Trở
lại chuyện “Cá cần nước sạch, dân cần minh bạch”
Phạm Đình Bá | Diễn
Đàn Thế Kỷ
https://diendantheky.net/pham-dinh-ba-tro-lai-chuyen-ca-can-nuoc-sach-dan-can-minh-bach/
HÌNH
: https://diendantheky.net/wp-content/uploads/2025/06/Hinh-bai-PDB.png
Nguồn: internet.
Chỉ
số Hiệu suất Môi trường (EPI) là nỗ lực hợp tác giữa các nghiên cứu từ Đại học
Yale và Đại học Columbia, hợp tác cùng Diễn đàn Kinh tế Thế giới để tạo ra một
hệ thống đo lường toàn diện cho sức khỏe môi trường toàn cầu. (1)
Hệ
thống xếp hạng này đánh giá 180 quốc gia theo 58 thông số khác nhau, được tổ chức
thành 11 hạng mục riêng biệt. Mỗi quốc gia nhận được điểm từ 1 đến 100, điểm
cao hơn cho thấy hiệu suất môi trường vượt trội và điều kiện sống trong sạch
hơn.
Khung
EPI hoạt động trên 3 trụ cột cơ bản tạo thành xương sống của đánh giá môi trường. Sức
khỏe Môi trường tập trung vào cách các quốc gia bảo vệ dân khỏi các mối
nguy hiểm về môi trường, xem xét các tiêu chuẩn chất lượng không khí, hệ thống
vệ sinh, khả năng tiếp cận nước uống, ô nhiễm kim loại nặng và các hoạt động quản
lý chất thải.
Sức
sống Hệ sinh thái đo
lường cách các quốc gia quản lý tài nguyên thiên nhiên và bảo tồn đa dạng sinh
học, bao gồm rừng, nghề cá, nông nghiệp, ô nhiễm không khí và tài nguyên nước
thông qua các hoạt động bền vững.
Hiệu
suất Biến đổi Khí hậu đánh
giá các quốc gia dựa trên các chính sách giảm thiểu và thích ứng của họ, đánh
giá cam kết của họ trong việc giảm phát thải khí nhà kính và chuyển đổi sang
các nguồn năng lượng tái tạo.
Trong
danh sách EPI năm 2024với 180 nước, Việt Nam đứng thứ 180 với 24.6 điểm, Lào thứ
178 với 26.3 điểm, Myanmar đứng thứ 177 với 27.1 điểm, Cambodia thứ 170 với
31.2 điểm, Philippines thứ 169 với 32.1 điểm, và Thái lan thứ 90 với 45.7 điểm,
…. Các nước làm việc tốt là Estonia thứ 1 với 75.7 điểm, Luxembourg thứ 2 với
75.1 điểm, Đức thứ 3 với 74.5 điểm, Finland thứ 4 với 73.8 điểm, và Anh Quốc thứ
5 với 72.6 điểm, ….
Ở
Việt Nam, câu “Cá cần nước sạch, dân cần minh bạch” xuất hiện lần đầu
trong bối cảnh thảm họa môi trường biển miền Trung năm 2016, khi hàng loạt cá
chết bất thường dọc bờ biển từ Hà Tĩnh đến các tỉnh duyên hải miền Trung. Sự kiện
này liên quan đến việc Công ty Gang thép Formosa Hà Tĩnh xả thải độc hại ra biển,
gây ô nhiễm nghiêm trọng.
Trong
khoảng từ 2016 đến 2018, thể chế đảng-nhà nước chần chừ và thiếu minh bạch
trong cách xử lý thảm họa Formosa. Câu “Cá cần nước sạch, dân cần minh bạch”
không chỉ là tiếng nói phản kháng trước thảm họa mà còn phản ánh khát vọng dân
chủ và trách nhiệm giải trình của dân lên thể chế trong bối cảnh môi trường
ngày càng xuống cấp.
