìm cách kìm hãm mức phát triển học vấn qua chính sách gạn lọc lý lịch trong các kỳ thi, bỏ bê trường sở trong tình trạng hư nát, lơ là đối với lời kêu đói của tập thể giáo chức, trí thức, …Tất cả những thủ thuật này, cộng thêm tình hình kinh tế đói khát đã tạo thành một thứ động lực thôi thúc học sinh bỏ học. Khi còn sống, HCM cũng không quan tâm tới chuyện càng ngày số học sinh càng ít đi, chỉ quan tâm số lượng bộ đội tăng lên để xâm lược miền Nam, đánh Mỹ dùm cộng sản Trung Quốc. Bởi vậy, người hiểu được bản chất CS đã không lấy làm lạ tại sao khi nắm quyền cai trị, HCM đã không thực hiện những điều mà họ Hồ trước đó đã từng đưa yêu sách đòi hỏi thực dân Pháp phải làm.

5/ Tư tưởng mất dân chủ trong Tôn giáo:

- HCM tận dụng Học thuyết Mác-Lênin trong việc tiêu diệt tôn giáo là một việc làm hết sức tàn ác và sai lầm. Thật vậy, phát súng phản động đầu tiên mà cộng sản Hồ Chí Minh áp dụng học thuyết Mác-Lênin là đàn áp tôn giáo trước khi cải cách ruộng đất. Việc làm này là để thể hiện “ý thức hệ Marxism” với lời dạy của Marx: “Tôn giáo là thuốc phiện của quần chúng” nên phải giúp quần chúng “cai nghiện” và “phát súng này” cũng mở đường nhằm thực hiện một chế độ cộng sản “vô thần” mà cũng chính học thuyết này rao giảng. Cuộc đàn áp của CSVN dưới thời Hồ Chí Minh cầm quyền mang tính toàn diện từ Bắc chí Nam, ngay từ 1945 đến 1949 xảy ra hàng loạt các vụ giết tín đồ các giáo phái một cách bừa bãi, đặc biệt là đạo Cao Đài (ở Tây Ninh, Gia Định, Thủ Dầu Một, Biên Hoà, Bà Rịa, Long An) và đạo Hoà Hảo (ở Long Xuyên, Châu Đốc, Rạch Giá, Bạc Liêu, Cần Thơ). Có vụ giết tập thể hàng trăm tín đồ Cao Đài tại xã Phú Mỹ Hưng – Củ Chi. Hàng ngàn tín đồ Phật giáo Hòa Hảo ở An Giang v.v.

Thời Hồ Chí Minh còn sống, ở miền Bắc, chùa chiền – nơi tu dưỡng tinh thần, đạo lý dân tộc từ ngàn đời để lại cũng bị tàn phá hoặc bỏ hoang đổ nát. Thiên Chúa Giáo, Tin lành thì bị đàn áp quyết liệt. Nhiều nhà thờ bị biến thành kho chứa thóc, nơi sinh hoạt đoàn, nơi nhốt trâu bò…Từ sau 1975 đến nay (2013), Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, Phật giáo Hòa Hảo… cũng bị chung số phận ấy. Bao tín đồ của các giáo phái đã phải tự thiêu (thậm chí tự thiêu tập thể) nhằm phản tỉnh một chế độ bạo tàn.

- Khống chế, bắt bớ, tra tấn, tù đày, giết hại các linh mục, tu sĩ, tiêu diệt các chùa chiền, nhà thờ xảy ra ở khắp cả miền Bắc lẫn miền Nam trong thời Hồ Chí Minh đang trực tiếp cầm quyền, và tư tưởng đó được đảng CSVN tiếp tục thực hiện đến tận hôm nay là đã qua thế kỷ 21 như lời kể của các nạn nhân còn sống sót từ “Trại giam Cổng Trời” mà đài RFA đã đưa tin. Từ ngày 25 tháng 12/2010 đến 28 tháng 12/2010, biên tập viên Mặc Lâm, đài RFA đã đưa tin về “Trại Giam Cổng Trời” (Trong Phần 1, Chương 1 sách Luật Rừng Trong Rừng Luật từ trang 37 đến trang 82 có ghi lại việc này). Qua đó, ai cũng thấy tội ác của HCM và đảng CSVN đối với tôn giáo còn tàn bạo, dữ dội hơn như người ta tưởng. Không chỉ với thời gian từ 1945 đến 1949 mà cả những thời gian sau này, CSVN đã áp dụng tư tưởng HCM để rồi vẫn tiếp tục tàn ác vô cùng đối với tôn giáo.

Qua lời kể của những nhân chứng, tội ác của Hồ Chí Minh và đảng CSVN xài luật rừng để hành hạ tù binh, bách hại tôn giáo đã hiện rõ. Những tiếng nói của những tù nhân còn sống sót là những bằng chứng hùng hồn vạch trần tội ác của Hồ Chí Minh và đảng CSVN đối với tôn giáo nói riêng và đối với dân tộc Việt Nam nói chung. Tội ác này quả thật là khủng khiếp, thật là một vết nhơ trong lịch sử nhân loại đáng bị cả thế giới phỉ nhổ và lên án đến muôn đời!

6/ Tư tưởng mất dân chủ trong kinh tế, cướp đất của dân:

- Ngày 04/12/1953 Hồ Chí Minh đã ký Sắc lệnh số 197/ SL ban hành Luật Cải cách ruộng đất (CCRĐ). Tư tưởng về CCRĐ của ông Hồ đã giết hại và nhục hình hơn 200 ngàn đồng bào vô tội trong đó có hơn 20 ngàn đảng viên… Cải cách ruộng đất của ông Hồ và đảng CSVN tai hại như thế nào thì ai cũng biết rồi, quá sợ rồi! Cải cách ruộng đất không đem lại kết quả gì, tưởng rằng người dân sẽ được chia ruộng đất nhưng HCM đã mị dân, lừa dân, sau đó, ông ta chỉ đạo cho đảng cộng sản cướp hết đất của dân bằng cách lập ra cái gọi là “Hợp tác hóa nông nghiệp” và tuyên truyền lừa đảo rằng: “Đất đai là sở hữa toàn dân”. Đến tận thế kỷ 21 này, noi gương và làm theo tư tưởng HCM, đảng cộng sản vẫn tiếp tục hô hào và thực hiện “đất đai là sở hữu toàn dân”, ra sức hành hạ, giết hại dân nghèo để cướp nhà cướp đất ào ạt, tràn lan gây ra nạn dân oan khổng lồ hết phương cứu chữa. Rõ ràng, tư tưởng Hồ Chí Minh đeo đuổi quyết liệt “cải cách ruộng đất”, “hợp tác hóa nông nghiệp” và “đất đai là sở hữu toàn dân” cho thấy tư tưởng ông ta là một loại tư tưởng cực kỳ phản động, hết sức ngu xuẩn.

