Tuesday, 3 December 2013

TRẠNG THÁI HAI MANG : VU KHỐNG hay ĐÙA CỢT VÔ TRÁCH NHIỆM CỦA MỘT NHÀ GIÁO HÀ NỘI (Lưu Nguyên Đạt, TS, LS - vietthuc.org)





Chắc trong và ngoài nước, những ai còn để ý tới thời cuộc và lịch trình tiến hoá của dân tộc, nhất là qua sinh hoạt của giới trí thức và thế hệ trẻ đều biết tới hồ sơ tranh đấu cho Tự Do Dân Chủ của nữ anh thư Huỳnh Thục Vy, đất Tam Kỳ.

Gần đây, trong bài “Về Việc Thành Lập Học Viện Khổng Tử ở Việt Nam” /http://www.vietthuc.org/2013/11/26/ve-viec-thanh-lap-hoc-vien-khong-tu-o-viet-nam/[dịch từ bản gốc Anh ngữ đăng trên http://thediplomat.com/2013/11/vietnams-confucius-institute-distraction/], Huỳnh Thục Vy đưa ra một số nhận định như sau:

  • Nhiều cuộc tranh cãi sôi nổi đã xẩy ra trong giới trí thức Việt Nam về việc thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng công bố quyết định cho phép thành lập Học viện Khổng Tử đầu tiên ở Việt Nam đặt tại Đại học Hà Nội.
  • Nhưng sự lo lắng nhắm vào việc thành lập học viện Khổng Tử cho thấy tình trạng dư luận Việt Nam bị đánh lạc hướng.
  • Học viện Khổng Tử được đưa vào Việt Nam nhằm mục tiêu triển khai quyền lực mềm, điều này không đáng lo ngại bằng việc Trung Quốc áp đặt quyền lực cứng lên đất nước Việt Nam thông qua nhà cầm quyền Việt Nam từ mấy chục năm qua…
  • Một học viện Khổng tử, thiết nghĩ, cũng chỉ là thêm một sự kiện nhỏ vào một bối cảnh lớn đã trở nên trầm trọng từ lâu… Hiện nay, Trung Quốc đang tiếp tục viện trợ cho chính quyền Việt Nam những khoản tiền không thể xác định, nhằm giữ cho Việt Nam phụ thuộc hoàn toàn vào Trung Quốc và nhằm tiếp sức cho chính quyền Việt Nam có đủ lực để giữ nguyên hiện trạng độc tài.
  • sự kiện thành lập học viện Khổng Tử gần đây chỉ nhằm đánh lạc hướng dư luận khỏi những sự kiện quan trọng hơn như: Quốc hội Việt Nam sắp thông qua một bản Hiến pháp phản động…; nhiều trẻ sơ sinh đột tử do bị tiêm vaccine kém chất lượng dẫn đến sự phản kháng của người dân kêu gọi Bộ trưởng y tế phải từ chức; tình trạng chính quyền độc tài bảo trợ cho các chủ dự án cướp đất của nông dân gây nên làn sóng phẫn nộ khắp cả nước; và chế độ công an trị trao quyền lực cho lực lượng công an lộng hành, đánh chết nhiều người dân vô tội… Chính quyền Việt Nam trước nay vẫn là bậc thầy trong việc định hướng dư luận theo hướng có lợi cho họ, mà học viện Khổng Tử chỉ là một trong những trường hợp như thế… [Huỳnh Thục Vy]

Tới đây, chắc độc giả vẫn thấy rõ Huỳnh Thục Vy đang nỗ lực phanh phui những mánh khoé lừa đảo quần chúng của chế độ CSVN, qua một công trình phân tích kỹ lưỡng, không một chút mập mờ, do dự.
Vậy , không biết vì lý do gì, ngày 24 November 2013, ông Phạm Toàn (nay đổi đời thành “Toàn Phạm” [sic]) căn cứ vào đâu để tuyên dương một cách sỗ sàng và công khai trước tiên với 26 người trên danh sách nhận điện thư của ông, trong đó có tác giả Huỳnh Thục Vy: “Hoan hô đồng chí Huỳnh Thục Vi,[sic] người con gái yêu quý của Chủ nghĩa xã hội!!!

