Monday, 7 October 2013

PHẢN BÁC BÀI VIẾT "KHÔNG ĐƯỢC KÍCH ĐỘNG BẠO LỰC" (Nguyễn Ngọc Già - Danlambao)




8.10.13          38 Comments http://img2.blogblog.com/img/icon18_edit_allbkg.gif

Rất lâu, từ trước khi bà Hằng bị ông A cho là "kích động bạo lực", nhiều mạng người đã chết hay bị thương tật, tù tội oan khuất bằng cách này hay cách khác, dù gián tiếp hay trực tiếp do giới cầm quyền Việt Nam gây ra như: Bà Bùi Thị Nhung chết ở vườn hoa Mai Xuân Thưởng, vụ gia đình Đoàn Văn Vươn, vụ nông dân Văn Giang chống cướp đất, vụ đặt mìn tại nhà giám đốc công an Khánh Hòa của ông Nguyễn Viết Trương, vụ bà Đặng Thị Kim Liêng (mẹ cô Tạ Phong Tần) tự thiêu, vụ người đàn ông tự thiêu cháy đen tại Lâm Đồng v.v... cùng nhiều vụ chết người do phía công an gây ra. Thử hỏi ông Nguyễn Quang A, những vụ chết người này do ai "kích động bạo lực"?...

*

Thông qua bộ phim tài liệu "Lửa trong vùng đất của tuyết" [1], đài VOA đã cảnh báo với thế giới về 118 "ngọn lửa" bùng phát trong tuyệt vọng mà người dân Tây Tạng đang gào thét vang động để mong nhiều quốc gia giúp dân tộc họ tránh họa diệt vong bởi Trung Cộng. Người Tây Tạng đã quyết chọn cách biểu lộ đau đớn nhất, vì không nhìn thấy tương lai nào cho dân tộc họ.

Sau nhiều vụ tự thiêu như thế, Trung Cộng đã vu cáo cho Đức Đạt Lai Lạt Ma: “Nhằm thực hiện mục tiêu ly khai, bè lũ Đạt Lai Lạt Ma đã xúi bẩy một số người tự thiêu. Điều này rất đáng khinh và cần phải bị lên án” [2]. Lời "kết tội" mang nặng "mùi bạo lực" lại không trưng ra được một bằng chứng nào về điều họ tuyên bố (!). "Thế giới" cộng sản chỉ còn mấy nước loe hoe, nhưng họ giống nhau ở chỗ coi... "cái sự xúi" là nguyên nhân của mọi nguyên nhân, khi muốn chụp mũ ai đó. Điều lạ mà quen. Quen vì đó là thói tiểu nhân hạ tiện vốn có. Lạ là vì sau bao nhiêu năm trôi qua, người cộng sản vẫn không thay đổi lối suy nghĩ vô văn hóa như thế này.

Sau quá nhiều cái chết thương tâm của người Tây Tạng, Trung Cộng có vẻ xuống thang đàn áp [3]: "Hôm qua 14/09/2013, Đức Đạt Lai Lạt Ma nhận định rằng Trung Quốc bây giờ đã "thực tế hơn" về Tây Tạng, sau một thời gian dài theo đuổi chính sách đàn áp. "Chính sách cứng rắn của Trung Quốc đã hoàn toàn thất bại!".

Nếu không có những vụ tự thiêu nhiều như thế, liệu Trung Cộng có bao giờ nhìn lại "con đường tàn bạo" của họ? Phía nào châm ngòi cho "kích động bạo lực"?

Trang "Diễn đàn xã hội dân sự" có bài "Không được kích động bạo lực" [4] của ông Nguyễn Quang A chỉ trích "một người phụ nữ" hô to vài lần những câu: “Học tập gương anh hùng Đặng Ngọc Viết ở Thái Bình,”... “Nhìn thẳng đầu bọn quan tham mà nổ súng”, “Nhìn thẳng đầu bọn tham nhũng mà bóp cò”, nhưng không chỉ ra tên cụ thể, mặc dù ai xem clip này cũng biết đó là bà Bùi Thị Minh Hằng. 