- Từ ngày 16 đến ngày 30/4/1959, và từ ngày 1 đến ngày 10/6/1959, tại Hà Nội, dưới sự chủ trì của chủ tịch đảng và chủ tịch nước Hồ Chí Minh, Ban chấp hành trung ương đảng khoá II đã họp Hội nghị lần thứ 16 (mở rộng) và ra Nghị quyết Về vấn đề Hợp tác hóa nông nghiệp và Cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh theo chủ nghĩa xã hội. Nghị quyết Hội nghị này khẳng định: “Một trong những nhiệm vụ của cách mạng xã hội chủ nghĩa là xoá bỏ kinh tế tư bản tư doanh, xoá bỏ chế độ chiếm hữu tư bản chủ nghĩa về tư liệu sản xuất, xoá bỏ giai cấp tư sản.” Sau đó chủ trương này được khẳng định nhiều lần là “xóa bỏ giai cấp tư bản và kinh doanh tư bản chủ nghĩa”. Hội nghị này xác định: “Đảng chủ trương từng bước “cải tạo” công thương nghiệp tư bản tư doanh nhằm cải tạo quan hệ sản xuất tư bản chủ nghĩa, xoá bỏ chế độ chiếm hữu tư nhân về tư liệu sản xuất,… giáo dục, tuyên truyền tư tưởng xã hội chủ nghĩa.

Thực hiện tư tưởng này của HCM, đảng CSVN đã làm cuộc cướp tài sản: đất đai, nhà cửa, xưởng máy, gồm tư liệu sản xuất và phương tiện sản xuất của các nhà tư sản dân tộc, hoặc những nhà buôn, nhà kinh doanh công thương nghiệp, tiểu thủ công nghiệp có tên là Cải tạo tư sản tư doanh trên các thành thị miền Bắc sau năm 1954. Đảng CSVN lừa nông dân miền Bắc gọi là phong trào hợp tác hoá nông nghiệp để cướp sạch ruộng đất của nông dân bắt đầu từ năm 1959-1960. Việc làm này chẳng khác nào đảng cướp hết đất đai ruộng vườn rồi gom các người nông dân tập trung lại như “súc vật”, như những “đàn cừu” để cán bộ đảng chăn, dắt “?”…

Tư tưởng của Hồ Chí Minh là thế ư, là sai lầm quá đỗi! Thực hiện hợp tác hóa nông nghiệp, cải tạo công thương nghiệp, … làm điêu tàn xã hội miền Bắc. Sau khi HCM chết đi, xâm lược được miền Nam, đảng CSVN tiếp tục làm theo tư tưởng HCM, tiếp tục thực hiện hợp tác hóa nông nghiệp, cải tạo công thương nghiệp ở miền Nam… làm cho miền Nam biến thành thời kỳ đồ đá, còn thua chế độ phong kiến lạc hậu nữa. Thành phố hoang tàn, nông thôn, ruộng vườn tiêu điều, xơ xác, đói kém tràn lan.

Người dân không có cơm ăn, không có áo mặc… Ai ai cũng đói trơ xương ra như những con ma đói… Tư tưởng Hồ Chí Minh là tư tưởng quá sức phản động, quá sức phản khoa học (nếu không muốn nói là quá bậy bạ, thối nát). Hay ho gì cái thứ rác rưởi đó mà đảng CSVN cứ mang ra mà tâng bốc, mà mị dân, lừa dân, mà thần thánh hóa tên lãnh tụ phản động mãi như thế “?”! Người dân bị tước đoạt mất hết quyền sở hữu tư nhân về đất đai, mất hết quyền sở hữu tư nhân về tư liệu sản xuất. Nhưng chỉ có cái đó, chỉ có cái quyền sở hữu tư nhân kỳ diệu đó nó mới là cội nguồn cảm hứng, là động lực to lớn cho sự phát triển kinh tế. Thế mà tư tưởng HCM là triệt tiêu nó, thì HCM quả là quá đần độn, nếu không muốn nói là “ngu dốt” chứ làm sao ông ta có tư tưởng ra trò trống gì mà đáng để cho ai học hỏi?!

- Ngày 1/1/1960, Chủ tịch Hồ Chí Minh ký sắc lệnh công bố hiến pháp mới xác nhận chính thức miền Bắc bước vào thời kỳ quá độ tiến lên Chủ nghĩa xã hội. Tư tưởng HCM đưa miền Bắc tiến lên “CNXH hoang tưởng” là “tư tưởng kiệt xuất” đáng để đảng cộng sản học tập, ca tụng muôn thuở chăng?

- Tại Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ III Đảng Lao động Việt Nam, tháng 9 nǎm 1960, Ch tch H ch rõ: “Đại hội lần này là Đại hội xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc và đấu tranh thống nhất nước nhà”. Sau năm 1975 và đến tận hôm nay (là năm 2013), đảng CSVN vẫn còn chưa chịu từ bỏ tư tưởng phản động, phản khoa học của HCM, vẫn còn tiếp tục hô hào tiến lên “CNXH hoang tưởng” trong kỳ đại hội đảng XI.

7/ Tư tưởng thực hiện chiến tranh, xâm lược miền Nam, đánh Mỹ dùm cộng sản Trung Quốc:

- HCM đã nói “Dầu có đốt cháy cả dãy trường sơn cũng quyết tâm giải phóng miền Nam thống nhất đất nước”. Tư tưởng xâm lược miền Nam, thực hiện chế độ cộng sản độc tài, độc đảng trên toàn quốc, tiêu diệt nền dân chủ miền Nam của ông Hồ là ông ta đã phạm tội ác chủ mưu giết người hàng loạt, chống nhân loại, hại dân, hại nước rõ ràng nhất và ông ta cũng đã trực tiếp thực hiện tư tưởng đó để gây tang tóc cho đồng bào miền Nam nói riêng và cả nước nói chung! Thực hiện chủ trương chiến tranh, xâm lược miền Nam, nhưng HCM luôn mị dân, lừa dân bằng việc ngụy trang, che đậy việc chiến tranh xâm lược miền Nam bằng mỹ từ: “Giải phóng miền Nam thống nhất đất nước, chống Mỹ cứu nước v.v…” để rồi lợi dụng lòng yêu nước của nhân dân ta, làm cho lòng yêu nước bị đặt không đúng chỗ.

- Tư tưởng HCM làm tay sai cho Trung Quốc, Liên Xô để bắt dân Việt Nam ta đánh Mỹ dùm cho hai siêu cường cộng sản này mà chủ yếu là đánh Mỹ dùm cộng sản Trung Quốc, lừa dân gọi là cuộc chống Mỹ cứu nước.

