06/06/2020
Một số người ủng hộ Tổng
Thống Trump với lý do chỉ có Trump mới diệt được Tàu Cộng, và Tàu Cộng chết thì
Việt Cộng cũng… lung lay, và còn nói rằng sở dĩ Tàu cộng có được sự lớn mạnh để
ngày càng hung hăng, ngang ngược như hiện nay chính là nhờ thời kỳ mấy mươi năm
dưới sự lãnh đạo của các đời Tổng thống của đảng Dân Chủ như Bill Clinton và
Barack Obama… Nhất là thời kỳ Obama “ôn hoà, thậm chí nhẫn nhục” để Tàu cộng
ngang nhiên xâm chiếm biển Đông và tiến hành quân sự hoá các đảo. Các nhiệm kỳ
của 2 vị Tổng thống Dân Chủ đã để lại nhiều di sản rất bất cập mà thời kỳ ông
Trump hiện nay phải “ dọn dẹp “ một cách vất vả!
Tôi xin trả lời chung một
lần như sau:
Thứ nhất, Trung Cộng trước
đây khác với Trung Cộng bây giờ. Khi Mỹ vì muốn tập trung đánh Liên Xô nên đã bắt
tay với Trung Cộng, đổi lại đã mở cửa về kinh tế cho Trung Cộng (một bước đi
sai lầm dẫn tới sự lớn mạnh của Trung Cộng ngày hôm nay), lúc đó trong mắt Mỹ
và phương tây, Trung Cộng chưa là cái gì cả dù là một nước lớn về diện tích, về
dân số nhưng Liên Xô mới là mối đe dọa chính.
Sau đó thập niên 80, cho
tới cuối thập niên 90 của thế kỷ XX, dưới thời Đặng Tiểu Bình, thì họ Đặng tập
trung vào chuyện cải cách kinh tế Trung Quốc, hướng TQ tới một nền kinh tế thị
trường, kết quả Trung Quốc đã hội nhập được vào nền kinh tế thế giới.
Còn về đối ngoại, chính
sách của họ Đặng là là tiếp cận khiêm tốn và thận trọng, “thao quang dưỡng hối”
(giấu mình chờ thời), tránh những đụng chạm, tránh can thiệp vào những vấn đề
chung của thế giới. Công thức đó được Đặng Tiểu Bình đưa ra sau khi lên nắm quyền
vào cuối năm 1978, và sau đó được những người kế nhiệm tiếp nối và điều chỉnh.
Một khi Trung Cộng đi
theo con đường như vậy thì Mỹ và thế giới đâu có lý do gì để phải lo sợ, ngăn
chặn? Chỉ có người Việt chúng ta vì đã có những kinh nghiệm cay đắng trong lịch
sử với Tàu nên bao giờ cũng cảnh giác với Tàu, chứ Mỹ và phương Tây lúc đó họ
chỉ tập trung đánh gục Liên Xô trước đã.
Khi Liên Xô sụp đổ vào
năm 1991 thì Trung Cộng cũng chưa lộ mặt nhiều. Đó là thời của Bill Clinton
(1993 –2001). Nên không thể trách Bill Clinton được.
Đến khi lên làm Tổng thống
(2001-2009) thì ông George W. Bush cũng vẫn chưa quan tâm nhiều đến Trung Cộng
mà lại tập trung hơn vào khối Hồi giáo, vào những việc như trả đũa vụ 11/9, cuộc
chiến tranh với Afghanistan, Iraq.
Trong khi đó, ở Trung Quốc,
khi Tập Cận Bình lên nhậm chức vào năm 2012 thì họ Tập đã chuyển khỏi chính
sách “giấu mình chờ thời” và hướng tới một chính sách đối ngoại thách thức sự
thống trị của Mỹ trong khu vực châu Á-Thái Bình Dương.
Đó là khi Tổng thống
Barack Obama lên 2009 – 2017. Cái nhìn của Mỹ về Trung Cộng cũng bắt đầu thay đổi.
Chính Hillary Clinton khi làm Ngoại trưởng và tiếp xúc với các quan chức Tàu đã
nhận ra tham vọng của họ và Trung Cộng có thể là mối nguy hiểm tiềm tàng như thế
nào.