Tôi không nghĩ ông Nguyễn Quang A không biết điều 52 Hiến pháp quy định: Mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật

Xin hỏi mấy câu:

Ông Nguyễn Quang A đại diện những ai để dùng chữ "chúng ta" trong bài?

Ông Nguyễn Quang A nhân danh tổ chức nào để đòi "cách ly" bà Bùi Thị Minh Hằng?

Ông Nguyễn Quang A định nghĩa như thế nào về chữ "cách ly"? "Cách ly" vốn được dùng phổ biến trong y học nhằm khoanh vùng để kiểm soát và diệt trừ vi trùng hay virus đối với những loại bệnh truyền nhiễm, dễ lây lan rộng, ảnh hưởng lớn đến xã hội.

Nếu ông A dừng lại ở "lời khuyên" đối với bà Hằng thì không có gì để bàn, nhưng tôi buộc phải lên tiếng vì ông đang "kích động" người khác "cách ly" bà Hằng, đó là ông đang vi phạm vào điều 52 Hiến pháp, bởi ông và bà Hằng là 2 Công Dân hoàn toàn ngang nhau trước pháp luật (tôi không quan tâm cái học vị tiến sĩ của ông). 

Với chữ "cách ly", ông A đã phạm vào "tội làm nhục người khác" thuộc điều 121 Luật hình sự, hơn nữa đó là việc phân biệt đối xử, kỳ thị [nghĩa là ông A tự cho phép bản thân xem bà Hằng đang bị bệnh truyền nhiễm [nghĩa bóng)], ông A phạm vào "Tội phá hoại chính sách đoàn kết" theo điều 87:

- Khoản b: "Gây hằn thù, kỳ thị, chia rẽ dân tộc, xâm phạm quyền bình đẳng trong cộng đồng các dân tộc Việt Nam"

- Khoản c: "Gây chia rẽ người theo tôn giáo với người không theo tôn giáo...". (vì ông như đang kêu gọi: "Tôi tin các Ki tô hữu không khuyến khích những người hô hào bạo lực như vậy đi với họ".)

"Bạo lực", ngày càng dồn dập và rộng khắp Việt Nam, từ mọi nguyên nhân, từ mọi phía. Ở đây chỉ nói những vụ tương quan giữa dân và giới cầm quyền nhằm không đi xa nội dung bài viết của ông Nguyễn Quang A.

Rất lâu, từ trước khi bà Hằng bị ông A cho là "kích động bạo lực", nhiều mạng người đã chết hay bị thương tật, tù tội oan khuất bằng cách này hay cách khác, dù gián tiếp hay trực tiếp do giới cầm quyền Việt Nam gây ra như: Bà Bùi Thị Nhung chết ở vườn hoa Mai Xuân Thưởng, vụ gia đình Đoàn Văn Vươn, vụ nông dân Văn Giang chống cướp đất, vụ đặt mìn tại nhà giám đốc công an Khánh Hòa của ông Nguyễn Viết Trương, vụ bà Đặng Thị Kim Liêng (mẹ cô Tạ Phong Tần) tự thiêu, vụ người đàn ông tự thiêu cháy đen tại Lâm Đồng v.v... cùng nhiều vụ chết người do phía công an gây ra. Thử hỏi ông Nguyễn Quang A, những vụ chết người này do ai "kích động bạo lực"? 

Tôi tin dù bà Hằng có gào lên vài chục lần những câu nói đó, cũng không có hiệu quả, cũng chẳng ai theo (hãy xem lại clip, chỉ lơ thơ một hai tiếng hô theo dè dặt). Lời hô của bà Hằng chẳng qua chỉ biểu lộ sự uất ức của một người "khẩu xà tâm phật", nó tựa như chửi đổng: "có ngon bắn vào đầu những thằng quan tham đi! chỉ giỏi hà hiếp dân đen!". Thế thôi! Không ngờ được một người "nổi tiếng" chộp lấy như là một "bằng chứng" sống động (!)

