Sunday, 19 May 2013

NHÂN QUYỀN ĐÂU RỒI ? (Trần Khải)




05/16/2013

Trong khi Luật Nhân Quyền Cho Việt Nam đã được thông qua ở một tiểu ban Hạ Viện Liên Bang Hoa Kỳ hôm Thứ Tư 15-5-2013, nhà nước Hà Nội vẫn siết chặt thêm các hoạt động của các nhà dân chủ tại VN.

Trang báo Mạch Sống (http://machsong.org) hôm 15-5-2013 cho biết:

“Hôm nay, tiểu ban đặc trách nhân quyền của Uỷ Ban Đối Ngoại ở Hạ Viện Hoa Kỳ đã thông qua Luật Nhân Quyền Cho Việt Nam, HR 1897, do DB Christopher Smith đưa ra cách đây đúng một tuần.

DB Smith, Chủ Tịch của tiểu ban này, phát biểu trước khi các thành viên của tiểu ban bỏ phiếu: “Chính quyền Việt Nam tiếp tục vi phạm cả một dãy những quyền con người căn bản.”

Đề cập đến buổi điều trần mà Ông đã triệu tập trước đó, DB Smith nói : “Lời điều trần mà chúng tôi nghe được xác nhận rằng đàn áp tôn giáo, chính trị, và sắc tộc tiếp diễn và giới chức chính quyền Việt Nam đồng loã trong nạn buôn người.”

Ts. Nguyễn Đình Thắng, Giám Đốc Điều Hành BPSOS, cho biết rằng kế hoạch của cuộc vận động mà tổ chức của Ông đua ra lần này là đẩy cho HR 1897 được thông qua Hạ Viện thật sớm, để còn có nhiều thời gian vận động cho nó ở Thượng Viện.

“Đây là trọng tâm chính của Ngày Vận Động Cho Việt Nam vào ngày 4 tháng 6 tới đây”, Ông nói.

Hiện nay trên 400 đồng hương ở nhiều tiểu bang đã xác nhận tham gia cuộc tổng vận động này.

Đảng nắm quyền ở Hạ Viện đã hưởng ứng cuộc tổng vận động này bằng “Ngày Gặp Gỡ Người Mỹ Gốc Việt”, gồm có buổi họp khoáng đại ở Hội Trường Quốc Hội vào buổi sáng, bữa cơm trưa với các dân biểu, và sau đó là 4 buổi họp song song giữa các vị dân biểu hữu trách với các nhóm chuyên đề của phái đoàn người Mỹ gốcV iệt.

Cùng ngày, DB Smith sẽ triệu tập buổi điều trần về tình trạng tài sản của người Mỹ gốc Việt đã bị chính quyền Việt Nam cưỡng đoạt.

Theo ban tổ chức Ngày Vận Động Cho Việt Nam, song song với những sinh hoạt kể trên, phái đoàn người Việt sẽ chia thành nhiều chục toán nhỏ để đi gặp từng dân biểu và thượng nghị sĩ một nhằm vận động họ ủng hộ Luật Nhân Quyền Cho Việt Nam.

“Đồng thời chúng tôi cũng sẽ kêu gọi các vị dân cử đòi hỏi Việt Nam cải thiện nhân quyền một cách cụ  thể nếu muốn tham gia Hợp Tác Xuyên Thái Bình Dương”, Ts. Thắng nói.

Hợp Tác Xuyên Thái Bình Dương là một thương ước về mậu dịch tư do giữa nhiều quốc gia, trong đó có Việt Nam, mà Tổng Thống Obama dự định sẽ đề nghị lưỡng viện Quốc Hội biểu quyết vào cuối năm nay.

BPSOS cho biết là chiều ngày 3 tháng 6, một bộ phẩn gồm 150 thành viên của phái đoàn người Việt sẽ vào Toà Bạch Ốc.”
(hết trích)

Trong khi đó, bản tin VOA hôm Thứ Năm đã phỏng vấn Phó Giám đốc phụ trách khu vực Châu Á trong Human Rights Watch, ông Phil Robertson, về trường hợp Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha sẽ bị đưa ra xét xử tại Tòa án Nhân dân tỉnh Long An vào ngày Thứ Năm 16/5. Bản tin VOA ghi lời ông Robertson:

