Sunday, 17 June 2012

10 LÝ DO ĐỂ KHỞI SỰ XÂY DỰNG MỘT CHÍNH ĐẢNG MỚI, THIẾT LẬP MỘT NỀN DÂN CHỦ MỚI CHO VIỆT NAM (Quan Lam Bao)




Quanlambao - Cúng tôi xin đăng tải bài viết của Blog Đảng dân chủ tự do. Mong mọi người hãy thảo luận.

1- Chủ nghĩa cộng sản khoa học và chủ nghĩa xã hội viễn vông đã bao lâu nay được những kẻ ngu dốt hay cố tình nhân danh để làm bình phong che đậy bản chất xấu xa, cơ hội… đã được thực tế chứng minh một cách giản đơn là không tưởng và vĩnh viễn bất khả thi.

Đảng và chính quyền Cộng sản Việt Nam đang bắt đầu phơi bày bộ mặt thật xấu xa và tham lam bất tận từ các nhân vật đầu não Trung ương đến những kẻ tay sai mù quáng ở địa phương. Quy mô của các nhóm lợi ích, mức độ tham nhũng có thể chỉ là giai đoạn đầu của thời kỳ suy thoái nhưng cũng đủ để làm sửng sốt và sụp đổ bao nhiêu con tin mà từ bấy lâu nay, đức tin vẫn là điểm tựa cho sự an phận, cam chịu một cuộc sống bị bóc lột, chèn ép. Mâu thuẫn nội bộ Đảng cộng sản đã nghiêm trọng, nhiều biểu hiện dối trá, lỳ lợm trên mức trơ trẽn đã bộc lộ ngay trong các phát ngôn ở các hội nghị chính trường cấp cao. Thối nát từ đầu não Trung ương đến địa phương làng xã, từ kẻ bóng bẩy, hùng hồn rao giảng những tư duy chủ nghĩa không tưởng trong các nghị trường đến những tên cướp mang sắc phục đêm, ngày lén lút, lê lết bên lề đường hay lũ thất học đội lốt chính quyền đàn áp, bòn rút dân lành trong các thôn xóm. Những thông tin và hình ảnh ngập tràn trong mắt người dân bây giờ chỉ là một lũ dối trá, tàn bạo đến vô cùng. Những thông tin từ Quan Làm báo có vẻ như sét đánh ngang tai nhưng thực chất, cái tâm lý bất ngờ cao độ đó chỉ là phản ứng trước sự bản lĩnh dám công bố sự thật của chủ bút chứ không phải xuất phát từ những chi tiết của sự việc, bởi trong tận cùng suy nghĩ của mỗi người có nhận thức, mọi sự việc đã có thể suy luận được chứ không cần đến một thông tin hay chứng cứ cụ thể nào.

Khoảng cách và mâu thuẫn giàu nghèo đang bộc phát, sự phản kháng vô thức của dân nghèo đã dần chuyển sang có ý thức, các tầng lớp nhân dân đã nhận ra sự bất công xã hội, sự dối trá trâng tráo của tầng lớp thống trị mà từ trước đến nay vẫn núp bóng là công bộc của Nhân dân. Chiếm tỷ trọng lớn trong tầng lớp giàu có nhanh chóng và bất ngờ lại là những đối tượng thân bằng, quyến thuộc của các đầu sỏ Trung ương, như Nguyễn Thanh Phượng là một điển hình và hàng ngàn quan chức với ô tô, biệt thự, cuộc sống vương giả là bằng chứng hùng hồn cho tham nhũng vô độ đến mức bất cứ ai cũng nhìn thấy mà không cần phải xem xét có hay không một chứng cứ của nạn tham nhũng. Dân oan phản kháng có vẻ như còn ít nhưng thực chất, tỷ trọng người dân hiểu sự thật này đã chiếm đại đa số. Chỉ cẩn có giải pháp giúp họ thoát ra khỏi sự cam chịu, an phận cố hữu, họ sẽ lập tức vùng lên đấu tranh.