- Thực hiện tư tưởng gây chiến tranh xâm lược miền Nam của HCM, đảng CSVN đã lợi dụng lòng yêu nước của nhân dân Việt Nam xây dựng một lực lượng quân sự khổng lồ “để đảm bảo yêu cầu bảo vệ miền Bắc cộng sản và chi viện cho miền Nam kháng chiến chống Mỹ cứu nước”. Chính phủ cộng sản đã cho cải tạo, nâng cấp và mở rộng hệ thống giao thông chiến lược ở cả 2 miền Nam – Bắc. Công tác chi viện quân sự, quân đội cho miền Nam trong giai đoạn 1961 – 1963 bắt đầu được tăng cường: tổng cộng có hơn 4 vạn cán bộ được chuyển vào miền Nam. Đến năm 1964, các đơn vị cơ động cấp trung đoàn đã được đưa vào Nam kèm với sự trang bị vũ khí, đạn dược đầy đủ, hùng hậu nhất…

8/ Tư tưởng bế quan tỏa cảng:

Ngày 3 – 2 – 1947, Chủ tịch Hồ Chí Minh ký Sắc lệnh số 13/SL, cấm xuất nhập cảng hàng hoá với nội dung: “Kể từ ngày ban bố Sắc lệnh này cho đến khi có lệnh mới thì trong toàn thể nước Việt Nam sự xuất cảng nhập cảng tất cả các thứ hàng đều cấm”. Việc làm này của Hồ Chí Minh cũng giống như chính sách bế quan tỏa cảng mà trước đó, triều đình phong kiến nhà Nguyễn đã từng thực hiện. Tư tưởng lạc hậu như vậy chỉ đem lại nỗi thống khổ cho người dân, sự chậm tiến cho đất nước để nhằm bảo vệ “ngai vàng” của những kẻ độc tài vì họ luôn lo sợ mọi thứ, lo sợ bất cứ điều gì có thể ảnh hưởng đến ngai vàng độc tài, mất dân chủ của họ.

9/ Tư tưởng bưng bít thông tin, che giấu sự thật, che giấu tội lỗi, giả dối, mị dân, không có tinh thần phê và tự phê tốt:

- Hồ Chí Minh mạo nhận quyển thơ “Ngục Trung Nhật Ký” là của mình ( như theo đường link http://quanvan.net/index.php?view=story&subjectid=27715 ).

- Hồ Chí Minh có vợ có hôn thú với Tăng Tuyết Minh, có vợ có đăng ký với Nguyễn Thị Minh Khai… Giáo sư Hoàng Tranh – viện phó Viện Khoa học Xã hội Đại học Quảng Tây, Trung Quốc, tác giả cuốn “Hồ Chí Minh với Trung Quốc” đã cho biết: Tăng Tuyết Minh, quê ở huyện Mai, tỉnh Quảng Đông, sinh tháng 10/1905, ở thành phố Quảng Châu. Tháng 10 năm 1926, Hồ Chí Minh lúc đó lấy tên là Lý Thụy, tổ chức hôn lễ tại nhà hàng Thái Bình, với sự chứng kiến của Đặng Dĩnh Siêu, vợ của Chu Ân Lai (Thủ tướng Trung Quốc sau này). Năm 1927 ông Hồ rời Trung Quốc đi nhiều nước khác. Mùa thu 1928, HCM từ châu Âu đến Thái Lan và hoạt động ở đó cho đến cuối năm 1929. Từ Thái Lan, HCM có viết một lá thơ gởi cho người vợ Tăng Tuyết Minh. Bức thư đó đã nhanh chóng lọt vào tay cơ quan mật thám Pháp ở Đông Dương, cuối cùng thành vật lưu trữ tại Cục hồ sơ can án quốc gia của nước Pháp.
Năm 1990, Nhà xuất bản Gallimard ở Pháp đã cho ra mắt cuốn sách “Hồ Chí Minh – từ Đông Dương đến Việt Nam”, giữa tranh ảnh minh họa trong sách có bản in chụp bức thư bằng Trung văn nói trên của Hồ Chí Minh gửi cho vợ, với những dòng thuyết minh: “Thư của Nguyễn Ái Quốc (tức Hồ Chí Minh) viết cho vợ. Chuyển tới cơ quan đặc vụ Đông Dương ngày 14 tháng 8 năm 1928 ”. Lá thơ này hiện còn tàng trữ tại bảo tàng viện Aix En Provence tại Pháp và được xác nhận là bút tích của Hồ Chí Minh. Mãi đến tháng 5-1950, theo GS Hoàng Tranh, bà Tăng Tuyết Minh, qua đọc báo Nhân Dân (Trung Quốc) mới thấy hình Chủ tịch Hồ Chí Minh cùng với tóm tắt tiểu sử, bà biết chắc đó chính là chồng mình. Bà đã cố gắng liên lạc với ông qua đại sứ Hoàng Văn Hoan và tổ chức đảng Cộng sản Trung Quốc, nhưng tất cả cố gắng của bà “đều như đá chìm biển khơi (“?”).

Bà Sophie Quinn-Judge, Tiến sĩ sử học người Anh đã viết quyển sách “Ho Chi Minh The Missing Years” cũng đã xác nhận như thế về người vợ Tăng Tuyết Minh này của HCM. Ngoài ra, bà đã trưng ra những tờ phô tô passport, visa của Hồ Chí Minh (1923-1924 và 1934-1935) và Nguyễn Thị Minh Khai (1934) khi họ đăng ký xuất nhập cảnh, ra vào Liên xô. Khi ấy, Hồ Chí Minh và Nguyễn Thị Minh Khai có đăng ký, kê khai với chính quyền Liên xô, họ là vợ chồng…

Bà Sophie Quinn-Judge cũng cho biết: “Sở Cảnh sát Hồng Kông đã bắt được một lá thư của Nguyễn Thị Minh Khai viết từ Hồng Kông ghi rõ đã lấy chồng là Nguyễn Ái Quốc, với bí danh là Lin. Khi ấy, Nguyễn Thị Minh Khai đang làm thư ký riêng cho Hồ Chí Minh tại Hồng Kông. Có chứng tích trong văn khố quốc tế cộng sản cũng như trong văn khố của cảnh sát Pháp, ví dụ là vào năm 1934, có một phái đoàn CSVN sang họp Đại hội thứ 7 quốc tế cộng sản ở Matxcơva, có mang hai lá thư của Hà Huy Tập là một trong những người lãnh đạo đảng cộng sản Đông Dương lúc bấy giờ, một trong hai lá thư đó, có một bức thư nói rằng: “Vợ của ông Nguyễn Ái Quốc là Nguyễn Thị Minh Khai sẽ sang họp”. Lần đó, phái đoàn Việt Nam gồm nhiều đàn ông, nhưng chỉ có một người phụ nữ duy nhất là Nguyễn Thị Minh Khai sang họp. Khi sang đến Mạc Tư Khoa, cô ta phải điền một mẫu ghi danh, trong đó phải khai tất cả những chi tiết cá nhân, những người mình quen biết và những thông tin khác nữa. Ở phần (nơi dòng) hỏi về hôn nhân, cô ta ghi là có chồng, rồi cô ta ghi là Quốc và mở ngoặc là Lin, là tên bí danh của Hồ Chí Minh lúc bấy giờ ở Mạc Tư Khoa chính là chồng của cô ta”…

