Văn
Duẩn -
Nguoi Lao Dong
Chủ Nhật, 15/12/2013 23:00
Sau
vụ 6 người thiệt mạng vì uống phải rượu pha chế từ cồn công nghiệp, phóng viên
Báo Người Lao Động đã thâm nhập làng rượu nổi tiếng Đại Lâm (tỉnh Bắc Ninh) để
hiểu hơn về “công nghệ” nấu rượu hiện nay
Thôn Đại Lâm, xã Tam Đa, huyện Yên Phong được xem là
lò rượu lớn nhất tỉnh Bắc Ninh. Mỗi ngày, làng này cung cấp cho thị trường hàng
ngàn lít rượu với nhiều giá khác nhau. Trước đây, rượu Đại Lâm còn có tên khác
là “rượu xăm” do sản phẩm này thường được đựng trong... xăm ô tô!
Giá
nào cũng có
Hình ảnh dễ bắt gặp khi đến Đại Lâm là những thùng
phuy loại 200 lít và những can rượu loại 20 lít bằng nhựa bày la liệt trên
đường làng, trước cửa các hộ sản xuất rượu.
Chúng tôi ghé vào một cửa hàng bán tạp hóa và hàng
ăn của ông T. Sau khi gọi thức ăn, chúng tôi được ông T. vui vẻ tiếp chuyện. Biết
khách muốn mua rượu, ông liền tiếp thị: “Mỗi tạ gạo, sắn chỉ lấy được khoảng 80
lít rượu. Mỗi tháng, tôi bán hơn 4.000 lít với nhiều giá khác nhau, chú muốn
lấy loại nào”. Ông T. bảo rằng gia đình ông có hơn 50 năm nấu rượu và hiện là
một trong những hộ sản xuất rượu lớn trong làng. “Rượu của tôi hơi chuẩn đấy.
Rượu nếp thì 40.000 đồng/lít, gạo tẻ 20.000 đồng/lít, còn rượu sắn chỉ 10.000
đồng/lít” - ông T. ra giá.
Một công đoạn chế biến rượu tại nhà ông T. Nước được bơm vào phuy, sau đó
cho thêm phụ gia vào và khuấy lên...
Bếp nấu rượu “hoang phế” tại một hộ sản xuất rượu
Thấy chúng tôi ngại giá cao khó bán cho đối tượng
bình dân, ông T. liền khuyên: “Hay chú lấy loại rẻ, chỉ 7.000 đồng/lít, loại
này nhiều quán cũng hay đặt mua”.
Khi được hỏi sao lại rẻ hơn cả giá rượu sắn, ông T.
không trả lời và lảng sang chuyện khác. Để quảng bá cho sản phẩm của mình, ông
T. bảo rượu của ông bán khắp Hà Nội và nhiều tỉnh lân cận, thậm chí còn chuyển
cho khách ở tận TP HCM. “Riêng huyện Từ Liêm, Hà Nội, mỗi tuần tôi cung cấp cho
các quán hơn 1.000 lít rượu” - ông T. nói.
Góp chuyện với chúng tôi còn có cậu ruột của ông T.
Khi được hỏi có hay không việc sử dụng cồn công nghiệp để pha chế rượu, cậu ông
T. bảo rằng chẳng ai dùng cồn công nghiệp nhưng cồn thực phẩm thì thoải mái.
Lấy cớ đi vệ sinh, chúng tôi xuống khu bếp nhà ông
T. Trong bếp, chiếc nồi để nấu rượu vứt chỏng chơ, có lẽ đã nhiều ngày không
được dùng đến. Khi quay lại, chúng tôi hỏi: Mỗi ngày, sản xuất hơn 100 lít rượu
thì phải nấu hơn một tạ gạo nhưng sao chỉ có một cái nồi bé tẹo và cũng không
thấy nấu gì cả? Như câu hỏi trước, ông T. cũng ậm ừ cho qua chuyện.
Ông T. khẳng định không dùng cồn thực phẩm, men
Trung Quốc hay hương liệu để sản xuất rượu nhưng khi chúng tôi nói cần mua
hương liệu để pha thêm vào rượu, ông T. nhanh nhảu giới thiệu: “Cứ đến số 7…
Hàng Bồ, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội muốn mua hương rượu nào cũng có”.
Chúng tôi xin phép ra về và hứa sẽ gọi lại đặt hàng.
Tuy nhiên, chỉ 15 phút sau, khi quay lại, chúng tôi thấy vợ ông T. đang dẫn vòi
nước từ bể chứa đến thẳng những thùng phuy nhựa để trước nhà. Sau đó, bà ta đổ
nước trong một chiếc xô nhựa vào thùng phuy khuấy khuấy rồi đậy nắp lại và chờ
khách đến lấy hàng.
Cách nhà ông T. không xa, một hộ làm rượu khác cũng
đang lấy vòi dẫn nước vào những thùng phuy để sẵn trên ô tô. Ngay sau đó, một
phụ nữ thản nhiên trèo lên ô tô bỏ thứ gì đó vào phuy nước rồi dùng cây khuấy
lên. Cạnh đó, một ông chủ khác cũng hì hục điều chế rượu theo phương pháp tương
tự.
Như vậy, chuyện hộ nấu rượu nhưng bếp không đỏ lửa
như ông T. không phải là cá biệt.
Không
hề được chứng nhận chất lượng
Ông Nguyễn Văn Tôn, Chủ tịch UBND xã Tam Đa, cho
biết từ năm 1985 đến 2000, tại đây, nhà nào cũng nấu rượu. Lúc đó, sắn chở về
đặt kín cả tuyến đê dài hơn 1 km để cung cấp cho 600-700 hộ nấu rượu. Tuy
nhiên, do khách đặt hàng giảm, hiện ở đây chỉ còn khoảng 100 hộ nấu rượu.
Khi làm việc với phóng viên, từ người nấu rượu cho
đến lãnh đạo địa phương đều khẳng định các hộ sản xuất rượu ở đây không dùng
cồn công nghiệp hay men Trung Quốc mà chỉ theo phương thức cổ truyền.
Thế nhưng, sau khi nghe phóng viên phản ánh người
dân dùng men Trung Quốc và cồn công nghiệp để sản xuất rượu, ông Nguyễn Văn Tôn
đã phân trần rằng chính quyền xã không đồng tình với cách làm ăn chụp giật, hám
lợi để sản xuất rượu. Tuy nhiên, ngay sau đó, ông Tôn cũng thừa nhận có thể một
số gia đình vì lợi nhuận, muốn nhanh có rượu nên dùng men Trung Quốc hay cồn
công nghiệp nhưng cụ thể như thế nào thì địa phương không nắm được.
“Ở làng, không có hộ nào có giấy phép kinh doanh hay
giấy chứng nhận chất lượng rượu bởi tất cả đều làm tự phát nên xã “đành chịu”.
Tới đây, chúng tôi sẽ tuyên truyền với người dân về tác hại của việc sản xuất
rượu không đúng theo phương thức truyền thống, đồng thời sẽ kiểm tra để điều
chỉnh những hành vi sai trái nhằm giữ danh tiếng của làng nghề” - ông Tôn nói.
Bài
và ảnh: Văn Duẩn
No comments:
Post a Comment