Mâu thuẫn giữa hai tầng lớp thống trị và nhân dân đã đến mức không còn giải quyết ôn hòa và triệt để được nữa; chính quyền từ Trung ương đến địa phương chỉ còn biết cách sử dụng sự thất hứa, quanh co, chây ỳ để ứng phó… Khi không còn chây ỳ được nữa thì lộ mặt cường quyền để áp đặt, đe dọa, cưỡng chế, bắt bớ… bất chấp pháp luật, đạo lý và công luận. Đã đến giai đoạn mà chính quyền cộng sản không thể dùng sự thuyết giáo cổ hủ để che đậy bộ mặt thật. Nếu tổng hợp và phân tích tất cả các sự kiện nổi bật chỉ trong năm 2012 thì cũng đủ kết luận rằng, những lời hay, lẽ phải và cả những lý luận luật pháp sắc bén để chứng minh công lý, đấu tranh chính nghĩa với công quyền lúc này đã là vô nghĩa, chỉ thêm lãng phí trí tuệ, công sức, tự làm tăng thêm sự uất hận cho chính đối tượng tranh đấu mà thôi. Như đã sa chân vào vũng bùn của Quyền lực và Lợi ích, Đảng và Chính quyền Cộng sản đã không còn rút chân ra được nữa, chỉ còn biết dùng quyền lực để tránh né, để vùng vẫy… và để tranh thủ bòn rút, tích cóp thật nhanh, thật nhiều trước thời điểm tan rã, sụp đổ mà chúng lo sợ là có thể đến bất cứ lúc nào mà thôi.

Đất nước không của riêng ai, ai cũng có quyền bình đẳng, mâu thuẫn và sự nhẫn nhục kìm nén cũng đã đạt đến giới hạn cao. Chắc chắn đã không còn niềm tin, chắc chắn không phải là trung thành với chủ nghĩa, cũng không phải là quá sợ hãi uy quyền, bạo lực. Chỉ đơn giản là vì sự phẩn uất, ý thức phản kháng của hàng triệu người vẫn chưa thắng nỗi tính cam chịu và an phận cố hữu. Thiếu một sự khởi xướng, thiếu một tổ chức thủ lĩnh để tập hợp, để tạo một động lực cho hàng triệu người thức tỉnh, vận động, vượt lên chính mình. Những Tiên Lãng, Dương Nội, Văn Giang, Vụ Bản, Nghĩa Tân và hàng trăm, hàng nghìn địa phương khác…. sẽ ngay lập tức tham gia nếu họ tìm thấy một niềm tin, một điểm tựa cho cuộc sống hiện tại và tương lai của họ. Sẽ không ít đâu, sẽ có hàng triệu con người như thế tham gia ngay nếu có một nền dân chủ mới cho định hướng cho họ. Hãy khởi sự ngay khi sự uất hận đang ở cao trào, đừng để đến lúc những thông tin gây bàng hoàng kia lại trở nên phản tác dụng, sự quen tai, nhàm chán lại chuyển hóa thành vô cảm, làm tê liệt thêm ý thức phản kháng và khát vọng đấu tranh như triệu chứng ban đầu với bao nhiêu người đang đọc mà chỉ thích đánh giá về hình thức của trang viết, lỗi chính tả của câu từ chứ không phải là xót xa cho sự bất công của xã hội, nỗi nhục của Quốc gia, nỗi đau của dân tộc đang được chuyển tải từ những thông tin ấy.