Ông Nguyễn Quang A quy kết bà Hằng theo cảm tính mà không trình ra một chứng cớ nào do bà Hằng trực tiếp hay gián tiếp gây ra, nó chỉ thể hiện sự thành kiến không đáng. Đó cũng là tâm thức khinh dân mà một số ông (bà) có "học hàm học vị" bị cộng sản nhồi sọ bao năm qua trong vô thức nên họ không hay biết.

Giả sử một mai tiếp tục xảy ra xô xát hay sử dụng súng giữa dân và giới cầm quyền như đã xảy ra tại Dương Nội, Thái Bình, Thủ Thiêm, vụ Đặng Ngọc Viết, vụ nổ trước nhà giám đốc công an tỉnh Thái Nguyên [5] cho đến nay chưa tìm ra thủ phạm v.v... hóa ra, ông Nguyễn Quang A và những ai đồng tình với luận điểm của ông có sẵn "cái thùng rác" mang tên Bùi Thị Minh Hằng mà trút vào ư? Giới công an cứ theo kiểu hồ đồ của ông Nguyễn Quang A mà tới nhà bà Hằng và "chụp" cho "cái mũ": Tất cả tại bà Hằng mà ra nông nổi (!). A lê hấp! Túm đầu ngay và tống vào tù, vì bằng chứng từ ông Nguyễn Quang A - một người "nổi tiếng" - cung cấp, thế là đủ! Đó là thói ngụy biện sử dụng "danh tiếng" để đè bẹp người khác. Một hành vi không thể gọi là "trượng phu" (!).

Bài viết của ông Nguyễn Quang A giống như một loại "chỉ điểm" vô căn cứ của mật thám thời "Đêm giữa ban ngày" (của nhà văn Vũ Thư Hiên), nó thể hiện sự ấu trĩ đến ngờ nghệch, lại cứ tưởng là "ôn hòa" và "văn minh" (!). Hóa ra, ông A không khác gì giới cầm quyền Việt Nam ngày xưa và hiện nay chóp bu "đời mới" vẫn miệt mài làm theo (!).

Viết đến đây tôi bỗng bật cười vì chi tiết cũ nhưng rất ấn tượng [6]: ông Nguyễn Xuân Diện đã từng bị vu cho: nếu Trung Quốc đánh Việt Nam là "tại" ông Diện "xúi" mọi người đi biểu tình, trong lời đe dọa này họ cũng nhắc đến cả ông Nguyễn Quang A. Bó tay với cái kiểu "đỗ thừa" này. Không ngờ bây giờ ông Nguyễn Quang A lại sử dụng "chiêu thức" tương tự để lôi kéo người khác "cách ly" bà Hằng. Hãy làm ơn nhớ lại, ông A ạ!

Ông Nguyễn Quang A và những ai ủng hộ kiểu ông A, thật ra họ thể hiện loại lý thuyết suông, máy móc và giáo điều, xơ cứng khi áp dụng "tinh thần bất bạo động"; họ xa rời thực tế, nên họ chủ quan đến nỗi luôn cho mình là "đúng" với suy nghĩ: "ai đấu tranh khác ta là chống cộng cực đoan", "ai hô những khẩu hiệu không giống ta là kích động bạo lực" v.v... chẳng bao giờ họ giật mình để nhận ra, họ đang mơ về một... "thế giới đại đồng", họ ảo tưởng y chang như người cộng sản! 

Thêm vào đó, chưa bao giờ bản thân họ hay người thân của họ bị chà đạp, bị đánh đập, bị bóp vú, bị lột truồng, bị cướp phá, bị gãy cổ, bị ném ra vỉa hè như một con mèo ướt không nơi nương tựa v.v... nên họ có bao giờ thấu được sự uất hận và khinh bỉ của người dân đối với chế độ man rợ này! Vì thế, khi người dân ức quá, rủa xả cho đỡ nặng lòng thì họ chụp ngay là "kích động bạo lực" mà không thèm suy xét có chứng cớ nào không. 

