Tuesday 4 September 2012

BÁO NHÀ NƯỚC LẠI CUỖM BÀI CỦA BLOGGER!? (Nguyễn Tường Thụy)





04/09/2012

Hôm nay vào ViệtNamNet thấy bài “Hai Bà Trưng đánh giặc nào“, lại thấy cái tít quen quen, chợt nhớ ra blog Tâm Sự Y Giáo (TSYG) cũng đã có bài viết tương tự “Sách Tiếng Việt lớp 3: Kẻ thù của Hai Bà Trưng là kẻ thù nào“. Tôi cứ tưởng VietNamNet đăng lại bài của TSYG nhưng hóa ra không phải. Đọc đến cuối bài, thấy dẫn nguồn “Theo Trần Cao Duyên (Thanh Niên) nhưng lại không kèm theo đường link, tôi bèn nhờ google tìm hộ. Cứ gõ mãi câu “Hai Bà Trưng đánh giặc nào” của VietNamNet mà chẳng ra được bài của Thanh niên onlline. Loay hoay một hồi rồi cũng tìm được. Thì ra ở Thanh niên thì bài viết này đặt tít là “Bài học nửa vời“. Giá như VietNamnet đừng thay tít thì tôi đã không để ý.

Tôi so sánh về thời gian đăng bài thì Bài của TSYG đăng ngày 19/8, bài của Thanh niên đăng ngày 4/9. Như vậy là bài của TSYG đăng trước.

Lại so sánh về nội dung thì hai bài viết cùng đề cập tới một vấn đề giống nhau là sách giáo khoa không nói rõ giặc nào đã sang xâm chiếm nước ta thời Hai Bà Trưng, sách dùng để chứng mình đều là sách Tiếng Việt Lớp 3.

So sánh chi tiết hơn thì thấy:

- Thời điểm phát hiện ra vấn đề, theo TSYG thì khi đó “Chuẩn bị bước vào năm học mới
Còn Thanh niên thì Trước ngày nhập học

- Người phát hiện ra sách không nhắc tới giặc Hán trong bài “Hai Bà Trưng”: Ở TSYG là phụ huynh (ông bố) khi bọc sách cho con phát hiện ra
Ở Thanh niên thì học sinh phát hiện ra rồi thắc mắc với ông của cháu.

- TSTG thắc mắc “kẻ thù của hai Bà Trưng là kẻ thù nào”
Thanh niên thắc mắc “không hiểu Hai Bà Trưng đánh giặc nào“.

- Hai bài đều nhắc đến tội ác của giặc mà sách giáo khoa nêu lên mà không nói rõ giặc nào và đều cho là sách giáo khoa né tránh, bưng bít.

- Rồi cuối cùng, TSTG khẳng định “Kẻ thù của Hai Bà Trưng chính là GIẶC HÁN!
Còn Thanh niên khẳng định “bọn giặc xâm lăng nước ta bị Hai Bà Trưng đánh không còn manh giáp chính là giặc Hán (Trung Quốc)“.

Để cho bạn đọc tiện so sánh chi tiết, tôi copy cả hai bài về đây với lưu ý rằng: Một đằng là bài viết của blogger, một đằng là của báo điện tử của Nhà nước.

Giống nhau ở mức như thế thì đã gọi là đạo bút được chưa? (tôi dùng từ đạo bút để chỉ chung các thể loại đạo chất xám của người khác như đạo văn, đạo thơ, đạo tranh, đạo nhạc, đạo công trình nghiên cứu …) Tôi lại nghe nói các tư tưởng lớn hay gặp nhau. Vì vậy tôi không dám khẳng định nên đặt dấu chấm hỏi cuối tít bài viết “Báo Nhà nước lại cuỗm bài của blogger!?

Tôi cũng hiểu rằng, nếu có sự đạo bút ở đây thì thủ phạm không phải là Tổng biên tập mà là phóng viên hay cộng tác viên đã qua được mắt Tổng biên tập. Nhưng dù thế, Tổng biên tập không thể không liên quan. Vì vậy, Tổng biên tập cần quản lý tốt phóng viên, cộng tác viên, đừng để tình trạng này xảy ra. Đạo bút là một việc làm rất đáng xấu hổ.