Vậy ai sẽ khởi xướng, sẽ đứng ra thành lập tổ chức thủ lĩnh tiên phong để triệu tập hàng triệu người yêu nước? Với cái bộ máy sâu mọt đang từng ngày đục khoét, tàn phá đất nước như bây giờ thì ngay cả một đội ngũ người nông dân chân lấm tay bùn có lương tâm, có đức độ lên thay thế cũng còn là phúc phận cho đất nước. Bởi vậy nên hoàn toàn không khó, hoàn toàn có thừa phẩm chất và năng lực để quản trị một đất nước khi nhìn lại hiện tại, đang có hàng nghìn nhân sĩ, trí thức yêu nước ngày đêm canh cánh với vận mệnh đất nước, nỗi đau dân tộc; hàng trăm nhà quản trị tâm huyết, những nhà chính trị, kinh tế, luật gia tài ba, những nhà lão thành cách mạng đức độ… đang ẩn mình sau những trang tin, blog lề trái như Bauxit, Ba Sàm, Quan Làm Báo, Dân Làm Báo, Lê Hiền Đức, Quê Choa… và hàng chục trang tin cá nhân, blog khác ở khắp trong và ngoài nước… Chỉ cần tập hợp lại trong một tổ chức, hoạt động theo một thể chế và cương lĩnh thống nhất….thì chắc chắn có thừa sức mạnh để đập tan cường quyền, thừa đạo đức và năng lực để đảm nhận vai trò điều hành đất nước tốt hơn vạn lần lũ quan tham tha hóa, chỉ biết suốt ngày vận dụng tối đa ngôn từ để quanh co, chối tội và rao giảng những trang kinh cộng sản sáo rỗng kia.

Khởi sự bằng việc công khai xây dựng và phát triển tổ chức để đấu tranh chính trị theo phương thức online trên Internet kết hợp với việc tổ chức đấu tranh bạo động theo hình thức du kích, diệt từng tên quan tham, từng tên tay sai năng nổ thái quá như đã từng diệt ác ôn ngày trước để làm đối trọng trên chính trường là chiến lược hoàn toàn có thể thực thi. Các tổ chức nhân quyền, tự do ngôn luận trên thế giới chắc chắn không ủng hộ và không nhượng bộ các yêu cầu ngăn cấm dùng Internet, nên còn chăng phương pháp mà cộng sản Việt Nam sẽ dùng chỉ là ngăn chặn, phá hoại thông qua kỹ thuật an ninh mạng hoặc bắt bớ, đàn áp nếu tìm được chứng cứ và danh phận của các thành viên tham gia tổ chức. Giải pháp đối phó với tình trạng này là xây dựng quy chế bảo mật tuyệt đối nhằm bảo đảm an toàn về mặt con người; tập hợp đội ngũ kỹ thuật viên mạng trình độ cao (bao gồm cả việc tìm sự ủng hộ, trợ giúp kỹ thuật của bạn bè ở nước ngoài…) để đối đầu trong cuộc chiến tranh mạng, bảo đảm duy trì hoạt động của tổ chức. Một giải pháp nữa có thể thực hiện là trong giai đoạn đầu, chủ trương tập trung đấu tranh bạo động nhằm vào đối tượng an ninh mạng, tuyên án tử hình để trừ diệt những kỹ thuật viên giỏi nhưng lại còn mù quáng, tiếp tục cam chịu làm tay sai cho chính quyền cộng sản đã thối nát. Chặt đứt tay chân của bọn cầm quyền ngu dốt, chúng nó sẽ không còn có công cụ để can thiệp vào nhân quyền, đàn áp đấu tranh.

Tiềm lực kinh tế của Việt Nam hiện tại hoàn toàn bảo đảm để cân đối một cuộc sống no đủ, ổn định của mọi người dân thuộc mọi tầng lớp xã hội; trí tuệ con người Việt Nam đủ để tạo sự đoàn kết, thống nhất, yên bình về chính trị, bảo vệ biên cương, lãnh thổ, phát triển mạnh mẽ nền kinh tế… Vấn đề chỉ còn là cái Tâm, là nhiệt huyết đấu tranh cho chính nghĩa để hiệu triệu được lòng dân. Việc giữ chính quyền sau khi lật đổ chế độ cộng sản không phải là một việc làm quá khó nếu không muốn nói là quá dễ dàng với những người lãnh đạo mới có tâm đức.

