Friday, 26 October 2012

BỌN BÁN NƯỚC ĐI BẰNG ĐẦU GỐI (thơ Bắc Phong - Tiền Vệ)




25-10-2012

Lời toà soạn:
“Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do” là một cuộc chơi do nhà thơ Nguyễn Thị Thanh Bình khởi xướng. Trong cuộc chơi này, các nhà thơ sẽ tham gia bằng cách viết một bài thơ kèm với một tấm ảnh chụp một phần nào đó của thân thể mình có liên quan đến bài thơ.

Trong lá thư ngỏ mời các bạn thơ tham gia cuộc chơi, Nguyễn Thị Thanh Bình viết:
“Những văn thi sĩ góp mặt sẽ toàn quyền chọn bất cứ phân vuông da thịt nào của đương sự và... đề thơ. Đầu, mình và tứ chi, cũng như mắt tai mũi miệng, chúng ta tha hồ phân mảnh... Một cuộc chơi mà các bạn có thể tưởng tượng chừng như ai đó hoặc trong những điên điên rồ rồ chính chúng ta đã phải tự phân thân cắt, chia, xẻ, bẻ... con người của mình trong những ngày này thành những mảnh vỡ Việt Nam. Thơ trình diễn ca cẩm múa may trước đám đông hay cư dân mạng theo hình thức này đều có thể mở ra những tiếp nhận mới mẻ, khá thích hợp với những nóng bỏng sôi động kịp thời của thời đại trong nhiều dòng chảy, nhiều hình ảnh thực thể của hôm nay, phải không quý bạn.”
Tiền Vệ sẽ lần lượt đăng những tác phẩm nhận được từ các bạn thơ tham gia cuộc chơi này.
Tiền Vệ

------------------------------------

thơ
BẮC PHONG


Bọn bán nước đi bằng đầu gối
tôi nhận e-mail của chị Nguyễn Thị Thanh Bình
rủ chơi trò phơi mình đề thơ đòi tự do
lòng vừa thấy ngần ngại
vừa thấy hay hay
đêm nay trong lúc ngồi suy nghĩ
không biết nên chọn phần thân thể nào tốt để phơi
và đề thơ cho xứng
thì tôi nhớ khoảng giữa tháng chín
mình có đọc một tin thời sự nóng
viện lý do chính phủ Nhật hành động khiêu khích
khi quốc hữu hoá quần đảo Senkaku mà Trung Quốc gọi là Điếu Ngư
mấy chục ngàn người dân Trung Quốc
thủ sẵn gậy gộc gạch đá và vỏ chai
rầm rộ xuống đường ở Bắc Kinh
và nhiều thành phố lớn khắp Hoa lục
họ mang rợp ngũ tinh hồng kỳ
hình lãnh tụ Mao Trạch Đông và biểu ngữ
hô hào khẩu hiệu đả đảo nước Nhật
và ký tên đòi chiến tranh

các cuộc xuống đường rõ ràng có tổ chức
đa số người dân Trung Quốc đi biểu tình là giới thanh niên quá khích
họ đấm tay hò hét đốt cờ Nhật
toan tính tấn công toà đại sứ và các toà lãnh sự Nhật không xong
lại kéo nhau đi đập phá đốt cháy các cửa hàng
và phá huỷ xe hơi mang thương hiệu Nhật
trong khi cảnh sát Trung Quốc mang khiên và dùi cui lập rào chắn
phun nước vòi rồng và bắn khói cay giải tán biểu tình
giới truyền thông nhà nước lại đổ dầu và quạt lửa
ca ngợi đám biểu tình côn đồ là yêu nước
sẵn sàng hy sinh bảo vệ chủ quyền quốc gia

lúc đó tôi không khỏi chua chát khi nghĩ đến
những người dân Việt Nam ở Sài Gòn và Hà Nội
tự phát đi biểu tình bất bạo động
chống Trung Quốc xâm chiếm Hoàng Sa và Trường Sa
ngang ngược vẽ đường lưỡi bò phi lý
mưu toan nuốt trọn biển Đông
thì lại bị công an thành phố rào đường chận bắt
buộc tội gây rối trật tự công cộng
một số báo chí nhà nước còn gán ghép trắng trợn
những người đi biểu tình là tay sai các thế lực thù địch
hỏi thế có nghịch lý và đáng phẫn nộ hay không?

đêm nay tôi chạnh nhớ nụ cười hiền lành của blogger Điếu Cày
trong tấm hình ông đội nón bảo hiểm với hàng chữ khẳng định
Hoàng Sa & Trường Sa là của Việt Nam
lòng lại thấy bất bình khi nghĩ đến các bản án trả thù khắc nghiệt
chế độ Cộng Sản Việt Nam giáng xuống ông và hai nhà bất đồng chính kiến khác
AnhBaSG Phan Thanh Hải và chị Tạ Phong Tần
sau khi gán cho họ tội phá hoại an ninh quốc gia
bất giác tôi nổi xung
muốn chửi tục hữu nghị cái con c.

thực sự từ sau hội nghị Thành Đô
bọn bán nước Cộng Sản Hà Nội luôn đi bằng đầu gối
thảm hại nhục nhã và hèn hạ vô cùng
trước lũ thiên triều ngạo mạn Bắc Kinh

25/10/2012

-----------------

Bài liên quan:
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] Đừng bắt tôi phải lập biên bản / bầy tội phạm ám hại từng ngày / rao giảng đặt bày / những trò hề công chính / ô, làm thế nào bọn / họ cứ đồ mãi những lằn phấn / rồi rêu rao như thứ ân huệ xin-cho / trong những khoanh tròn tự do / lùn...
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] Bông đỏ là máu / Bông vàng là huyết tương / Bông xanh màu mắt nông dân dõi theo giá xăng dầu / Bông tím hoen hoen công nhân tức tưởi thực phẩm lên / Bông ngũ sắc tung toé trên trời...
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] Tôi vẫn có thể thích hoa hồng / Cũng như thích một cái búa / Nhưng tôi không ngửi được thứ chữ nghĩa màu mè riêu cua đỏm dáng trí tuệ và đỉnh cao của những kẻ muốn vượt thời gian và không gian / Khi chúng ta bị bóp cổ / Tôi cần một cái búa và những cây đinh / Đóng vào hiện tại và bước đi...
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] Thôi mà. / Thối má. / Má thúi. // Má thối cho tôi / Cả cuộc đời. / (Mà.) // Mẹ Việt Nam, lăng / Mạ Diệt Nam. Chợt thấy / Mợ Giao Chỉ, tui toe toét, / Xoa xoa dạ dày...
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] ... có những thứ không nên tồn tại / như chính tôi cùng tứ chi của tôi chẳng hạn // có những thứ không nên tồn tại / như những bóng ma trong đám xác cà-phê chằng hạn // có những thứ không nên tồn tại / như sự suy nghĩ và bước đi tự do...
[Chủ đề: “Phơi Mình Đề Thơ Đòi Tự Do”] ... Ôi công lý! / Ôi cái củ tự do! Ôi đất nước! / Kẻ bán nước cứ nhăn răng ra xử tội NGƯỜI YÊU NƯỚC...






No comments:

Post a Comment

View My Stats