Hãy đọc lại bài viết từ
năm 2011 của bà Hillary Clinton “America’s Pacific Century” (thế kỷ châu Á-Thái Bình
Dương của Mỹ”, Foreign Policy, “Clinton declares “America’s Pacific century”,
Reuter), và sau đó chính bà Hillary Clinton đã cùng với TT Obama xoay trục về
châu Á như thế nào. Hiệp định TPP (The Trans-Pacific Partnership, còn gọi là
the Trans-Pacific Partnership Agreement) chính là chiến lược để chính quyền
Obama đoàn kết các nước trong khu vực châu Á-Thái Bình Dương và gạt Trung Quốc
ra ngoài nhưng tiếc rằng, Trump vì luôn muốn đảo ngược mọi chỉnh sách của Obama
nên đã rút lui và Trung Quốc liền có cái thay thế ngay, sáng kiến “Một vành
đai, một Con đường” (Nhất đới, Nhất lộ).
Đến nhiệm kỳ thứ hai từ
năm 2017, khi phát biểu tại đại hội đảng Trung Quốc tháng 10.2017 thì Tập Cận
Bình đã công khai nói về việc Trung Quốc muốn vươn lên thành siêu cường, muốn
tham dự sâu hơn vào những vấn đề quốc tế, thậm chí cạnh tranh với siêu cường Mỹ,
và Tập Cận Bình còn đưa ra “Giấc mơ Trung Hoa” để thay cho “American Dream”, được
thể hiện bằng các tham vọng lãnh thổ và chiến lược,
Như vậy tham vọng của
Trung Cộng đã quá rõ ràng, và bây giờ thì Mỹ và phương Tây đã thấy rõ.
Trên đây tôi đã giải
thích khi chính sách của Tàu thay đổi, Tàu lộ mặt thì mới có lý do để Mỹ và các
nước thay đổi chính sách.
***
Về những lập luận cho rằng
Obama yếu đuối, chỉ có Trump mới diệt được Tàu, rằng phải bầu tiếp cho Trump vì
đảng Dân chủ mà lên thì Tàu lộng hành?
Thứ nhất, ông Trump không
diệt Tàu và ngay cả có muốn cũng không dễ gì diệt được ngay. Trung Cộng sẽ sụp
nhưng cũng như Liên Xô trước kia, cần phải có một thời gian dài và nếu muốn làm
được như vậy thì Mỹ và các nước đồng minh phải đoàn kết, bao vây, ngăn chặn Tàu
bằng nhiều biện pháp khác nhau.
Trong 3 năm qua những trò
chiến tranh thương mại của Trump có làm cho chế độ của Bắc Kinh sụp không? Hay
cả 2 bên đều bị thiệt hại về kinh tế nhưng cuối cùng người nghèo ở Trung Quốc
hoặc nông dân Mỹ mới bị ảnh hưởng nặng nề nhất và cuối cùng thì hai bên lại ngồi
vào bàn thương lượng với nhau như chúng ta thấy.
Khoan hãy nói chuyện gia
đình Trump cho tới con gái, con rể đều có mối quan hệ làm ăn bao lâu nay với
Tàu nên khó có chuyện Trump đánh Tàu mà không vướng mắc về lợi ích kinh tế
riêng, cứ cho là Trump thực sự muốn đánh Tàu, nhưng chiến lược của Trump ra
sao?
