An Vũ,
thông tín viên RFA, Bangkok
2014-02-05
2014-02-05
Không đồng ý với phương án bồi thường khi nhà nước
thu hồi đất, bà Phạm Thị Đạt đã đi kêu cứu khắp nơi. Thế nhưng khi chưa thuyết
phục được bà Phạm Thị Đạt nhận tiền bồi thường, thì phía Ban quản lý dự án hồ
Suối Mỡ đã nhẫn tâm chặn dòng nước nhấn chìm ngôi nhà cùng toàn bộ tài sản của
bà.
Bà Phạm Thị Đạt bên khu nhà ở của mình, giờ đã mênh mông nước. Ngôi nhà
hoàn toàn chìm còn duy nhật cái chuồng gà trên gò đất cao. Photo Bang Tam/nguoiduatin
Đã
không vì dân mà còn coi thường sinh mạng dân
Căn nhà nằm trên miếng đất diện tích khoảng 6.000 m2
của gia đình bà Phạm Thị Đạt ở thôn Bà Gò, xã Nghĩa Phương, huyện Lục Nam, tỉnh
Bắc Giang nằm trên con đường vào khu du lịch Suối mỡ, đây cũng là cửa hàng bán
hàng của bà để nuôi con ăn học.
Năm 2008, UBND tỉnh Bắc Giang đã thu hồi đất để đầu
tư xây dựng công trình hồ chứa nước Suối mỡ, thì tòan bộ nhà đất của bà Phạm
Thị Đạt đều nằm trong khu vực phải giải tỏa mặt bằng. Dù không muốn chuyển đi
nơi khác, vì sẽ ảnh hưởng đến việc kiếm sống của gia đình, nhưng bà Phạm Thị
Đạt vẫn sẵn sàng tuân thủ các quy định của Nhà nước và pháp luật về giải phóng
mặt bằng.
Thế nhưng, theo văn bản quyết định phương án chi
tiết bồi thường, hỗ trợ, tái định cư thì sự đền bù cho bà Phạm Thị Đạt với giá
quá rẻ mạt so với giá thị trường. Cụ thể với giá hỗ trợ chỉ có 34.000 đồng/m2
đất, cho dù thửa đất đó có nguồn gốc hợp pháp, thuộc sở hữu của gia đình
và là chỗ sinh sống duy nhất của hai mẹ con bà Đạt. Thế nhưng khi thu hồi đất,
chính quyền địa phương đã không hề cấp một suất đất tái định cư nào hoặc hỗ
trợ, tạo điều kiện giao cho bà Đạt một nơi ở, một chỗ sinh hoạt bình thường để
ổn định cuộc sống theo đúng quy định của pháp luật.
Khi được hỏi về hoàn cảnh sống hiện tại của gia đình
bà ra sao? Trao đổi với chúng tôi, bà Phạm Thị Đạt cho biết:
“Hiện trạng bây giờ là nước ngập bên trên nóc nhà,
toàn bộ nhà và đất ngập hết chẳng còn tý nào nữa bởi họ cho nhấn chìm hết. Ngập
sâu trên nóc nhà 3 mét và tài sản cũng ngập hết rồi. Hiện tại nhà không có đất
để ở, nhà cũng chẳng ra sao tôi phải làm tạm cái lều ở mép hồ để ở ”
Nước lên nhanh nhấn chìm cả ngôi nhà, cây cối chỉ
còn mỗi cái chuồng gà nằm trên gò đất cao (Ảnh: Băng Tâm)
Vì không đồng ý với phương án bồi thường hỗ trợ tái
định cư khi nhà nước thu hồi đất, bà Phạm Thị Đạt đã phải vác đơn đi kêu cứu
khắp nơi với mong muốn được giải quyết đúng những chính sách pháp luật về đất
đai. Song từ năm 2008 đến nay, sau nhiều lần giải quyết, chính quyền địa phương
chỉ đồng ý đền bù cho gia đình bà Đạt khoảng trên 300 triệu đồng theo mức giá
đền bù năm 2008 và hoàn toàn không bố trí sắp xếp đất ở tái định cư theo quy
định của pháp luật, mà để kệ gia đình bà Đạt tự thu xếp mua đất dựng nhà theo
giá thị trường. Đáng tiếc là khi chưa thuyết phục được bà Phạm Thị Đạt nhận
tiền bồi thường, phía Ban giải phóng mặt bằng, Ban Quản lý Dự án hồ Suối Mỡ đã
nhẫn tâm cho chặn dòng nước với mục đích để nhấn chìm ngôi nhà và toàn bộ tài
sản của hai mẹ con bà Đạt đang ở. Vì theo họ thì nếu khổ quá ở không được là
phải chuyển đi nơi khác.