Một độc giả bình thường, khi đọc những lời phát biểu trên, ắt phải có một cảm giác vừa bàng hoàng, hoang mang, vừa bực bội, hụt hẫng, khi nội vụ liên quan tới thành tích và sinh hoạt của một số người dấn thân thay đổi vận mệnh đất nước, phục vụ quyền lợi dân tộc, khỏi cảnh hà hiếp của chủ nghĩa xã hội này tại Việt Nam.

Trạng Thái Hai Mang

Phạm Toàn, ông là ai? Với danh xưng đổi đời thành ”Toàn Phạm”, ông là một ông giáo viên chương trình tiểu học, nhưng có nhiều tham vọng giả tạo và quá mức:
  • cùng ông Nguyễn Huệ Chi, ông đứng ra sáng lập trang mạng BauxiteViệtNam mà một số bình giả hải ngoại cho đó là “…một nồi “soupape de sécurité” của Đảng để giải nhiệt. Nghĩa là một trang mạng đối lập cuội.”[1]
  • ông là người đứng đầu nhóm Cánh Buồm canh tân [?] chương trình giáo dục trong nước. Không biết ông giáo viên đã về vườn từ lâu, có bao nhiêu khả năng chuyên môn[?] và bao nhiêu sáng kiến xuất chúng [?] để gánh vác một dự án đổi đời tày trời như vậy?  Có lẽ ông cần mua chuộc thêm ảnh hưởng bao che của nhà nước, nên sẵn sàng hợp tác, chỉ điểm chăng?   
Và khi mập mờ nghêu ngao Huỳnh Thục Vy là “đồng chí Huỳnh Thục Vi,[sic] người con gái yêu quý của Chủ nghĩa xã hội!!!” thì vô hình chung ông Toàn Phạm cũng tự tố giác liên hệ “đồng chí xã hội chủ nghĩa” của chính mình, dù là thứ XHCN trá hình, lươn lẹo, nguyên thủy, hay xét lại.

Từ Vu Khống Tới  Phỉ Báng Mạ lỵ 

Qua những bài tham luận sâu sắc và chính xác của Huỳnh Thục Vy[2], cũng như căn cứ vào tài liệu trình bày ở trên, chúng ta phải thấy ngày lời tuyên dương hay cáo buộc của ông Toàn Phạm thuộc truyền thống mập mờ vu khống, chụp mũ, ngậm máu phun người của bầy tuyên giáo Việt cộng, với dã tâm ly gián, làm hại đối thủ.  
Và khi chúng ta thấy rõ mức huyênh hoang tuyên dương Huỳnh Thục Vy là “đồng chí Huỳnh Thục Vi,[sic] người con gái yêu quý của Chủ nghĩa xã hội!!!” là sai sự thật, là vô căn cứ, thì trong một xã hội tân tiến bảo trọng nhân phẩm, cách phát biểu thất thiệt đó có cơ sở quy trách như điều phỉ báng [libel] hay mạ lỵ [slander]. 
Phỉ báng và mạ lỵ là những sai phạm [torts/civil wrongs] trong việc phổ biến tin tức thất thiệt làm thiệt hại tới danh dự, nghề nghiệp, uy tín và tinh thần của một người trở thành nạn nhân của những sai phạm đó. 
Tại Hoa Kỳ, với chiến thuật Nghị quyết 36, CSVN đã tung ra nhiều kế ly gián ngay trong cộng đồng người Việt hải ngoại, mà chiêu độc hại vẫn là phỉ báng, vu không và “chụp mũ cối”.  Rất nhiều vụ kiện về phỉ báng và “chụp mũ cối” tại Hoa Kỳ đã khiến toà quyết định phạt người sai phạm cả triệu mỹ kim về tiền phạt vạ và bồi hoàn thiệt hại. 
Muốn thắng một vụ kiện dân sự về phỉ báng mạ lỵ, nguyên đơn phải chứng minh được các thành tố sau đây:
  • bị đơn phát biểu bêu xấu dưới hình thức phỉ báng mạ lỵ, vu khống, thất thiệt;
  • phổ biến tới một đệ tam nhân hay nhiều người khác không phải là nguyên đơn;
  • nguyên đơn bị chỉ trích rõ rệt, đích danh trong nội vụ phỉ báng, mạ lỵ;
  • và nguyên đơn bị thiệt hại dưới hình thức vật chất hay tinh thần, do hậu quả của tin tức thất thiệt, sai quấy đó [mất danh dự, mất uy tín, mất việc làm, phá vỡ gia đình v.v.]
Muốn chứng minh ngôn từ phát biểu là phỉ báng, mạ ly, nguyên đơn chỉ cần chứng minh có một đệ tam nhân thấy, nghe và hiểu đó là phỉ báng, mạ lỵ, dù bị đơn nghĩ và cả quyết đó chỉ là giỡn đùa.  Như vậy phỉ báng và mạ lỵ đã thành hình khi lời lẽ, ngôn từ, hình ảnh đã được một đệ tam nhân tiếp nhận, đích danh và trực tiếp.
Trong hoàn cảnh công lý đổi đời tại Việt Nam ngày hôm nay, dù Huỳnh Thục Vy sẽ không có cơ hội kiện tụng, khi toà án nhân dân [?] khước từ thụ lý nội vụ, vì khiếm khuyết lý do: tuyên cáo “đồng chí Huỳnh Thục Vi,[sic] người con gái yêu quý của Chủ nghĩa xã hội!!!” chỉ được coi là một vinh dự, “có đảng, có ta”.  Vu khống ở đâu?