4/9/2012
NTT


Phụ lục:

Chủ nhật, ngày 19 tháng tám năm 2012
SÁCH TIẾNG VIỆT LỚP 3: KẺ THÙ CỦA HAI BÀ TRƯNG LÀ KẺ THÙ NÀO?
Chuẩn bị bước vào năm học mới, mẹ của cu út nhà minh (tức là vợ mình) ra hiệu sách mua về cho con một bộ sách lớp 3 mới tinh, giao nhiệm vụ cho bố nó (tức là mình) : “Anh phải sắp xếp thời gian, lên kế hoạch để khẩn trương tiến hành việc bọc sách cho con. Mà anh phải bọc cho đẹp nhằm tạo điều kiện cho con chúng mình học giỏi”.
Như bao lần khác, tất nhiên là mình răm rắp tuân lệnh. Trong nhà, việc mình luôn luôn nghe lời và kính trọng vợ đã trở thành một qui luật, một tất yếu mang tính khách quan. Thấy mình nhanh chóng thi hành, vợ mình vui lắm, vừa quét nhà vừa huýt sáo và cười bảo: Anh mà không nghe lời em thì em sẽ tiến hành cưỡng chế đấy, em là em không có dọa anh đâu.
Đang thao tác ngon trớn, bọc đến quyển TIẾNG VIỆT 3 – Tập Hai thì bỗng phát hiện ra một vấn đề mình cho là quan trọng. Mình đăng lại đây để nhờ bà con cho ý kiến nha, đó là: KẺ THÙ CỦA HAI BÀ TRƯNG LÀ KẺ THÙ NÀO?
Chủ điểm đầu tiên của cuốn sách này là Bảo vệ Tổ Quốc. Bài đầu tiên của chủ điểm và cũng là của cuốn sách là bài “Hai Bà Trưng”, kể về cuộc khởi nghĩa của Hai Bà Trưng.
Các địa danh trong bài được nêu ra cụ thể là: Mê Linh, thành Luy Lâu.
“Phe ta” có các nhân vật:Trưng Trắc, Trưng Nhị, Thi Sách, đoàn quân khởi nghĩa.
“Phe địch” được liệt kê theo thứ tự trong bài: giặc ngoại xâm, quân xâm lược, tướng giặc Tô Định, kẻ thù, giặc, quân thù và cuối cùng lại là ngoại xâm.
Tội ác của “địch” được vạch trần, tố cáo mạnh mẽ trong đoạn đầu tiên: “Chúng thẳng tay chém giết dân lành, cướp hết ruộng nương màu mỡ. Chúng bắt dân ta lên rừng săn thú lạ, xuống biển mò ngọc trai, khiến bao người thiệt mạng vì hổ báo, cá sấu, thuồng luồng”, từ đó “Lòng dân oán hận ngút trời, chỉ chờ dịp vùng lên đánh đuổi quân xâm lược”.
Đọc đi đọc lại cả bài bao nhiêu lần, quên cả việc bọc sách cho thằng cu, mình cũng không thấy chỗ nào nói rõ kẻ thù của Hai Bà Trưng, cũng là kẻ thù của đất nước ta hồi đó, là kẻ thù nào. Đây là bài nằm trong chủ điểm Bảo vệ Tổ Quốc, lại không dám nêu rõ danh tính kẻ thù của Hai Bà Trưng, là làm sao?
…………………………..

(NTT blog bỏ đi một số ảnh chụp của TSTG)

Đanh thép tố cáo tội ác của giặc ngoại xâm nhưng không muốn cho các cháu biết đó là giặc nào? Rồi ‘lòng dân oán hận ngút trời’, các cháu cũng không được quyền biết lòng dân oán hận ai? Rồi thì ‘chỉ chờ dịp vùng lên đánh đuổi bọn xâm lược’, các cháu cũng mù tịt luôn, chẳng được quyền hiểu rõ là đánh đuổi bọn xâm lược nào?
Lẽ nào trong SGK dành cho các cháu nhi đồng, người lớn lại tiếp tục thể hiện sự né tránh, sợ hãi, hèn nhát?
Muốn tránh cũng chẳng được. Các cháu khi học bài này chắc chắn sẽ hỏi cô giáo: “thưa cô, kẻ thù của Hai Bà Trưng là giặc nào?”, và chắc chắn cô giáo phải trả lời thẳng vào câu hỏi, không thể né tránh sự thật lịch sử như SGK được. Rôi theo thời gian, chắc chắn tự các cháu cũng sẽ tìm ra được danh tính kẻ thù của Hai Bà Trưng.
Trước tâm hồn bé bỏng trong trắng của các cháu mà người lớn dám cắt xén, bưng bít sự thật lịch sử, thì đó là một cái tội không nhỏ. Cái tội này đối với tiền nhân, đối với lịch sử dân tộc còn to hơn nhiều.
Từ những năm tháng đầu tiên dưới mái trường, các thế hệ con cháu của chúng ta phải được học, được biết sự thật lịch sử này.
SGK Tiếng Việt 3 không được lươn lẹo né tránh nữa, mà phải nói cho rõ rằng: Kẻ thù của Hai Bà Trưng chính là GIẶC HÁN!
Tâm Sự Y Giáo