Khi người dân lầm lũi, câm lặng ôm nỗi đau thương tủi hận và lầm lì xách súng ra như Đặng Ngọc Viết, họ mới hoảng hồn như Huỳnh Ngọc Sơn phát ngôn dốt nát và ngớ ngẩn mà VNN đưa tin [7]: "Việc đánh đến chết những kẻ ăn trộm chó ngày càng tăng ở các địa phương, việc người dân tự trang bị vũ khí vào tận công sở tấn công cán bộ... khiến Phó Chủ tịch QH Huỳnh Ngọc Sơn phải thốt lên: "Làm sao lại đến mức độ đó chứ?"

Còn bây giờ, hãy cùng nhớ lại viện IDS - do ông Nguyễn Quang A làm viện trưởng - bị Nguyễn Tấn Dũng "bức tử", đã viết [8]:

Ngày 14-09-2009, Hội đồng Viện IDS đã họp phiên toàn thể, quyết định tự giải thể để biểu thị thái độ dứt khoát của Viện đối với Quyết định 97. Quan điểm của Viện chúng tôi được trình bày trong tuyên bố này và được công bố kèm theo các tài liệu liên quan [1]. Chúng tôi cũng giữ quyền sử dụng tiếp các công cụ pháp lý để bảo vệ sự trong sáng của luật pháp.

Từ bấy đến nay, hơn 4 năm qua, từ cái gọi là "giữ quyền sử dụng tiếp các công cụ pháp lý để bảo vệ sự trong sáng của luật pháp", cuối cùng viện IDS vẫn không dám làm (hay không làm nổi?) đến nơi đến chốn điều mà họ nói như đinh đóng cột, trong khi ông Nguyễn Quang A rỗi hơi đến nỗi viết một bài chỉ trích bà Bùi Thị Minh Hằng vô căn cứ, nặng về suy diễn cảm tính (!) Giá như ông A dành ít thời gian để ngẫm lại chính cái vụ IDS "tự xử" và lời "tâm huyết" nhỉ (?) Chém gió! Ý tứ đoạn văn này có được xem là "kích động" không nhỉ? Tôi nghĩ ông A không ủng hộ "kích động bạo lực" thì hẳn nhiên ông phải ủng hộ "kích động không bạo lực" chứ nhỉ? Ngon mà làm cho dân đen chúng tôi "hưởng xái", có vẻ nó còn thực tế và tôi thành thật để cám ơn ông, quyết không nuốt lời!

Tuy nhiên cũng cần phải khách quan để nói: Lời hô to của bà Bùi Thị Minh Hằng được xem là "kích động bạo lực" khi nào? Thưa, chỉ khi 2 điều kiện dưới đây xảy ra đồng thời:

- Bà Bùi Thị Minh Hằng đang đứng trong hàng ngũ của một tổ chức và nhân danh tổ chức đó phát ngôn.

- Có khách thể rõ ràng, ví dụ: "Nhắm thẳng vào tổ chức ABC mà bắn", "Nhằm thẳng vào đầu những tên quan tham 3DX, 4SS, TLĐB, SHĐH mà bóp cò".

Đó lại chỉ ra một việc, lâu nay một số vị "có ăn có học" cứ nhìn một số người dân hay một vài nhóm bạn hữu như là một tổ chức chính quy có cương lĩnh, có điều lệ, có tài lực, vật lực, nhân lực đủ đầy. Rất lạ với những người tưởng chừng họ hiểu biết nhiều hơn người dân đen tưởng họ có.

Một khi cố tình nghiêm trọng hóa hậu quả gây ra từ "kích động bạo lực" mà không có chứng cớ, nặng về suy diễn, nghĩa là khinh dân. Bởi vì, một người ra tay bạo lực chỉ vì bị người khác "xúi" (kích động), tức là người đó kém tri thức, nói trắng ra cho dễ hiểu bằng từ thô thiển: Ngu. 