Ngoài ra, có nhiều tài liệu và nhân chứng nói rằng HCM còn có nhiều người vợ khác và cũng đã có con. Mặc dù có nhiều vợ như thế, nhưng HCM không bao giờ khai báo trong lý lịch, và cũng không bao giờ ông ta công nhận là đã có vợ con, mà ông còn nói rằng: “Hy sinh quyền lợi cá nhân, hy sinh hạnh phúc riêng tư để suốt đời chỉ biết vì nước, vì dân, …”. Vợ con ông ta mà ông ta còn không biết thương yêu thì làm gì có chuyện ông ta biết thương yêu nhân dân? Việc làm đó của ông Hồ đã thể hiện tư tưởng của một người giả dối, phụ bạc, vô trách nhiệm với vợ con. Bởi vì, với vai trò là chủ tịch đảng, chủ tịch nước, đảng CSVN và Trung Quốc khi ấy thân nhau, HCM thừa sức để tìm người vợ Tăng Tuyết Minh của ông, muốn tìm gặp lại là một chuyện không khó chỉ trừ khi ông ta không muốn mà thôi. Về những người vợ của mình, HCM luôn tìm mọi cách bưng bít thông tin, che dấu sự thật. Tư tưởng này đến tận hôm nay, vẫn được đảng CSVN làm theo rất tốt, nếu ai nói HCM có vợ, có con sẽ bị đảng trù dập, bỏ tù ngay!

- Trong sai lầm về cải cách ruộng đất ở miền Bắc, với vai trò là chủ tịch đảng và chủ tịch nước, Hồ Chí Minh đã phạm tội ác diệt chủng, giết người hàng loại, chống nhân loại, nhưng ông ta không chịu từ chức mà đổ tội cho Trường Chinh, cách chức Trường Chinh và ông Hồ còn tránh né, không chịu công khai nhận lỗi mà giao cho Võ Nguyên Giáp thay thế ông ta để công khai đọc lời “xin lỗi nhân dân”. Cụ thể là vào ngày 29 tháng 10 năm 1956, Đại tướng Võ Nguyên Giáp, thay mặt chủ tịch nước đọc bản báo cáo của Hội nghị lần thứ 10 Ban Chấp hành Trung ương đảng tại nhà hát lớn Hà Nội, kê khai sai lầm, đọc thư xin lỗi nhân dân của Hồ Chí Minh và phát động chiến dịch sửa sai, phục hồi các chức vụ, tài sản cho cán bộ, bộ đội bị đấu tố trong vụ Cải cách ruộng đất.

10/ Tư tưởng phản quốc, bán nước, mù quáng, chủ quan trong nhìn nhận kẻ thù của HCM:

- Hồ Chí Minh rước giặc Trung Quốc vào Việt Nam, “cõng rắn về cắn gà nhà”, dâng đất, dâng biển cho Trung Quốc qua việc lấy tư cách là chủ tịch đảng, chủ tịch nước đã chỉ đạo cho Phạm Văn Đồng là thủ tướng CSVN lúc bấy giờ, ký công hàm dâng các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa cùng các vùng biển trực thuộc cho cộng sản Trung Quốc (như trên đã nói). Đó là công hàm bán nước ngày 14 tháng 9 năm 1958 do Phạm Văn Đồng ký theo chỉ đạo của Hồ Chí Minh nhằm phúc đáp bản tuyên bố ngày 04/9/1958 của chính phủ Trung Quốc quyết định về hải phận của Trung Quốc rằng các quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và các vùng biển trực thuộc hai quần đảo này là của Trung Quốc.

Vì lý do độc tài, độc đảng chuyên xài luật rừng, cho nên Hồ Chí Minh và đảng CSVN không hề dám đem việc dâng đất, dâng biển cho cộng sản Trung Quốc ra hỏi ý kiến toàn dân, hay đem ra bàn trước Quốc hội, đồng thời, Quốc hội Việt Nam cũng chỉ là một quốc hội bù nhìn cúi đầu xu nịnh theo đảng, theo “Bác”. Noi gương “Bác”, học tập làm theo tư tưởng “Bác”, đến tận thế kỷ 21 này, đảng CSVN vẫn tiếp tục phản quốc, bán nước, đè đầu cưỡi cổ quốc hội bù nhìn. Bằng chứng là việc Nông Đức Mạnh (khi còn đương chức tổng bí thư đảng CSVN) đã hèn mạt ký kết và làm lễ bàn giao, giao đất biên giới phía Bắc với Hồ Cẩm Đào – tổng bí thư kiêm chủ tịch cộng sản Trung Quốc, cũng như giao đất, giao biển cho cộng sản Trung Quốc đâu cần hỏi ý kiến nhân dân và cần gì thông qua quốc hội (“?”). Sự việc như vậy cũng giống như ông thủ tướng Phạm Văn Đồng trước đây vâng lệnh đảng và Hồ Chí Minh đã ký giấy dâng biển, đảo trong đó có quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa cho cộng sản Trung Quốc năm 1958 mà đâu cần hỏi ý kiến nhân dân đâu? Chế độ độc tài nguy hại là thế đấy!

Trước đây, ngày 4 tháng 9 năm 1958, thủ tướng CHND Trung Hoa Chu Ân Lai công bố quyết định của Chính phủ cộng sản Trung Quốc nới rộng lãnh hải ra 12 hải lý, có đính kèm bản đồ đường ranh giới lãnh hải tính từ lục địa và các hải đảo thuộc cộng sản Trung Quốc trong đó có Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. Ngày 14 tháng 9 năm 1958, Theo sự chỉ đạo của chủ tịch Hồ Chí Minh, thủ tướng Việt Nam Dân chủ Cộng hòa Phạm Văn Đồng đã gửi công hàm cho thủ tướng Chu Ân Lai với nội dung: “Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4-9-1958 của Chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa quyết định về hải phận của Trung Quốc”. Công hàm này cũng đăng một lần trên báo Nhân Dân số 1653, ngày 22/9/1958. Điều đó có nghĩa là Phạm Văn Đồng và đảng của Hồ chí Minh đã đồng ý dâng hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và thêm những vùng biển trực thuộc hai quần đảo này tức một phần biển Đông của Việt Nam cho Trung Cộng.