Nhiều dấu hiệu sức mạnh tự phát đang tiềm ẩn trong thời điểm hiện tại:
Hàng trăm nhân sĩ, trí thức yêu nước ở cả trong và ngoài nước đang dồn khá nhiều thời gian, trí tuệ, tâm huyết vào ngòi bút để tạo nên vũ khí khá sắc nhọn và có sức mạnh đáng kể. Tuy nhiên, sự rời rạc, đơn lẻ thiếu tính tổ chức đã không tạo ra được hiệu quả đấu tranh cụ thể, đối phương vẫn mù, vẫn điếc, vẫn trơ lỳ trong tâm lý tự tôn, kiêu ngạo, thách thức ngông cuồng… Và cả hàng nghìn nhân sĩ trí thức, nhà báo chính thống nữa, không phải là họ không có nhận thức đúng sai, không phải là họ hoàn toàn tê liệt ý thức phản kháng để chỉ biết cam chịu, chấp nhận để kẻ trên nắm tay vào ngòi bút của mình… Không ít người trong số họ chắc chắn vẫn đang mong chờ một mảnh đất mới để dụng võ, để tài năng thật sự được phát huy đúng với lương tâm của họ và giúp ích cho đời.

Hàng triệu nông dân nghèo tự phát đấu tranh nhưng cần lắm một tổ chức lãnh đạo, một điểm tựa cho đời sống kinh tế, tinh thần và niềm tin. Hãy nhìn lại hình ảnh cảm động về những người nông dân vốn hiền lành, cam chịu bỗng trở nên mạnh mẽ, tràn trề hy vọng và ý chí đấu tranh khi bên cạnh họ chỉ có sự hiện diện của một cụ bà 81 tuổi Lê Hiền Đức... Mất đất, mất việc làm, người dân có thừa thời gian cho đấu tranh nhưng hãy thực tế mà hiểu rằng, không ít người trong số họ không đủ tiền để di chuyển đến nơi họ cần đến, thiếu cơm gạo để bám trụ đấu tranh. Họ không thể nói ra, họ muốn đấu tranh đến cùng nhưng chắc chắn họ tự biết không thể bám trụ trước cơ quan công quyền với cái bụng đói và với nỗi lo chưa có được cơm gạo ngày mai cho cả gia đình…

Hàng ngàn băng nhóm và cao thủ được gọi là giang hồ, đang bị xã hội lên án nhưng suy cho cùng, trong cái xã hội thối nát này, khi mà đang tồn tại một lũ dối trá mượn danh cái vỏ bọc bóng bẩy để công khai đục khoét tài sản chung của dân tộc lên đến hàng trăm, hàng nghìn tỷ đồng thì thử hỏi, một vài chục hay vài trăm triệu mà họ cướp giật (nếu không quá tay giết người) hay tiền công sức bảo kê, đòi nợ thuê không bằng sự dối trá còn có nghĩa lý gì. Chắc chắn không ít trong số họ cũng vì bất mãn xã hội, vì hoàn cảnh dồn ép, đưa đẩy hoặc cũng vì thể hiện cách bất mãn cuộc đời hơi tiêu cực nên mới trở thành những tội nhân bị xã hội lên án. Hãy nghiệm chứng rằng, một kẻ trộm, cướp cũng phải đặt ra mục tiêu bán được 30 – 50% giá trị tài sản trộm cướp được họ mới dám liều mình, so với những kẻ tham nhũng bất chấp thủ đoạn, có thể vứt bỏ không chút xót xa hàng trăm tỷ đồng của đất nước chỉ để nhét vào túi mình được vài trăm triệu hay vài tỷ thì kẻ nào tán tận lương tâm hơn, mới là tội đồ lớn của dân tộc đáng bị xử trảm hơn.