Người dân ngày nay không ngu như ông Nguyễn Quang A tưởng. Hãy nhìn thực tế mà luận, đừng ngồi trong vỏ ốc, tháp ngà mà suy, hỡi những "trí thức sa lông"! Hãy hỏi thử gia đình Đoàn Văn Vươn, Lê Thị Ngọc Đa, Trần Thị Hài, Nguyễn Viết Trương, dân Văn Giang, Dương Nội, Thái Bình, Long An, Đà Nẵng v.v... xem những ai "xúi giục" hay "kích động" họ đứng lên chống lại bọn tham quan? Hay vì lợi ích của họ bị xâm phạm bất hợp pháp và bất hợp lý, họ từ những người dân oan lẻ tẻ, tự động đoàn kết lại để lập hội cùng đấu tranh? Và như thế nó là cái án tù 3 năm rưỡi mà bà Lê Thị Ngọc Đa phải nhận lãnh! [8] Rõ ràng, dân chẳng ngu chút nào!

Ông Nguyễn Quang A hô hoán lên chẳng khác gì ĐCSVN hô hoán "thế lực thù địch" mà không chỉ ra được tổ chức nào, tên gì cụ thể.

Tại sao ông A có thể hô hoán với những lời lẽ chụp mũ nặng về suy diễn và hoang mang không đáng có? Vì suy nghĩ ông A giống như suy nghĩ của giới chóp bu hiện nay, họ cho rằng dân ngu dốt nên mới dễ nghe theo lời "xúi". Những ai đồng ý với Nguyễn Quang A qua bài viết của ông, một là cũng tự đặt bản thân vào tâm thức dễ bị "xúi", hai là cũng khinh dân như... cộng sản. Do đó, bài viết của ông A suy cho cùng là một dạng chống lại nhân dân, chứ không phải vì dân.

Thậm chí, một người mang tiếng là Thầy cần nhận thức rõ: nếu học trò mình có dốt (thật) đi chăng nữa, chẳng có người Thầy đàng hoàng nào chửi học trò: "ngu quá!". Trong trường hợp đã cố hết sức để dạy mà học trò vẫn không tiến bộ thì người Thầy có lương tâm và trách nhiệm luôn khuyên: Em hãy chọn một ngành khác mà em có khả năng phù hợp. Đó mới xứng đáng là Thầy. Cũng cần nhớ, bạn có thể là thầy trong lĩnh vực này, nhưng lĩnh vực khác bạn cần học nhiều hơn nữa. Vậy, nên, một ông thầy cho rằng mình "cái giống gì" cũng "giỏi" thì đó có phải trở thành một ông thầy... cực đoan không nhỉ (?). 

Tôi bỗng nhớ, ông Ngô Bảo Châu, ông Đàm Thanh Sơn và mấy ông khác "xúi" hơn 3.000 người "cùng viết hiến pháp", với kết quả hơn 88% đòi bỏ điều 4, nhưng sau đó, các ông này tự tiện vứt bỏ kết quả điều tra để phục vụ "đảng ta", đến nỗi bà Nguyễn Thị Từ Huy đòi Đàm Thanh Sơn rút bài viết của bà trên trang cá nhân của Sơn sau vụ này. Còn tôi ư? Tôi tự chửi mình là: "ngu quá" sau khi để cho mấy ông "giáo sư" "thiệt"... lừa đảo mình. Quý độc giả thấy tội nghiệp tôi hay tiếp tục chửi tôi? 

“Cộng Sản là loài cỏ dại, mọc trên hoang tàn của chiến tranh, là loài trùng độc, sinh sôi, nẩy nở, trên rác rưởi của cuộc đời” - Dalai Lama

Khi Đức Dalai Lama nói vậy, giả sử "suy diễn": Đã là "cỏ dại" tức phải diệt, đã là "trùng độc" tức phải trừ, rồi "quy tội" Đức Dalai Lama cố tình "kích động bạo lực"? Quả hài hước!

