Monday, 4 November 2013

ĐẤT NƯỚC CỦA CHIÊU LỪA "4T" (Nguyễn Mộng Hoài)




Nguyễn Mộng Hoài 
04-11-2013

Trong thời điểm rất căng thẳng, rất nhiễu nhương của đất nước ta hiện nay, người dân đi đến đâu, vào bất cứ "cửa" nào, cũng có thể bị lừa. Nhận biết qua các loại thông tin hằng ngày, tôi tạm nêu lên "4 chiêu lừa" có tính chất tổng quát những nét lớn. Đó là "4T", "lừa tâm linh", "lừa tiền", "lừa tình" và "lừa tư tưởng !". Chỉ cần điểm qua thôi đã thấy rùng mình, người nào cũng sợ bị lừa, có người dày dạn kinh nghiệm sống thì bị lừa ít, hoặc nhẹ đòn, người nào tham lam và nhẹ dạ, có điều kiện thì bị lừa "nặng" hơn.

Nhưng tóm lại, là dường như ai cũng bị lừa. Trong số đó có người chủ tâm đi lừa người khác, rồi lại bị người khác lừa, có người "chóp bu" lợi dụng danh nghĩa này nọ để lừa trên, dối dưới, nhưng cuối cùng chính bản thân cũng bị lừa. Té ra, tất cả đều bị lừa. Hiện trạng bây giờ là như vậy. Ta thử đi vào từng "T" một xem sao.

 Thứ nhất "lừa tâm linh". Lừa tâm linh bao gồm cả một đội ngũ rất đông đảo những "nhà ngoại cảm" thày cúng, thày mo, cô đồng, cung văn, cò mồi ở các nhà thờ, chùa chiền, các nơi thờ tự khu danh lam thắng cảnh v.v...Gần đây, trên các phương tiện thông tin đại chúng, nhất là các trang mạng xã hội rộ lên những "tấm gương" điển hình của các nhà ngoại cảm. Trong số các nhà ngoại cảm hiện nay, có thể có người "làm ăn tương đối đứng đắn", nhưng lại xuất hiện nhiều nhà ngoại cảm "rởm" từ cấp quốc gia đến cấp xã thôn. Nhiều địa phương nhan nhản các nhà ngoại cảm, chủ yếu là tìm mộ liệt sĩ, tìm mộ người thân đã mất...Bên canh các nhà ngoại cảm thường tự đánh bóng tên tuổi của mình, xuất hiện một đội ngũ khá đông đảo các "thày cúng", "cô đồng", "sư hổ mang", thày cò ở các chùa chiến miếu mạo, các tổ cung văn mạo danh hoặc dựa vào khai thác vốn cổ, có mặt nhan nhản khắp hang cùng ngõ hẻm, với một mục đích duy nhất: kiếm tiền, kiếm thật nhiều tiền. Mà muốn kiếm tiền kiểu lừa tâm linh này thì phải "học" phải tích lũy kinh nghiệm và nhất thiết phải có "tính đồng bóng". Ở địa phương chúng tôi, độ khoảng hơn 20 năm trở lại đây có một ông thày cúng xuất thân là một giáo viên về hưu, nhà nghèo, lương hưu thấp, những trình độ lừa lại rất cao. Cả xã có đến ba ngôi chùa được phục dựng gần như cùng một thời điểm, bằng nhiều loại tiền, trị giá lúc phục dựng khoảng gần 5 tỷ đồng, hằng ngày thu hút khá đông các thiện nam tín nữ, các con nhang đệ tử trong và ngoài xã đến lễ bái cầu phúc. Tóm lại chỉ cho tiền chảy vào chỗ trũng làm giầu cho mấy nhà sư trụ trì, và đời sống mấy nhà sư này vừa giầu có vừa "xả láng". Đằng sau tiếng tụng kinh gõ mõ là cả một xã hội thối tha ghê tởm lập lờ khi tỏ khi mờ diễn ra. Một sư nữ chùa làng tôi mỗi tháng mất 5 triệu đồng "thuê" người trông nom giúp con nhỏ ! Một sư nam chùa bên cạnh lúc nào cũng có "đệ tử" là các cô tiểu hầu hạ gọi dạ bảo vâng ! Còn "ông nhà giáo về hưu" làm cách nào đó kiếm được mấy xuất đất, khôi phục một ngôi chùa nhỏ trước đây do một tư nhân xây thành ngôi chùa khá khang trang thu hút không ít người quen thói "bụt chùa nhà không thiêng". Nhờ làm thày cúng và "kinh doanh" chùa HK, vị chủ chùa này đã có tiền xây mấy căn nhà cao tầng "cho con cho cháu" với đầy đủ tiện nghi đắt tiền ! Không phải chỉ có một vài người "mê muội" bị lừa tâm linh mà cả đến các vị "tai to mặt lớn" cũng bị lừa cũng đổ núi của vào "thế giới tâm linh" đầy huyễn hoặc này ! Nổi lên là các nhà ngoại cảm. Đánh trung tâm lý những gia đình nóng lòng muốn tìm hài cốt người thân hi sinh chiến trận, nhờ ai ? Nhờ nhà ngoại cảm là đáng tin nhất. 75 triệu một lần tìm hài cốt liệt sĩ như "Cậu Thủy" (đã bị bắt) cũng vẫn cố gắng và chỉ trong một thời gian ngắn, "cậu Thủy" đã "lên đời" và gần đây cậu đã bị bắt vì tội lừa đảo tâm linh nói trên !

