Sunday, 14 July 2013

BÀI PHÁT BIỂU CỦA MALALA YOUSAFZAI TRƯỚC LIÊN HIỆP QUỐC (Malala Yousafzai)





VIDEO :

Taliban đã bắn vào trán bên trái của tôi. Họ bắn bạn bè của tôi nữa. Họ cho rằng những viên đạn đó sẽ làm cho chúng tôi im lặng, nhưng họ đã thất bại. Và từ sự im lặng đó đã trỗi lên hàng ngàn tiếng nói khác. Những người khủng bố nghĩ rằng họ sẽ thay đổi mục đích của tôi và ngăn chận tham vọng của tôi. Nhưng không có gì thay đổi trong cuộc sống của tôi trừ điều này: sự yếu hèn, sự sợ hãi và nỗi tuyệt vọng đã chết. Sự mạnh mẽ, sức mạnh và lòng can đảm đã nảy sinh. Tôi vẫn là Malala như xưa. Những ước muốn của tôi vẫn như cũ. Những hy vọng của tôi vẫn như cũ. Và những giấc mơ của tôi cũng vẫn như cũ...


*

Bài nói chuyện của Malala Yousafzai, cô bé 16 tuổi người Pakistan bị quân khủng bố Taliban bắn trọng thương vì lên tiếng đòi hỏi quyền được đi học cho nữ sinh, tại Liên Hiệp Quốc ngày 13 tháng 07 năm 2013. - Nguồn Video: BBC Youtube


The full text: Malala Yousafzai delivers defiant riposte to Taliban militants with speech to the UcN General Assembly

Tổng thư ký danh dự của Liên Hiệp Quốc ông Ban Ki-Moon, Chủ tịch đáng kính của Hội đồng quản trị ông Vuk Jeremic, Đặc sứ danh dự về giáo dục toàn cầu của Liên Hiệp Quốc ông Gordon Brown, các bậc trưởng thượng đáng kính và những anh chị em thân yêu của tôi: Assalamu alaikum (*).

Hôm nay là một vinh dự cho tôi khi được nói chuyện lần nữa sau một thời gian dài. Được đứng ở đây cùng với những người đáng kính trọng là một khoảng khắc tuyệt vời trong đời tôi và còn là một vinh dự cho tôi hôm nay khi tôi được khoác chiếc khăn choàng của bà Benazir Bhutto (**). Tôi không biết phải bắt đầu bài nói chuyện của tôi từ đâu. Tôi không biết mọi người mong chờ tôi nói điều gì, nhưng đầu tiên tôi xin cám ơn Thượng Đế vì Người đã cho tất cả chúng ta được bình đẳng và xin cám ơn đến từng người đã cầu nguyện cho tôi chóng hồi phục và cho cuộc sống mới của tôi. Tôi không thể tin nổi tình yêu thương mà mọi người đã thể hiện cho tôi. Tôi đã nhận được hàng ngàn tấm thiệp chúc lành và quà tặng từ khắp nơi trên thế giới. Xin cám ơn tất cả. Cám ơn những em bé vì những lời nói ngây thơ đã khuyến khích tôi. Xin cám ơn các bậc trưởng thượng vì những lời cầu nguyện giúp cho tôi mạnh mẽ hơn. Tôi cũng muốn cám ơn các y tá, các bác sĩ và nhân viên bệnh viện ở Pakistan và Anh Quốc và chính quyền Tiểu Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất, đã giúp tôi bình phục và lấy lại sức khỏe. 

Tôi hoàn toàn ủng hộ Tổng thư ký LHQ ông Ban Ki-Moon trong vấn đề Sáng kiến đầu tiên cho Giáo dục toàn cầu và công tác của Đặc sứ đặc nhiệm của LHQ về giáo dục toàn cầu ông Gordon Brown và vị chủ tịch đáng kính của Hội đồng quản trị của LHQ ông Vuk Jeremic. Tôi cám ơn họ vì vai trò lãnh đạo họ đang tiếp tục cống hiến. Họ tiếp tục tạo cho tất cả chúng ta nguồn cảm hứng để hành động. Anh chị em thân mến, hãy ghi nhớ một điều: Ngày của Malala không phải là ngày của riêng tôi. Ngày hôm nay là ngày của mỗi một phụ nữ, mỗi một em bé trai và em bé gái đã cất lên tiếng nói cho nhân quyền của họ.