Tôi long trọng tuyên bố: Ông Nguyễn Quang A không được phép khinh dân, coi người dân dễ bị "xúi giục", dễ bị "kích động", vì dân là cha là mẹ. Cha mẹ có sai thì khuyên nhủ, không được chụp mũ cha mẹ, vì đó là bất hiếu tử. Những bất hiếu tử luôn bị người đời nguyền: Trời tru đất diệt! Không biết lời nguyền này có bị ông Nguyễn Quang A gán cho tội "kích động"... ông Trời sử dụng "bạo lực" không nhỉ (?) 

Nói tóm lại, tất cả những ai mang danh trí thức thì không được phép khinh dân, chụp mũ dân, chửi dân ngu dốt mà phải khuyên nhủ, an ủi, khích lệ, sẻ chia và chỉ ra cho dân những điều nên và không nên làm, đó mới xứng là những giáo sư tiến sĩ thứ thiệt.

Chỉ có Dân mới có Quyền Chửi: Đù má! trí thức gì cứ hở ra là kiếm chuyện chửi dân! 

_______________

Ghi chú của tác giả: 

- Bài viết gởi riêng đến Dân Làm Báo, nhưng người viết rất cảm ơn tất cả những trang nào dẫn bài này về. Xin nhắn trang viteuu.blogspot.com và trang quynhtramvietnam.blogspot.com: cám ơn quý trang đã dẫn bài, nhưng vui lòng đính chính giùm, tôi không phải nhà văn Nguyên Ngọc.

- Tôi không nghĩ nhiều vị trí thức khác khinh dân như ông Nguyễn Quang A, do đó tôi cũng không ngại bài viết này "chia rẽ" (ý của ông A đòi "cách ly" bà Hằng) trong phong trào đấu tranh dân chủ hiện nay. Chỉ muốn trình ra cho độc giả thấy "bệnh" giáo điều, lý thuyết suông của một số vị có "học cao" (!)



---------------------------------


Các báo chính thức đưa tin về vụ xử Luật sư Lê Quốc Quân vì tội “trốn thuế”. Từ “trốn thuế” trong ngoặc là nguyên văn của TTXVN và các tờ báo của nhà nước. Như thế báo chính thống cũng ngầm thừa nhận Luật sư Quân không phạm tội trốn thuế.

Nhiều người đã đến dự phiên tòa nhưng bị cản trở. Vì thế nhiều cuộc biểu tình đã hình thành trên địa bàn Hà Nội trong ngày xét xử. Tôi ủng hộ những người biểu tình ôn hòa.

Nhưng tôi thực sự bị sốc khi xem một đoạn video mang tên Lê Quốc Quân trên mạng. Tại đó một người phụ nữ hô to “Học tập gương anh hùng Đặng Ngọc Viết ở Thái Bình,”... “Nhìn thẳng đầu bọn quan tham mà nổ súng”, “Nhìn thẳng đầu bọn tham nhũng mà bóp cò”. Tôi không thể tin vào tai mình nữa. Hình như người đó cũng mang một chiếc áo có in hình Lê Quốc Quân. Những lời hô hào đó làm bẩn danh Lê Quốc Quân! Tôi nghĩ Luật sư Lê Quốc Quân chắc hẳn không tán thành sự kích động bạo lực như vậy. Những người hô hào như thế có thể có bức xúc gì đó nhưng chẳng gì có thể biện minh cho việc làm tai hại của họ. Những hành động như thế là có hại cho đất nước và phải bị lên án.

Chúng ta lên án chính quyền đã gây ra những bất công cho anh Đoàn Văn Vươn. Chúng ta ủng hộ anh Vươn và có thể đồng cảm với sự “tự vệ” của anh em ông Vươn, nhưng chúng ta không thể đồng tình với việc dùng vũ khí (dù chỉ để “dọa”) của anh em họ Đoàn.