Chỉ đánh thuế, đánh vào
kinh tế Tàu không chưa đủ. Mà phải tích cực đoàn kết với tât cả các nước đồng
minh, có chiến lược lâu dài bao vây Tàu về mọi mặt, ngăn chặn Trung Cộng vươn
vòi gây ảnh hưởng trên thế giới, ngăn chặn Trung Cộng tìm cách mua chuộc, thao
túng các tổ chức, quốc gia theo hướng có lợi cho mình v.v…
Nhưng đường lối ngoại
giao của Trump trong những năm qua như thế nào? Công kích đồng minh từ Âu sang
Á, công kích NATO, làm sứt mẻ các mối quan hệ với đồng minh, dẹp bỏ TPP, rút khỏi
Hiệp định Paris về biến đổi khí hậu, cắt viện trợ cho WHO… là củng cố hay làm yếu
đi ảnh hưởng của Mỹ trên thế giới, là làm hại hay lợi cho Tàu?…
Đó là chưa nói Trump không
quan tâm về vấn đề nhân quyền, không lên án mạnh mẽ những hành vi vi phạm nhân
quyền ở các quốc gia độc tài nên chỉ riêng VN thôi, 3 năm qua nhà cầm quyền VN
chùn tay hơn hay mạnh tay đàn áp những người bất đồng ý kiến, hoạt động dân chủ
hơn? Số người bị bắt, bị cầm tù có giảm đi hay càng tăng với những bản án nặng
nề hơn?
Còn về Trung Cộng, 3 năm
qua Mỹ có ngăn chặn được sự bành trướng của Trung Cộng trên biển Đông không hay
là chúng vẫn tiếp tục không ngưng nghỉ một ngày nào quá trình biến các đảo thành
căn cứ quân sự, hải quân, và chuẩn bị thành lập vùng nhận dạng phòng không trên
biển Đông?
Mới đây nhất, khi Tàu
thông qua Luật An ninh Quốc Gia Hong Kong, chấm dứt mô hình “một quốc gia, hai
chế độ” ở Hong Kong thì Mỹ làm được gì ngoài việc tuyên bố “Hong Kong không còn
đủ sự tự trị với Tàu”, rút quy chế thượng mại đặc biệt dành cho Hong Kong, như
thế có khác nào thừa nhận Hong Kong đã thuộc về Tàu rồi?
Nếu như Trung Quốc dưới
thời Tập đang tìm cách mở rộng quan hệ, mở rộng ảnh hưởng của Trung Cộng trên
thế giới thì Hoa Kỳ dưới thời Trump lại đang co cụm lại với chính mình, như thế
là lợi hay hại? Mời đọc thêm “How China sees the World and how we should see China”,
H. R. McMaster, The Atlantic. Đánh Tàu là phải có tầm nhìn như vậy.
Những người chỉ trích,
phê phán Trump không phải vì “ông ta nói năng bộc trực, không có trình độ nghệ
thuật ‘mỵ dân’ như ông Clinton và Obama mà thật ra là mồm lưỡi, xảo ngôn kiểu
các nhà chính trị lươn lẹo không khác gì các chính trị gia CS” (?) Những người
chỉ trích, phê phán Trump không phải vì Trump hành xử không theo kiểu “truyền
thống” của các chính trị gia trước đây.
Những người chỉ trích,
phê phán Trump cũng không chỉ vì những vấn đề về tư cách, nhân cách, đạo đức,
mà cái chính là vì những lời nói, việc làm, chính sách của Trump đang gây hại
cho nước Mỹ – đối nội thì làm cho xã hội Mỹ càng trở nên chia rẽ hơn bao giờ hết
và những giá trị dân chủ, nhân quyền xây dựng từ bao đời bị xói mòn; đối ngoại
thì làm cho vai trò, uy tín, sức mạnh mềm của Mỹ bị giảm sút trên thế giới.
Chỉ qua hai ví dụ là đại
dịch cúm Vũ Hán và các cuộc biểu tình biến thành bạo lực vừa qua cũng đủ chứng
minh Trump không có khả năng đối mặt và giải quyết những cuộc khủng hoảng, thay
vào đó chỉ biết đổ lỗi, không nhận trách nhiệm “I don’t take responsibility at all”, chỉ biết công kích
người khác, hăm dọa, đòi sử dụng quyền lực và vũ lực để trấn áp…
Cuối cùng, tôi cho rằng,
sắp tới dù là đảng Dân chủ hay Cộng hòa nắm quyền thì cũng sẽ thay đổi chính
sách với Tàu, cũng sẽ coi Tàu là đối thủ. Nhưng hãy hy vọng vào một TT có tài đức
hơn Trump.