Nếu ngày 14/09/2008 phía Trung Quốc chưa họp báo công khai công hàm của ông Phạm Văn Đồng, nguyên Thủ tướng nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa đã xác nhận hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là của Trung Quốc thì đến tận mai sau, có lẽ sẽ còn rất nhiều người dân Việt Nam vẫn chưa biết vụ này đã xảy ra. Đảng CSVN và Hồ Chí Minh rất tài giỏi trong chuyện ém nhẹm, bưng bít thông tin “mật” sau những chuyện tày trời mà họ “đã lỡ làm”. Sau 50 năm, một sự thật được tiết lộ một cách phũ phàng, mặc dù trước đây cũng đã có một thông tin nhưng chưa chính thức (đăng báo chỉ một lần duy nhất). Giờ đây chúng ta bàng hoàng, thảng thốt: Kể từ nay, có ai còn dám tin những gì đảng CSVN làm? Có ai còn dám tin những lời đường mật, đầu môi, chót lưỡi của đảng CSVN làm theo tư tưởng “Bác Hồ” nữa hay không? Hậu quả của chế độ cộng sản gây ra cho dân tộc ta, đất nước ta quả là nguy hiểm, khủng khiếp khôn lường! Những chuyện làm bậy bạ, sai trái kể cả bán nước, phản quốc nhưng Hồ Chí Minh và đảng CSVN vẫn dám làm và luôn cố sức che dấu, bưng bít thông tin, lại còn cho là “bí mật quốc gia” “?”

Việc cộng sản Trung Quốc xâm lược Hoàng Sa, Trường Sa gây thiệt hại về người và của cho nhân dân Việt Nam thật là khủng khiếp! Thế mà sau đó, noi theo gương “Bác”, học tập và làm theo tư tưởng Hồ Chí Minh, Nông Đức Mạnh (đang lúc còn làm tổng bí thư đảng CSVN) không hề có phản ứng gì, nhiều lần vẫn bắt tay, vui cười, niềm nở hớn hở như không có chuyện gì xảy ra với tổng bí thư, chủ tịch cộng sản Trung Quốc Hồ Cẩm Đào. Ngoài ra, Mạnh và Bộ Chính trị đảng còn âm thầm bán nước, thỏa hiệp cắt đất biên giới phía Bắc, Vùng biển vịnh Bắc Bộ giao cho cộng sản Trung Quốc. Họ chính là những kẻ bán nước, phản quốc, hèn hạ cúi đầu để cộng sản Trung Quốc xâm lược hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. “Giao đất” cho bọn giặc cộng sản Trung Quốc sao mà dễ dàng đến thế, trong khi giao đất cho dân Việt Nam mình thì không chịu giao mà còn tìm mọi cách cướp bóc thêm đất của dân theo tư tưởng mị dân, lừa dân của Hồ Chí Minh về “cải cách ruộng đất”, “hợp tác hóa nông nghiệp” và “đất đai là sở hữu toàn dân”, đã tạo nên nạn dân oan khổng lồ hết phương cứu chữa (“?”).
-Chỉ có giặc Trung Quốc mới là kẻ thù nguy hiểm và là kẻ thù truyền kiếp của Việt Nam, chỉ có quân cộng sản Trung Quốc mới xâm lược, chiếm các quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam, chiếm các vùng đất biên giới phía Bắc, chiếm biển, chiếm đảo, cướp bóc, bắt bớ, hành hạ, bắn giết ngư dân Việt Nam dã man. Mỹ đâu có bao giờ có tham vọng chiếm đất, xâm chiếm biển, xâm chiếm đảo của Việt Nam để làm gì… Thử nhìn vào Tây Đức và Đông Đức, Nam Hàn và Bắc Hàn, Nam Việt và Bắc Việt, phần đất theo Mỹ thì đất nước được phát triển, người dân được tự do, dân chủ hay là phần đất theo cộng sản được hơn? Mỹ có xâm lược tàn bạo Tây Đức, có xâm lược tàn bạo Nam Hàn, xâm lược tàn bạo Nam Việt như CSVN tuyên truyền hay không? Mỹ đâu có xâm chiếm Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam bao giờ? Nhưng Hồ Chí Minh luôn cho đế quốc Mỹ là kẻ thù số một. Trong khi, nhiệm vụ của Mỹ đến Việt Nam là chỉ nhằm giúp Việt Nam ngăn chặn bước tiến của cộng sản mà thôi.

11/ Tư tưởng tranh công, cướp công, và kiêu ngạo, tự cao, tự đại:

-Cuộc kháng chiến chống Pháp thắng lợi là do công sức của toàn dân, chứ không phải là chiến công do riêng một mình HCM tạo nên, nhưng khi đến viếng thăm đền thờ Trần Hưng Đạo (còn gọi là đền Kiếp Bạc), HCM có bài thơ với tựa đề “Viếng Đền Kiếp Bạc” như sau:
“Bác anh hùng, tôi cũng anh hùng,
Tôi bác cùng chung nghiệp kiếm cung.
Bác đuổi quân Nguyên thanh kiếm bạc.
Tôi trừ giặc Pháp ngọn cờ hồng.
Bác đưa một nước qua nô lệ.
Tôi dắt năm châu đến đại đồng.
Bác có linh thiêng cười một tiếng,
Mừng tôi cách mạng đã thành công.”

-Trong tác phẩm “Những mẫu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch”, Hồ Chí Minh với bút danh là Trần Dân Tiên đã tự viết để tự đề cao mình: “Bác Hồ được nhân dân ta coi là vị cha già kính yêu của dân tộc; Bác còn vĩ đại hơn Lê Lợi, Trần Hưng Đạo vì đã đưa dân tộc ta vào kỷ nguyên xã hội chủ nghĩa” “?”. Rõ ràng, HCM có tư tưởng ba hoa, khoác lác, tự cao, tự đại. Làm sao ông ta vĩ đại hơn Lê Lợi, Trần Hưng Đạo cho được? Lê Lợi đã lãnh đạo nhân dân ta đánh đuổi 10 vạn quân Minh – Trung Quốc Xâm lược. Cũng từ lẽ đó, Nguyễn Trãi là một vị tướng tài ba của Lê Lợi, phò vua giúp nước, cứu dân, đã được Tổ chức UNESCO của Liên hiệp quốc công nhận là Danh nhân văn hóa và Anh hùng giải phóng dân tộc, chống giặc ngoại xâm.