Nhưng đối với một nhà tranh đấu cho lý tưởng dân chủ, và với tư cách sáng lập viên của tổ chức “Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam” — Vietnamese Women For Human Rights, tuyên dương “đồng chí Huỳnh Thục Vi,[sic] người con gái yêu quý của Chủ nghĩa xã hội!!!” sẽ làm giảm thiểu uy tín trong sáng của đương sự, và sẽ làm thiệt thòi rất nhiều cho sự thành hình của cao trào dân chủ này. Trong môi trường chính trị bất dung và trong một xã hội dân sự đang ngoi ngóp khơi mào, hành vi triệt hạ và bôi nhọ uy tín của các lãnh tụ đối kháng tất nhiên có mưu đồ đen tối, nhất là sự tuyên cáo chụp mũ cối chỉ cách vài ngày, vài giờ trước Tuyên Cáo Thành Lập “Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam”.  Trùng hợp “vô cớ” hay chủ mưu phá hoại? Tự hỏi và tự trả lời.

Đùa Cợt Vô Trách Nhiệm 

Ngày 2013/11/28, chúng tôi nhận được điện thư công khai gửi tới như sau: 

Toàn Phạm <phamtoannhamthan@gmail.com>
Kính thưa quý vị,
Hôm qua, sau khi đọc bài của ông Đặng Văn Âu, sau đó có vài bài hưởng ứng phê phán tôi, ngay lập tức tôi thấy mình đã trót dại đùa cợt không đúng lúc. Tôi đã có thư trần tình như sau, nay xin gửi lại một lần nữa:
Xin cáo lỗi cùng các bạn vì tôi đã đùa trêu Huỳnh Thục Vy và không để ý rằng thứ đó lại đến tay rất đông đảo bạn bè thân quyến của Vy.
Tôi vừa cùng vợ chồng Vy đi chơi với nhau ở Hà Nội mấy hôm trước đó và có đùa rất nhiều.
Còn về Chủ nghiã xã hội thì xin các bạn chớ lo hộ tôi. Từ những năm 1970 (cách nay gần nửa thế kỷ) ở Hà Nội chúng tôi đã đùa nhau bằng câu này: Le socialisme? Où donc? C’est partout, et nulle part.
Thế nhé, đủ rồi nhé?
Hè hè hè, nói thêm là xin các bạn đừng gọi tôi là Giáo Sư đấy, tủi cho tôi lắm đó, không nhẽ tôi mà phải đeo học vị Giáo Sư xã hội chủ nghĩa à?
Toàn Phạm

