Sunday, 19 August 2012

TỌA KHÁNG TRƯỚC CỔNG CHÙA GIÁC MINH PHẢN ĐỐI CÔNG AN ĐÀ NẴNG ( Ý Lan - RFA)




Ỷ Lan, thông tín viên RFA
2012-08-18

Sáng thứ Sáu 17.8, trước sự đàn áp của công an và tổ dân phòng đối với những Phật tử vào chùa Giác Minh ở Đà Nẵng Lễ Phật nhân ngày mồng 1 tháng 7 âm lịch, Hòa thượng Thích Thanh Quang cùng với hai Sư Cô Thích Đồng Tâm, Thích Đồng Hiếu, và Huynh trưởng Vụ trưởng Gia Đình Phật tử Vụ của Viện Hóa Đạo Lê Công Cầu đã tọa kháng ngoài lề đường trước cổng chùa Giác Minh để phản đối.

Công an sắc phục và thường phục bao vây Huynh trưởng Lê Công Cầu trước cổng chùa Giác Minh ở Đà Nẵng ngày 15/1/2012.  Photo courtesy of IBIB

Cấm không cho vào chùa

Mấy năm qua, chùa Giác Minh là nơi đặt trụ sở của Ban Đại diện Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất tỉnh Quảng Nam – Đà Nẵng, đồng thời là trụ sở của Tổng vụ Thanh Niên Viện Hóa Đạo, thường xuyên bị sách nhiễu, khủng bố, đặc biệt bị ngăn cấm cử hành các đại lễ Phật giáo như Phật Đản, Vu Lan Rằm Tháng Bảy hay Tết Nguyên Đán.
Liền khi được tin báo động, chúng tôi đã điện thoại hỏi thăm Hòa thượng Thích Thanh Quang, Viện chủ chùa Giác Minh, và cũng là Tổng Thư ký Viện Hóa Đạo, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, và Huynh trưởng Lê Công Cầu.

Trước hết Huynh trưởng Lê Công Cầu cho biết như sau:

Lê Công Cầu: Thưa chị, hằng năm vào dịp Rằm tháng Bảy em rất bận rộn đi thăm các đơn vị ở Huế, nên không vào Đà Nẵng được. Cho nên ngày mồng Một tháng Bảy thông thường em đến Đà Nẵng để trước hết là thắp cho Anh Hồ Tấn Anh đã vị pháp thiêu thân cách đây 11 năm một nén nhang, đồng thời thắp nhang cho những hương linh thờ trong chùa mà lâu nay chùa bị bao vây, thân nhân họ không đến thăm viếng được.
Năm nay cũng như thông lệ, em vào tới chùa Giác Minh lúc 10 giờ rưỡi sáng, thì một lực lượng rất đông những người mặc áo quần thường thôi, và người nào người nấy lôi thôi, to béo, khỏe mạnh lắm. Họ đã tới chụp tay, chụp áo em lại và họ kéo qua một con hẻm đối diện chùa và họ nói: “Ông không được đi vào chùa, chúng tôi cấm ông không được đi vào chùa”. Em hỏi các anh là ai mà các anh cấm tui. Họ nói: “Ông không cần biết chúng tôi là ai, chúng tôi cấm ông không được vào chùa”.
Tui nói tui đang đi đường thăm chùa, thì tui không biết các anh là ai cả. Nhìn các anh như bọn xã hội đen trấn lột như thế này làm sao tui chấp hành lời các anh được?

Côn đồ khống chế

Khi đó chị biết rằng họ dùng thân hình của họ, những thân hình lực lưỡng thanh niên họ ép em vào một bức tường, thì em la lớn lên cho Thầy Thanh Quang trong chùa nghe. Thầy Thanh Quang trong chùa và hai Sư cô Đồng Hiếu, Đồng Tâm chạy ra. Chạy ra thì họ khống chế Thầy Thanh Quang ngay tại chỗ, họ ép Thầy Thanh Quang trong một bức tường đối diện.
Tui giải thích với họ về cái đạo lý, cái pháp luật. Nhưng họ dùng luật rừng để họ khống chế mình. Bấy giờ có hai ông công an mặc sắc phục đến. Một ông đeo 3 ngôi sao là thượng úy hay gì đó, một ông ba gạch vàng. Họ tới họ đứng nhìn lũ côn đồ khống chế mình như vậy nhưng không can thiệp. Cho đến khi họ ép em đến nỗi coi như nghẹt thở, em không thở được nữa, khi nớ em mới đưa tay em đẩy họ ra. Khi nớ ông công an ba sao mới đến, ông công an nói với cái giọng rất hách dịch: “Mời bác vô trụ sở để làm việc”. Em phản đối ngay, nói là tôi có lỗi chi mà bây giờ bắt tui vô trụ sở mà làm việc? Làm việc là phải có lệnh, phải có giấy mời đàng hoàng, chớ các ông tự tiện, tui là người đi đường các ông ra để khống chế, cái số xã hội đen này nó bức hiếp, nó khủng bố tui như vậy mà các anh không can thiệp? Tui là nạn nhân mà các anh mời tui vô làm việc là sao?
Khi nớ ông công an mới nói là: “Ông không vô phải không? - Tôi nói tôi không vô ! - “Như vậy ông chống người thi hành công vụ”. Em trả lời là: Các anh thi hành công vụ cái chi? Các anh là công an các anh thi hành công vụ, các anh thấy xã hội đen bức hiếp người dân mà các anh không can thiệp mà gọi là thi hành công vụ?
Ông ta ông bỏ ông đi ra, Khi nớ bên Thầy Thanh Quang cũng bị khống chế kịch liệt và thấy Thầy có vẻ yếu. Bên ni, ông công an đi ra là họ bắt đầu ép em lại vô trong tường. Hai tay em níu vô trong tường thì họ ép quá mạnh cho nên em thở không được, khi nớ em xô họ ra.
Khi nớ đồng bào tụ tập đông lắm, rất đông. Nhưng vì bên phía công an người ta sợ nên vẫn ép mình vô trong cái hẻm, chớ không cho ra đường lớn. Bây giờ em đưa tay chào đồng bào: “Cám ơn đồng bào đã đến đây yểm trợ cho tôi trong lúc tôi bị công an và xã hội đen bức hiếp như thế này. Bây giờ họ không cho tui vào chùa thì tui xin chào tạm biệt đồng bào để tui ra Huế”.
Khi em nói như vậy, thì anh chàng xã hội đen to béo nhứt mà ép em, ông ta đứng ra, thì em lợi dụng cái phút đó em chạy băng qua đường lớn. Ra đường lớn em bước tới cổng chùa em ngồi xuống và em chắp tay lên liền.

