29/08/2019
Lời
ngỏ: Người dân Hồng Kông và khắp nơi trên thế giới đang
theo dõi diễn biến xảy ra tại đây trong ba tháng qua.
Các cuộc biểu tình của người dân Hồng Kông chống lại
dự luật dẫn độ (Extradition Bill), bắt đầu vào tháng Ba và tháng Tư năm nay,
nhưng rầm rộ nhất là vào ngày 9 tháng Sáu quy tụ hàng trăm ngàn người, và kéo
dài 12 tuần qua, có khi lên đến gần hai triệu người, mà cho đến nay vẫn chưa chấm
dứt. Những người bàng quan nhất trên thế giới cũng ít nhiều biết đến các cuộc
biểu tình này. Những người quan tâm nhất, ngoài người dân Hồng Kông, không ai
khác là lãnh đạo Bắc Kinh. Bắc Kinh hiển nhiên muốn chấm dứt các cuộc biểu tình
này càng sớm càng tốt. Nhưng bằng cách nào? Mềm mỏng hay cứng rắn? Có nên
thương thuyết không, có nên sử dụng quân đội không? Đâu là lằn ranh đỏ không được
đi qua? Khi nào phải triệt để ra tay v.v… Đó là những câu hỏi không có giải đáp
đơn giản đối với Bắc Kinh hiện nay.
Đối với người dân Hồng Kông, và các lãnh đạo phong
trào đấu tranh, thì sao? Những khó khăn thử thách của họ là gì? Họ có lãnh đạo
không? Khi nào các cuộc biểu tình này mới chấm dứt? Thông điệp và mục tiêu sau
cùng là gì? V.v..
Vào ngày 26 tháng Tám vừa qua, luật sư Trần Kiều
Ngọc, Chủ tịch Phong trào Giới Trẻ Thế giới Vì Nhân quyền, đã viếng thăm Hồng
Kông, sau khi tham dự một hội nghị quan trọng tại Đài Loan. Kiều Ngọc đã có cuộc
hội luận trực tiếp với nhà hoạt động trẻ Joshua Wong Chi-fung, tức Hoàng Chi
Phong, một trong các thủ lãnh của Phong trào Dù vàng năm 2014. Năm nay Joshua
chưa đầy 23 tuổi, sinh năm 1996, một năm trước khi Hồng Kông chính thức được trả
lại cho Trung Quốc.
Luật sư Trần Kiều Ngọc và Joshua Wong.
Khi được biết sự kiện này, tôi đã liên lạc với luật
sư Trần Kiều Ngọc, và chúng tôi đã chia sẻ với nhau một số vấn đề và câu hỏi để
trao đổi với bạn trẻ Joshua Wong. Mời quý vị theo dõi cuộc phỏng vấn sau đây.
Quý vị muốn nghe cuộc phỏng
vấn bằng hình ảnh thì xin bấm vào đây. Và các bạn trẻ có thể theo dõi
cuộc phỏng vấn ghi lại bằng tiếng Anh dưới đây.
Đầu tiên thì bạn Joshua cho biết bạn sẽ chính thức đến
tham dự Đại hội do
Phong trào Giới trẻ Thế giới Vì Nhân quyền tổ chức tại Nhật Bản vào tháng Tư
năm 2020. Joshua nói rằng anh hy vọng gặp được các bạn trẻ từ khắp nơi trên thế
giới, những người quan tâm thao thức về việc đấu tranh cho tương lai của mình.
Trần
Kiều Ngọc (TKN): Phong trào
Dù vàng năm 2014 kéo dài gần ba tháng. Năm năm sau, lần này lâu hơn, thu hút
nhiều người hơn, và chưa thấy có dấu hiệu chấm dứt trong tương lai gần. Gần hai
triệu người trong số bảy triệu dân Hồng Kông đã sẵn sàng tham gia vào Phong
trào này. Các cuộc biểu tình tiếp diễn này được xem như là Phong trào Dù vàng số
2. Làm sao nó có thể thu hút được sự hỗ trợ lớn lao như thế?
Hoàng
Chi Phong (HCP): Năm năm trước, chúng tôi đối diện với Bắc Kinh.