Chúng tôi miễn phê phán về ngôn từ ngạo mạn, “ba xí ba tú” [passe-partout], xàm sỡ, thiếu lễ độ [cavalier] của một nhà mô phạm nửa mùa, mà chỉ nêu lên một số suy luận thiếu mạch lạc, thiếu lý do chính đáng của ông:  
1.    “…thấy mình đã trót dại đùa cợt không đúng lúc”: ông Toàn Phạm sinh năm 1932, nay hơn 80 tuổi đời và kinh nghiệm, mà vẫn còn “trót dại đùa cợt” tới bao giờ?  Trong điện thư 10:15 PM ngày Nov. 28, 2013, ông Toàn Phạm nêu lý do rất vị kỷ: “Ôi, cám ơn HTV vĩ đại của bác Toàn! (Và của cu Dzuy nữa!). Vy ơi, sáu chục năm qua, những người như tôi mà  không đùa thì … chắc chẳng còn sống đến hôm nay mà cãi lý và … trêu cháu Vy. Dẫu sao, đi một ngày đàng trên mạng, cũng học khối sàng khôn! Thân yêu, T”.  À ra thế, để sống còn, để tự vui, tự tươi, ông “T” sẵn sàng làm mọi việc tày trời, kể cả việc đánh chìm tàu của kẻ cố vượt biển tìm tự do, cho mình và nhiều người khác.  Cái thú ghê gớm của hạng người thèm sống vị kỷ, ích kỷ, là đùa cợt, chà đạp lên cái chết, cái thất bại của người khác.  Sống còn như vậy có đáng sống, đáng hãnh diện, đáng bênh vực gì không?  Néron thời cổ La Mã ham sống vui thú thường giải trí bằng cách đem ra “đấu trường” những đấu sĩ [gladiators] tranh giành hy vọng sống bằng cách giết hại lẫn nhau.  Liệu ông Toàn Phạm có ý đồ đánh đổi tổ chức “Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam” thành đấu trường chính trị tự hủy nhằm mua vui cho các Néron Xã hội Chủ Nghĩa An Nam ta hay không? Để ông Toàn Phạm suy nghĩ thêm về hậu quả này.
2.    “… không để ý rằng thư đó lại đến tay rất đông đảo bạn bè thân quyến của Vy”.  Như đã trình bày phía trên, sự sai phạm của việc phát biểu thất thiệt thành phỉ báng chỉ cần được loan báo cho “một” đệ tam nhân là đủ thành tố.  Ít hay nhiều chỉ ảnh hưởng tới hậu quả gây thiệt hại.  Sẽ có bao nhiêu người thoái chí không ủng hộ cao trào “Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam” của Huỳnh thục Vy? Nghĩ tổ chức này cũng chỉ là một “trạng thái cuội” theo “định hướng xã hội” mà ông Toàn Phạm vừa công bố trên mạng [...người con gái yêu quý của Chủ nghĩa xã hội!!!"]?
3.    Xin đề cử một một thí dụ điển hình cho thấy mức tai hoạ của sự đùa cợt vô trách nhiệm: giũa hai người bạn gái, thường đùa giỡn gọi nhau là “con hủi”, “con đĩ”.  Không sao, giũa chỗ thân tình, bạn trẻ vui tính!  Nhưng bỗng dưng đúng ngày hôn lễ của bạn mình, cô kia cao hứng gửi “emails” khắp nơi thông báo “bạn mình mắc bệnh hủi” và ”làm đĩ” lâu năm. Với ngần ấy thông tin thất thiệt, vu khống, gia đình chú rể quyết định lùi hôn, hoặc dù hôn lễ vẫn cử hành, vì chú rể “thông cảm”, nhưng cũng có khá nhiều bạn bè xa gần tránh dự tiệc vào giờ phút chót để đỡ tăm tiếng, phiền toái. Cô bạn gái đùa cợt một cách vô ý thức, vô trách nhiệm, đã gây thảm cảnh cho bạn mình.  Người Mỹ có chế một từ mới gọi cô bạn “đùa dai”, khẩu xà tâm xà kia là “frenemy”, ghép “friend” với “enemy”: người bạn hiểm, “thân hữu phản trác”.
4.    Nếu cô Huỳnh Thục Vy sáng suốt nhìn ra điều đó, ắt cô và tổ chức “Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam” phải tỏ rõ thái độ? Sự tha thứ, thông cảm, bao che bằng sự im lặng dễ bị hiểu lầm là ưng thuận, là đồng ý. Trong thí dụ trên, chỉ một người bạn gái bị thiệt thòi trong vụ đưa tin thất thiệt.  Trong vụ liên can tới cô Huỳnh Thục Vy và tổ chức “Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam” thì sự thiệt hại còn vô lường: sự hụt hẫng của cả một phong trào nếu quả thật bị bôi nhọ.
5.    Môi trường chính trị và vận mệnh của phong trào xã hội dân sự chân chính không cho phép bất cứ ai thao túng, lũng đoạn, gian trá, hay tỏ ra vô trách nhiệm.  Uy tín là nền móng và điều kiện cần và đủ [condition sine qua non] của đại cuộc.  Mất uy tín là mất tất cả.

