Friday 8 November 2013

KHÔNG NÊN CHO CHÍNH PHỦ QUYỀN KẾT ÁN TỬ HÌNH (Marc Hyden - Ludwig von Mises Institute)




Marc Hyden

Ngày 09 tháng 11 năm 2013

Lời người dịch: Theo bài báo này thì thi hành án tử hình là việc làm vô cùng tốn kém, có nhiều sai sót, nhiều người bị giết oan. Án tử hình không thực hiện được những chức năng mà những người ủng hộ nó kì vọng: cải tạo người tù và giảm bớt tội phạm. Nó chỉ còn là một vụ báo thù được hợp pháp hóa mà thôi. Với những oan khuất như trong vụ người tù Nguyễn Thanh Chấn mà chúng ta vừa được biết gần đây (nếu lúc đó ông bị tử hình thì làm sao sửa chữa được nữa), phải chăng đã đến lúc những người có lương tri cùng khởi thảo Kiến nghị đề nghị Quốc hội xóa bỏ án tử hình. Thiết nghĩ đây cũng là một trong những hoạt động của xã hội dân sự. Mong lắm thay.

*
*
Nhóm đánh giá tội tử hình bang Texas thuộc Hiệp hội luật sư Mĩ vừa mới xem xét hệ thống án tử hình ở Texas và đã phát hiện những điều không làm ai ngạc nhiên - đó là một chương trình tốn kém, quản lí kém và có nhiều sai lầm. Công trình phân tích, do các chuyên gia pháp lý và cựu quan chức dân cử tiến hành chỉ ra rằng, bang Texas sử dụng những phương pháp lỗi thời, thiếu khoa học, và không đáng tin nhằm chứng minh tội lỗi. Nhiều cải tiến đã được đề xuất nhằm ngăn chặn những bản án sai trái và bảo đảm thủ tục theo đúng luật pháp.

Chính hệ thống án tử hình của mà Thống đốc Perry và một số người tiền nhiệm của ông rất tự hào đã dẫn đến những hậu quả thảm khốc. Hệ thống này phải chịu trách nhiệm về việc kết án oan ít nhất 12 người và sau đó đã đưa những người này ra khỏi buồng giam tử tội và có thể một số người khác thậm chí đã bị tử hình oan. Carlos DeLuna đã bị tử hình mà thiếu bằng chứng pháp lí, cẩu thả trong quá trình điều tra hiện trường, và quan trọng nhất là có một nhân chứng sau này nói rằng ông chắc chắn 50 phần trăm rằng DeLuna là thủ phạm. Claude Jones đã bị xử tử vào năm 2000, một phần là dựa vào phân tích sợi tóc tìm thấy tại hiện trường. Sau đó người ta đã chứng minh rằng các phân tích tóc đó là không khoa học, và mới đây bằng chứng ADN cho thấy đó hoàn toàn không phải là tóc của Jones. Cameron Todd Willingham đã bị hành quyết vào năm 2004 trước hết là do các nhà điều tra địa phương chứng minh rằng vụ phóng hỏa là nguyên nhân của đám cháy làm chết ba người con gái của của ông ta. “Chứng cứ” này sau đó đã bị chín chuyên gia cứu hỏa vạch trần, những chuyên gia này đã xem xét lại vụ án và xác định rằng đấy là tai nạn bi thảm, chứ không phải cố ý phóng hỏa.

Nhân dân bang Texas tiếp tục phải đóng thuế cho chương trình này, một chương trình trao quá nhiều quyền lực cho nhà nước và thường thất bại thảm hại. Chi phí trung bình cho một án tử hình vào năm 1992 tại Texas là 2.300.000 USD, trong khi cho một án tù trung thân là 750.000 USD. Hạt Jasper County, bang Texas, buộc phải tăng thuế bất động sản lên gần 7% chỉ để chi trả cho một phiên tòa có án tử hình. Một án tử hình duy nhất ở hạt Gray, bang Texas, là một phần lí do làm cho hạt này không tăng số lượng viên chức và không tăng thuế. Chi phí ở các địa phương, tiểu bang và liên bang là gánh nặng đối người nộp thuế trong khi án tử hình không ngăn chặn được tội phạm.

Chi phí cao, thường xuyên có sai lầm, và quyền lực mà án tử hình trao cho nhà nước không chỉ giới hạn trong Texas. Trên toàn quốc, từ năm 1976 đã có hơn 140 người bị kết án tử hình oan và được đưa ra khỏi buồng giam tử tội, trong khi nhiều người khác có nhiều khả năng là bị giết oan. Chương trình này tốn kém hơn hẳn án tù-chung-thân-không-được-ân-xá. Thường thì chi phí gia tăng này được chuyển cho công dân dưới dạng thuế bổ sung hoặc nợ công.