Hiện
nay, các thành phố lớn đang trải qua tình trạng ô nhiễm không khí nghiêm trọng,
ảnh hưởng đến hàng triệu người dân mỗi ngày. Tại Hà Nội, bụi mịn được xác định
là nguyên nhân chính gây ô nhiễm, với khảo sát 2022-2023 ghi nhận nồng độ PM2.5
trung bình từ 26-52 μg/m³, cao hơn 1,1-2,1 lần tiêu chuẩn quốc gia và vượt xa
khuyến nghị 5 μg/m³ của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO). (2)
Ông
Lê Hoài Nam, Phó Cục trưởng Cục Kiểm soát ô nhiễm ở Bộ Tài nguyên và Môi trường,
thừa nhận tại một hội nghị rằng các khảo sát chất lượng không khí từ năm 2019
liên tục cho thấy ô nhiễm trầm trọng tại các đô thị lớn, đặc biệt là Hà Nội và
các tỉnh phía Bắc như Hải Phòng, Bắc Ninh, Hải Dương. (2)
Tổn
thất sức khỏe là rất lớn. Theo WHO, ô nhiễm không khí tại Việt Nam gây ra ít nhất
70.000 ca tử vong mỗi năm, là nguyên nhân gây tử vong cao thứ hai sau ung thư.
Ông Nguyễn Minh Tân, Phó Giám đốc Sở Tài nguyên và Môi trường Hà Nội, cho biết
khi nồng độ PM2.5 tăng, mỗi năm có khoảng 1.100 người nhập viện vì bệnh tim mạch,
3.000 người nhập viện vì bệnh hô hấp. (3) (4)
Tại
Sài gòn, tình hình cũng không khả quan hơn. Theo ứng dụng Air Visual, nhiều khu
vực ghi nhận chỉ số chất lượng không khí ở mức báo động đỏ đến nguy hại cho sức
khỏe. Có ngày, nồng độ bụi mịn PM2.5 lên tới 74,6 µg/m³—gấp gần 15 lần khuyến
nghị của WHO. (5)
Khủng
hoảng ô nhiễm không chỉ là con số—mà là cuộc chiến hàng ngày của người dân như
chị Lê Thị Huyền ở Hà Nội, người vẫn đốt rác trên đồng dù bị cấm. Khi được hỏi,
chị trả lời: “Tôi chưa từng nghe về lệnh cấm. Nếu không đốt thì biết làm gì
với đống rác này?“. Điều này cho thấy khoảng cách giữa chính sách và thực
tiễn. (3)
Tác
động kinh tế cũng đáng kể—ô nhiễm không khí có thể khiến Việt Nam thiệt hại tới
14 tỷ đô la Mỹ (khoảng 7% GDP) và làm giảm thu nhập đô thị tới 20%. Vấn đề này
còn tiềm ẩn nguy cơ bất ổn xã hội khi người dân ngày càng bất mãn với tình trạng
môi trường. (4)
Nguồn
nước lại là nguồn ô nhiễm và nguồn bất bình đẳng trong tiếp cận. Tiếp cận nước
sạch vẫn là thách thức lớn với nhiều người. Chỉ khoảng 55% nhu cầu nước sạch đô
thị, bao gồm những trường học và bệnh viện, có hệ thống nước máy. Dân nông thôn
chủ yếu sử dụng nước từ mặt sông, suối, giếng nông và nước mưa—những nguồn dễ bị
ô nhiễm. (6)
Khủng
hoảng kim loại nặng trong nước uống là vấn đề đáng ngại. Nồng độ kim loại nặng
như asen, sắt, mangan trong nước ngầm đồng bằng sông Hồng, sông Cửu Long thường
vượt ngưỡng an toàn của WHO. Một nghiên cứu tại ven biển phía Bắc cho thấy
50%-60% mẫu nước giếng có hàm lượng asen, chì vượt mức khuyến nghị, nguy cơ ung
thư do asen và crom cao hơn mức chấp nhận. (7, 8)
Khủng
hoảng nước sạch ảnh hưởng nặng nề đến các nhóm yếu thế và những cộng đồng dễ bị
tổn thương. Tại huyện Bá Thước, tỉnh Thanh Hóa, người dân tộc Mường từng phải
dùng nước gần nghĩa địa, gây ô nhiễm nghiêm trọng. Đại diện World Vision nhận định:
“Nguồn nước này bị ô nhiễm nặng, dẫn đến tiêu chảy, nhiễm trùng mắt, thiếu
máu và thậm chí ngạt thở ở trẻ em.” (9)
Gánh
nặng tài chính cũng lớn cho những người không tiếp cận được nguồn nước sạch.