Năm năm sau, chúng tôi đối diện với hoàng đế Tập Cận Bình. Mục tiêu bầu cử tự
do của chúng tôi không hề thay đổi. Và chúng tôi sẽ tiếp tục cuộc đấu tranh
này, để thế giới biết rằng chúng tôi xứng đáng hưởng được dân chủ.
TKN: Các cuộc biểu tình tiếp diễn này
không đơn thuần là cuộc đấu tranh về Dự luật Dẫn độ, mà là nhiều hơn thế, phải
không. Các mục tiêu sau cùng mà người dân Hồng Kông muốn đạt được trong cuộc đấu
tranh này là gì?
HCP: Người Hồng Kông muốn làm chủ vận mệnh của ngôi nhà mình. Chúng tôi muốn
chọn chính quyền của mình. Lãnh đạo Hồng Kông không nên bị điều khiển, thao
túng bởi những người ở Bắc Kinh, hoặc làm con rối cho các thế lực cộng sản.
TKN: Joshua có nghĩ Bắc Kinh sẽ sau
cùng quyết định đưa quân đội vào để dập tắt Phong trào kỳ này, như biến cố
Thiên An Môn cách đây 30 năm không? Joshua và người dân Hồng Kông đã chuẩn bị
cho tình huống xấu nhất chưa?
HCP: Dưới sự cai trị cường quyền, chúng tôi không thể mong đợi Chủ tịch Tập
Cận Bình ứng xử một cách hữu lý. Việc họ có đưa quân đội đến Hồng Kông hay
không, không bao giờ nói không bao giờ. Tôi hy vọng lãnh đạo và giới trẻ trên
thế giới nhận thức được rằng các cuộc khủng hoảng chính trị phải được giải quyết
bằng cải tổ hệ thống chính trị. Bắc Kinh chắc hẳn biết điều đó. Đưa quân đội
vào không phải là cách giải quyết.
TKN: Những người hoài nghi có thể nói
rằng người Hồng Kông có thể duy trì cuộc đấu tranh này, các cuộc biểu tình này,
một tháng, một năm hay lâu hơn nữa. Nhưng sau cùng, 27 năm nữa, Hồng Kông rồi sẽ
bị cai trị bởi Bắc Kinh, vào năm 2047. Vì thế, trừ phi có thay đổi trong lãnh đạo,
hay chế độ tại Bắc Kinh, hoặc người dân tại đại lục đứng lên đòi tự do, nhân phẩm
và nhân bản, sẽ không có sự thay đổi nào trong bình diện lớn, và tất cả các nỗ
lực đều bị lãng phí. Bạn sẽ trả lời sao về quan điểm này?
HCP: Cuộc đấu tranh này không dễ chút nào. Nhưng giống như sự sụp đổ của
Liên Bang Xô Viết vào thế kỷ trước. Chúng tôi lạc quan vào tương lai của mình.
Chúng tôi không hy vọng gì ở chế độ này, nhưng tôi hy vọng ở người dân của
mình. Ít nhất là phải tiếp tục đấu tranh. Tốt hơn thái độ không làm gì cả. Việc
để cho một quốc gia hai chế độ (sẽ) làm soi mòn một quốc gia một chế độ.
TKN: Khi Trung Quốc tiếp tục lớn mạnh
trong một hai thập niên tới về sức mạnh vật chất và quân sự, mà không thiết tha
gì đến nhân quyền hay dân chủ, Joshua thấy sự đe dọa nào đối với Hồng Kông và
thế giới?
HCP: Hồng Kông có thể sẽ là Tân Cương hoặc Tây Tạng, và chính vì thế mà
chúng tôi tiếp tục đấu tranh. Hồng Kông nên là Hồng Kông, đây nên là nơi mà
chúng tôi có thể quyết định lấy tương lai của chính mình, thay vì tương lai mà
bị kiềm chế, đô hộ bởi Bắc Kinh.