“Hoạt động của Uyên và Kha là phát tán truyền đơn, tức thực thi quyền tự do ngôn luận, quyền tự do căn bản của con người. Đây không phải là tội phải bị bỏ tù. Việt Nam ngày càng trở nên độc tài và vi phạm nhân quyền của công dân. Chiến dịch đàn áp ngày càng gia tăng đối phó với những người cổ võ cho thay đổi cải cách. Cái điều luật mà nhà nước Việt Nam dùng để buộc tội các nhà hoạt động ôn hòa hoàn toàn đi ngược lại cam kết tôn trọng nhân quyền với quốc tế mà Việt Nam đã tự nguyện tham gia khi ký vào Công ước Quốc tế về Quyền dân sự và chính trị của công dân. Luật pháp nội địa của Việt Nam không tuân thủ các tiêu chuẩn của quốc tế. Nếu nhà cầm quyền Việt Nam vững mạnh trong đường lối kinh tế-chính trị thì họ đã không tống giam những sinh viên rải truyền đơn chỉ trích nhà nước.”


Mặt khác, bài viết của Phạm Lê Vương Các, Sinh viên Luật từ Sài Gòn, đăng trên BBC cho rằng:

“...Nếu hai thanh niên này xếp hàng để khóc như trẻ con khi đuợc nắm tay các sao Hàn thì đã không sao. Nếu họ sử dụng tư duy để luyện tập lắng nghe một-hai-hay ba nốt nhạc để phán đoán bài hát thì cũng chẳng có vấn đề gì.

Còn nếu như họ hoạt động theo kiểu phong trào được ban phát từ Đoàn và Hội sinh viên có khi còn được thăng tiến và trọng dụng.

Nhưng hai sinh viên này đã không làm thế. Họ đã chọn cách lắng nghe tiếng gọi của dân tộc, viết bằng máu trên những mảnh vải có nội dung lên án giặc ngoại xâm.

Họ đã sử dụng tư duy của mình để phán đoán dòng chảy của nhân loại và cuối cùng lựa chọn con đường dấn thân đấu tranh chính trị thay vì có thái độ bàng quan như bao người cùng trang lứa...

...Nếu Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha phải chịu án tù thì họ chính là những người trẻ đã viết nên những trang đầu tiên làm lay động tâm thức xã hội.

Đó là đem vào đời sống chính trị Việt Nam hình ảnh của những người trẻ có tinh thần dân tộc, có lý tưởng sống nhưng phải đối diện với tù tội.

Nó đã thách thức lương tri của những tri thức hàng đầu của đất nước và đặt ra câu hỏi cho hàng triệu thanh niên sinh viên còn đang bàng quan với thời cuộc...”(
hết trích)

Nhà hoạt động Lê Thăng Long, Phong trào Con đường Việt Nam, trong bài viết mới trên mạng Bauxite VN, viết rằng:

“Sự kiện gia đình bạn Nguyễn Hoàng Vi gồm toàn phụ nữ: Hoàng Vi, mẹ Hoàng Vi, em Hoàng Vi bị đánh tàn nhẫn ngay giữa ban ngày tại cơ quan công quyền, có làm ai bàng hoàng, đau xót? Những người, những tổ chức bảo vệ phụ nữ tại Việt Nam ở đâu, sao không lên tiếng? Vì sao họ bị đánh như vậy? Chỉ vì họ đi dã ngoại quyền con người, để tuyên truyền “Tuyên ngôn quốc tế về quyền con người” cho mọi người hiểu để xã hội, đất nước được tốt hơn. Chỉ vì họ bảo vệ, đòi lại những tài sản của họ bị cưỡng đoạt trắng trợn, vi phạm quyền làm người.

Và những người đàn ông đâu mất rồi?

À có đấy! Lúc đó, họ đang bao vây xung quanh mấy người phụ nữ này để đánh hội đồng. Em gái bạn Hoàng Vi đã bị những người này đánh văng ra mấy cái răng. Mẹ Hoàng Vi bị họ dí thuốc là đang cháy vào mặt. Họ đánh ba người đến thân tàn ma dại, kêu khóc thảm thiết. Một bạn trai lúc đó có mặt đã xông vào bảo vệ nhưng cũng bị đánh cho tơi tả, không làm gì được.

Những người đàn ông đâu mất rồi?

Tôi đau xót cho những người phụ nữ dũng cảm, kiên cường và đầy nhân ái của nước tôi đã, đang và sẽ phải đối diện với những sự tàn bạo, vô nhân tính….