Kể từ khi án tử hình được Tòa án tối cao Hoa Kỳ khôi phục vào năm 1976, vô số các các tu chính án trong lĩnh vực lập pháp và tư pháp đã được ban hành. Những tu chính này đã hạn chế đáng kể việc áp dụng án tử hình. Quyết định của tòa án và lập pháp đã kéo dài quá trình khiếu nại, cố gắng hạn chế sự tùy tiện của án tử hình, và thậm chí tạo ra một phiên tòa bổ sung, chỉ áp dụng cho những trường hợp có án tử hình. Cũng như mọi phiên tòa khác, quy định bổ sung của chính phủ và sự tham gia không thể làm cho hoàn mĩ được. Trên thực tế, thất bại mang tính hệ thống cũng vẫn còn và còn khá nhiều. Điều này làm cho 18 tiểu bang bãi bỏ án tử hình.

Khung pháp lí về án tử hình chắc chắn sẽ dẫn đến sai sót. Các công tố viên được bầu có quyền  lực rộng lớn trong việc quyết định có ra bản án tử hình hay không - không phụ thuộc vào mong muốn của nạn nhân hoặc người nhà gia đình nạn nhân. Cân nhắc về mặt chính trị, chứ không phải đạo đức hay pháp lý, đôi khi là động lực thúc đẩy các quan chức dân cử tìm cách đưa ra án tử hình. Ngay cả bồi thẩm đoàn cũng được tổ chức nhằm ủng hộ bản án tử hình. Nếu công tố muốn có án tử hình, thì người phản đối án tử hình thường không được đưa vào bồi thẩm đoàn đó. Nếu riêng điều đó không làm người ta suy nghĩ thì xin nói thêm rằng quá trình kháng cáo thường không nhằm trưng ra bằng chứng mới mà để chứng minh rằng người bị kết án đã được đưa ra xét xử công bằng ngay từ đầu. Đưa ra bằng chứng mới là công việc thiên nan vạn nan. Khung pháp lí này ủng hộ án tử hình và ý chí của chính phủ trong việc bảo vệ các quyền của người dân.

Hệ thống hiện tại không chỉ tạo điều kiện cho người ta dùng ngụy khoa học làm bằng chứng, mà chính phủ còn sẵn sàng chấp nhận, sử dụng và bảo vệ bằng chứng phi khoa học và lời chứng không đáng tin của các chuyên gia thì thật là khủng khiếp. Điều này đã góp phần tạo ra những thất bại to lớn và cuối cùng là những bản án sai lầm. Ngay cả khi người ta đã biết rằng nhiều nội dung của “khoa pháp y” giống nghệ thuật hơn là khoa học, người ta cũng không cho các bồi thẩm đoàn biết về tính chất chủ quan của nó.

Chính phủ Mỹ có quyền lực rất trong việc kết tội tử hình công dân Mỹ, và quyền lực lớn thì dễ dẫn đến lạm dụng lớn. Nhằm ngăn chặn những vụ án oan và lạm dụng, chính phủ đã áp dụng những thay đổi trong quá trình thi hành án tử hình, làm cho nó trở thành cực kì tốn kém, nhằm hạn chế những thảm họa trong tương lai. Ngay cả với những thay đổi như thế, nó vẫn cứ thất bại như thường.

Chấp nhận án tử hình có thể không phải là do những mưu đồ xấu xa và có khả năng là nó xuất phát từ mong muốn đảm bảo công bằng và an ninh. Nhưng, sự độc quyền của chính phủ đối với thủ tục tố tụng hình sự và việc nó không phải chịu trách nhiệm khi hệ thống mắc sai lầm, là nguồn gốc thất bại của hệ thống. Nếu chúng ta muốn hạn chế quyền lực của nhà nước, chúng ta có thể bắt đầu từ việc không để cho nhà nước ban hành án tử hình.

Marc Hyden là điều phối viên toàn quốc cuộc vận động của những người Bảo thủ lo lắng về án tử hình, một dự án của phong trào Pháp lí bình đẳng ở Hoa Kỳ.


*

Xem: D. Nagin and J. Pepper, “Deterrence and the Death Penalty,” Committee on Law and Justice at the National Research Council, April 2012.

