Trong khi Lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam cố gượng
cười ăn mừng toàn thắng thông qua Hiến pháp mới ngày 28/11/2013 thì họ cũng run
sợ trước trận cuồng phong bão kép “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” đang âm
thầm phá đảng không còn manh giáp bất kỳ lúc nào.
Biến chuyển này đến vào cuối năm 2013, giữa nhiệm kỳ
đảng Khóa XI, không còn là chuyện hão huyền hay ảo tưởng trong tàn cuộc rượu
của những “thế lực thù địch” hay “những phần tử bất mãn” mà do chính đảng viên
gây ra.
Vì vậy từ sau Hội nghị Trung ương 8/XI từ 30/9 đến
ngày 9/10/2013, đảng đã dồn mọi nỗ lực và tiền bạc vào công tác học tập Nghị
quyết về Chiến lược bảo vệ Tổ quốc trong tình hình mới. Tất cả Lực lượng võ
trang bao gồm Quân Đội, Lực lượng trừ bị dân sự và lực lượng Công An cho đến
các cấp đảng và đơn vị hành chính đều được cảnh giác: “Trong bất kỳ
tình huống nào, toàn đảng, toàn dân, toàn quân ta đều quyết tâm bảo vệ vững
chắc độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc; bảo vệ đảng, Nhà nước,
nhân dân và chế độ; bảo vệ lợi ích quốc gia, dân tộc; bảo vệ an ninh chính trị,
trật tự an toàn xã hội và nền văn hóa Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân
tộc; giữ vững ổn định chính trị-xã hội, môi trường hòa bình để phát triển đất
nước theo mục tiêu "dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh.” (Nghị
quyết Trung ương 8/XI).
Nhưng lực lượng của kẻ thù nào đã hay đang đe dọa sự
“toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc”? Mọi người Việt Nam dù ở trong nước hay
ngoài nước, cũng đều biết chỉ có kẻ thù duy nhất có khả năng “ăn tươi nuốt
sống Việt Nam” bây giờ là Trung Cộng, nước láng giềng phương Bắc mà Lãnh
đạo hai nước vẫn thường “đồng ca” bài 16 chữ vàng “láng giềng hữu nghị, hợp tác
toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai” và tình thần 4 tốt “láng
giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt.”
Nhưng tại sao chưa bao giờ có Lãnh đạo nào của Việt
Nam, từ thời Tổng Bí thư đảng Nguyễn Văn Linh (1986) cho đến Tổng Bí thư Nguyễn
Phú Trọng (từ 2011) dám “động đến lỗ chân lông” của Trung Cộng dù đã bị áp chế
công khai trong tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông?
Vì vậy mệnh lệnh thi hành “Chiến lược bảo vệ Tổ
quốc trong tình hình mới” theo tinh thần Nghị quyết 8 Khóa đảng IX (năm
2003) được lập lại hồi tháng 10/2013 chỉ là “cái mã bề ngoài” nhằm che giấu chủ
trương triệt để ngăn chận bằng mọi giá những cuộc nổi loạn từ trong nội bộ đảng
và trong nhân dân đang âm thầm bung ra chống đảng.
Những
kẻ nội thù
Vì vậy những kẻ đang đe dọa sự sống còn của đảng và
tồn vong của chế độ không xuất thân từ “các thế lực thù địch” hay “diễn biến
hòa bình” của phương Tây, chủ yếu là Mỹ như đảng vẫn hô hoán.
Ngay cả đe dọa xâm lăng Việt Nam bằng quân sự của
Trung Cộng cũng không cần thiết vào lúc này vì Bắc Kinh đã thành công “bao vây
và khống chế Việt Nam” bằng kinh tế và chính trị từ nhiều năm qua.
Kẻ thù đích thực của đảng CSVN đang dấy lên từ trong
lòng chế độ bởi các “nhóm lợi ích” quyết bảo vệ quyền hành và bổng lộc bằng mọi
giá; bởi đội ngũ cán bộ đảng viên tham nhũng; bởi những kế hoạch, dự án kinh tế
đẻ ra lãng phí; bởi thành phần bất mãn trong đảng vì bị mất quyền lợi, bị ăn
hớt tay trên bởi các cấp trên có chức, có quyền.
Chúng cũng đến từ những bấn loạn trong hệ thống cai
trị của “một bộ phận không nhỏ” cán bộ, đảng viên suy thoái về tư tưởng
chính trị, đạo đức, lối sống”. Và sau cùng là sự không còn tin vào đường
lối lãnh đạo của đảng vì đảng viên nào cũng thấy rõ quyết định duy trì quyền
lãnh đạo độc tôn của đảng dựa trên Chủ nghĩa phá sản Cộng sản không làm
cho"dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh” mà chỉ làm cho dân
tộc lầm than và lạc hậu hơn, ngay cả đối với người dân Cao Miên và Lào.