Trao đổi với chúng tôi, bà Phạm Thị Đạt nói:
“Gia đình tôi chưa chấp nhận một cái gì cả, vừa rồi
gia đình có làm đơn gửi sang Tòa án nhưng chưa được giải quyết gì cả. Khi thông
báo tháo nước vào họ chỉ bảo là nếu bà không chuyển thì chúng tôi cứ cho tháo
nước vào. Người ta cũng đe dọa sẽ cưỡng chế, nhưng vì họ không đủ điều kiện
cưỡng chế nên họ bảo cứ cho tháo nước vào, khổ quá ở không được là phải
chuyển.”
Về
pháp lý lẫn tình cảm đều bất hợp lý
Trả lời báo chí trong nước, ông Đặng Văn Nhàn - Phó
Chủ tịch huyện Lục Nam thừa nhận sự việc nêu trên là đúng thực tế. Khi được hỏi
về việc tại sao chính quyền địa phương lại đưa ra một quyết định có ảnh hưởng
nghiêm trọng đến tính mạng người dân như thế thì ông Đặng Văn Nhàn cho biết lý
do “do chỉ còn một mình nhà bà Đạt không nhận tiền nên Phòng NN&PTNT
huyện đã chặn dòng để tiến hành thi công khu chứa nước hồ Suối Mỡ”.
Với lý do trên có thể thấy, lãnh đạo huyện Lục Nam đã phớt lờ sự an nguy đối
với cuộc sống của người dân sống ngay giữa lòng hồ. Việc thẳng tay chặn dòng
nước dẫn đến hậu quả toàn bộ diện tích đất nhà ở và vườn của bà Đạt bị phủ ngập
trong biển nước là một hành động vô nhân đạo không thể chấp nhận được.
Chúng tôi trao đổi vấn đề này, với LS. Nguyễn Hữu
Nghĩa, thuộc VP luật sư Minh Tâm, LS. Nguyễn Hữu Nghĩa cho rằng, nếu dựa trên những
quy định của pháp luật về chính sách hỗ trợ, bồi thường, tái định cư khi nhà
nước thu hồi đất thì việc làm của UBND huyện Lục Nam đối với gia đình bà Đạt là
chưa đúng. Đặc biệt, trong điều kiện hoàn cảnh gia đình nhà bà Đạt chỉ có chỗ ở
duy nhất và thuộc diện gia đình có hoàn cảnh khó khăn thì việc không bố trí tái
định cư là vi phạm nghiêm trọng các quy định của pháp luật. Trao đổi với chúng
tôi,
LS. Nguyễn Hữu Nghĩa nói :
“Việc bồi
thường, hỗ trợ và xử lý của UBND huyện Lục Nam vừa qua là chưa thỏa đáng và
chưa đúng pháp luật . Đặc biệt, trong điều kiện hoàn cảnh gia đình nhà bà Đạt
chỉ có 01 chỗ ở duy nhất, thuộc diện gia đình có hoàn cảnh khó khăn, lại đang
nuôi con ăn học thì việc không bố trí tái định cư là vi phạm nghiêm trọng các
quy định của pháp luật. Xét về cả góc độ pháp lý, lẫn góc độ tình cảm đều chưa
đúng và hoàn toàn bất hợp lý.”
Cho dù vô vọng, song đến nay bà Phạm Thị Đạt cho
biết gia đình bà sẽ tiếp tục khiếu nại để đòi hỏi sự công bằng để yêu cầu chính
quyền địa phương phải giải quyết cho bà theo đúng trình tự và các quy định của
pháp luật, trong việc giải quyết đền bù cho công dân trong trường hợp thu hồi
đất để phục vụ cho các nhu cầu phát triển kinh tế và xã hội. Tuy nhiên theo bà
Đat việc của gia đình bà không được xem xét giải quyết thỏa đáng, thậm chí còn
bị đùn đẩy trách nhiệm của các cơ quan liên quan.
Trao đối với chúng thôi, bà Phạm Thị Đạt cho biết:
“Tôi sang Tòa thì họ bảo để ra Tết họ sẽ xem xét có
giải quyết được hay không rồi sẽ trả lời. Họ bảo nếu mà không nhận tiền đền bù
thì họ sẽ gửi tiền đền bù vào Ngân hàng theo giá đền bù từ năm 2008, vì thế gia
đình tôi vẫn không chịu.”
Một chính quyền thực sự của dân, do dân, vì nhân dân
thì không thể vô trách nhiệm và thờ ơ với sinh mệnh và tài sản của người dân.
Việc làm thiếu trách nhiệm đẩy gia cảnh hai mẹ con một phụ nữ nghèo đến đường
cùng, không có chỗ tá túc nương thân chắc chắn không phải là chính sách nhân
đạo, vì dân của một nhà nước đối với những người có hoàn cảnh khó khăn bị thu
hồi đất.
No comments:
Post a Comment