---------------------------------------------------------------------------


Government Can’t be Trusted With the Death Penalty
Mises Daily: Tuesday, October 29, 2013 by Marc Hyden

The American Bar Association’s (ABA) Texas Capital Punishment Assessment Team recently reviewed the Texas death penalty system to find what surprises no one — it’s an expensive program that is run poorly and makes mistakes. The analysis, led by legal experts and former elected officials across the ideological spectrum, found that Texas relies on outdated, unscientific, and unreliable methods to prove guilt. Many changes were suggested to attempt to prevent wrongful convictions and provide fair due process.
This same Texas system of capital punishment that Governor Perry and some of his predecessors are so proud of has led to disastrous consequences. It is responsible for at least 12 men being wrongfully convicted and then released from death row and perhaps others were even wrongfully executed. Carlos DeLuna was executed using no forensic evidence, sloppy crime scene investigation, and essentially one eyewitness account who later said he was 50 percent sure DeLuna was the perpetrator. Claude Jones was put to death in 2000 based, in part, on the analysis of a hair found at the crime scene. This hair analysis has since been shown not to be scientific, and recently, DNA evidence revealed that it was not Jones’s hair after all. Cameron Todd Willingham was executed in 2004 primarily after local investigators testified that arson was the cause of the fire that killed his three young daughters. This “evidence” has since been debunked by nine fire experts who have examined the case and determined that it was a tragic accident, not arson.
Texans continue to be subjected to paying taxes for this program that grants so much power to the state and often fails miserably. The average cost for a death penalty case in 1992 in Texas was $2.3 million as opposed to $750,000 for a case involving a life sentence. Jasper County, Texas was forced to raise property taxes by nearly 7 percent just to pay for one death penalty trial. A single capital punishment case, in part, led Gray County, Texas to withhold county employees’ raises and to increase county taxes. The cost on the local, state, and federal levels are a heavy burden on the taxpayers while the death penalty fails to deter crime.[1]
The high cost, frequent mistakes, and overwhelming power that capital punishment gives the state is not limited to Texas. Nationally, more than 140 people have been wrongfully convicted and released from death rows since 1976 while many others were most likely wrongfully executed. This program comes at a cost that greatly exceeds life-without-parole. Too often this increased cost is passed down to citizens in the form of additional taxation or public debt.
Ever since the death penalty was reinstated in 1976 by the United States Supreme Court, countless legislative and judicial fixes have been attempted. These actions have further limited the use of capital punishment. Judicial decisions and legislation have lengthened the appeals process, tried to limit the arbitrariness of the death penalty, and even created an additional sentencing trial only available in capital cases. As is the case with any process, additional government regulation and involvement does not cause perfection. In fact, systemic failures persist and are abundant, which has prompted 18 states to repeal the death penalty.
The framework that governs the death penalty guarantees dysfunction. Elected prosecutors are given broad discretion to decide to seek a death sentence or not — regardless of the wishes of the victim or victim’s family members. Political, rather than moral or legal, considerations sometimes drive elected officials to pursue a death sentence. Even the juries are designed to support the death penalty. If a prosecutor seeks capital punishment, then a person who opposes the death penalty is generally not permitted to serve on that jury. If that alone isn’t problematic enough, the appeals process that is currently in place is there not to introduce new evidence but to ensure the convicted was given a fair initial trial. It remains incredibly difficult to introduce new evidence. This framework favors the death penalty and the will of the government over protecting the rights of the people.
The current system not only has permitted junk science to be used as evidence, but the government’s willingness to accept, use, and defend unscientific evidence and unreliable expert testimony is appalling. This has contributed to major failures and produced wrongful convictions. Even when it is known that much of the “forensic science” is more of an art than a science, juries have not been informed of the subjective nature.
The authority to put US citizens to death is an immense power enjoyed by American governments, and great power opens the door to great abuse. In an effort to prevent further failures and abuse, the government has implemented changes to the death penalty process, which make it exorbitantly expensive, to attempt to limit future catastrophes. Even with these changes, it is still a failure.
The death penalty’s inception may not be based on nefarious schemes and likely comes out of a desire to ensure justice and safety. However, the government’s monopoly on criminal justice proceedings and its insulation from responsibility when the system fails, are at the root of the system’s failures. If we wish to limit the power of the state, the state’s death penalty may be a good place to start.

Note: The views expressed in Daily Articles on Mises.org are not necessarily those of the Mises Institute.


Marc Hyden is a national advocacy coordinator for Conservatives Concerned About the Death Penalty, a project of Equal Justice USA. Marc comes most recently from the National Rifle Association (NRA) where he served as a Campaign Field Representative in the State of Florida. See Marc Hyden's article archives.

Notes


[1] D. Nagin and J. Pepper, “Deterrence and the Death Penalty,” Committee on Law and Justice at the National Research Council, April 2012.



No comments:

Post a Comment

View My Stats