Có hàng trăm nhà hoạt động nhân quyền và hoạt động xã hội đang lên tiếng không những cho quyền lợi của bản thân họ, mà họ còn đang tranh đấu cho mục đích chung là hòa bình, giáo dục và bình đẳng. Hàng ngàn người đã bị tàn sát bởi bọn khủng bố và hàng triệu người khác đã bị thương. Tôi chỉ là 1 trong số họ. Vì vậy tôi đứng ở đây, một cô gái trong số đông. Tôi nói không phải cho tôi, mà để cho những người không có tiếng nói cũng được nghe. Những người đã tranh đấu cho quyền của họ. Quyền được sống trong hòa bình. Quyền được đối xử một cách tôn trọng. Quyền được hưởng những cơ hội bình đẳng. Quyền được đi học. 

Các bạn thân mến của tôi, vào ngày 09 tháng 10 năm 2012, người Taliban (***) đã bắn vào trán bên trái của tôi. Họ bắn bạn bè của tôi nữa. Họ cho rằng những viên đạn đó sẽ làm cho chúng tôi im lặng, nhưng họ đã thất bại. Và từ sự im lặng đó đã trỗi lên hàng ngàn tiếng nói khác. Những người khủng bố nghĩ rằng họ sẽ thay đổi mục đích của tôi và ngăn chận tham vọng của tôi. Nhưng không có gì thay đổi trong cuộc sống của tôi trừ điều này: sự yếu hèn, sự sợ hãi và nỗi tuyệt vọng đã chết. Sự mạnh mẽ, sức mạnh và lòng can đảm đã nảy sinh. Tôi vẫn là Malala như xưa. Những ước muốn của tôi vẫn như cũ. Những hy vọng của tôi vẫn như cũ. Và những giấc mơ của tôi cũng vẫn như cũ. Anh chị em thân mến, tôi không chống phá ai hết. Tôi cũng không đứng đây để nói về sự trả thù cá nhân đối với người Taliban hay bất cứ một nhóm khủng bố nào. Tôi đứng đây để nói về quyền được đi học của mỗi trẻ em. Tôi mong muốn sự giáo dục cho con trai và con gái của người Taliban và của tất cả những người khủng bố và cực đoan. Tôi thậm chí không căm thù người Taliban nào đã bắn trúng tôi. 

Cho dù tôi có súng trong tay và anh ta đang đứng trước mặt tôi, tôi cũng sẽ không bắn anh ta. Đây là sự từ bi mà tôi đã học được từ Mohamed, nhà tiên tri của nhân từ, từ Jesus Christ và đức Phật. Đây là di sản về sự đổi thay mà tôi đã thừa hưởng được từ Martin Luther King, Nelson Mandela và Mohammed Ali Jinnah. 

Đây là triết lý bất bạo động mà tôi đã học được từ Gandhi, Bacha Khan và Mẹ Teresa. Và đây là sự tha thứ mà tôi đã học được từ cha tôi và mẹ tôi. Đây là điều mà tâm hồn của tôi đang nói với tôi: hãy bình thản và yêu thương tất cả mọi người. 

Anh chị em thân mến, chúng ta hiểu ra được tầm quan trọng của ánh sáng khi chúng ta nhìn thấy bóng tối. Chúng ta hiểu ra được tầm quan trọng của tiếng nói của chúng ta khi chúng ta bị bịt miệng. Cũng như thế, khi chúng ta ở Swat, miền Bắc Pakistan, chúng ta hiểu ra được tầm quan trọng của sách vở và bút viết khi chúng ta nhìn thấy họng súng. Câu danh ngôn “Ngòi viết mạnh hơn lưỡi gươm là rất đúng”. Những kẻ cực đoan sợ sách và bút. Sức mạnh của giáo dục làm cho họ sợ. Họ sợ hãi phụ nữ. Sức mạnh trong tiếng nói của phụ nữ làm cho họ sợ. Đó là vì sao họ đã giết 14 học sinh vô tội trong đợt tấn công gần đây ở Quetta. Đó là vị sao họ tàn sát nữ giáo viên. Đó là tại sao họ bắn xối xả vào những trường học mỗi ngày, vì họ đã và đang sợ hãi sự thay đổi và sự bình đẳng mà chúng ta đem đến cho xã hội. Và tôi nhớ có 1 cậu bé trong trường chúng ta được 1 nhà báo hỏi “Tại sao người Taliban lại chống lại giáo dục?”. Cậu trả lời bằng cách chỉ tay vào cuốn sách của cậu và nói “Người Talib không biết những điều viết trong cuốn sách này”. 