Trần Hưng Đạo đã ba lần đại thắng quân Mông-Nguyên-Trung Quốc xâm lược. Xin nhắc lại là ba lần đại thắng! Trên thế giới, chưa có một quốc gia nào khác, chưa có một vị tướng nào khác làm được, lập được thành tích hiển hách như Trần Hưng Đạo được. Đế quốc Mông-Nguyên-Trung Quốc thời ấy là bá chủ. Khi ấy, trên thế giới, đế quốc này đánh đến đâu hầu như là thắng đến đó. Quân giặc này rất là hung hãn, rất là hùng mạnh, nó đã xâm lược được rất nhiều quốc gia trên thế giới từ Á sang Âu. Nhưng khi đụng đến Việt Nam, dưới sự chỉ huy của vị tướng tài ba Trần Hưng Đạo, quân dân ta đã đại thắng mà không những chỉ đại thắng một lần mà đại thắng đến cả ba lần. Trần Hưng Đạo rất xứng đáng được ghi danh vào danh sách danh tướng lừng danh trên thế giới.

Trong khi đó, Hồ Chí Minh có bao giờ dám đánh giặc Trung Quốc đâu “?”! Không những thế, ông ta còn lòn cúi quân cộng sản Trung Quốc, còn “cõng rắn về cắn gà nhà”, còn quỳ gối, lòn cúi, dâng biển, dâng đảo cho Trung Quốc vào năm 1958 khi ông ta lấy tư cách là chủ tịch nước và chủ tịch đảng đã chỉ đạo cho Phạm Văn Đồng ký công hàm bán nước ngày 14/9/1958 dâng hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và các vùng biển trực thuộc hai quần đảo này cho Trung Quốc… Thật là nhục nhã cho cái chế độ bán nước, phản quốc dưới thời Hồ Chí Minh cầm quyền!

12/ Tư tưởng sùng bái cá nhân, thần thánh hóa lãnh đạo:

- Hồ Chí Minh đã tự viết sách “Những mẫu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch” (xuất bản năm 1948) với bút danh là Trần Dân Tiên và quyển “Vừa đi đường vừa kể chuyện” (xuất bản năm 1950) với bút danh là T.Lan để tự đề cao, tự ca ngợi, tự tâng bốc mình nhằm mục đích sùng bái cá nhân, thần thánh hóa bản thân ông ta.
Trong quyển “Những mẫu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch” ông ta đã có đoạn tự viết về Hồ Chí Minh để ca tụng, tâng bốc Hồ Chí Minh như sau: “Bác Hồ của chúng ta vô cùng khiêm tốn; Bác không muốn kể cho ai nghe về hoạt động của mình; Bác Hồ được nhân dân ta coi là vị cha già kính yêu của dân tộc; Bác còn vĩ đại hơn Lê Lợi, Trần Hưng Đạo vì đã đưa dân tộc ta vào kỷ nguyên xã hội chủ nghĩa…” – Tác giả, Trần Dân Tiên-
Chưa hết, “Bác” đã nói với Trần Dân Tiên là “Bác” không có rảnh để mà kể tốt về “Bác” do (“Bác”) rất bận rộn chuyện nước non và tác giả Trần Dân Tiên ghi lại rằng: ‘‘…Một người như Hồ Chủ Tịch của chúng ta với đức tính khiêm tốn nhường ấy và đang lúc bề bộn biết bao nhiêu công việc, làm sao có thể kể cho tôi nghe bình sinh của Người được?…’’ (“?”)! (Trần Dân Tiên, sách đã dẫn). Khi viết sách này như thế, HCM mới chỉ hơn 50 tuổi nhưng ông ta dám cả gan tự xưng là ‘‘vị cha già kính yêu của dân tộc’’!(“?”)

Tư tưởng HCM cực kỳ phản động, phản dân chủ như vậy nhưng đảng CSVN luôn tìm cách tuyên truyền tâng bốc một cách gượng ép để mị dân, lừa dân. Tại sao Hồ Chí Minh lại có tư tưởng tồi bại như vậy?
Tư tưởng là gì? Tư tưởng là hệ thống các mục đích và quan niệm giúp điều chỉnh mục tiêu, dự tính và hành động của con người. Một tư tưởng có thể hiểu như một tầm nhìn bao quát, như cách thức để xem xét sự vật. Một người nếu có tư tưởng hay, đáng để mọi người học tập thì tư tưởng đó phải có giá trị như triết học xã hội, mà một con người có tư tưởng muốn đạt đến tầm cỡ triết học xã hội thì một trong những tiêu chuẩn đòi hỏi là con người đó phải có khả năng học hỏi và có trình độ văn hóa.

Hồ Chí Minh (HCM) có tư tưởng gì hay ho đâu mà những tay như Nông Đức Mạnh, Trương Tấn Sang, Nguyễn Tấn Dũng, Tô Huy Rứa…, rồi đến Ban Tuyên giáo (Tuyên Huấn, Ban Tư tưởng Văn hóa trung ương) và Bộ Chính trị đảng cộng sản Việt Nam (CSVN) nức nở rêu rao, ngày đêm tâng bốc? Vào năm 1906 (năm 16 tuổi), Nguyễn Tất Thành (HCM sau này) theo cha vào Huế và học ở trường tiểu học Pháp – Việt Đông Ba. Tháng 9 năm 1907 tức khi ấy HCM 17 tuổi nếu tính năm sanh 1890 (còn nếu tính năm sanh 1895 theo Passport của “Bác” nhập cảnh Liên Xô năm 1923 thì khi ấy HCM mới chỉ 12 tuổi), “Bác” vào học trường Quốc Học Huế (vẫn trình độ tiểu học), nhưng chưa đầy 1 năm sau (tháng 5/1908) thì đã bị đuổi học rồi (Tiểu sử HCM do CSVN cung cấp đã nói đến điều đó).

Như vậy, trình độ học vấn của “Bác” chỉ ở mức tiểu học (1906 – trường tiểu học Đông Ba và học đến tháng 5/1908 ), theo các tài liệu ngoài nước thì “Bác” chỉ mới học đến lớp 3. Với bất cứ ai, dù có là vĩ nhân đi chăng nữa nhưng nếu chỉ dựa trên nền tảng học vấn ấy, thì nội việc đi tiếp thu tư tưởng của người khác cũng đã là đuối sức lắm rồi, chứ nói chi đến việc còn hình thành nên được một cái gì đó gọi là “tư tưởng” cho mình, rồi hôm nay lại còn bắt cả một dân tộc phải đi theo, bắt mọi người phải học cái gọi là “tư tưởng Hồ Chí Minh” như Bộ Chính trị đảng CSVN vẫn liên tục rêu rao, tâng bốc “?”