TKN: Câu hỏi kế tiếp hơi có tính cách
cá nhân chút. Joshua đã bị tù nhiều tháng trong hai năm qua. Bạn có những nhận
thức sâu sắc nào từ trãi nghiệm này? Bạn lấy cảm hứng từ đâu?
HCP: So với những nhà hoạt động Hồng Kông bị tù bảy năm, thì giá tôi trả là
rất nhỏ nhoi. Tôi bị tù chỉ hơn 100 ngày. Thật là khó để diễn tả những gì bên
trong. Nhưng các thử thách và áp lực đó sẽ không đánh bại tôi. Nó sẽ làm tôi mạnh
mẽ hơn, với quyết tâm hơn, ngay cả khi họ nhốt tôi vào tù, giữ tôi xa cách với
xã hội. Đó là thời gian tôi trang bị cho mình để tiếp tục cuộc đấu tranh lâu
dài này. Chúng ta nên tranh đấu để giành cho được dân chủ.
TKN: Sau cùng, Joshua có thông điệp
nào với người dân khắp thế giới, những người khát khao được sống trong dân chủ,
nhân phẩm, và tự do, như người dân tại Việt Nam?
HCP: Dưới sự áp bức của cường quyền, tôi hy vọng rằng những người trẻ, tại Hồng
Kông và Việt Nam, nhận thức được rằng đây là cuộc đấu tranh lâu dài, cho nên
chúng ta nên giữ vững lòng dũng cảm, quyết tâm và niềm say mê của mình, ngay cả
khi có nhiều khó khăn và thử thách. Nhưng đây là lúc, hoặc sẽ không bao giờ.
Đây là lúc để chúng ta cho giới thượng lưu cầm quyền đang thống trị quyền lực
hiện nay biết rằng những người trẻ quyết định lấy con đường tương lai của mình.
TKN: Có nguồn tin cho rằng Joshua là
người nửa (gốc) Việt Nam, điều đó có đúng không?
HCP: Các báo chí ủng hộ Bắc Kinh cho rằng tôi đã được CIA đào tạo, được huấn
luyện bởi Thủy quân Lục chiến Hoa Kỳ. Họ cũng nói rằng tôi sinh ở Nhật. Và bây
giờ họ nói tôi nửa Việt Nam. Các loại tin đồn này là hoàn toàn không đúng. Tôi
sinh ra ở Hồng Kông, sống ở Hồng Kông và tôi yêu Hồng Kông.
TKN: Câu hỏi cuối cùng, nhiều người rất
ngưỡng mộ khâm phục cách thức đấu tranh biểu tình của người Hồng Kông. Nó là lịch
sử, không giống các cuộc đấu tranh biểu tình nào khác, rất khác truyền thống
xưa nay. Làm thế nào các bạn làm được như thế? Có người đứng đầu tổ chức nó
không?
HCP: Đây là phong trào không có lãnh đạo. Chúng tôi có hơn một trăm điều hợp
viên. Chúng tôi học hỏi từ bài học của Phong trào Dù vàng. Và chúng tôi sẽ tiếp
tục chiến đấu.
TKN: Cảm ơn Joshua.
HCP: Cảm ơn mọi người đã theo dõi cuộc trò chuyện này.
---------------------
English Version:
Kieu
Ngoc: The Umbrella Movement lasted almost three months
in 2014. Five years later, this time it has lasted longer, attracted more
people (participating), and appeared no end in the foreseeable future. Nearly 2
million people out of 7 million population willingly participate in this
Movement. The ongoing protests now are considered by many people as the second
Umbrella Movement. How did it gather so much support this time?
Joshua
Wong: Five years ago, we confronted Beijing. Five years
later, we confronted emperor Xi. Our cause on free election never changes. And
we will continue our battle, let the world know that we deserve democracy.