Họ nghĩ rằng Thượng Đế là một kẻ bảo thủ nhỏ bé, cầm súng dí vào đầu người ta chỉ vì người ta đi học. Những kẻ khủng bố này đã lạm dụng danh nghĩa của Hồi giáo cho mục đích cá nhân của họ. Pakistan là một quốc gia dân chủ yêu chuộng hòa bình. Người Pashtun mong muốn một nền giáo dục cho con trai và con gái họ. Hồi giáo là một tôn giáo của hòa bình, nhân bản và tình huynh đệ. Tôn giáo này nói rằng nó có trách nhiệm và bổn phận đem học vấn đến cho từng trẻ em. Hòa bình là điều cần thiết cho giáo dục. Tại nhiều nơi trên thế giới, đặc biệt là ở Pakistan và Afghanistan, khủng bố, chiến tranh và các tranh chấp cản trở trẻ em không thể đến trường. Chúng tôi đã quá mệt mỏi vì những cuộc chiến tranh này. Phụ nữ và trẻ em đang phải chịu đựng nhiều đau khổ tại nhiều nơi trên thế giới. 

Ở Ấn Độ, trẻ em ngây thơ và nghèo nàn đang là nạn nhân của sự bóc lột sức lao động trẻ em. Nhiều trường học đã bị tàn phá ở Nigeria. Người dân Afghanistan bị ảnh hưởng của cực đoan. Các em bé gái phải làm nô dịch tại gia và bị ép lấy chồng khi còn rất nhỏ tuổi. Sự nghèo đói, vô học, bất công, phân biệt chủng tộc và nhân quyền cơ bản bị tước đoạt là những vấn đề chính, mà cả nam lẫn nữ phải chịu đựng. 

Hôm nay, tôi tập trung vào quyền phụ nữ và quyền được đi học của các em bé gái vì họ là những người phải chịu khổ nhiều nhất. Đã có thời điểm mà các nhà hoạt động nữ quyền kêu gọi đàn ông đứng lên cho quyền lợi của họ. Nhưng lần này chúng ta sẽ tự làm điều đó. Tôi không khuyên các ông tránh nói đến quyền lợi cho phụ nữ, nhưng tôi muốn tập trung vào kêu gọi phụ nữ hãy đứng độc lập và tự đấu tranh cho chính mình. Và vì vậy anh chị em thân mến, bây giờ là lúc chúng ta cất tiếng nói. Và hôm nay, chúng ta kêu gọi những nhà lãnh đạo thế giới hãy thay đổi chính sách để hướng đến hòa bình và thịnh vượng. Chúng ta kêu gọi những nhà lãnh đạo thế giới rằng tất cả những thỏa hiệp phải bảo vệ quyền lợi cho phụ nữ và trẻ em. Thỏa hiệp nào đi ngược lại quyền lợi của phụ nữ là không thể chấp nhận được. 

Chúng ta kêu gọi tất cả các chính phủ phải bảo đảm giáo dục miễn phí và bắt buộc cho từng trẻ em trên khắp thế giới. Chúng ta kêu gọi tất cả các chính phủ hãy chống lại khủng bố và bạo động. Hãy bảo vệ trẻ em khỏi tai họa và sự tàn ác. Chúng ta kêu gọi những quốc gia đang phát triển hãy nới rộng cơ hội học vấn cho các em bé gái trong thế giới phát triển. Chúng ta kêu gọi tất cả các cộng đồng hãy khoan dung và tẩy chay mọi phân biệt về giai cấp, chủ nghĩa, môn phái, màu da, tôn giáo hay mục đích để bảo đảm tự do và bình đẳng cho phụ nữ để họ có thể phát triển. Chúng ta không thể nào thành công khi một nửa của chúng ta bị kìm hãm. Chúng ta kêu gọi chị em của chúng ta trên khắp thế giới hãy can đảm lên, hãy hun đúc sức mạnh trong chính chúng ta và nhận thức được trọn vẹn tiềm năng của nó.

