Hồng Trung - Đảng Vì Dân Việt Nam
7-2-2014
Thể chế dân chủ là bước tiến vừa mang tính khách
quan vừa tất yếu của lịch sử nhân loại. Chính vì thế mà chế độ chiếm hữu nô lệ,
rồi đến chế độ phong kiến trên toàn thế giới hoàn toàn sụp đổ. Sự kiện khối chủ
nghĩa cộng sản Đông Âu tan rã ngay trên thành trì của nó cũng không ngoài qui
luật.
Ở nước ta, khi triều đại phong kiến Bảo Đại cuối
cùng kết thúc, thực dân Pháp rút quân, thì trải qua hai mươi năm nội chiến. Sau
ngày 30-4-1975, chấm dứt chiến tranh thì chủ nghĩa Cỗng sản độc tài toàn trị,
phi dân chủ áp đặt trên toàn quốc. Tuy là với tên gọi và hình thức khác nhau,
nhưng bản chất chế độ Phong kiến và chế độ Cộng sản đều giống nhau là: Độc tài
và chuyên quyền.
Quyền lực nhà nước thay vì thuộc về nhân dân thì lại
thuộc về tập đoàn Cộng sản, cụ thể là Bộ chính trị - đứng đầu là Tổng bí thư;
cũng như chế độ phong kiến thì quyền lực thuộc về triều đình Hoàng tộc – đứng
đầu là Vua. Tóm lại, chế độ Cộng sản là chế độ nhà nước phong kiến kiểu mới --
nhân dân thực chất là không có quyền làm chủ đất nước theo đúng nghĩa. Nhà nước
pháp-quyền, pháp-trị đã thay thế bằng đảng-quyền, đảng-trị. Vì thế, câu ca dao
nhân gian thời xưa phong kiến vẫn thường lưu truyền trong sự ta thán của dân
chúng thời nay:
“Con Vua Thì Lại Làm Vua,
Con Sãi Ở Chùa Lại Quét Lá Đa”
Tất cả các chức vị, phong tước cho các quan chức
chính quyền các cấp được bố trí bổ nhiệm
theo thứ tự ưu tiên 1, 2,3 “
theo thứ tự ưu tiên 1, 2,3 “
·
Nhất hậu duệ (con ông, cháu cha)
·
Nhì tiền tệ (bỏ tiền ra hối lộ để mua chức, mua quan)
·
Ba trí tuệ (con cái các cụ được dự bị làm cán bộ nguồn nên được đưa đi
du học bằng tiền thuế của dân nên học hàm, học vị cũng cao)
Những phát ngôn trong bài phát biểu của các vị lãnh
đạo, những xiển dương trên các Pa-nô, áp-phíc trưng bày nơi công cộng như: “Tập
trung dân chủ, mở rộng dân chủ, phát huy dân chủ, đẩy mạnh dân chủ, v.v.”
Thực chất đó chỉ là “cái bánh vẽ“ mị dân mà thôi. Điển hình là lời phát
ngôn cao ngạo, thật buồn cười của bà Phó chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan: “Dân
chủ nước ta cao gấp vạn lần dân chủ tư sản”.
Thiếu dân chủ, nhân dân không được quyền tham gia
trong những quyết định quốc sách kinh tế dân sinh, như vụ bô-xít Tây Nguyên.
Trong khi các nhà khoa học phản bác, các nhân sĩ không tán thành, các cựu tướng
lĩnh lão thành không đồng tình vì tính kinh tế, an ninh và khoa học, nhưng đảng
CS vẫn bất chấp, gây ra hệ lụy nhãn tiền.
Thiếu dân chủ, nên việc lập Hiến pháp, dự thảo sửa
đổi Hiến Pháp (HP) chỉ là thể chế hóa Cương lĩnh của Đảng cầm quyền và HP chỉ
là "văn kiện chính trị pháp lý đứng sau cương lĩnh của Đảng" (lời
phát biểu ông Nguyễn Phú Trọng) nên HP không còn là HP dân chủ thông qua được
trưng cầu dân ý.
Thiếu dân chủ, nên nhân quyền bị chà đạp. Khi công
dân nào dám thực thi quyền các quyền con người của mình như: Quyền tự do ngôn
luận, quyền tự do lập hội, quyền tự do tôn giáo, quyền bày tỏ chính kiến, quyền
khiếu nại tố cáo... thì đều bị trù dập và quy kết phản động vì vi phạm tội luật
hình sự. Đành rằng mỗi quốc gia có một lịch sử và nền văn hóa riêng nhưng nhân
quyền là quyền phổ quát của con người, có chuẩn mực trong công ước quốc tế, mà
chính phủ Việt Nam cũng đã ký. Nghĩa là, cùng môt hành vi nhưng ở VN thị bị bỏ
tù nhưng ở các nước khác thì không.
Thiếu dân chủ, thì sẽ không tập hợp toàn thể trí lực
của xã hội - sinh khí của đất nước, để cùng nhau xây dựng, phát triển và bảo vệ
tổ quốc.
Thông điệp của TT Nguyễn Tấn Dũng vào đầu năm 2014: “...
Dân chủ và pháp quyền là cặp song sinh trong thể chế chính trị hiện đại... “.
Ông nói rất đúng, nhưng thể chế chính trị hiện đại không thể tồn tại với sự độc
tài chuyên chế như chế độ CSVN, mà là thể chế dân chủ đa đảng, dân cử, dân bầu
bằng sự công khai minh bạch như đại đa số các nước văn minh phát triển trên thế
giới. Trên báo điện tử vietnamnet.vn ngày 3-2 có bài viết “Để Đảng mạnh phải mở rộng dân chủ“ của Nguyễn Tấn Đăng
và “Thách thức lớn nhất trên con đường phát triển“ của TS
Lê Đăng Doanh cũng thể hiện ước vọng dân chủ, dù không dám bộc bạch hết lòng
mình.
Dân chủ là khát vọng sống của toàn dân, là khát vọng
tiến bộ cho Tổ Quốc. Một chân lý rất đơn giản “Muốn mọi người cùng nhau làm
thì phải có dân chủ; và muốn loại trừ việc áp chế người khác bằng quyền lực,
thì phải có pháp quyền.“
Chỉ có dân chủ mới chấp nhận và tôn trọng sự khác
biệt của nhau trong không khí ôn hòa, cởi mở. Có như thế thì các nhà trí thức,
nhà khoa học mới an tâm tiến hành những hoạt động cải cách hiệu quả và có lợi
cho quốc gia, dân tộc. Cũng chính vì khát vọng này mà bao nhiêu người vượt qua
sợ hãi, dám lên tiếng công khai đấu tranh mà lâm vào cảnh tù đày.
Hồng Trung
Thành viên Đảng Vì Dân
Viết từ Gia-Lai (VN) cho
ngày UPR tại Giơ-ne-vơ ngày 6-2-2014
No comments:
Post a Comment