Wednesday, 6 November 2013

GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT BỊ SÁCH NHIỄU, BỊ CẢN TRỞ KHI ĐI CỨU TRỢ (Gia Minh - RFA)




Gia Minh, biên tập viên RFA, Bangkok
2013-11-06

Sau đợt thiên tai bão lũ tại khu vực miền Trung vừa qua, nhiều tổ chức và cá nhân tham gia góp phần cứu trợ cho những nạn nhân tại đó. Tuy nhiên, khi phái đoàn của Giáo Hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất đến làm công tác từ thiện lại bị công an địa phương gây khó khăn.
Gia Minh hỏi chuyện Hòa thượng Thích Không Tánh, Tổng vụ trưởng Tổng vụ Từ Thiện- Xã hội của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất về những thông tin liên quan.
Trước hết hòa thượng Thích Không Tánh cho biết.

Hòa Thượng Thích Không Tánh: Họ bắt ép phải đem về phường và cùng với Nhà nước đứng phân phối theo danh sách như thế nào đó. Bên chúng tôi không đồng ý. Khi bà con tụ lại tại địa điểm mình tổ chức phát quà, công an ép bà con phải về phường hết, không được ở tại điểm đó. Họ cũng ép phải đem hàng vào phường. Họ ép mình vào trong một hội trường của Nhà nước chung với Nhà nước để phân phối; nhưng chúng tôi nói quà này là của Giáo Hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất không phải của Nhà nước; hơn nữa Giáo hội Phật Giáo VN Thống Nhất độc lập nên không có sự kết hợp, hòa hợp hay hợp tác gì hết; hãy để chúng tôi được làm việc từ thiện một cách độc lập. Họ o ép nhưng chúng tôi giữ tinh thần đó nên đề nghị họ trả mì, gạo rồi đem ra một góc phường,chứ trong phải hội trường của Nhà nước và chúng tôi kêu gọi bà con, đồng bào là quà này của Giáo Hội Nhất chia xẻ với bà con. Cuối cùng bà con cũng ra và chúng tôi phát được số quà cứu trợ bão lụt đó đến cho bà con.
Tình hình có khó khăn, cản ngại là đi đâu chúng tôi cũng bị công an đi theo giám sát

Gia Minh: Đây không phải lần đầu tiên Giáo Hội Phật giáo VN Thống Nhất đi làm từ thiện, vậy những lần trước có gặp khó khăn như lần này không?
Hòa Thượng Thích Không Tánh: Hằng chục năm rồi, khi Giáo hội Phật giáo VN Thống nhất đi đến đâu cứu trợ ( có những lần ra ngoài bắc Nghệ An, Thanh Hóa … bị bão lụt nặng), có những lần họ lấy luôn mì hay gạo đem về phường. Cuối cùng có quí vị ở hải ngoại lên tiếng hay sao đó khiến gây ảnh hưởng thế nào đó, họ lại đem quà, mì trả lại cho mình phát. Nhưng đi đâu họ cũng gây nhiều khó khăn, giám sát rất chặt chẽ. Nhiều lần vẫn bị ngăn cản, họ nói Giáo hội Thống Nhất bất hợp pháp…, yêu cầu Giáo hội phải hợp tác, phải đoàn kết cùng với Nhà nước.
Chúng tôi nói truyền thống của Giáo hội Phật giáo VN Thống nhất là dân lập, nó đã có từ lâu đời rồi. Chúng tôi không có thỏa hiệp, không có kết hợp với tổ chức chính trị hay chế độ nào bởi vì như thế mang tính cách tuyên truyền chính trị. Riêng về phần Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam tức giáo hội do Nhà nước lập ra, thành viên của Mặt Trận Tổ Quốc nên họ được Nhà nước hỗ trợ. Đối với chúng tôi hình như họ muốn triệt tiêu cho mất đi, nhưng quí Thầy, quí Hòa thượng trong Hội đồng cũng cố gắng để duy trì để giữ nền tảng của một tổ chức tôn giáo dân lập đã được truyền thừa bao nhiêu đời ở Việt Nam.