Tạm Kết Luận

Chúng tôi viết bài này không có mục đích tầm thường “đùa cợt” trên cái đau khổ của người khác, như những tiểu nhân đắc chí thường làm.  Chúng tôi cũng không có ý định rẻ tiền đối đáp với một ông giáo viên thích khoe khoang chữ nghĩa năm xu,  giữa phố chợ làng, hay nơi đô thị “hoành tráng”, mỹ lệ bề ngoài.  Chúng tôi cũng không thấy cần thiết gạch mặt chỉ tên những can phạm nổi hay chìm vì thời cuộc, vì sứ mạng đảng phiệt của chúng.

Bài chúng tôi viết ra hôm nay có mục đích duy nhất là gạt bỏ mọi bóng tối, mọi ngờ vực oan trái mà cô Huỳnh Thục Vy và tổ chức “Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam” bị mắc kẹt dưới thủ đoạn mánh mung, bẩn thỉu, hạ cấp của một chế độ phi nhân phi nghĩa, chỉ biết phá phách, bôi nhọ, mà không có khả năng xây đựng cho một đời sống nhân bản toàn hảo, khởi đầu bằng nhân phẩm.

Chúng tôi cũng mong những tên hề nhân văn, những gã “điên cung đình” [les fous du roi] sớm biết đổi nghề múa rối, diễu cợt [bouffonneries], và xin đừng để quá muộn, vì sau những nụ cười khô héo, nguệch ngoạc, vô duyên, sẽ có những tiếng khóc thực sự thê thảm.  Hài kịch sẽ đổi thành bi kịch khi những thế hệ đàn anh, cha chú thất bại vì vô tâm, vô não lại vô tình hay cố ý đẩy thế hệ con cháu, hậu duệ mình tiếp tục làm lũ nô dân của những chế đô ngạo mạn, đùa cợt, khinh bỉ con người.
Thưa ông, nếu có ngày ông biết nghiêm chỉnh hơn một tí, biết ngại ngùng lo lắng, biết bảo vệ đàn chim Việt điểu non nớt cất cánh, thì ông sẽ là bạn của dân và thân hữu của tôi.  Còn nếu không, nếu ông tiếp tục vui thú qua sự hủy hoại, qua những cái chết lãng xẹt của cả bày chim linh thiêng kia, thì ông chỉ là bè của tội ác.  Mà tôi xin cam kết chống đối tới cùng.  

Trân trọng,
TS-LS Lưu Nguyễn Đạt
Michigan State University

[1]  “Vấn An… “Giáo sư Phạm Toàn”
Bằng Phong Đặng Văn Âu    -    November 28, 2013

[2] Huỳnh Thục Vy

Recent Posts by Huỳnh Thục Vy



No comments:

Post a Comment

View My Stats