Thực tế đã chứng minh, khi còn sống, HCM đã có những quan điểm, quan niệm, tầm nhìn, hành động hết sức sai lầm. Đi từ sai lầm nghiêm trọng này đến những sai lầm nghiêm trọng khác, đó là: Chủ trương tiêu diệt tôn giáo, cải cách ruộng đất, đánh Nhân văn – Giai phẩm để trù dập trí thức và văn nghệ sĩ, cải tạo công thương nghiệp, đưa miền Bắc “tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc” lên chủ nghĩa xã hội, chủ trương gây chiến tranh – xâm lược miền Nam, chủ trương theo cộng sản Trung quốc đánh Mỹ, đánh Mỹ dùm cộng sản Trung Quốc v.v…. Với cương vị từng là chủ tịch nước, chủ tịch đảng, đầy quyền lực trong tay, HCM thừa sức, thừa điều kiện để thực hiện, để áp dụng “tư tưởng HCM” của ông ta nếu như ông ta thực sự có tư tưởng gì hay và đúng. Thế nhưng, thực tế đã cho thấy, ông ta chẳng có một tư tưởng gì hay ho để mà thực hiện cả. Ông đã đẩy dân tộc và đất nước Việt Nam đi đến “chỗ chết, đến bước đường cùng”.

Rõ ràng, tư tưởng sai trái, phản động, bất chấp thủ đoạn của Hồ Chí Minh rất là tai hại cho dân, cho nước! Thế nhưng tại sao đảng CSVN vẫn dám ngang nhiên bắt mọi người phải học? Và rồi cũng có người còn “dám tin” vào đó mà học? Trước khi đem cái gọi là “tư tưởng HCM” ra buộc mọi người học, Bộ Chính trị đảng đã có tính toán trước về việc từng bước xây dựng hình ảnh con người HCM sao cho “phù hợp với chuẩn quốc tế” tí xíu. Tức là, họ đã tính toán đến việc tạo vỏ bọc cho Hồ Chí Minh, “khiêng cái thây ma HCM” ra đặt trước Đại Hội Đồng UNESCO (tiếng Anh: United Nations Educational Scientific and Cultural Organization, viết tắt UNESCO nghĩa là Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên Hiệp Quốc) để mong được phong là danh nhân văn hóa thế giới, để hòng lừa bịp cả UNESCO. Bản chất của cộng sản chỉ biết gian dối và tuyên truyền mị dân, lừa dân là thế!

Đến thời đại tri thức của thế kỷ 21 rồi mà CSVN còn đem cái thây ma bẩn thỉu của HCM để mà mị dân, lừa dân, họ núp bóng cái gọi là “đạo đức và tư tưởng phản động của HCM” để tiếp tục phản quốc, bán nước, giết dân, hại nước. Sinh viên, học sinh, thanh niên Việt Nam có nghe lời hô hào của đảng CSVN mà noi gương Hồ Chí Minh nữa không? Noi gương phản quốc, bán nước của HCM sao? Noi gương sống lừa dối, xảo trá, đầy thủ đoạn, tự cao tự đại, tự tâng bốc mình, giết hại đồng bào, hại dân, hại nước, giết người hàng loạt, chống nhân loại vậy sao?

Với chính sách hà khắc của đảng CSVN do HCM cầm đầu, ngay sau hiệp định Geneva 1954, đã có hơn 1,5 triệu người từ miền Bắc di cư vào Nam tìm tự do. Như vậy, cần phải lên án Hồ Chí Minh và chế độ tàn bạo phi nhân do ông tạo lập chứ làm gì có chuyện ông ta là “danh nhân văn hóa thế giới”?

Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, hơn 3 triệu đồng bào phải vượt biên tìm tự do, hơn 1, 5 triệu người bị vùi thây nơi đáy biển, rừng sâu… đó là tội ác CSVN trực tiếp hay gián tiếp gây ra. Như vậy, nếu so với cộng sản Pôn-Pốt Campuchia đã giết hại khoảng 2 triệu người dân của họ thì CSVN có khác gì bè lũ diệt chủng cộng sản Pôn-Pốt Campuchia?

Sống trong ngày 30 tháng 4 năm nay, 2013, chúng ta lại nhớ đến ngày 30 tháng 4 năm xưa, 1975, cái ngày mà cộng sản Bắc Việt xâm chiếm Miền Nam. Kể từ ngày ấy, chúng đặt ách thống trị của cộng sản lên toàn cõi Việt Nam theo lệnh và di chúc HCM, theo tư tưởng HCM, theo chủ trương của đảng CSVN phản động.

Nếu cộng sản Bắc Việt không xâm lược Miền Nam thì sao? Khi ấy, chỉ có đồng bào Miền Bắc, phân nữa nước chịu ách thống trị của cộng sản mà thôi, vẫn đỡ hơn là cả nước bị cộng sản “đô hộ”, bị vùi dập trong tăm tối. Đạo đức xã hội bị băng hoại, đất nước nghèo nàn lạc hậu chỉ có ½ nước, chỉ có đồng bào Miền Bắc phải gánh chịu mà thôi, còn đồng bào Miền Nam sẽ được dân chủ, tự do, vẫn phát triển kinh tế thị trường theo sự giúp đỡ của Mỹ, sẽ phát triển đất nước như Nam Hàn, Tây Đức.

Nếu như “Bác” và đảng đừng có chủ trương xâm lược miền Nam, nếu “Bác” có đạo đức tốt, không có tư tưởng cưỡng chiếm miền Nam sai lầm thì làm gì có chuyện hơn ba triệu đồng bào Việt Nam phải vượt biên tán loạn ở Hải ngoại? Hơn 1,5 triệu đồng bào phải vùi thây nơi đáy biển, rừng sâu trong lúc vượt biên tìm đường đến “độc lập, tự do”? Miền Nam sẽ giàu mạnh chẳng khác nào Nam Hàn hay Tây Đức và thậm chí còn hơn thế nữa vì trước năm 1975, Nam Việt Nam đã giàu mạnh hơn hẳn Nam Hàn rồi! Nếu được như thế thì Nam Việt sẽ viện trợ cho Bắc Việt giống như Nam Hàn đã viện trợ cho Bắc Hàn mà mọi người đã thấy. Tây Đức đã viện trợ cho Đông Đức và Tây Đức đã lãnh đạo cả Đông Đức giúp thống nhất đất nước mà không cần tốn một mũi tên, viên đạn nào, chẳng cần phải đổ máu một cách vô nghĩa như những gì đã xảy ra trên đất nước Việt Nam, như những gì “Bác” và đảng đã tuyên truyền, đã gây ra cho dân tộc Việt Nam… Đâu cần phải “giải phóng miền Nam” bằng bạo lực, bằng xâm lược theo tư tưởng quá sai lầm của “Bác”, theo chủ trương quá sai lầm của đảng như thế đâu?
Nếu “Bác” đừng có tư tưởng sai lầm, đừng có tâm địa độc ác xâm lược miền Nam, để cho miền Nam phát triển kinh tế theo Mỹ, theo kinh tế thị trường tự do thì giờ đây, làm gì quân Trung Cộng dám xâm lược Trường Sa, Hoàng Sa của Việt Nam và làm gì chúng ta bị mất hai quần đảo này cho được? Trung Quốc làm gì dám lấn chiếm các vùng đất biên giới phía Bắc và xâm chiếm nhiều vùng biển đảo khác của Việt Nam chúng ta? Nếu “Bác” và đảng CSVN đừng có chủ trương xâm lược miền Nam, Việt Nam giờ đây đã hùng mạnh, giàu có hơn Trung Quốc gấp bội phần, làm gì có xảy ra chuyện ngư dân Việt Nam bị Trung Quốc bắt bớ, đánh đập, bắn giết bừa bãi dã man liên tục ngay trên quê hương, tổ quốc của chúng ta!