Như cái ụ nổi của Vinalines đó, giá trị thực được bao nhiêu? Cả lũ chúng nó bỏ túi được bao nhiêu? Sao chúng nỏ đành tâm mang bao nhiêu mồ hôi và cả máu của Nhân dân đổi lấy khối sắt rỉ sét đó về phơi giữa mưa gió… Năm năm trời, cả lũ bề trên chúng nó cũng mù, điếc, câm hết sao? hay đó chính là nhóm lợi ích, ăn chia, giờ không giấu được nữa thì dối trá hô hào, đã “hình nhân thế mạng” mà lại còn trâng tráo tổ chức trốn chạy? Trốn ở đâu? hay trốn trong các biệt thự, tòa nhà Trung ương cộng sản?! Cần lắm một lời hiệu triệu các bậc anh hùng, hảo hán trên giang hồ, vì tố chất quý giá vốn có của họ là dũng cảm, mạnh mẽ… Hãy định hướng và tổ chức cho họ trở thành lực lượng thanh trừng loài sâu bọ, đi “ăn cướp” của người giàu chia cho người nghèo… Hãy để cho họ chế ngự lũ giàu bằng tham nhũng, lấy lại những gì chúng đã ăn cướp, để thực hiện chức năng “thay trời hành đạo” vì công lý, vì công bằng xã hội… Hãy giúp họ cơ hội trở thành những người con anh hùng của dân tộc…

Và hàng triệu nam thanh, nữ tú trong giới trẻ hiện nay, dù hoàn cảnh, môi trường xã hội có thể đã hướng một phần trong số họ đi vào những nẻo đường lệch lạc những bản năng mạnh mẽ và lý trí sáng suốt, lương tâm trong sạch vẫn tiềm ẩn ngập tràn trong con người họ… Hãy giúp họ thắp lên ánh sáng của ngọn đèn chân lý, trao cho họ một trách nhiệm và cơ hội đấu tranh…, họ sẽ vững vàng và sẵn sàng trở thành lực lượng nòng cốt gánh lấy trọng trách bảo vệ vận mệnh đất nước trong hiện tại và tương lai.
.…..
Cần lắm một sự khởi xướng, một sự bắt đầu, một thủ lĩnh, một tổ chức tiên phong!

Và cuối cùng là lý do của đạo nghĩa, của đức hy sinh. Dù cuộc đấu tranh có trường kỳ, gian khổ, thành công còn ở tương lai nhưng sớm một ngày cho khởi sự, sớm một ngày cho hành động là sớm được một ngày đánh vào tận não của những kẻ vốn đã mù, câm, điếc kia, bắt chúng phải thức tỉnh, phải bớt dối trá, trâng tráo, ngông cuồng. Sức mạnh của toàn dân bắt chúng phải hiểu ra rằng, chúng chẳng phải thiên mệnh mà cũng chỉ là một con người tầm thường bằng xương, bằng thịt như bao nhiêu người dân cơ hàn khác, thậm chí còn là những con người hèn kém, vô đạo khi tháo bỏ cái vỏ bọc cường quyền kia ra. Buộc chúng phải e sợ, phải động não, phải chùn tay… Sớm một ngày là bớt đi được hơn cả nghìn người dân lao khổ, bớt đi cả hàng chục tỷ đồng tổn thất cho Quốc gia.
Xin các vị nhân sĩ, trí thức tâm huyết hãy dũng cảm bước lên gánh lấy trọng trách lãnh đạo, xin nhân dân yêu nước muôn nơi hãy vùng thoát khỏi sự cam chịu bị bóc lột, sự an phận cố hữu để cùng chung tay tranh đấu, đòi lại công bằng cho chính cuộc đời mình!

Đảng Dân chủ Tự do Blog gởi cho BBT Quanlambao




No comments:

Post a Comment

View My Stats