Monday, 4 June 2012

ĐÂU CŨNG CÓ KẺ THÙ (Nguyễn Thanh Giang)





Không chỉ dẹp tan các tổ chức được gọi là phản động âm mưu lật đổ chính quyền, các đảng Dân chủ XXI, đảng Thăng Tiến …, các tổ chức xã hội kiểu như Viện IDS …, cách đây mấy tháng người ta đã mở chiến dịch trấn áp tiêu diệt ngay cả “Câu lạc bộ Học và Làm theo Tư tưởng và Đạo đức Hồ Chí Minh”. Xin nhắc lại: “Câu lạc bộ Học và Làm theo Tư tưởng và Đạo đức Hồ Chí Minh”. Cuộc trấn áp tàn bạo này đã được lão thành cách mạng Lê Hữu Hà mô tả trong bài “Một vụ trấn áp không cách mạng trái đạo đức Hồ Chí Minh”.

Nói chiến dịch vì ở đây có vận dụng cả ba mũi giáp công hẳn hoi: thủ đoạn chính trị, biện pháp kinh tế, (chuẩn bị) vũ lực. Cụ Lê Hữu Hà đã mô tả rõ chiến dịch này qua các tiểu mục trong bài viết: Trấn áp gì, Trấn áp thế nào: Tung tiếng xì xào kín hở, Dọa dẫm, tạo áp lực vào kinh tế con cái, Áp lực vào hệ thống Đảng, Áp lực từ tổ chức cựu chiến binh, Dương oai thanh thế.

- Thủ đoạn chính trị -

Vì chủ nhiệm Câu lạc bộ này là một vị trung tướng nguyên Viện trưởng Viện Kiểm sát Bộ Quốc Phòng với “Thành phần thường đến họp mặt là những người đã có quá trình hoạt động trong Đảng, Nhà nước, Quân đội, các Đoàn thể cách mạng. Một số người gần như suốt cuộc đời hoạt động, cả lúc đã nghỉ hưu. Ba bốn người đã có những lúc gặp hoặc đã trực tiếp làm việc với Bác Hồ. Có người đã tham gia những khóa của ban chấp hành Trung ương Đảng (Trung ương Ủy viên) hay Quốc hội. Có người đã từng có mặt trong Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân ở Việt Bắc …. Đến nhà tôi tiện lợi giao thông, lại ở sát tường một Ủy viên Bộ Chính trị (Tô Huy Rứa) …” (Trích bài viết trên của cụ Lê Hữu Hà).

Nguyên Ủy viên Bộ Chính trị, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn An cũng thường đến sinh hoạt với CLB này.

Với cơ cấu nhân sự ấy, người ta khó bề quy kết chống Đảng, phản động …. Để lý giải cho hành động đàn áp vô lối, người ta đành sáng kiến vu cáo rằng đấy là sân sau của Nguyễn Thanh Giang, NTG cài người và chỉ huy dấu mặt CLB này!

- Biện pháp kinh tế -

Câu lạc bộ thường họp ở tầng 2 nhà cụ Lê Hữu Hà. Ở tầng 1, con trai cụ mở cửa hàng tạp hóa. Họ quấy đảo người đến mua hàng làm cho con trai cụ phải đền bù mất 10 triệu đồng. Họ còn dọa sẽ bỏ ma túy vào cửa hàng. Và, 12 giờ đêm ngầy 14 tháng 3 năm 2012 họ gọi con trai cụ lên công quyền ra lệnh ngày mai phải đóng cửa hàng.

- Chuẩn bị vũ lực –

Cụ Lê Hữu Hà kể: “Kể ra thì chuẩn bị trấn áp cũng đầy đủ. Mươi công an, bộ đội đi đi lại lại trước ngõ 178 Tây Sơn. Nhiều chục người đi xe đạp đến, dựng xe đầy ngõ gần nhà tôi. Những người ngụy trang đó đi lại trên đường phố, trong ngõ lẫn lộn trong đông đúc người …”.

Chỉ vài chục ông già ngồi xuống đứng lên còn khó khăn, vung mạnh tay không nổi mà họ làm như chuẩn bị giáp lá cà với những binh sỹ cao lớn đến từ trời tây trước đây!

Đến lượt tôi:
Suốt hai chục năm qua, tôi chỉ làm chính trị sa lông. Không những chưa đứng ra thành lập mà cũng chưa hề tham gia bất cứ Đảng hay hội đoàn nào.
Tôi vốn là người ưa hoạt động trong nhiều lĩnh vực (Khoa học kỹ thuật, văn học nghệ thuật, thể dục thể thao …) và thích giao du nên không sống khép kín được. Tôi không hề nghiện bất cứ thứ gì và có thể không cần ăn ngon nhưng không thể không giao du. Tôi rất cần được tiếp bạn mọi lứa tuổi, đa lĩnh vực. Tuy nhiên, những năm gần đây, thấy quỹ thời gian của mình không còn được là bao nên tôi đành phải hạn chế số giờ tiếp khách để tập trung đọc, học và viết. Tôi tiết kiệm thời giờ gần như tối đa. Ngày hai buổi thể dục, mối buổi 45 phút cũng được bố trí đế có thể vừa tập vừa nghe chương trình Thời sự của Đài Tiếng nói Việt Nam thông qua chiếc đài chạy bằng pin đặt nơi góc sân tập. Vợ con rất thông cảm nên cũng không bắt tham gia bất cứ việc nhà nào nữa.