Và ngày mai, một bạn gái trẻ yêu nước đã bị đánh bầm dập trong trại tạm giam, có lẽ sẽ tiếp tục bị “đánh” hội đồng trong một phiên tòa tại Long An. Đó là sinh viên Nguyễn Phương Uyên. Và một thanh niên – Đinh Nguyên Kha sẽ bị “đánh” đồng thời vì anh là người yêu nước.

Những người đàn ông đâu mất rồi?”(
hết trích)

Chuyện quê nhà lúc nào cũng đau lòng như thế.

Câu hỏi là: nhân quyền đâu rồi?

---------------------------------------

05/14/2013

Nhân quyền có thể cứu Việt Nam ra khỏi hướng đi lệ thuốc vào Trung Quốc, vì nhân quyền là hội nhập vào biển lớn với cộng đồng đại đa số các nước dân chủ trên thế giới.

Ngay khi nào Việt Nam bước theo gương can đảm của Miến Điện, dám tự tách rời khỏi nhóm quốc gia thiên đường xã hội chủ nghĩa -- Trung Quốc, Bắc Hàn, Cuba, Việt Nam -- và tuyên bố rằng toàn dân cần phải có nhân quyền, theo đúng các cam kết nhà nước Hà Nội đã ký vào Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền, hướng đi VN sẽ lệch ra khỏi vùng lệ thuộc thiên triều Bắc Kinh.

Nhà báo Bùi Tín, trên blog VOA, qua bài viết tựa đề “Mẫu số chung: Nhân quyền,” đã ghi nhận rằng:

“Việc Việt Nam xin gia nhập tổ chức kinh tế rộng lớn xuyên Thái Bình Dương (Trans Pacific Strategic Economic Agrement) đang bị trở ngại vì cơ cấu kinh tế quốc doanh quá cứng nhắc đi cùng hệ thống chính trị phi nhân quyền. Nếu được thu nhận vào tổ chức này - có thể gồm 10 nước: Chile, Brunei, New Zealand, Singapore, Úc, Malaysia, Peru, Hoa Kỳ, Nhật Bản và Việt Nam - Hà Nội sẽ có thêm nhiều điều kiện rất thuận lợi để đẩy mạnh xuất nhật khẩu và thu hút vốn đầu tư ước ngoài. Thế là lại thêm một thời cơ thuận lợi nữa của nước ta bị bỏ qua, nước ta lại bị lỡ thêm một chuyến tàu dẫn đến hội nhập quốc tế sâu rộng hơn, có lợi không nhỏ cho tốc độ phát triển kinh tế, vì đảng Cộng sản vẫn một mực duy trì chính sách phủ nhận quyền công dân, quyền làm người của nhân dân...”(
hết trích)

Nghĩa là, một môi trường phát triển mới đang chờ đợi Việt Nam, nếu các bước tiến nhân quyền thực hiện được.

Trong khi đó, các bạn trẻ vẫn đang  thực hiện chương trình dã ngoại vì nhân quyền, bất kể ngaỳ khởi đầu 5-5-2013 đã bị đàn áp dữ dội, trong đó nhiều bạn trẻ đã bị công an Sài Gòn đánh tới đổ máu.

Trên nhóm Chúng Ta Công Dân Tự Do, đăng lại ở mạng Dân Làm Baó, có bản tin về tình hình “Sài Gòn: Tiếp tục những buổi dã ngoại trao đổi về quyền con người.”

Bản tin này cho biết:

“Lúc 8 giờ tối chủ nhật, 12/05/2013, một nhóm bạn trẻ tại Sài Gòn đã cùng nhau đến điểm hẹn tại khu vực công viên Lê Thị Riêng để tham gia vào buổi dã ngoại trao đổi về quyền con người.

Trong không khí náo nhiệt của SG về đêm, khi người dân vẫn hối hả lo toan cuộc sống, nhiều thanh niên vẫn mải mê lao theo những cuộc ăn chơi… thì tại nơi đây, xuất hiện những khuôn mặt còn rất trẻ đang chăm chú tham gia thảo luận về một chủ đề bị xem là nhạy cảm tại Việt Nam.

Trong số này, có những người từng bị đàn áp, đánh đập… chỉ vì đã thực thi những điều khoản được thừa nhận trong bản Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền mà nhà nước VN đã tham gia ký kết.

Bỏ qua những đe dọa, vượt lên trên những sợ hãi, họ vẫn tiếp tục gặp nhau, tự tổ chức những buổi dã ngoại ngoài trời để trao đổi, chia sẻ những kiến thức và trải nghiệm bản thân về nhân quyền.

