Thứ tư, ngày 09 tháng mười năm 2013
Như chúng ta đã biết, đảng Cộng
sản rất sợ khi nghe hoặc nhắc đến cụm từ “Diễn biến hoà bình”. Họ nơm nớp lo sợ
tự diễn biến trong Đảng, sợ các đảng viên sẽ đi trệch mục tiêu cách mạng xã hội
chủ nghĩa. Vậy thì “Diễn biến Hoà bình” là gì mà Đảng Cộng sản sợ đến như vậy?
Tại sao khi tiến hành hai cuộc chiến tranh chống Pháp và chống Mỹ thì họ cũng
nói đến mục tiêu hoà bình và độc lập, mà nay lại sợ những vận động mang tính
tất yếu khách quan đó? Thay vì phải khuyến khích và vui mừng vì sự tiến bộ xã
hội do hệ quả của hoà bình mang lại, thì họ lại phải tốn nhiều công sức để
chống lại diễn biến hoà bình? Phải chăng mục tiêu của đảng Cộng sản không phải
vì hoà bình hay tự do dân chủ của người dân, mà coi đó chỉ là chiêu bài để đạt
đến mục tiêu cầm quyền của một chế độ độc tài?
Các nước Cộng sản trước đây (và
ngay cả bây giờ) vẫn sử dụng cụm từ “Diễn biến Hoà bình” để chỉ sự âm thầm can
thiệp của một số nước phương Tây vào tình hình chính trị nội bộ của họ. Khái
niệm này vốn lần đầu tiên được đưa ra trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh bởi John
Foster Dulles (cựu ngoại trưởng Mỹ trong những năm 1950). Theo đó thì đây là
một quá trình chuyển đổi “hoà bình” từ một thể chế Độc tài sang thể chế Dân chủ
tại một nước Cộng sản. Ở Trung Quốc, ông Mao Trạch Đông đã tuyên bố chống lại
“diễn biến hoà bình” từ năm 1959. Đảng Cộng sản Việt Nam cũng coi đây là mối đe
doạ lớn nhất đối với sự tồn vong của họ. Họ cho rằng “Diễn biến hoà bình là một
trong những chiến lược có ý nghĩa và phạm vi toàn cầu của chủ nghĩa đế quốc và
các thế lực phản động được hình thành từ những năm cuối thập kỷ 40 đầu thập kỷ
50 và hoàn chỉnh ở thập kỷ 80 của thế kỷ XX, nhằm chống phá các nước xã hội chủ
nghĩa, phong trào độc lập dân tộc và phong trào cách mạng tiến bộ trên thế
giới”.
Thực tế thì chiến lược “diễn
biến hoà bình” đã thành công ở nhiều quốc gia, qua đó giúp cho quá trình chuyển
đổi từ Độc tài sang Dân chủ diễn ra một cách ôn hoà và ít đổ máu như: Miến
Điện, Đông Đức (trước đây), và một số quốc gia ở Bắc Phi và Trung Đông trong
thời gian vừa qua.
Ở Việt Nam, chính phủ đương
quyền cũng dùng khái niệm “Diễn biến Hoà bình” để nói về các hoạt động của một
số cá nhân hoặc tổ chức vận động dân chủ, nhân quyền trong và ngoài nước. Và họ
coi đó là hành động đối nghịch với đảng Cộng sản và vi phạm pháp luật Việt Nam.
Nhưng điều mà đảng Cộng sản lo lắng nhất là “tự diễn biến”. Có nghĩa là họ lo
sợ sự tự thay đổi nhận thức của các cá nhân hay tổ chức trong nước và ngay
trong nội bộ Đảng mà không phải do bên thứ ba tác động. Đó là sự trỗi dậy của
chủ nghĩa cá nhân đòi dân chủ và nhân quyền.
Đảng Cộng sản Việt Nam cho
rằng, “các thế lực thù địch” sử dụng chiến lược “Diễn biến hoà bình” với mục
tiêu sau:
- Dùng nhiều kế hoạch và phương
tiện nhằm tuyên truyền xuyên tạc, phủ định chủ nghĩa Marx Lenin, tư tưởng Hồ
Chí Minh. Từ đó gây “tự diễn biến”, hòng tạo sự khủng hoảng về lý tưởng chính
trị cán bộ đảng viên. Để rồi làm chệch hướng và sụp đổ chế độ chính trị Cộng
sản ở Việt Nam;
- Xoá bỏ chủ nghĩa xã hội, mục
tiêu, lý tưởng của Đảng Cộng sản Việt Nam và dân tộc Việt Nam. Tạo áp lực và
sức ép buộc Việt Nam quay trở lại chủ nghĩa Tư bản.
- Thủ tiêu vai trò lãnh đạo của
Đảng Cộng sản, thực hiện đa nguyên đa đảng.
Chủ trương của chính phủ Việt
Nam là phải “cảnh giác, đề phòng, và chủ động đối phó, tấn công vào chiến lược
Diễn biến hoà bình”. Chống lại mục tiêu chuyển hoá, lật đổ và thay thế chế độ
Cộng sản. Nhưng điều mâu thuẫn với họ là, ngày nay họ đang trong quá trình hội
nhập quốc tế, và không có sự lựa chọn nào khác là xây dựng các mối quan hệ kinh
tế, chính trị, quân sự với các nước Tư bản như Mỹ và Liên minh Châu Âu. Họ bị
kẹp giữa hai gọng kìm: Hoặc là đổi mới tiến bộ để đất nước có tự do dân chủ để
hoà nhập với cộng đồng quốc tế, hoặc là tiếp tục bảo thủ để bảo vệ chế độ độc
tài sai trái. Giữa hai hướng đi đó họ chỉ được phép chọn một. Hiện nay Đảng
Cộng sản đang cố gắng dung hoà giữa hai hướng đi đó, tức là vừa hội nhập quốc
tế vừa cố gắng bảo thủ để duy trì chế độ Độc tài Cộng Sản.
Vậy thực chất của khái niệm
“Diễn biến hoà bình” là gì?
Đó chính là quá trình thâm nhập
và phổ biến của các giá trị dân chủ phổ quát tại các quốc gia độc tài, đặc biệt
là độc tài Cộng Sản.
Vậy thì tại sao các chế độ độc
tài (trong đó có Việt Nam) lại điên cuồng chống lại “Diễn biến hoà bình? Hoà
bình ai chẳng muốn, tại sao lại phải chống lại? Đó là một nghịch lý không có
câu trả lời. Mọi thành phần dân tộc Việt Nam yêu cầu đảng Cộng Sản giải đáp một
cách cặn kẽ và thấu đáo câu hỏi đó. Nếu Đảng Cộng Sản không trả lời được thì
chính họ đang chống lại nhân dân, chống lại các giá trị tự do, dân chủ và nhân
quyền của nhân loại.
Đảng Cộng Sản đang cố gắng lấy
cái ngược quy luật để chống lại quy luật, mà đã trái với quy luật thì tất sẽ bị
đào thải và trừng phạt. Cái gì chống lại con người thì sẽ bị con người khước từ
và chống lại.
No comments:
Post a Comment