Bài học nửa vời
04/09/2012 3:20
Trước ngày nhập học, cháu gái tôi hầu như không rời mấy cuốn SGK còn thơm mùi giấy mới. Đang đọc say sưa bỗng nó chạy đến bên tôi, chỉ vào bài tập đọc Hai Bà Trưng (Tiếng Việt 3, tập 2, trang 4, 5) nói ông ơi, cháu đọc hoài mà vẫn không hiểu Hai Bà Trưng đánh giặc nào.
Biết ngay “mặt mày” kẻ xâm lược nhưng nghĩ con bé đọc lớt phớt nên không nắm được nội dung, tôi chưa vội chia sẻ mà tranh thủ dạy cho cháu cách đọc sách. Rằng phải đọc từ từ cho thấm, kết hợp đọc với suy nghĩ, đừng đọc theo kiểu lấy được, lướt con mắt cho xong… Giờ cháu đọc lại đi. Làm gì có chuyện viết về khởi nghĩa Hai Bà Trưng mà không nêu đích danh giặc ngoại xâm.
Con bé nhăn mặt nói cháu đọc kỹ lắm rồi, vẫn không biết hai Bà đánh bọn xâm lược nào. Tôi nhổm dậy, cầm quyển sách, giương mục kỉnh lên. Và chợt ngớ ra: Lời con trẻ đúng quá. Bài học tuyệt không một chữ nào vạch mặt chỉ tên kẻ cướp mà toàn những danh từ nhợt nhạt, mập mờ, chung chung: tướng giặc, quân thù, giặc ngoại xâm, kẻ thù, quân xâm lược.
Viết về một giai đoạn lịch sử hào hùng của dân tộc (năm 40 – 43) gắn với tên tuổi Hai Bà Trưng lừng lẫy nhưng SGK không hề dám nửa lời chỉ đích danh bọn xâm lược. Thậm chí cụm từ có tính hàm ngôn “phương Bắc” sách cũng không dám đặt sau cụm từ “kẻ thù”.
Vì sao SGK không cho các cháu biết quân giặc nào đã bắt tổ tiên của chúng lên non tìm ngà voi, xuống biển mò ngọc trai, để phải làm mồi cho hùm beo, thuồng luồng, cá sấu?
Vì sao SGK không cho các cháu biết giặc ngoại xâm nào đã khiến “lòng dân oán hận ngút trời”?
Và vì sao SGK không nói rõ cho các cháu biết Hai Bà Trưng đã lãnh đạo nhân dân đánh đuổi quân xâm lược nào, chúng từ đâu đến?
Cốt lõi của lịch sử là sự thật. Mỗi dòng lịch sử nước ta đều được viết bằng mồ hôi và máu của nhiều thế hệ. Nên có thể nói mỗi trang sử là một mảnh hồn thiêng sông núi. Không thể chấp nhận bài học lịch sử… nửa vời với cách trình bày ngắc ngứ, lấp lửng, loanh quanh, thiếu minh bạch, nếu không muốn nói là né tránh, bưng bít như thế.
Ở Lạng Sơn từng xảy ra chuyện tấm bia kỷ niệm chiến thắng của bộ đội ta bị đục bỏ những chữ điểm tên chỉ mặt quân thù. Người ta đã đổ thừa cho mưa nắng, cho sức tàn phá của thời gian. Còn với SGK Tiếng Việt 3, người làm sách đổ thừa như thế nào? Người lớn sao lại làm khuất lấp tên tuổi kẻ thù của Hai Bà Trưng để trẻ con phải băn khoăn? Thật khó giáo dục HS niềm tự hào, lòng yêu nước khi SGK đã thiếu công bằng, thiếu trung thực đối với lịch sử.
Trong lúc hy vọng bài học này sẽ được các nhà làm sách trả lại sự phân minh trắng đen sòng phẳng, tôi phải nói ngay trước đôi mắt mở to của cháu tôi rằng bọn giặc xâm lăng nước ta bị Hai Bà Trưng đánh không còn manh giáp chính là giặc Hán (Trung Quốc).
Trần Cao Duyên





No comments:

Post a Comment

View My Stats