Trung bình mỗi gia đình nghèo phải chi khoảng 310.000 đồng mỗi tháng để lấy nước,
một số tiền lớn khiến nhiều người rơi vào cảnh nghèo đói. (9)
Cuộc
khủng hoảng rác thải ở Việt Nam đang hiện hữu rõ rệt và ngày càng gia tăng. Bên
cạnh những mặt nổi ở nhiều đô thị, có những khoảng không gian nơi dân sống
chung với mùi rác. Khủng hoảng rác thải tại nhiều thành phố ngày càng nhức nhối.
Mỗi ngày, cả nước thải ra khoảng 68.000 tấn rác thải rắn, 60% từ đô thị, dự kiến
tăng 16% vào năm 2025. Ngành rác thải tiết ra 21 triệu tấn CO2 tương đương/năm,
chiếm 6,5% tổng phát thải quốc gia. (10)
Dân
sống gần bãi rác chịu ảnh hưởng nặng nề. Ông Lâm Văn Quyết sống cách bãi rác ở
Củ Chi khoảng 3km nhưng vẫn “ngửi rõ mùi rác mỗi khi xe chở rác đến“.
Bãi rác cao 20m, tiếp nhận hơn 3.000 tấn/ngày, ảnh hưởng hàng trăm hộ dân trong
bán kính 10km. (10)
Bà
Lê Thị Trơn (75 tuổi) ở xã Thái Mỹ mô tả: “Trồng lúa thì cây lên bông nhưng
yếu, hạt lép. Trồng cây ăn quả thì chết dần“. Nước ô nhiễm ngấm vào mạch nước
ngầm, buộc gia đình bà phải lọc nước để rửa chén, giặt giũ, còn nước uống phải
mua riêng. (11)
Bà
Phạm Thị Thanh Hiền, Chủ tịch UBND huyện Củ Chi, cho biết: “Bãi rác lẽ ra phải
có vành đai cây xanh cách ly, nhưng 17 năm qua chưa trồng được do thiếu vốn và
vướng thủ tục“. Khoảng 400 hộ dân quanh bãi rác không thể canh tác vì đất
đã ô nhiễm. (11)
Mối
nguy môi trường từ rác thải điện tử và nhựa là tiềm ẩn và đầy đe dọa. Việt Nam
là một trong những quốc gia phát sinh rác thải điện tử và nhựa lớn nhất thế giới.
Năm 2022, thế giới tạo ra 62 triệu tấn rác điện tử, dự kiến tăng lên 82 triệu tấn
vào 2030. Việt Nam phát sinh 1,8 triệu tấn rác nhựa/năm, khoảng 1/3 trôi ra biển,
đứng thứ 4 thế giới về phát thải nhựa đại dương. (12) (13)
Tại
chợ Nhật Tảo Sài gòn, công việc làm ăn tái chế phi chính thức phát triển mạnh.