Còn số phận VN thì chỉ có
người VN mới thay đổi được, không thể hy vọng, trông chờ vào bất cứ một thế lực
bên ngoài nào hay bất cứ ai.
Lâu nay tôi vẫn tránh những
cuộc tranh luận về Trump vì không đi đến đâu và rất mất thì giờ, mất bạn bè
(!), nhưng hôm nay buộc phải nói vậy. Có những sai lầm của nước Mỹ phải mất
hàng chục năm sau mới thấy được, như việc rút khỏi VN, phản bội VNCH chẳng hạn.
Việc Trump lên làm tổng thống cũng vậy, những hậu quả để lại cho nước Mỹ trong
nước cũng như việc xây lại hình ảnh cho Hoa Kỳ trên thế giới phải mất rất nhiều
thời gian.
Đừng vì cảm tính hay vì
quá tuyệt vọng về số phận của VN mà lại đi đặt hết niềm tin và sự hy vọng vào một
tổng thống Hoa Kỳ như Trump. Thay vào đó hãy tìm đọc nhiều nguồn tin khác nhau
trên báo tiếng Anh của các nước để thấy trong số những người lên tiếng phản đối
Trump mạnh mẽ có rất nhiều nhân vật có tên tuổi, vị trí trong xã hội Mỹ, để thấy
châu Âu và thế giới đánh giá Trump và nước Mỹ dưới thời Trump ra sao và khi đọc
thì đối chiếu từ nhiều nguồn để kiểm tra sự thật (thậm chí nếu không đọc được
tiếng Anh, tiếng Pháp, Đức… thì trên internet này nhiều người giỏi ngoại ngữ, mỗi
ngày vẫn dịch không công rất nhiều cho mọi người đọc) chứ đừng chỉ đọc báo tiếng
Việt không có nguồn tin, không dẫn chứng, số liệu v.v…của những người cuồng
Trump!
____
* Tựa đề do Tiếng Dân đặt
--------------------------------------------------
XEM THÊM
Mai V. Phạm
16/12/2019
Lập luận duy nhất của nhiều người Việt trong
lẫn ngoài nước về việc ủng hộ Trump là bởi vì ông “khiến Trung Quốc sụp đổ” bằng
việc đánh thuế (tarrif) lên hàng hóa Trung Quốc. Phải chăng với họ, hành động
áp thuế tương tự việc Trump dùng tên lửa tầm xa tấn công Trung Quốc, khiến
Trung Quốc bị thiệt hại nặng nề, còn phía Mỹ không hề hấn gì? Tuy nhiên, đó là
một suy nghĩ hết sức vớ vẩn và thiếu hiểu biết nghiêm trọng.
Thuế quan là thuế hoặc phí phải trả trên hàng
nhập khẩu. Thông thường, thuế được tính theo tỷ lệ phần trăm của giá giao dịch
mà người mua trả cho người bán nước ngoài. Mặc dù thuế quan được áp dụng đối với
hàng hóa đến từ mỗi quốc gia, nhưng không phải quốc gia đó trả
thuế. Thay vào đó sẽ là các nhà nhập khẩu, bao gồm các công ty và tập đoàn. Để
bảo đảm lợi nhuận, các công ty thường nâng giá thành sản phẩm để bù thuế. Nói một
cách đơn giản, thuế quan mà Trump áp lên hàng nhập khẩu Trung Quốc sẽ được
chuyển qua cho người tiêu dùng Mỹ dưới hình thức giá cả hàng hóa cao hơn.
Tôi thật sự không biết chính xác ý nghĩa của
từ “sụp đổ” mà những người Việt ủng hộ Trump nói. Phải chăng sụp đổ mà họ ám chỉ
giống sự sụp đổ của Liên bang Xô Viết vào thập niên 1990s? Tuy nhiên, cần minh
định 2 thực tế:
1. Sự sụp đổ của Liên bang Xô Viết không chỉ
phụ thuộc vào yếu tố kinh tế, mà còn phụ thuộc rất nhiều vào sự trợ giúp của
liên minh các nước mà Mỹ là nước đứng đầu và phong trào dân chủ trong khối Xô
Viết.