Chuyện này không mới vì ngay trong Đại hội đảng lần
thứ XI (Tháng 1/2011), đảng đã thừa nhận: “Tình trạng suy thoái về chính
trị, tư tưởng, đạo đức, lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên
gắn với tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí là nghiêm trọng.”
Ban Chấp hành Trung ương còn xác nhận: “Trong nội
bộ những biểu hiện xa rời mục tiêu của chủ nghĩa xã hội, “tự diễn biến”, “tự
chuyển hóa” có những diễn biến phức tạp…”
Cuộc sống của những cán bộ, đảng viên có chức có
quyền và những Lãnh đạo vẫn thường rao giảng “học tập và làm theo tấm gương
đạo đức Hồ Chí Minh” đã sống và hành động ngược với lời nói. Nhiều cán bộ,
đảng viên đã bị nhân dân ta thán với Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và Chủ tịch
Nước Trương Tấn Sang rằng những người này, nếu không tham nhũng thì lấy tiền
đâu tậu nhà, mua xe hơi đắt tiền và sống rất xa hoa, trụy lạc, mất phẩm chất và
còn có tiền gửi con ra theo học ở các nước Tư bản?
Vì vậy ở Việt Nam đến cuối năm 2013, vào giữa nhiệm
kỳ đảng Khóa XI, không còn ai tin vào lời đảng nói rằng: “Mặt trái của kinh
tế thị trường và hội nhập quốc tế tiếp tục tác động tiêu cực đến đời sống xã
hội.”
Hay hù họa vô căn cứ: “Các thế lực thù địch tăng
cường chống phá sự nghiệp đổi mới của đất nước với những âm mưu, thủ đoạn ngày
càng tinh vi, thâm độc hơn…” (Nghị quyết Trung ương 8/XI)
Nhưng những lời báo động này không mới vì chúng đã
được Lãnh đạo đảng nói đi nói lại từ Khóa đảng IX dưới thời Tổng Bí thư Nông
Đức Mạnh. Chỉ khác ở tính thời gian nên khi được lập lại sau 13 năm đã chứng
minh đảng không tìm được lý do nào mới hơn để trốn tránh thất bại cho việc “tự
phê bình và phê bình” trong nội bộ đảng.
Điều này cũng có nghĩa chủ nghĩa cá nhân và chứng
bệnh di căn “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong đội ngũ cán bộ, đảng viên đã
nghiêm trọng hơn các năm trước.
Vì vậy, trên Tạp chí Tuyên Giáo ngày 27/11/2013 (Ban
Tuyên giáo Trung Ương), Phó Giáo sư, Tiến sĩ Nguyễn Xuân Tú đã kêu gọi đảng
viên phải: “Phối hợp và phát huy vai trò của các tổ chức, các lực lượng chủ
động đấu tranh phòng chống “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong cán bộ, đảng
viên.”
Ông viết: “Các cấp ủy đảng, phải nhận thức đúng,
đánh giá cho được sự thoái hóa về tư tưởng, chính trị, mức độ và tính chất“tự
diễn biến”, “tự chuyển hóa” của cán bộ, đảng viên, kịp thời có chủ trương, biện
pháp lãnh đạo cụ thể, quán triệt và tập trung làm tốt công tác xây dựng đảng,
trong đó đặc biệt chú trọng khâu giáo dục, quản lý đội ngũ cán bộ, đảng viên.
Nâng cao hiệu quả công tác tổ chức và chất lượng sinh hoạt đảng. Phát huy dân
chủ, tăng cường kiểm tra giám sát, đổi mới công tác bố trí, sử dụng cán bộ; bổ
sung, đổi mới, hoàn thiện cơ chế chính sách về cán bộ… nhận thức cho đúng tính
chất phức tạp, nguy hại và nhận diện cho rõ những biểu hiện cụ thể, mức độ của
“tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ đảng, để một mặt tiến hành thường
xuyên, kiên quyết, kiên trì và đi liền với chủ động chống lại thủ đoạn thúc đẩy
“tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” của các thế lực thù địch.”
Những “bầy mưu, vẽ kế” của Giáo sư Nguyễn Xuân Tú
cũng chỉ có giá trị trên lý thuyết vì thực tế đảng đã làm những việc này rồi mà
có thay đổi được gì đâu.
Công
an phải bảo vệ đảng
Bằng chứng đã được Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và
cấp lãnh đạo Bộ Công an lập lại tại Hội nghị Công an toàn quốc lần thứ 69 tổ
chức tại Hà Nội ngày 18/12/2013.
