Wednesday,
October 17, 2012
Nghe đến hai từ “tội phạm”, người này thì sợ hãi, người kia tỏ thái độ khinh bỉ. Họ liên tưởng ngay đến những kẻ hiếp dâm, trộm cướp, lừa đảo, tham nhũng, giết người… Nhưng có những tội phạm, phải nói một cách trung thực rằng: Họ là những con người chân chính, thậm chí còn trở thành vĩ đại.
Suốt chiều dài lịch sử thế giới, tội phạm chân chính và danh giá có nhiều, rất nhiều, khó mà có thể liệt kê ra hết. Vậy chỉ xin đơn cử ra đây một số trường hợp là người Việt hoặc có ít nhiều liên quan đến người Việt.
Trước hết đó là Lê Nin, Mao Trạch Đông
và Hồ Chí Minh. Cả ba con người này đã được các nhà nước Cộng Sản ở Liên Xô,
Trung Quốc và Việt Nam tôn sùng như những ông thánh sống, mặc dù chế độ cầm
quyền trước đó đã coi họ là những tên tội phạm nguy hiểm.
Lê Nin. Vladimir Ilyich Lenin từng bị
Nga Hoàng bắt giam 14 tháng vì tội phản loạn. Sau khi lãnh đạo cuộc nổi dậy bất
thành tháng 7/1917 đã phải chạy sang Phần Lan tị nạn. Người anh ruột của Lênin
là Aleksandr Ilyich Ulianov cũng là một tội phạm danh giá, đã bị treo cổ vì
tham gia ám sát Nga Hoàng Aleksandr III năm 1887.
Mao Trạc Đông. Nhà cầm quyền Tưởng Giới
Thạch coi Mao là một tội phạm khủng bố (nằm trong danh sách bạch sắc khủng bố)
cực kỳ nguy hiểm, sau khi ông này lãnh đạo cuộc khởi nghĩa Vụ Gặt Mùa Thu ở
tỉnh Hồ Nam của Trung Quốc năm 1927 bất thành.
Hồ Chí Minh. Năm 1931 bị nhà đương cục
Thượng Hải bắt giam, đến năm 1932 được thả. Năm 1942 lại bị chính quyền Trung
Hoa Dân Quốc bắt giam lần 2 và tháng 9/1943 lại được thả. Hồ Chí Minh cũng bị
Thực dân Pháp coi là một tội phạm cực kỳ nguy hiểm.
Người ta thấy rằng, những tội phạm chân
chính thường xuất hiện khi chế độ cầm quyền hiện tại suy tàn, thối nát, tàn
bạo, hèn với giặc, ác với dân. Tất cả những tội phạm chân chính đều hành động
phản kháng chống lại chế độ cầm quyền đương thời. Họ đấu tranh nhân danh lòng
yêu nước thương dân, chống bất công, bảo vệ lẽ phải.
Một trong những tội phạm nổi tiếng
trong lịch sử Việt Nam, đó là 3 anh em Nhà Tây Sơn (Nguyễn Nhạc, Nguyễn Lữ và
Nguyễn Huệ).
Ban đầu anh em Nhà Tây Sơn bị coi là
phường thảo khấu, giặc cỏ. Nhưng sau khi quy tụ được nhiều người tham gia, họ
đã biết chủ động cướp của nhà giàu chia cho dân nghèo và tiến đánh Trịnh, Nguyễn,
lập nên hẳn một triều đại kéo dài 24 năm, có công thống nhất đất nước, nhiều
lần đánh tan giặc ngoại xâm...
Trong lịch sử Việt Nam cận đại cũng có
rất nhiều những tên tuổi lớn, những tội phạm chân chính - trước và cùng thời
với Hồ Chí Minh - từng bị nhà cầm quyền đương thời kết tội phản loạn như:
Nguyễn Trung Trực, Hoàng Hoa Thám, Phan Bội Châu, Phan Châu Trinh, Nguyễn Thái
Học, Trần Phú, Hà Huy Tập vv…
Thời nay ở Việt Nam
tội phạm chân chính đang bắt đầu phát triển rất mạnh, họ bị nhà cầm quyền Cộng
Sản quy kết cho đủ thứ tội danh ghê gớm, nào là gián điệp, phản động, khủng bố,
hoạt động nhằm lật đổ chính quyền, tuyên truyền chống nhà nước… Nhưng tất cả họ
đều tin rằng họ không có tội, họ làm như vậy là thực hiện quyền sống, quyền tự
do đấu tranh ôn hòa của con người lương thiện…
Chính vì vậy những tội phạm chống lại
nhà nước thối nát, tham nhũng, ươn hèn, gian ác, đã trở thành những con người
cao quý, vì họ đấu tranh giành quyền lợi cho dân tộc, quyền lợi của đại chúng
nhân dân, họ đã đặt lợi ích của đất nước lên hàng đầu…
Nếu như đối với những loại tội phạm
hình sự thông thường, thân nhân của họ luôn mặc cảm, xấu hổ vì người thân của
mình là tội phạm, thì ngược lại, đối với những tội phạm chính trị hoạt động đấu
tranh cách mạng, gia đình họ lại hãnh diện vì điều đó.
Dù có ra tay tàn bạo đến mấy, dù có kết
án nặng nề cho những người đấu tranh đến đâu, cuối cùng kẻ cầm quyền độc tài
cũng sẽ phải thất bại, đó là quy luật. Hôm nay một số người bị chế độ kết tội,
nhưng ngày mai họ sẽ được cả thế giới vinh danh.
Tin rằng những tội
phạm trong sạch, những tội phạm chân chính như Cù Huy Hà Vũ, Nguyễn Quốc Quân,
Nhóm của Trần Huỳnh Duy Thức, nhóm Điếu Cày, Tạ Phong Tần và hàng trăm, hàng
ngàn những người đấu tranh dũng cảm khác sẽ được lịch sử ghi tên với lòng biết
ơn.
Lê Nguyên Hồng
No comments:
Post a Comment