2. Sụp đổ kinh tế không có nghĩa sẽ dẫn đến sụp
đổ chính trị. Sụp đổ chính trị không tự khắc dẫn đến sự khai sinh và phát triển
của thể chế dân chủ. Bằng chứng cho thấy sau khi tuyên bố giải thể chế độ độc
tài cộng sản, Nga hiện vẫn không phải là một quốc gia dân chủ. Ngược lại, Putin
đang mơ về việc khôi phục lại liên bang chuyên chế như thời Liên Xô trước dây.
Việc áp
thuế của Trump lên Trung Quốc gây thiệt hại nặng cho Mỹ
Theo ước tính của Quỹ Tiền tệ Quốc tế, tranh
chấp thương mại của Trump với Trung Quốc có thể khiến kinh tế toàn cầu thiệt hại
khoảng 700 tỉ Mỹ kim. Chính phủ Trump cũng phải cung cấp
cho nông dân Mỹ gói trợ cấp 28 tỉ Mỹ kim vì những thiệt hại to lớn từ
tranh chấp thương mại với Trung Quốc.
Một nghiên cứu khác
được thực hiện bởi các kinh tế gia Đại học UCLA và Ngân hàng Thế giới, kết luận
rằng, các công ty và người tiêu dùng Mỹ đã mất 68.8 tỷ Mỹ kim hồi năm ngoái vì
các mức thuế cao hơn.
Hôm thứ Sáu 13/12/2019, Trump đã tweet thông
báo đạt được thỏa thuận thương mại “rất lớn” và “tuyệt vời” với Trung Quốc.
Trong một cuộc họp báo hiếm hoi, các quan chức Trung Quốc nhấn mạnh rằng, thỏa
thuận này có lợi cho cả hai bên. Tuy nhiên, hiện tại, chi tiết của thỏa thuận
này vẫn chưa được công bố.
Theo đánh giá chung, Mỹ không thu được nhiều
lợi ích từ thỏa thuận này như chuyên gia thương mại của Bloomberg, David Fickling, đã châm biếm: “Đây là một sự
giải thoát khi một quốc gia quyết định ngừng đấm vào mặt mình. Mặc
dù vậy, mọi chuyện đã tốt hơn rất nhiều nếu nó không
diễn ra”.
Tóm lại, hiện tại Trump đã ký kết với Trung
Quốc tạm dừng tranh chấp thương mại bởi những thiệt hại to lớn đối với nông
dân, các doanh nghiệp, và người tiêu dùng Mỹ. Thỏa thuận này cũng có lợi về mặt
chính trị cho Trump bởi ông có thể khoe khoang và phóng đại với cử tri rằng, thỏa
thuận này có lợi cho kinh tế Mỹ. Câu hỏi cho những người ủng hộ Trump: Nếu xem
việc áp thuế là vũ khí, thì liệu Trung Quốc có sụp đổ sau khi Trump chấm dứt
hoàn toàn áp thuế lên Trung Quốc?
Làm sao
Trung Quốc sụp đổ khi Trump tấn công đồng minh, cô lập nước Mỹ?
Trong cuộc chiến chống lại sự bành trướng của
chủ nghĩa cộng sản, Mỹ và các nước đồng minh đã liên kết tạo sức ép mạnh lên
Liên Xô. Điều đó có nghĩa là các đồng minh có vai trò tối quan trọng đối với sức
mạnh của Mỹ. Nhưng không giống như những người tiền nhiệm khi chống lại Liên
Xô, bước đi đầu tiên của Trump nhằm đối phó với Trung Quốc là phá hoại các đồng
minh thân cận, là các nước đã tăng thêm sức mạnh cho Mỹ.
Trong tuần đầu tiên nhậm chức, Trump đã rút
khỏi Hiệp định Đối tác xuyên Thái Bình Dương (Trans-Pacific Partnership), khiến
Trung Quốc vui
mừng tột độ. TPP giúp tạo ra một hệ thống quy tắc và
trách nhiệm hơn nhằm kiểm soát Trung Quốc. Đã thế, Trump còn tiến hành các cuộc
chiến thương mại với Canada, Úc, Liên minh châu Âu, Mexio và dọa sẽ áp thuế
lên Pháp và Ấn
Độ. Ngày 17/5/2019, Trump
hung hồn tuyên bố, “Liên minh Châu Âu đối xử với Hoa Kỳ còn tệ
hơn Trung Quốc”.