Thứ hai là "lừa tiền" thì eo ôi sao nó lại phổ biến đến thế. Từ lừa tiền giả mua mớ rau của bà già nhà quê, đến cắt hàng chục hàng trăm tỷ đồng để mua đồ rờm về cho phát triển kinh tế xã hội chủ nghĩa, đã lừa của Nhà nước, của các Ngân hàng, của các doanh nghiệp lớn nhỏ không biết bao nhiêu mà kể. Đủ mọi thủ đoạn từ ngon ngọt đến to tiếng, từ đi đêm đến tiếp khách đàng hoàng từ đấu thầu, đến "làm hợp đồng" chỗ nào, việc gì cũng có "lừa tiền" Làm sao thời đại này, dân Việt Nam, nhất là hệ thống cán bộ công quyền, cán bộ doanh nghiệp, cấp chức này nọ "hám tiền" và đi lừa nhiều tiền đến thế. Tiền vào túi các vị ấy khác nào bỏ vào cái thùng không đáy, biết bao giờ cho đầy. Chạy chức, chạy quyền, chạy án, chạy trường, chay chợ, chạy tội...tất cả đều phải có tiền. Ở bất kỳ một ngành nào một cơ quan công ích dính đến dân đều có mánh khóe lừa tiền. Như Bà Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan một lần đã nói "người ta ăn không từ một cái gì" nghĩa là ăn bẩn ăn sạch ăn nhiều ăn ít, ăn đêm ăn ngày...xơi tất. Có người sửa lại cho Bà Phó chủ tịch là đừng nói "người ta" mà phải nói là "chúng ta". Rồi thấy từ "chúng ta không ổn, lại nói "kiểm điểm đi kiểm điểm lại hóa ra chúng mình !" Có hẳn những luật chống tham ô lãng phí, phòng, chông tham nhũng hẳn hoi, ấy vậy mà nạn ăn tiền, nạn hối lộ ăn hối lộ, bôi trơn, lót tay vẫn cứ hoành hành rất tinh vi và dữ dội ?

Thứ ba là "lừa tình" điều này thì đã diễn ra, đang diễn ra, và sẽ còn diễn ra dài dài nữa. Tỉnh nào, cơ quan nào cũng có chuyện lừa tình, lừa cá nhân, lừa tập thể, lừa người trẻ, lừa người già, lừa quan chức và quan chức lừa, chỗ nào cũng thấy có "lừa tình" Từ một "ông vua" đến một quan chức cấp xã cấp thôn đều có chuyện lừa tình. Bí thư đảng ủy có chuyện "bắt bồ với một nữ nhân viên cùng cơ quan đến nỗi làm vợ chồng nó phải ly thân. Quan đầu tỉnh một tỉnh nọ cặp "anh em nuôi" với một "đồng chí phó phòng"  có thai và khi bị phát hiện nhanh chóng xin được "hạ cánh an toàn". Một chủ tịch tịch tỉnh "liên kết" với một hiệu trưởng trường trung học cơ sở ở địa phương để "lừa tình" với 5 cháu học sinh cấp hai...vân vân và vân vân. Dường như thời đại hiện nay, làm "sếp" bất kỳ ở đâu cũng cần có "bồ" và cặp bồ" thậm chí cho cả vợ đẹp còn trẻ đi cặp bồ với sếp để có điều kiện thăng quan tiến chức và có thêm tiền sắm đồ đắt tiền ! Ấy là chưa nói đến chuyện "tình công sở" thì eo ôi nó phổ biến đến không thể theo dõi nổi, không thể nêu lên hết, trở thành chuyên thường ngày ở huyện" "chuyện thường ngày ở cơ quan !"

Thứ tư là "lừa tư tưởng" chuyện này rất động trời, nhưng người ta lại cho là sáng kiến và trở thành nghị quyết hẳn hoi. Đó là cái bệnh "nói một đằng làm một nẻo" "nói như rồng leo làm như mèo mửa" hứa hão, hứa xuông trở thành phổ biến đến nỗi bất cứ chỗ nào cũng có, trở thành cái tật nói dối từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, từ trường học ra ngoài dân chúng. Chỗ nào cũng thấy nói dối, cũng thấy "lừa tư tưởng". Mới bị bão lụt làm hại người và tài sản, phát động quyên góp từng đồng từng gói mì tôm, vậy mà chỉ sợ không đến được tận tay người bị nạn thiên tai ! Lừa từ chủ nghĩa đến các cặp phạm trù. Lừa cả nguồi sống lẫn người đã chết, từ cái lý luận đang tồn tại đến cái lý thuyết đã bị cáo chung.

Tôi ước ao cấp nào đó có điều kiện mở những cuộc "hội thảo" về các chiêu lừa trong xã hội ta hiện nay, tôi già thì già cũng xin được chống gậy đến nghe và nói đôi điều mình thấy, mình nghĩ. Làm sao mà xã hội xã hội chủ nghĩa tươi đẹp của chúng ta lại có nhiều "chiêu lừa" đến thế. Rất đau đầu và bế tắc !

Tác giả gửi Quê Choa
Bài viết thể hiện văn phong và quan điểm riêng của tác giả


No comments:

Post a Comment

View My Stats