Kieu
Ngoc: The ongoing protests are not simply about your
fight against the Extradition Bill, but are much more than that. What are the
ultimate goals that Hong Kong people try to achieve in this struggle?
Joshua
Wong: Hong Kong people want to me master of their own
house. We need to elect our own government. Leaders of Hong Kong should not be
manipulated by the people of Beijing, or be the puppets of the communist
forces.
Kieu
Ngoc: Do you think Beijing may eventually decide to send
troops in to crush the Movement this time, like the Tiananmen Square 30 years
ago? Have you and Hong Kong people been prepared for the worst?
Joshua
Wong: Under the authoritarian rule, we can’t expect that
President Xi Jinping would act rationally. Whether they would send troops to
Hong Kong, never say never. I hope world leaders and youngsters around the
world realise that political crises must be solved by political system reform.
Beijing would know that. Sending troops is not a way out.
Kieu
Ngoc: Some sceptics could say that Hong Kong people may
be able to sustain their fights, their ongoing protests, for one more month,
one more year, or even longer. But in the end, 27 more years, Hong Kong will
eventually fall under the rule of Beijing, in 2047. Therefore unless there is a
change in the leadership, and in the regime in Beijing, or all the people in
mainland stand up for their liberty, dignity and humanity, there would be no
change on a larger scale, and all of these efforts may be wasted. How would you
respond to such opinions?
Joshua
Wong: It is not an easy battle at all. But just like the
Soviet Union fell in the last century. We are still optimistic of our future. I
have no hope towards the regime, but I have hope of its people. At least
continue with our fight. It is better than do nothing. And allowing one country
two systems erodes one country one system.
Kieu
Ngoc: With China continue to rise rapidly in the next
one or two decades (in terms of their material and military power) without
regards to human rights and democracy, what do you see the main threats to Hong
Kong and the world?
Joshua
Wong: Hong Kong will be the next Tân Cương (Xinjang) or
Tây Tạng (Tibet), and that’s why we continue to fight. Hong Kong should be Hong
Kong, here should be the place we can determine our own future, instead of our
future dominated by Beijing.
Kieu
Ngoc: My next question is personal. You had been
imprisoned for many months in the last two years. What insights did you get
from your journey? And where did you draw your inspiration from?
Joshua
Wong: ICompared to activists in Hong Kong being jailed
for seven years, the price I paid is very small. I had been jailed for more
than 100 days. It is hard to describe what it is like inside. But challenges
and pressures will not defeat me. It will make me stronger, with more
determination, even if they lock me up in prison, keep me distant from society.
It is the time to equip myself to continue this long battle. We should fight
for democracy.
Kieu
Ngoc: Lastly, what are your main messages to the people
around the world who long to live in democracy, dignity and liberty, in
particular to the people in Vietnam?
Joshua
Wong: Under authoritarian suppression, I hope that
youngsters, in Hong Kong and Vietnam, realise that it is a long battle, so we
should keep our courage, determination and passion, even if there are lots of
difficulties and challenges. But it is now or never. Now is the time for us to
let the upper class elites (who have been) dominating the power knowing that
the youngsters determine the future of our own path.
Kieu
Ngoc: There is a rumour that you are half Vietnamese. Is
that true or not?
Joshua
Wong: Pro-Beijing newspapers claim that I am trained by
CIA, and by the US Marines. They also said that I was born in Japan. And now
they said that I am half Vietnamese. This kind of fake news and rumours are not
true at all. I was born in Hong Kong, I live in Hong Kong and I love Hong Kong.
Kieu
Ngoc: Lots of people have been amazed by the way Hong
Kong people have protested. This is history, unlike any other protests, so
unconventional, so different. How do you do it? Is there a head organiser?
Joshua
Wong: This is a leaderless movement. We have more than a
hundred facilitators. We’ve all learned our lesson on Umbrella Movement. And we
continue to strike.
No comments:
Post a Comment