Nguyễn
Đình Cống
19/06/2020
Gần đây ông Bạt trả lời phỏng vấn, đề cập đến quan hệ với Trung
Quốc, có một vài ý mà tôi thấy cần trao đổi. Ông Bạt nói: “Chúng ta cần phân
biệt quan hệ với Trung Quốc và quan hệ với nền kinh tế Trung Quốc là hai loại
quan hệ khác nhau”.
Rồi ông có nhận xét rằng:
“Trung Quốc là nơi ‘vỗ béo’ phần lớn các nền kinh tế trên thế giới,
chỉ có chúng ta là không được bao nhiêu do sự cản trở của chủ nghĩa dân tộc về
văn hóa và chính trị, trong khi chúng ta chưa có chủ nghĩa dân tộc về kinh tế. Chủ
nghĩa dân tộc về kinh tế chính là bám chặt lấy thị trường Trung Quốc, khôn
ngoan tận dụng nó để có thể phát triển được nền kinh tế của mình… Trung
Quốc là một thị trường, là nơi chúng ta kiếm tiền”.
Ông lại nhắc nhở: “Chúng
ta ở cạnh một quốc gia cực kỳ thông minh, và do đó phải thông minh theo để đối
phó”. Kết thúc bài phỏng vấn ông đưa ra lời khuyên: “Báo chí cần phải
làm thế nào để người dân mình khôn ngoan trước dư luận và các luồng thông tin
quốc tế!”
Về quan hệ, đúng là cần
phân biệt. Quan hệ hữu nghị hay thù địch, thuộc nhận thức của nhân dân, quan hệ
ngoại giao do nhà nước. Quan hệ kinh tế thị trường chủ yếu thuộc các tập đoàn.
Tuy vậy các quan hệ này không hoàn toàn độc lập. Ông Bạt đưa ra nhận xét rồi bỏ
lững. Phải chăng ông muốn nhắc khéo rằng, mặc cho dân tộc Việt đang cố sức
thoát khỏi những âm mưu, những thủ đoạn thôn tính của TQ thì các tập đoàn, các
lãnh đạo cao cấp về kinh tế cứ lợi dụng để đục nước béo cò.
Về việc “vỗ béo”, đúng là
có chuyện hàng hóa Trung Quốc tràn ngập thế giới, làm cho khá đông dân nghèo ở
nhiều nước được dùng hàng giá rẻ. Nhưng nói “Trung Quốc là nơi vỗ béo phần lớn
các nền kinh tế thế giới” thì phải chăng đã nhìn gà hóa cuốc, đã ca ngợi
lòng tốt của TQ, trong khi bản chất nham hiểm của họ càng ngày càng lộ rõ.
Ông Bạt than thở: “Chúng
ta không được bao nhiêu”. Đúng là người dân thường không được bao nhiêu, có
khi còn bị thiệt hại do thương lái TQ lừa đảo. Thế nhưng các quan chức, nhiều
người giàu lên nhanh chóng nhờ nhận hối lộ của các tập đoàn TQ. Vụ việc đường sắt
trên cao Hà Đông-Cát linh là một dẫn chứng. Và còn không biết bao nhiêu dự án lớn
nhỏ như Gang thép Thái Nguyên, Xơ sợi Đình Vũ, Đạm Ninh Bình v.v…
Ông Bạt cho rằng: “Chủ
nghĩa dân tộc về kinh tế chính là bám chặt lấy thị trường Trung Quốc, khôn
ngoan tận dụng nó để có thể phát triển được nền kinh tế của mình”. Đây
là một nhận định có lẽ quá thiển cận. Phải chăng các nhà kinh tế của VN nên có
đánh giá về nhận định trên. Tôi e rằng nếu lời của ông Bạt lọt được vào tai các
lãnh đạo nhà nước thì sẽ vô cùng nguy hiểm.
Ông Bạt nhắc về sự thông
minh. Phải biết rằng người Tàu tuy có phần thông minh, nhưng cơ bản là nham hiểm,
đểu cáng, là bậc thầy trong mưu mô xảo trá, trong việc ăn cắp bí mật và hối lộ
quan chức. Để đối phó với những âm mưu, những thủ đoạn trên dân tộc Việt đã có
những bậc hiền tài như Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Mạc Đĩnh Chi, Giang Văn
Minh v.v…
Ngày nay, phần lớn lãnh đạo
nhà nước Việt Nam kém trí tuệ, một mực tin cậy vào ĐCSTQ nên bị chúng nó lừa
cho nhiều cú ngoạn mục. Nhiều vị đã tự đưa cổ vào tròng, đặt chân vào bẫy để
cho CSTQ xiết lại, thế mà cứ tự sướng, tự khoe là thông minh. Vài trong các việc
đó là Công hàm Phạm Văn Đồng, là cam kết “Ba Không”, là Bô xit Tây Nguyên,
Formosa Hà Tĩnh, là Đường sắt trên cao v.v…
Ông Bạt nhắc: “Do
đó ta phải thông minh theo để đối phó”. Câu này mới nghe qua
tưởng là hay, nhưng phô bày một tâm thế của kẻ yếu hèn, thể hiện ở các từ “theo” và “đối
phó”.
Ông còn khuyên “làm thế
nào để người dân mình khôn ngoan”. Vâng, nếu cứ theo cách ca ngợi TQ
như ông đã làm, thì dân không khôn ngoan thêm mà càng bị ngu muội đi mà thôi.
No comments:
Post a Comment