Đế hạn chế giờ tiếp khách, tôi quy ước bạn bè chỉ đến nhà tôi tháng một lần vào sáng thứ sáu đầu tháng để thăm hỏi nhau, biết nhau còn sống và nghe nhau nói chuyện thế thái nhân tình. Không phải là hội là câu lạc bộ gì cả, chỉ có một số như: đại tá Phạm Hiện – lão thành CM, nguyên Chánh Văn phòng Mặt trận VN tại Campuchía; đại tá Trần Liên – lão thành CM, nguyên Phó Tư lệnh Binh chủng Rada; đại tá Thế Kỷ – nguyên trưởng ban Lịch sử Quân chủng Phòng không Không quân; tiến sỹ Trần Nhơn, nguyên Thứ trưởng Bộ Thủy Lợi; tiến sỹ Bùi Đức Nùng, nguyên Phó Tổng Giám đốc VOSCO; công trình sư Lê Mai Đậu; luật sư Trần Lâm (gần đây ít ở Hà Nội nên vắng); cựu phó hiệu trưởng Trường Đảng Hữu Lũng Vi Đức Hồi đến dự được mấy buổi thì bị bắt …

Những buổi họp mặt tâm tình diễn ra đều đặn suốt gần hai năm qua. Không hề có biểu hiện hoạt động chính trị gì.
Thế mà:
7 giờ sáng 1 tháng 6 vừa qua (thứ sáu đầu tháng sáu) một thượng tá và một đại úy công an ốp vào nhà tôi “ra lệnh một cách lịch sự”: “Sáng nay bác không nên cho tụ họp ở đây nữa!”. Tôi nằn nèo: “ Thôi các cụ đã chuẩn bị đến rồi. Các anh cứ ngồi cùng dự, rồi cùng ăn trưa một thể cho vui”. Họ bảo dứt khoát hôm nay không được họp vì ai đến đều sẽ bị giữ lại ngoài kia. Chúng tôi phải ngồi đây để nếu ai lọt vào thì sẽ mời về. Tôi thương các cụ quá, không muốn đế các cụ bị làm phiền nên đành gọi điện thoại đi khắp nơi báo tin.

Buổi chiều, hàng xóm cho biết sáng nay rất nhiều xe, nhiều công an và người thường vây quanh nhà tôi, tập trung ở đầu ngõ và ở sân UBND xã bên kia đường.

Thế là chiến dịch trấn áp cái không phải là bất cứ hình thức tổ chức nào của tôi cũng quy mô như đối với “Câu lạc bộ Học và Làm theo Tư tưởng và Đạo đức Hồ Chí Minh” đã kể trên đây. Chỉ khác là thủ đoạn chính trị của họ đối với tôi nó đê tiện quá, trâng tráo quá. Họ tung tin đây đó rằng mỗi năm tôi nhận được từ Nguyễn Gia Kiểng hàng chục nghìn đôla để làm những việc này. Họ khôn nhưng không ngoan, muốn bịa đặt, vu khống thì phải dựng những chuyện không kiểm chứng được. Đằng này tôi còn đây, Nguyễn Gia Kiểng còn kia, thực tế còn đó. Họ không sợ bị khinh bỉ, bị phỉ nhổ hay sao.

Họ còn bắn tin đe dọa sẽ có biện pháp mạnh đối với tôi. Ai biết trong cơn hoảng loạn mất hết tự tin, danh dự này họ có thể làm những điều xấu xa tệ hại đến mức nào. Trời Phật đã cho tôi sống đến tuổi 76. Tôi đã sống rất tử tế và đã đóng góp cho gia đình, cho nhân quần xã hội không đến nỗi quá kém cỏi nên chẳng có gì phải ân hận nữa.

Tôi cũng sẽ không cầu xin bất cứ điều gì ngoài điều này: nếu họ lại làm điều gì bậy bạ quá tệ nữa thì hãy nhân đó kích động lòng trắc ẩn để thật nhiều người tìm đọc những gì tôi đã viết, đã nói, không chỉ đế xác định được giữa tôi và họ, ai là người có tội đối với nhân dân, với đất nước. Hơn một nghìn trang viết suốt gần hai chục năm qua chắc cũng bộc lộ khá rõ tư tưởng của tôi, nhân cách của tôi, từ đấy minh giải đúng đắn những gì người ta đã bịa đặt, vu khống, xuyên tạc rất đau lòng. Tôi xin chân thành cảm ơn.

Hà Nội 2 tháng 6 năm 2012

© Nguyễn Thanh Giang
© Đàn Chim Việt

Mời vào :





No comments:

Post a Comment

View My Stats