Trump cô lập nước Mỹ, xa lánh các đối tác tiềm
năng có thể giúp Mỹ kiểm soát Trung Quốc, thì khiến Trung Quốc sụp
đổ bằng ‘vũ khí’ gì?
Trung
Quốc không phải là Liên Xô
Nhờ vào dân số khổng lồ và lao động rẻ, thị
trường Trung Quốc có vai trò quan trọng giúp đẩy mạnh doanh thu cho các tập đoàn kinh doanh khổng lồ của Mỹ và các
nước Châu Âu. Chính quyền Trung Quốc còn tập trung vào Nghiên cứu và Phát triển
để “trở thành lãnh đạo toàn cầu về đổi mới khoa học và công nghệ
trong tương lai gần, loại Mỹ khỏi vị trí mà nó đã nắm giữ trong 70 năm qua”.
Trong bài viết trên tạp chí Foreign Affairs, học giả
uy tín của đại học Harvard, đã phân tích sức mạnh công nghệ ngày càng vượt trội
của Trung Quốc: “Trung Quốc đã nhanh chóng đẩy mạnh chuỗi giá trị, tạo ra
các ngành công nghiệp đẳng cấp thế giới về mọi lĩnh vực, từ 5G, trí tuệ nhân tạo,
đến công nghệ sinh học và điện toán lượng tử. Một số chuyên gia hiện tin rằng
Trung Quốc có thể đánh bại Mỹ để trở thành quốc gia công nghệ hàng đầu thế giới”.
Cựu chủ tịch Ngân hàng Thế giới Bob Zoellick
đã lập luận rằng “Trump không thể nào kiềm
chế được Trung Quốc”. Nhà bình luận nổi tiếng Fareed Zakaria, đã viết cho
báo Foreign Affairs như sau: “Trung Quốc, theo một số tiêu chuẩn, đã là nền
kinh tế lớn nhất thế giới. Trong vòng 10 đến 15 năm, Trung Quốc có thể sẽ đạt
được vị trí này theo mọi tiêu chuẩn”.
Trung Quốc đang tăng cường vai trò lãnh đạo tại
Liên Hợp Quốc bằng cách đẩy mạnh đóng góp vật chất và nhân lực. Trung Quốc cam
kết tài trợ 1 tỉ Mỹ kim và 8000
quân cho lực lượng gìn giữ hòa bình thế giới và hiện đang
là quốc gia có đóng góp lớn thứ hai cho Liên Hợp Quốc.
Trump có thực lòng chống Trung Quốc, khi cả
con gái cưng và con rể đều có những mối quan hệ lợi ích thân thiết với Trung Quốc?
Con rể Trump, Jared Kushner, đã nhận được khoảng 50 triệu Mỹ
kim từ các nhà đầu tư Trung Quốc giấu tên vào dự án Kushner tại thành phố
Jersey. Con gái Trump là Ivanka Trump, cũng mới được Trung Quốc cấp 5 giấy phép kinh doanh, bao gồm
trung tâm chăm sóc trẻ em, mắt kính và áo cưới, dịch vụ môi giới, quỹ từ thiện
và thẩm định nghệ thuật.
Tóm lại, Trung Quốc hiện tại không phải
là Liên Xô, nhưng kinh tế và tầm nhìn chiến lược hơn hẳn Liên Xô trước đây.
Trump không thể đối phó với Trung Quốc khi hung hăn tấn
công các đồng minh, bày tỏ sự ngưỡng mộ với các lãnh đạo độc tài, và chà đạp
các nguyên tắc dân chủ. Trump càng không thể đối phó với Trung Quốc nếu
không có sự hợp tác và đồng thuận của Quốc hội Mỹ. Và Trump càng không
thể một mình chống Trung Quốc khi Nga, Bắc Hàn và các nước chuyên chế
khác luôn bày tỏ sự ủng hộ mạnh mẽ cho Trung Quốc. Nói đơn giản hơn, kiềm chế
và đối phó Trung Quốc đang bành trướng và phát triển đòi hỏi sự hợp tác
có chiến lược của các đồng minh dân chủ.