“Bác” và đảng đã mị dân với những chiêu bài “Độc lập, tự do”, “Chống giặc Mỹ cứu nước” v.v… tuyên truyền những luận điệu gian dối, bậy bạ để lợi dụng lòng yêu nước của nhân dân vào những chuyện làm không đúng chỗ, phi nghĩa… nhằm thực hiện cho bằng được mục đích của “Bác” là đánh Mỹ dùm cộng sản Trung quốc, để rồi đẩy dân tộc Việt Nam đi vào chỗ chết không lối thoát, không biết bao nhiêu năm tháng lầm than, chịu cảnh chết chóc, nghèo đói, điêu tàn! Chỉ có giặc cộng sản Trung Quốc, xâm lược, chiếm đất, chiếm biển, chiếm đảo của Việt Nam chứ không hề có giặc Mỹ nào chiếm đất, chiếm biển hay xâm chiếm đảo nào của Việt Nam cả! Chỉ có Trung Quốc xâm chiếm hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam chứ Mỹ chẳng bao giờ xâm chiếm Hoàng Sa, Trường Sa. Mỹ chỉ giúp Việt Nam ngăn chặn hiểm họa xâm lược, ngăn chặn bước tiến của cộng sản, ngăn chặn những tội ác chống nhân loại, phi nhân tính của cộng sản mà thôi!

Đảng CSVN tồn tại bằng thủ đoạn và đạo đức giả, điều hành đất nước không phải bằng luật pháp mà chỉ bằng những thủ đoạn đê hèn. Sau 30.4.1975 đến nay, đảng CSVN đã làm băng hoại hết đạo đức xã hội cả nước, đã hủy hoại hết nền kinh tế quốc gia, hết Vinashin thì đến Vinaline, hết Vinaline thì đến Bauxit Tây Nguyên… Vinashin do thủ tướng cộng sản Nguyễn Tấn Dũng cầm đầu đã tham nhũng hết hơn 120 ngàn tỷ, Vinaline vài chục ngàn tỷ, Bauxit Tây Nguyên do Nguyễn Tấn Dũng và đảng CSVN tham nhũng vài trăm ngàn tỷ đồng… Bè lũ đảng CSVN đã đua nhau, thay phiên nhau hút hết máu của dân tộc Việt Nam chúng ta! Chúng bỏ mặc cho dân oan mất nhà mất đất kêu than đói rách do chúng cướp hết đất đai nhà cửa. Chúng bỏ mặc cho ngư dân bị bọn giặc, hải tặc cộng sản Trung quốc xâm lược bắn giết cướp bóc, bắt bớ, đánh đập, hành hạ… Những gì diễn ra trong ngày 14 tháng 9 năm 1958 và 30 tháng 4 năm 1975 cho thấy đảng cộng sản Việt Nam giống như một bầy ma cà rồng đua nhau hủy diệt hết sinh khí quốc gia và hút hết máu dân tộc Việt Nam!

Hồ Chí Minh và đảng cộng sản rất thâm độc, tàn ác như thế nhưng tại sao lúc đầu nhân dân ta, đa số lại theo họ? Đó là do thủ đoạn tuyên truyền mị dân, lừa dân rất gian xảo của cộng sản đã làm cho cả dân tộc ta bị lừa đảo ở giai đoạn đầu. Họ đã luôn dụ dỗ nhân dân ta, luôn nói những điều hay, điều tốt, luôn hứa hẹn nhưng không bao giờ làm. Giờ đây, đến khi sáng mắt ra thì đã quá muộn màng, khi mọi người đã đều thấy rõ hết bản chất xấu xa, đê hèn, thâm hiểm của cộng sản thì họ đã có, đã thiết lập xong một lực lượng công an, quân đội khá hùng hậu để đàn áp mọi phản kháng của nhân dân. Tù nhân chính trị chống cộng sản ngày càng nhiều thì nhà tù và trại giam cải tạo của cộng sản càng mọc lên như nấm. Tuy vậy, nhân dân ta đã không còn sợ nữa mà bắt buộc họ, mà làm cho họ, bè lũ quan quân cộng sản phải run sợ ngược. Giờ đây, từ những người nông dân, dân oan, cho đến những sinh viên trẻ, thậm chí có nhiều nữ học sinh, sinh viên trẻ tuổi cho đến những nhà trí thức, những Giáo sư, Tiến sĩ tên tuổi… đã dũng cảm đứng lên chống lại quân cộng sản bạo tàn, báo hiệu ngày tàn của chế độ cộng sản hung ác đã tới!

Đứng trước hoàn cảnh đảng và nhà nước CSVN ngày càng dùng nhiều âm mưu, thủ đoạn gian manh quỷ quyệt để giết dân hại nước như thế, chúng ta cần phải có tổ chức tốt, hậu phương mạnh và sách lược đúng để sớm dẹp bỏ chế độ CSVN nguy hại này. Hỡi những người Việt Nam yêu nước, những nhân sĩ trí thức, những anh hùng hào kiệt hãy suy nghĩ về vấn đề này, chúng ta cần có sự đoàn kết, cần ngồi lại với nhau để thống nhất tư tưởng và hành động, tìm ra giải pháp, cùng tìm cách cứu dân cứu nước! Quê hương chúng ta, tương lai giang sơn hùng vĩ này, vận mệnh dân tộc nòi giống tiên rồng này đang khắc khoải từng ngày, từng giờ trông chờ sự giải cứu. Chúng ta không thể nào ngồi yên khi nhìn thấy giang sơn chìm đắm!

Ngày 30 tháng 4 năm 2013

© Đặng Cứu Quốc




No comments:

Post a Comment

View My Stats