Anh chị em thân mến, chúng ta muốn có trường học và hệ thống giáo dục cho tương lai tươi sáng của mỗi trẻ em. Chúng ta sẽ tiếp tục con đường của mình hướng đến mục đích là hòa bình và học vấn. Không ai có thể ngăn chận chúng ta. Chúng ta sẽ cất lên tiếng nói và sẽ đem lại thay đổi cho tiếng nói của mình. Chúng ta tin tưởng vào khả năng và sức mạnh của những lời chúng ta nói. Những điều chúng ta nói có thể làm thay đổi cả thế giới vì chúng ta đoàn kết lại vì một nền giáo dục. Và nếu chúng ta muốn đạt được mục đích của mình, thì chúng ta hãy trang bị cho mình vũ khí của kiến thức và hãy tự bảo vệ mình bằng sự đoàn kết và chung lòng. 

Anh chị em thân mến, chúng ta không nên quên rằng hàng triệu người đang phải chịu đựng nghèo khó và bất bình đẳng và sự vô học. Chúng ta không nên quên rằng hàng triệu trẻ em phải rời bỏ trường lớp. Chúng ta không nên quên rằng anh chị em chúng ta đang chờ đợi một tương lai tươi sáng và hòa bình. 

Vậy chúng ta hãy mở một cuộc đấu tranh thật huy hoàng chống lại sự thất học, nghèo đói và khủng bố, chúng ta hãy nhặt sách và bút lên, vì đây là những vũ khí mạnh mẽ nhất. Một đứa trẻ, một thầy giáo, một cuốn sách và một cây bút có thể làm thay đổi cả thế giới. Giáo dục là phương thức duy nhất. Giáo dục là hàng đầu. Cám ơn. 


_______________________________

Ghi chú của dịch giả:

* Assalamu alaikum: lời chào của người Hồi giáo có nghĩa là “bình an đến cho bạn”

** Bà Benazir Bhutto: thủ tướng thứ 11 của Pakistan trong 2 nhiệm kỳ 1988-90 và 1993-96, bà bị ám sát năm 2007.

*** Taliban: Nhóm Hồi giáo cực đoan ở Afghanistan. 

________________________________

The full text: Malala Yousafzai delivers defiant riposte to Taliban militants with speech to the UcN General Assembly

Honourable UN Secretary General Mr Ban Ki-moon, respected president of the General Assembly Vuk Jeremic, honourable UN envoy for global education Mr Gordon Brown, respected elders and my dear brothers and sisters: Assalamu alaikum.

Today is it an honour for me to be speaking again after a long time. Being here with such honourable people is a great moment in my life and it is an honour for me that today I am wearing a shawl of the late Benazir Bhutto. I don’t know where to begin my speech. I don’t know what people would be expecting me to say, but first of all thank you to God for whom we all are equal and thank you to every person who has prayed for my fast recovery and new life. I cannot believe how much love people have shown me. I have received thousands of good-wish cards and gifts from all over the world. Thank you to all of them. Thank you to the children whose innocent words encouraged me. Thank you to my elders whose prayers strengthened me. I would like to thank my nurses, doctors and the staff of the hospitals in Pakistan and the UK and the UAE government who have helped me to get better and recover my strength.

I fully support UN Secretary General Ban Ki-moon in his Global Education First Initiative and the work of UN Special Envoy for Global Education Gordon Brown and the respectful president of the UN General Assembly Vuk Jeremic. I thank them for the leadership they continue to give. They continue to inspire all of us to action. Dear brothers and sisters, do remember one thing: Malala Day is not my day. Today is the day of every woman, every boy and every girl who have raised their voice for their rights.

There are hundreds of human rights activists and social workers who are not only speaking for their rights, but who are struggling to achieve their goal of peace, education and equality. Thousands of people have been killed by the terrorists and millions have been injured. I am just one of them. So here I stand, one girl among many. I speak not for myself, but so those without a voice can be heard. Those who have fought for their rights. Their right to live in peace. Their right to be treated with dignity. Their right to equality of opportunity. Their right to be educated.

Dear friends, on 9 October 2012, the Taliban shot me on the left side of my forehead. They shot my friends, too. They thought that the bullets would silence us, but they failed. And out of that silence came thousands of voices. The terrorists thought they would change my aims and stop my ambitions. But nothing changed in my life except this: weakness, fear and hopelessness died. Strength, power and courage was born. I am the same Malala. My ambitions are the same. My hopes are the same. And my dreams are the same. Dear sisters and brothers, I am not against anyone. Neither am I here to speak in terms of personal revenge against the Taliban or any other terrorist group. I am here to speak for the right of education for every child. I want education for the sons and daughters of the Taliban and all the terrorists and extremists. I do not even hate the Talib who shot me.