Thay Lời
Kết
Cần minh định rằng, tổ chức dùng bạo lực hà
hiếp và bóp nghẹt tự do của người dân Việt Nam trong nước, không phải do Trung
Quốc giữ vai trò chính, mà chính là đảng cộng sản Việt Nam.
Sự tồn tại đầy thách thức của đảng Cộng sản VN không phải nhờ vào mỗi Trung Quốc
hoặc Liên Xô, mà nhờ vào chính “khả năng” của đảng CSVN.
Không ai vui sướng hơn nhà cầm quyền cộng sản
khi phần lớn người dân chuyển mũi giáo tấn công sang Trung Quốc, trong khi tổng
thống Mỹ lại phớt lờ các vi phạm nhân quyền và khen ngợi sự phát triển vượt bậc của Việt Nam.
Còn ai “hưởng lợi” hơn đảng cộng sản Việt Nam vào thời điểm này?!
Cách đây gần 80 năm, nhà văn Thạch Lam từng
nhận xét, người Việt “đều có một tính chung là nông nổi, hời hợt bề ngoài. Bởi
ta không chịu phân tích và suy xét kỹ nên bất cứ vấn đề gì chúng ta cũng không
biết được rõ ràng và chu đáo, biết một cách thấu suốt”.
Nhiều người Việt hời hợt, không chịu tìm hiểu
thấu đáo, nhưng chọn tin vào những điều thỏa mãn thành kiến của bản
thân, bất chấp những điều đó sai sự thật. Điều này, về lâu dài
sẽ tạo cho họ thói quen coi thường việc nâng cao kiến thức, phân tích, và suy
luận dựa trên fact. Đáng buồn hơn, một số người còn hoang tưởng sự thiếu hiểu
biết của mình, tuyên truyền những thông tin sai lệch và thậm chí bịa đặt tin tốt
về Trump để đầu độc dư luận.
Cách đây gần 100 năm, cụ Phan Bội Châu phê
bình tính “ỷ lại” của người Việt: “Tháp đổ mặc tháp, khoanh tay đứng
dòm, nghiễm nhiên một đống bồ nhìn rồi hẳn. Hỏi vì cơn cớ làm sao? Thì
chỉ vì ỷ lại. Câu tục ngữ ấy thật vẽ đúng tâm tình người
nước ta. Nếu ai cũng lo gánh vác một phần trách nhiệm của mình thì có
gánh gì không cất nổi. Nhưng tội tình thay, anh nào chị nào trong óc cũng
chất đầy một khối ỷ lại”.
Một dân tộc mà phần lớn chỉ biết cậy dựa viễn
vông một tổng thống Mỹ để cứu rỗi đất nước vừa đáng buồn, vừa đáng trách. Rồi đến
lúc người đó không còn quyền lực hoặc bị vào tù vì phạm tội, thì lại chờ mong một
tổng thống khác hay sao? Thế hệ tương lai sẽ nghĩ như thế nào về những người đi
trước chỉ biết ỷ lại, dựa dẫm sự cứu rỗi của nước ngoài?
Hãy chấm dứt sự hoang tưởng rằng Trump sẽ khiến
Trung Quốc sụp đổ, bởi Trump tấn công đồng minh và rút Mỹ khỏi các tổ chức quốc
tế quan trọng, đang làm Trung Quốc và Nga vui sướng hơn bao giờ hết. Khi mà phần
lớn người Việt chưa dứt khoát nói không với tâm thế ỷ lại, tự ti, hám danh,
không học hỏi thấu suốt nhưng hời hợt, và học để làm quan, thì dù cho nhà cầm
quyền cộng sản Trung Quốc có sụp đổ, Việt Nam vẫn sẽ không thấy được ánh sáng
dân chủ đích thực.
_____
Mời đọc lại:
No comments:
Post a Comment