28-8-2012
"Phải biết hổ thẹn trước tiền
nhân" (*)
Tự đánh bóng cho mình, sao ông
không thấy ngượng
khi so sánh mình cùng bè đảng
với các triều đình phong kiến ngày
xưa.
Khi giặc Nguyên Mông ngấp nghé cõi
bờ
tiền nhân đã có những Diên Hồng để
nhân dân quyết tâm chống giặc
tướng sĩ một lòng khắc lên tay:
"Sát Thát"
có công thần thà rơi đầu để ngăn kẻ
quy hàng. (**)
Tiền nhân xưa đã có lời nguyền
Để mất một tấc đất của ông cha là
có tội
Ích Tắc, Chiêu Thống,... trước sau
đều cuốn gói
Vì "cõng rắn cắn gà nhà"
đâu còn chỗ dung thân
Thời các ông biển, đảo, rừng,... để
lại của tổ tiên
chẳng là gì so với lợi quyền của
đảng
để giữ, không ngại ngần dâng bán
Hoàng Sa, Trường Sa, Nam Quan còn
hận tới muôn đời.
Giặc đã lấn biển Đông, vào Tây
Nguyên, rừng biên giới, tràn ngập khắp nơi.
Người yêu nước không thể ngồi yên
phải biểu tình, cất lên tiếng nói
Các ông vu cho là "kẻ
thù", là "gây rối".
Để bịt miệng, còng tay, đạp vào
mặt,... đưa vào tù, vào trại phục hồi.
Tiền nhân xưa không lừa: "đất
đai là chung của mọi người"
để muốn chiếm lại xua "công
sai" đi cưỡng chế
Không xúi vợ đấu tố chồng, con cháu
đấu tố ông, bà, cha, mẹ
Không "đào tận gốc trốc tận
rễ trí, phú, địa, hào"
Tiền nhân xưa không tung hô hữu
nghị, không biết ơn
với những kẻ đã bắn giết, bắt bớ,
đánh đập ngư dân mình như hải tặc.
Không cam kết với kẻ thù dẹp những
cuộc biểu tình yêu nước
Không thậm thụt với ngoại bang cầu
lợi, cầu danh.
Tiền nhân xưa "đem đại
nghĩa để thắng hung tàn
lấy chí nhân thay cho cường
bạo" (***)
Chính quyền ngày nay côn đồ hay phường
thảo khấu
khi dùng còng sắt, dùi cui
"nói chuyện" với dân lành
"Phải biết hổ thẹn trước tiền
nhân"
Tự đánh bóng, thật trớ trêu lại là
lời tự thú
Kẻ phải hổ thẹn chính là ông đó
cùng với "bầy sâu nhỏ,
to" đang tàn hại, bán rẻ đất nước này.
8/2012
_______________________________________
Chú thích:
(*) Tiêu đề bài viết của chủ tịch
Trương Tấn Sang
(**) Để can ngăn chủ trương hàng
quân Nguyên Hưng Đạo Vương nói với vua Trần Nhân Tông: "Nếu bệ hạ muốn
hàng hãy chém đầu tôi đi đã"
(***) Trích trong Binh Ngô Đại Cáo
của Nguyễn Trãi
No comments:
Post a Comment