Even if there was a gun in my hand and he was standing in front of me, I would not shoot him. This is the compassion I have learned from Mohamed, the prophet of mercy, Jesus Christ and Lord Buddha. This the legacy of change I have inherited from Martin Luther King, Nelson Mandela and Mohammed Ali Jinnah.

This is the philosophy of nonviolence that I have learned from Gandhi, Bacha Khan and Mother Teresa. And this is the forgiveness that I have learned from my father and from my mother. This is what my soul is telling me: be peaceful and love everyone.

Dear sisters and brothers, we realise the importance of light when we see darkness. We realise the importance of our voice when we are silenced. In the same way, when we were in Swat, the north of Pakistan, we realised the importance of pens and books when we saw the guns. The wise saying, “The pen is mightier than the sword.” It is true. The extremists are afraid of books and pens. The power of education frightens them. They are afraid of women. The power of the voice of women frightens them. This is why they killed 14 innocent students in the recent attack in Quetta. And that is why they kill female teachers. That is why they are blasting schools every day because they were and they are afraid of change and equality that we will bring to our society. And I remember that there was a boy in our school who was asked by a journalist: “Why are the Taliban against education?”He answered very simply by pointing to his book, he said: “A Talib doesn’t know what is written inside this book.”

They think that God is a tiny, little conservative being who would point guns at people’s heads just for going to school. These terrorists are misusing the name of Islam for their own personal benefit. Pakistan is a peace-loving, democratic country. Pashtuns want education for their daughters and sons. Islam is a religion of peace, humanity and brotherhood. It is the duty and responsibility to get education for each child, that is what it says. Peace is a necessity for education. In many parts of the world, especially Pakistan and Afghanistan, terrorism, war and conflicts stop children from going to schools. We are really tired of these wars. Women and children are suffering in many ways in many parts of the world.

In India, innocent and poor children are victims of child labour. Many schools have been destroyed in Nigeria. People in Afghanistan have been affected by extremism. Young girls have to do domestic child labour and are forced to get married at an early age. Poverty, ignorance, injustice, racism and the deprivation of basic rights are the main problems, faced by both men and women.

Today, I am focusing on women’s rights and girls’ education because they are suffering the most. There was a time when women activists asked men to stand up for their rights. But this time we will do it by ourselves. I am not telling men to step away from speaking for women’s rights, but I am focusing on women to be independent and fight for themselves. So dear sisters and brothers, now it’s time to speak up. So today, we call upon the world leaders to change their strategic policies in favour of peace and prosperity. We call upon the world leaders that all of these deals must protect women and children’s rights. A deal that goes against the rights of women is unacceptable.

We call upon all governments to ensure free, compulsory education all over the world for every child. We call upon all the governments to fight against terrorism and violence. To protect children from brutality and harm. We call upon the developed nations to support the expansion of education opportunities for girls in the developing world. We call upon all communities to be tolerant, to reject prejudice based on caste, creed, sect, colour, religion or agenda to ensure freedom and equality for women so they can flourish. We cannot all succeed when half of us are held back. We call upon our sisters around the world to be brave, to embrace the strength within themselves and realise their full potential.

Dear brothers and sisters, we want schools and education for every child’s bright future. We will continue our journey to our destination of peace and education. No one can stop us. We will speak up for our rights and we will bring change to our voice. We believe in the power and the strength of our words. Our words can change the whole world because we are all together, united for the cause of education. And if we want to achieve our goal, then let us empower ourselves with the weapon of knowledge and let us shield ourselves with unity and togetherness.

Dear brothers and sisters, we must not forget that millions of people are suffering from poverty and injustice and ignorance. We must not forget that millions of children are out of their schools. We must not forget that our sisters and brothers are waiting for a bright, peaceful future.

So let us wage a glorious struggle against illiteracy, poverty and terrorism, let us pick up our books and our pens, they are the most powerful weapons. One child, one teacher, one book and one pen can change the world. Education is the only solution. Education first. Thank you.

Malala Yousafzai





No comments:

Post a Comment

View My Stats