Gọi điện thoại hăm dọa

Trong khi em chắp tay ngồi tọa kháng thì Thầy Thanh Quang cũng vùng ra được và Thầy chạy qua cùng ngồi với em. Sư cô Đồng Tâm, Sư cô Đồng Hiếu cùng ngồi với em. Bốn thầy trò cùng ngồi trước chùa chắp tay để cầu nguyện, tọa kháng. Khi đó lực lượng khủng bố từ từ họ rút vô Trụ sở Dân phòng hết. Bốn thầy trò ngồi giữa nắng như vậy. Rồi sau đó có những cú điện thọai gọi tới cho em với lời lẽ hăm dọa rằng nếu ngồi gây cản trở an ninh trật tự thì chính quyền người ta sẽ có biện pháp xử lý.
Thầy Thanh Quang đã hô lớn rằng: “Xin đồng bào cứu chúng tôi, chúng tôi bị công an cho côn đồ đàn áp”.
Sau hai giờ ngồi cầu nguyện giữa nắng, thì em thấy sức khỏe Thầy Thanh Quang rất suy yếu, bởi vì trong suốt hai năm nay bị bao vây một cách chặt chẽ, không ai cúng dường. Thầy bị suy dinh dưỡng rất là nặng, cộng thêm những bệnh tật nữa. Do đó em thưa với Thầy, mình làm xong nghĩa vụ của mình để cho đồng bào Phật tử thấy rõ mình không phải là những con người hèn yếu và đồng thời thấy rõ rằng mục đích của mình là phản đối Nhà nước, Công an đã vi phạm chà đạp lên pháp luật, coi thường pháp luật và đàn áp tôn giáo. Em cùng với Thầy cùng quý Cô niệm danh hiệu Phật và Hồi hướng công đức xong thì vào chùa.

Ỷ Lan: Anh là một người lãnh đạo Gia Đình Phật tử Việt Nam thuộc Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất, thì nhận xét của anh như thế nào về hành động của Nhà cầm quyền?

Lê Công Cầu: Nhận xét của em cho dù có nguy hiểm thế nào em cũng nói lên một tiếng nói với tất cả những người Việt trong nước cũng như xa xứ, là chế độ Cộng sản cần phải thay thế, thay thế bằng một chính phủ đa nguyên mới cứu nguy được đất nước trong giai đoạn này. Cộng sản vẫn là Cộng sản. Chính sách của họ vẫn không thay đổi, nhứt là đối với Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất của chúng ta.

Ỷ Lan: Hòa thương Thích Thanh Quang cho biết như sau:

Hòa thượng Thích Thanh Quang: Tôi với anh Cầu, và Sư Cô Đồng Tâm, Sư cô Đồng Hiếu ngồi tọa kháng ngay trước cổng chùa bên lề đường. Tọa kháng cầu nguyện cho người ta thức tâm, và phản đối việc làm của chính quyền địa phương cản trở không cho Phật tử vô chùa, nhất là anh Cầu.
Riêng bản thân của chùa thì rất là bức xúc, vì chùa không có tội lỗi chi. Hỏi bao nhiêu vị công an, chính quyền họ không nói mình có lỗi gì hết, nhưng họ vẫn vây chặt. Họ tuyên truyền gọi là phản động và chống phá nhà nước thôi, hỏi họ thì không trả lời trực tiếp như thế.
Nhưng từ năm ngoái năm ni là người ta vây chặt, không có tín đồ nào vô. Tín đồ nào vô thì họ nói rằng vô tiếp tay phản động cho nên không ai dám vô.
Hiện trạng ngày hôm nay là một thái độ chưa từng thấy năm ngoái năm nay đối xử anh Cầu, xô đẩy anh Cầu và đánh tui. Đó coi như rất tiếc với chính quyền dùng vũ lực và áp đảo chúng tôi một cách vô cớ.
Tất cả nhân dân cũng như Phật tử trong và ngoài nước phải hiểu rõ cho chính sách của nhà nước, nhất là ở địa phương của chúng tôi, họ đã thực hiện đàn áp với chùa Giác Minh.

Ỷ Lan: Xin cám ơn Hòa thượng Thích Thanh Quang.

Ỷ Lan, Phóng viên Đài Á châu Tự do tại Paris.

Theo dòng thời sự:

Copyright © 1998-2011 Radio Free Asia. All rights reserved.





No comments:

Post a Comment

View My Stats