Ông Nguyễn Phú Trọng bảo lực lượng Công an phải: “Chủ
động nắm chắc, phân tích, dự báo sát đúng tình hình để tham mưu với đảng, Nhà
nước có chủ trương, quyết sách đúng đắn. Tham mưu với cấp ủy, chính quyền các
cấp làm tốt công tác bảo vệ an ninh chính trị nội bộ, an ninh văn hóa, tư
tưởng, an ninh thông tin, an ninh kinh tế, tài chính, phòng, chống “tự diễn
biến”, “tự chuyển hóa”, bảo vệ đảng, bảo vệ quá trình triển khai thi hành Hiến
pháp vừa được Quốc hội thông qua... Kịp thời phát hiện, ngăn chặn và làm thất
bại mọi âm mưu, hoạt động chống phá của các thế lực thù địch, phản động, không
để bị động, bất ngờ; giải quyết kịp thời, có hiệu quả những vấn đề phức tạp nảy
sinh; bảo vệ tuyệt đối an toàn các mục tiêu trọng yếu và các sự kiện quan trọng
của đất nước, tạo môi trường hòa bình để xây dựng và phát triển đất nước.”
Tổng Bí thư đảng Nguyễn Phú Trọng không hề nói gì
đến nhiệm vụ của Công an chống lại đe dọa chiếm biển đảo Việt Nam của Trung
Cộng là nhiệm vụ “bảo vệ Tổ quốc trong tình hình mới”, nhưng ông lại tập trung
vào tình hình nội bộ khi nói rằng: “Lực lượng Công an nhân dân và báo chí
Công an nhân dân cần tích cực tham gia và thể hiện vai trò đi đầu trong cuộc
đấu tranh chống “diễn biến hòa bình” trên lĩnh vực tư tưởng, góp phần giữ vững
trận địa tư tưởng của đảng, củng cố lòng tin của cán bộ, đảng viên và nhân dân
đối với sự nghiệp cách mạng; tham gia tích cực cuộc đấu tranh phòng, chống tham
nhũng, lãng phí, quan liêu, phản bác nhanh, nhạy, kịp thời các quan điểm sai
trái, thù địch, góp phần thực hiện thắng lợi cuộc đấu tranh phòng, chống “diễn biến
hòa bình”, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”.
Từ lâu, đảng đã công khai nói Quân đội và Công an là
hai lực lượng rường cột bảo vệ đảng nên không ngạc nhiên khi thấy ông Trọng nói
thêm lần nữa rằng: “Lực lượng Công an là một công cụ chuyên chính, sắc bén
của đảng, chiến đấu trực diện hằng ngày, hằng giờ với kẻ thù rất gian ác và xảo
quyệt. Thực tế khách quan đó đòi hỏi các tổ chức đảng trong Công an nhân dân
phải trong sạch, vững mạnh. Vì vậy, lực lượng Công an nhân dân cần tăng cường
công tác xây dựng đảng, nâng cao năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu của các tổ
chức đảng, bảo đảm sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của đảng đối với
lực lượng Công an.”
Ông còn nói thêm: “Toàn bộ hoạt động của lực
lượng Công an nhân dân phải tập trung thực hiện nhiệm vụ trung tâm là giữ vững
an ninh quốc gia, trật tự, an toàn xã hội trong mọi tình huống. Đó là mục tiêu,
nhiệm vụ chung, chúng ta phải kiên quyết thực hiện cho bằng được, khó khăn phức
tạp thế nào cũng phải kiên quyết làm, nếu không sẽ đe dọa tới sự tồn vong của
chế độ, tới vai trò lãnh đạo của đảng.”
Lệnh và đe dọa của ông Nguyễn Phú Trọng về sự tồn
vong của chế độ và vai trò lãnh đạo của đảng CSVN cho thấy tình hình “tự diễn
biến”, “tự chuyển hóa” trong cán bộ đảng viên là biến cố rất quan trọng đảng
phải đối phó vào giai đoạn Ban Chấp hành Trung ương Khóa XI đang chuẩn bị nhân
sự cho Khóa đáng XII năm 2016.
Nhưng liệu tình trạng “xáo trộn” nội bộ này có tích
lũy thành một lực cản khiến đảng khó vượt qua để tồn tại hay “tự diễn biến” và
“tự chuyển hóa” của đảng viên sẽ hòa chung vào tiến trình dân đang mỗi ngày một
xa đảng để đảng tự vỡ cho tan không còn manh giáp che thân?
(12/013)
No comments:
Post a Comment