Cũng vậy với ông Đặng Ngọc Viết ở Thái Bình. Việc ông Viết gây ra 2 cái chết và 3 người bị thương là hành động bạo lực rất đáng tiếc. Ông Viết đã bị dồn đến đường cùng. Nguyên nhân chính hẳn là ở Hiến pháp, Luật đất đai và việc thi hành. Chúng ta phải lên tiếng để loại bỏ những nguyên nhân gây ra sự cố đau thương như thế. Tuy vậy, không thể và không nên coi ông Viết là anh hùng và càng không thể chấp nhận việc noi gương ông Viết để giết người. 

Chúng ta phấn đấu cho một nền pháp trị. Hô hào “nổ súng” và “bóp cò” là phản lại các ý tưởng dân chủ và pháp trị, là khuyến khích bạo lực và khuyến khích luật rừng và như thế phải bị lên án. Hơn thế, luật Việt Nam và luật của hầu hết các nước đều coi kích động bạo lực là một tội, mà ở đây đích thực là kích động giết người!

Phong trào xã hội dân sự ở Việt Nam phải tránh xa các phần tử quá khích như vậy và phải thấm nhuần và tuân theo nguyên tắc bất bạo động.

Trong một đất nước mà lịch sử chỉ chủ yếu là lịch sử chiến tranh, việc truyền bá tinh thần bất bạo động hẳn không dễ. Thế mà chừng nào mọi người Việt Nam, nhất là những người cầm quyền, không thấm nhuần tư tưởng bất bạo động, không mạnh dạn lên án bạo lực, thì Việt Nam không có tương lai.

Bất bạo động không chỉ là việc không dùng bạo lực như công cụ để đạt mục tiêu của mình, mà còn là việc lên tiếng và dùng tất cả các biện pháp bất bạo động và hợp pháp khác để (cùng những người khác) chống lại bạo lực từ bất kỳ phía nào.

Thí dụ, trong một cuộc biểu tình ôn hòa thì việc lên án nhà cầm quyền dùng bạo lực là chuyện hiển nhiên, nhưng việc can ngăn, thậm chí cách ly những phần tử quá khích trong hàng ngũ những người biểu tình là hết sức quan trọng. Nếu chúng ta phản đối nhà cầm quyền sử dụng bạo lực với những người bày tỏ chính kiến một cách ôn hòa, thì chúng ta càng phải ngăn chặn những người chủ trương bạo lực trong chính hàng ngũ những người biểu tình bằng cách can khuyên họ hoặc thậm chí cách ly họ nếu họ không nghe lời khuyên.

Chúng ta cũng phải coi chừng công an cài người vào khiêu khích và tạo cớ cho nhà cầm quyền can thiệp bằng bạo lực. Chính vì thế những người biểu tình nên tìm mọi cách lưu và truyền bá mọi chứng cứ như ảnh, video để vạch trần những kẻ được cài vào nhằm kích động và yêu cầu cảnh sát cách ly chúng với chứng cớ cụ thể về cả bản thân sự yêu cầu này, và đấy là một phần quan trọng của phương pháp bất bạo động.

Bạo lực là sức mạnh của việc dùng cơ thể, khí cụ, vũ khí. Nhưng bạo lực cũng có thể là bạo lực ngôn từ, sự hô hào, kích động dùng vũ lực, việc sử dụng lời lẽ ác khẩu. Tránh bạo lực là phải tránh cả hai loại đó.

Phật giáo, Công giáo đều đề cao sự bất bạo động. Tôi tin các Ki tô hữu không khuyến khích những người hô hào bạo lực như vậy đi với họ. Và phong trào xã hội dân sự ở Việt Nam cũng phải bày tỏ chính kiến dứt khoát phản đối việc hô hào bạo lực.

Ảnh: Từ Blog Tễu.





No comments:

Post a Comment

View My Stats