Gia Minh: Hòa thượng cho biết gặp trở ngại như thế nhưng công tác từ thiện của Giáo hội vẫn phải được tiếp tục, phải không?
Hòa Thượng Thích Không Tánh: Vẫn giữ tinh thần độc lập, vẫn giữ tinh thần truyền thống đó thôi. Nếu có được sự ủng hộ của quí ân nhân, Phật tử, cũng như quí Thầy thuộc Giáo hội Phật giáo Thống Nhất hải ngoại, quí Thầy cũng cố gắng để đem các phần quà đến phát tận tay bà con, đồng bào bị thiên tai, bão lụt. Còn giao cho chính quyền hay giao cho Mặt Trận để Nhà nước làm, chúng tôi không đồng ý chuyện đó.

Gia Minh: Ngoài trường hợp đột xuất thiên tai, bão lụt như thế, còn có những trường hợp cuộc sống khó khăn thường xuyên thì công tác từ thiện giúp cho những người đó được triển khai thế nào?
Hòa Thượng Thích Không Tánh: Cũng nhiều năm, thỉnh thoảng có vài ân nhân họ có lòng từ thiện, hảo tâm giúp đỡ về; thường thường chúng tôi hay cứu trợ cho các cháu bệnh nhi ung bướu. Các cháu bệnh nhi ung bướu bị ung thư nặng và đau khổ vì bị bệnh hành, đôi khi gửi quà chia sẽ đến cho các cháu. Đối với những anh em thương phế binh của chế độ Việt Nam Cộng Hòa. Họ bị thương tật mất chân, mất tay, mù mắt, Giáo hội cố gắng chia xẻ, có tí nào chia xẻ tí nấy. Họ là thành phần không được chế độ chú ý đến nên phải sống âm thầm lặng lẽ, bán vé số, đôi khi xin ăn rất khổ. Nhưng khi Giáo hội chia xẻ cho những anh em đó thì bị Nhà nước cho rằng đó là bọn ngụy, bọn xấu. Chúng tôi có nói rằng họ đâu có gì đâu mà gọi là xấu hay ngụy; nếu quí vị không cho các Thầy làm việc từ thiện, nhân đạo; quí vị mới là ngụy, mới không có nhân đạo.
Cho nên gặp rất nhiều khó khăn trong việc cứu trợ cho những anh em thương phế binh VN Cộng Hòa. Còn những trường hợp như cô nhi-tử sĩ, mồ côi hay khuyết tật …, Nhà nước đều có tổ chức làm và họ lạc quyên, có quốc tế yểm trợ; nên việc đó mình (không tham gia); mình chỉ chiếu cố đến những tình cảnh nào bị bỏ rơi hoặc không ai chiếu cố thôi. Còn trường hợp bão lụt, khi nào có bão lụt Giáo hội cố gắng làm để giúp bà con vì trong hoàn cảnh ‘lá lành đùm lá rách’. Phật giáo Việt Nam Thống Nhất có thể nói là ‘lá rách đùm lá nát’, nhưng chúng tôi cũng ráng.
Công an chính quyền chặn tôi nhiều lắm; đôi khi người ta xuyên tạc tôi nữa nói rằng lấy tiền cứu trợ để ăn chơi… khiến cho Phật tử cũng hoang mang. Thật tội nghiệp, nhưng chúng tôi cũng cố gắng để làm vậy thôi.

Gia Minh: Cám ơn Hòa Thượng.
Hòa Thượng Thích Không Tánh: Cho tôi gửi lời cám ơn đối với toàn thể ân nhân ở hải ngoại mà có lòng hảo tâm nghĩ tưởng đến những tình cảnh đau thương để giúp đỡ. Nhân đây xin chân thành cảm nhận công đức.
A Di Đà Phật.

-----------------------------------------

PTTPGQT
2013-11-05



No comments:

Post a Comment

View My Stats