Trong buổi dã ngoại nhân quyền trước đó tại Sài Gòn, hàng trăm bản Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền đã được phát hết. Dù đã được thế giới văn minh thừa nhận từ rất lâu, tuy nhiên tại Việt Nam, bản tuyên ngôn nhân quyền vẫn còn là điều khá mới mẻ. Chính vì vậy, buổi dã ngoại trao đổi về quyền con người lần này cũng là hoạt động tiếp theo nhằm phổ biến, chia sẻ kiến thức về những điều đã được ghi trong Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền.

Buổi trao đổi về quyền con người kết thúc lúc 10 giờ tối. Trong vòng 2 tiếng đồng hồ, nhiều chủ đề đã được mang ra chia sẻ và thảo luận trong không khí thân tình.

Có thể chưa thật sự hoàn hoàn, nhưng với những người bạn trẻ đầy nhiệt huyết, đây chính là những bước đi đầu tiên trong nỗ lực phổ biến kiến thức về quyền con người cho người dân Việt Nam.”
(hết trích)

Bản tin khác của cùng các bạn Chúng Ta Công Dân Tự Do đã kể về tình hình phân phát bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền tại Hà Nội

Bản tin trên DLB viết:

“Tại Hà Nội các bạn trẻ đã phân phát bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền (TNQTNQ) tại các bến xe bus trước cổng trường Đại Học Quốc Gia, Đại Học Sư Phạm, Đại Học Thương Mại và Bến xe Mỹ Đình. Cùng lúc các bạn cũng đã lên tận các xe bus để phát bản tuyên ngôn này.

Khi tặng mọi người bản TNQTNQ các bạn đã nói với các sinh viên: "Tặng bạn bản TNQTNQ đã được Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc thông qua vào ngày 10/12/1948 và được nhà nước Việt Nam ký kết vào năm 1982 khi Việt Nam trở thành thành viên Liên Hiệp Quốc. Bản tuyên ngôn này xác định các quyền con người phải được tôn trọng. Bạn hãy đọc và xem những quyền con người nào mình đã được hưởng và những quyền nào mình đã và đang bị vi phạm, tước đoạt..."

Theo ghi nhận, có rất nhiều bạn khi nhận bản TNQTNQ đã rất thích thú và lắng nghe. Bên cạnh đó, vẫn có vài người tỏ vẻ lo sợ và không dám nhận. Có bạn sinh viên nói rằng không cần vì "con người sinh ra đã có quyền rồi cần gì quy định!"

Bài học các bạn rút được trong lần này là phải gia tăng nỗ lực để người dân, ngay cả các sinh viên hiểu rõ quyền con người đã được quy định và tôn trọng như thế nào ở bên ngoài thế giới, hiểu được những gì mà đa phần nhân loại được hưởng mà dân ta thiếu thốn và biết rõ là những nhận thức về quyền làm người của mình rất là giới hạn so với những chuẩn mực phổ quát của quốc tế.”
(hết trích)

Một tin bi quan về trường  hợp nhà dân chủ Tạ Phong Tần. Bản tin trên Dòng Chúa Cứu Thế VRN cho biết:

“Blogger Tạ Phong Tần đã gọi điện thoại được về gia đình ở Bạc Liêu và thông báo tình hình: “Họ chuyển tôi ra Thanh Hóa để tôi chết sớm. Họ biết tôi bị viêm họng kinh niên, và không thể chịu được lạnh, nhưng họ vẫn chuyển tôi ra đây”.

Cô Tạ Minh Tú gọi điện thoại cho VRNs và cho biết như vậy. Cô Tú kể, chị Hai nói ngoài đó lạnh kinh khủng. Chị Hai cần gởi đồ ấm ra gấp, và những vật dùng cần thiết để sử dụng. Ngoài Thanh Hóa thiếu thốn mọi sự...”(
hết trích)

Tại sao Việt Nam không chịu vào biển lớn của thế giới, nơi mọi người, mọi nước cùng trân trọng nhân quyền?

Và tại sao lãnh đaọ Hà Nội chỉ muốn VN phải nằm ở vũng trâu nằm của Bắc Kinh, nơi 4 nước chen chúc trong thiên đường u tối Mác Lê Hồ?

Lựa chọn lần này có thể sẽ là cơ hôi cuối, vì nếu Biển Đông mất vào tay TQ, toàn vùng Đông Nam Á sẽ dần dần vào tay TQ vậy.


No comments:

Post a Comment

View My Stats