Những người như anh Đàm Chấn Nguyên đã “cứu sống” máy tính hỏng suốt 20
năm: “Cái gì tận dụng được thì tận dụng, sửa được thì sửa, còn lại bán phế
liệu“. Điều này cho thấy tinh thần sáng tạo của người dân và sự thiếu hụt hệ
thống quản lý rác thải từ thể chế. (12)
Đảng
Cộng sản xác định xử lý rác thải nhựa là “nhiệm vụ ưu tiên“, được ghi rõ
trong các văn kiện cấp cao. Tuy nhiên, một phân tích chỉ ra: “Khung pháp lý
đã có, nhưng thách thức lớn nhất là thực thi hiệu quả“. (13)
Các
tổ chức quốc tế đang hỗ trợ Việt Nam nâng cao năng lực giám sát chất lượng
không khí, cảnh báo sớm và tăng cường mạng lưới cảm biến. Chương trình Giám sát
không khí cộng đồng Việt Nam đang triển khai các cảm biến giá rẻ tại 13 trường
học, học sinh tham gia xác định vị trí lắp đặt và sử dụng dữ liệu để vận động
chính sách. (14)
Việt
Nam đang ở ngã ba đường về sức khỏe môi trường. Các số liệu và câu chuyện cho
thấy đất nước vừa đối mặt với thách thức lớn, vừa nỗ lực xây dựng khung pháp lý
và sáng kiến mới. Khoảng cách giữa chính sách và thực thi còn lớn, người dân
thường là đối tượng chịu ảnh hưởng nặng nề nhất.
Tương
lai sức khỏe môi trường phụ thuộc vào việc tăng cường thực thi quy định, mở rộng
tiếp cận nước sạch, phát triển quản lý rác thải bền vững, ưu tiên giảm ô nhiễm
song song với phát triển kinh tế. Quan trọng nhất, tiếng nói và trải nghiệm của
cộng đồng bị ảnh hưởng cần được đặt làm trung tâm trong các quyết sách.
Những
câu chuyện của ông Lâm Văn Quyết, bà Lê Thị Trơn, chị Lê Thị Huyền và hàng triệu
người khác nhắc nhở chúng ta rằng đằng sau con số là số phận con người—và chính
tiếng nói của họ và trải nghiệm của họ sẽ là kim chỉ nam cho chính sách môi trường
trong tương lai.
Phạm
Đình Bá
——————-
Nguồn:
1. Yale University.
Environmental Performance Index 2024
2. VNExpress. Hanoi
suffers years of excessive fine dust levels 15/11/2024
3. The
Straits Times. Vietnam drags feet over ‘urgent’ pollution problem
01/03/2025 .
4. Fulcrum –
Nguyen Khac Giang. ‘Airpocalypse’ Now: Vietnam at Crossroads of Progress and
Pollution 19/02/2025.
5. iLotusLand.
18/10/2023
6.
Vina Capital Foundation. Clean water
2025
7.
El-Nagdy I, Abdel-Hameed I. A review of study on heavy metal concentrations in
source of water in Vietnam. Zagazig Journal of Agricultural Research.
2022;49(2):209-19.
8.
Ngoc NTM, Chuyen NV, Trang NTT, Han PV, Son HV, V Wattenberg E, et al.,
editors. Human health risk due to heavy metal contaminated water exposure in a
coastal area of Northern Vietnam. ISEE Conference Abstracts; 2024.
9. Made
Blue Foundation. Clean drinking water for minorities in Vietnam
15/10/2019
10. Dialogue
Earth. Can incinerators solve Vietnam’s waste crisis? 22/10/2014
11. VNExpress. Life
in the vicinity of HCMC’s largest waste dump-landfill 31/07/2023
12. The
Associated Press. E-waste is overflowing landfills. At one sprawling
Vietnam market, workers recycle some of it 02/05/2024
13. Fulcrum –
Nguyen Khac Giang. Turning the Tide: Vietnam’s War Against Plastic Waste
23/11/2023
14. gov.vn.
UNDP-WHO supports VietNam in addressing air pollution 15/11/2024 .
No comments:
Post a Comment